Trước mặt hắn là ngôi nhà ấy, luôn gợi cho hắn cảm giác lạnh lẽo và cô độc. Bức tường xây cao cực kì, cũng phải 7, 8 mét chứ chẳng vừa, người ngoài nhìn vào chắc chắn không thể thấy gì. Cánh cửa lớn được làm từ gỗ mun, có khắc hình con hổ ở tay cầm gõ cửa. Sau khi đã nhìn quanh và chắc chắn không bị theo dõi, hắn thản nhiên đẩy cửa bước vào.
Mười một con búp bê đang ngồi cạnh nhau trong khuôn vườn. Nổi bật nhất vẫn là Virgo, ả phất tay ra hiệu, ý bảo " Đến đây ". Không mấy vừa ý vì bị sai như đầy tớ, hắn thoáng cau mày rồi lại thôi. Hắn chầm chậm tiến về phía Virgo, nhưng tuyệt nhiên không mở miệng hay cúi chào.
_ Ruyta ... -Virgo gọi tên hắn rõ ràng. Và những con búp bê kia trố mắt nhìn, giận dữ khi nhận ra kẻ lạ mặt hôm đó : Chúng đã tưởng chúng lầm lẫn.
_ Thì ra là ngươi....Hèn gì nghe tên quen quá.
_ Thằng nhóc đáng ghét....
_ Lẽ ra lúc đó nên cho nó chết luôn...
_ Thấy mà ghét....
_ Im lặng ! - Virgo nói, âm lượng vừa đủ nhưng rõ ràng là có uy quyền. Bằng chứng là mười con búp bê còn lại lập tức nín thinh. - Ruyta, rốt cuộc....
_ Berry đã chết.- Ruyta nói. Những con búp bê lại nhận được một tin sét đánh, nhưng tuyệt nhiên chúng chẳng hề tỏ vẻ xót thương. - Cô ta tự nguyện.
_ Thật vậy sao....- Virgo nói, vẫn giữ giọng đều đều không cảm xúc.
_ Tôi đã hoàn thành xong " việc đó ".Còn tiếp theo...?
_ Cứ đợi đi đã. - Virgo nói.
_ Vâng. Vậy tôi xin phép. - Ruyta gật đầu một cái rồi lại trở ra. Những con búp bê không dám hé nửa lời, đơn giản vì chúng hiểu sự giận dữ đang cố giấu đi sau vẻ lạnh giá của Virgo. Vẫn có sự việc ngoài tầm kiểm soát của cô ta, đó là điều chắc chắn.
*
* *
Ruyta đang ngồi tựa vào một gốc cây đại thụ. Đôi mắt hắn lơ đãng nhìn về phía con sông kì lạ chảy cắt ngang qua hai vùng đất. Mười con búp bê kia đã biết hắn là ai, từ giờ sẽ khó hòa nhập hơn nữa. Nếu không đạt được sự tin tưởng tuyệt đối của chúng thì khó mà bảo vệ Vier an toàn....
Vier....Tình yêu của hắn...
Niềm khát khao duy nhất của hắn...
Người hắn yêu thương nhất cuộc đời này....
Thế nhưng Vier chẳng hề để ý đến tình yêu mãnh liệt đó, trong mắt nàng chỉ có Tử Thần, Tử Thần, và Tử Thần. Hắn trở nên căm ghét, đố kị với Tử Thần, với những thứ mà Tử Thần có được. Hắn đã hỗ trợ mười hai con búp bê....
Và sau việc làm đó, hắn có cảm giác Vier lại vuột khỏi tay hắn một lần nữa, ý nghĩ này khiến hắn nhăn mặt khó chịu. Không thể như thế được ! Vier sẽ không bao giờ được rời bỏ hắn nữa, không bao giờ....!!!