Cuộc chiến giữa Vier và Berry kéo dài hơn Ju tưởng. Mặc dù được thiên nhiên ủng hộ nhưng Berry vẫn không cách nào đánh bại Vier. Mọi đòn tấn công đến Vier đều vô hiệu, chẳng làm nàng ấy trầy xước tẹo nào. Tốc độ và sức mạnh của Vier hơn hẳn Berry, điều này khiến kẻ điều khiển băng tuyết bắt đầu bối rối cũng như lo sợ về kết quả trận đấu. Ju chỉ thắc mắc một chuyện : Dường như Vier không hề có ý định muốn giết hay làm tổn thương Berry, bằng chứng là lưỡi hái Tử Thần đến tận bây giờ vẫn chưa giáng xuống, mà lẽ ra nó phải xuất hiện đầu tiên,ngay lúc chàng và Vier đặt chân đến thung lũng tuyết....
.
.
.
.
.
.
Bịch !
Bây giờ thì Berry hoàn toàn ngã gục. Ả rất mạnh nhưng không thể so với Vier được. Đôi mắt đen nhìn chăm chăm vào Vier, rồi ả cười, một điệu cười khó hiểu.
_ Tử Thần quả thật đã trao cho ngươi toàn bộ sức mạnh.
_ ....
_ Thật tiếc. Và cũng thật đáng ghen tị.
_ ....
_ Cuối cùng ta đã hiểu, ta mãi mãi chỉ là con búp bê số mười hai mà thôi.
_ ....
Berry đưa bàn tay về phía Ju, mọi thứ bỗng trở nên chói lòa và chàng không còn biết gì nữa.
.
.
.
.
.
Tất cả xoay vòng trong đầu Ju như một cuốn phim quay chậm : mười ba con búp bê, sự phản bội, lỗ đen thời gian, cái chết của tử Thần, nước Nhật....Mọi chuyện được tái hiện một cách rõ nét và không thể nhầm lẫn. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi chàng lại thấy khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng của Virgo, niềm vui thuở ban đầu, họ cùng nhau chơi đùa dưới những tán cây cho rộng, vẻ đáng yêu trong sáng của mười ba con búp bê thời ấy, và địa vị cũng như sức mạnh chàng có được....
_ Ta...Là Ju. Kẻ thừa kế việc cai quản cái chết, đứa con của Tử Thần - Chàng nói, giọng uy quyền, khẳng định chắc nịch. Vẻ ngốc nghếch mấy ngày trước dường như đã trôi tận đâu đâu. Trong cơn bão tuyết mịt mù, mái tóc nâu của chàng lật hẳn ra sau, đôi mắt màu xanh lam sáng rực, chiếc áo choàng đen bay phấp phới trong gió, đối lập hoàn toàn với màu trắng ở nơi này - Một vẻ đẹp chết chóc nhưng làm mê đắm lòng người.Sức mạnh kinh hồn của sự thức tỉnh lan tỏa toàn bộ thung lũng tuyết.
Vier hết nhìn về Ju rồi lại nhìn về Berry. " Sự thức tỉnh " diễn ra sớm và nhanh hơn nàng nghĩ rất, rất nhiều. nàng cũng không ngờ được Berry có thể tự trả lại kí ức cho Ju.
_ Đó là luật. - Berry nói, và Vier xoay hẳn người lại để nhìn vào ả, Ju cũng vậy. - Kẻ thua sẽ mất tất cả.
Trước khi Vier kịp có một phản ứng nào, tuyết khắp nơi đã nổi lên, mạnh hơn, và nuốt chửng Berry !!!
_ Khônggggggggggggggg!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Vier gào lên, cố gắng đẩy đống tuyết đang kẹp Berry ra, dù là vô ích hoàn toàn : Tuyết giờ đây như một bàn tay sắt, nghiền nát chính chủ nhân của mình. Berry không chống cự, đôi mắt cô nhìn Ju đầy mãn nguyện, đôi môi nở một nụ cười khó hiểu. Và rồi Berry hoàn toàn biến mất, trả lại sự yên tĩnh vốn có cho thung lũng. Chỉ còn Ju và Vier đứng đó. Con búp bê thứ mười hai đã vĩnh viễn ngủ yên.