Búp Bê Tử Thần

chương 12
“ Tôi bỏ đi như một hành động tự lừa dối tình cảm bản thân. Nhưng cũng vì tôi không thể để người tôi yêu từng bước tiến vào chỗ chết….Tạm biệt…Vier….”
Hiroshima nhộn nhịp. Người ta đi chợ sáng, bày hàng la liệt trên phố.Đó đây náo nức tiếng cười đùa. Tuy nhiên cũng có lắm kẻ coi trời bằng vung, ăn không trả tiền, lại còn ăn trắng nói trơn, không biến thành có, nhỏ xé ra to. Hôm nay cũng vậy. Một nhóm thanh niên cao to , mày râu rậm rạp ra vẻ côn đồ đi trên phố, đến đâu cũng đập phá, quát nạt. Chẳng ai rỗi hơi mà đi cãi với bọn này, có khi lại rước họa vào thân ấy chứ ! Ai cũng nghĩ vậy, nên họ dãn ra tỏ ý nhường đường cho chúng. Chúng lại càng thêm kiêu ngạo.
_ Tránh ra ! Muốn sống thì nhường đường mau ! Oái…!!! – Một tên trong bọn côn đồ bỗng dưng hét toáng lên : Hắn đã va phải một cậu thanh niên.
Người này cao, dáng thanh tú, tuy nhiên choàng kín từ đầu đến chân, chỉ lộ ra vài lọn tóc nâu đang bay lất phất, và đôi mắt xanh lạnh lùng nhìn tụi côn đồ.
_ Mày…!!!
Một tên khác lỗ mãng xốc hẳn chàng thanh niên lên.
_ Mày chưa nghe ra danh nhóm Kinara tụi tao sao, thằng nhóc !? Tụi tao là trùm ở đây đấy !
Và cậu thanh niên đó – Ju – Con trai Tử Thần vẫn im lặng quan sát đối phương. Tụi côn đồ cứ thế hét toáng lên, gây chú ý của những người đi đường. Đám đông liền tụ tập thành vòng tròn xung quanh nơi xung đột, xì xầm bàn tán.
_ Nghe đây, nếu mày muốn bình yên rời khỏi đây thì mau nộp cho bọn ta 10.000 vàng,bằng không thì tao không dám đảm bảo mày sẽ giữ nổi cái mạng nhỏ của mày đâu !
_ Buông tôi ra….- Ju nói.
_ Hả !? Hahaha…Thằng khốn…Mày đùa với tao à !?
_ Tôi lặp lại, buông tôi ra !
Bằng một động tác nhẹ nhàng mà dứt khoát, Ju vặn ngược tay tên đang uy hiếp mình và bẻ ra sau. Gã côn đồ thét lên đau đớn, đồng bọn hắn nhất tề xông lên. Cả đám tả xung hữu đột, tên này thụi tên kia một quả, thằng khác cho đứa kia một đấm, miệng không ngớt chửi rủa. Nhưng đến khi nhận ra nhau, chúng mới biết mình bị mắc lừa, vì anh chàng bí ẩn đã đi đâu mất rồi, và chúng thì nãy giờ “ gà nhà đá gà nhà “…Đúng là “ Gà có khác ”
Đã hai ngày rồi Vier cứ ngồi như thế. Vô hồn, trống rỗng. Ju đã bỏ nàng mà đi…Vì sao vậy…Ju cũng như Tử thần…Nhẫn tâm quá…
Giờ đây trong nàng tràn ngập hình ảnh, nụ cười, giọng nói, sự quan tâm dịu dàng của Ju. Kí ức lâu nay chợt đổ về trong tâm trí, khiến cho Vier không thể kìm được nước mắt. Căn phòng Ju nằm vẫn ở đây, vậy mà người thì nơi đâu….Vier đã mong đợi, đã cuống cuồng tìm kiếm, nhưng Ju đã biến mất. Sự thật lúc nào cũng tàn nhẫn và thường khó chấp nhận.
_ Tôi ghét anh…Ju…
Vier siết chặt tay ôm con gấu bông, những giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má.
Đêm đã lạnh giá hơn rất nhiều.
.
.
.
_ Tôi đã trở về, Virgo. – Giọng nói của Ruyta vang lên.
_ Ngươi có bị thương không? – Virgo hỏi.
_ Chỉ xây xát một chút.
_ Vậy sao ngươi đến bây giờ mới về ?
_ Tôi…Tôi bị bắt giữ…. Sau đó trốn được…- Biết mình đã để lộ sơ hở, Ruyta liền cố lấp liếm sai sót, tuy nhiên khó mà qua nổi Virgo.
_ Ruyta….Ta tha thứ cho hành động của mi. Nhưng nếu mi có ý định phản bội, cái giá phải trả là không ít đâu. – Virgo nói, và Ruyta khẽ rùng mình.
_ Sự trung thành của tôi là tuyệt đối, Virgo.
“ Phải, trung thành tuyệt đối luôn là câu cửa miệng của mi. “ – Virgo nghĩ thầm. Ngươi là một con dao hai lưỡi đúng nghĩa. Sao ngươi có thể tuân lệnh ta như một con rối mà không có ý đồ gì ?! Mi cũng giống Ju, Tử thần và Yue, trong tim lúc nào cũng bị hình bóng Vier chiếm lấy. Con bé đó thì có gì hay ? Nó quá ngu ngốc, lúc nào cũng tin tưởng vào tình bạn, vào gia đình. Đã vậy ta sẽ giết nó như loại bỏ một món đồ chơi cũ mềm, để xem các ngươi có vui vẻ được không !Đã khuya lắm rồi.
Ju, trong căn phòng nhỏ vừa thuê được cách Hiroshima không xa là mấy đang đọc sách chăm chú. Cuốn sách có tựa rất đáng chú ý : “ Tử “


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui