Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Ninh Thư ngủ một mạch đến buổi trưa ngày hôm sau, lúc tỉnh lại tinh thần tràn đầy.

“Song Song ơi, dẫn theo đệ đệ con đến công hội triệu hoán sư thử xem có thể trở thành triệu hoán sư không, bây giờ nó đã sáu tuổi rồi.” Nhạc Hưng nói với Ninh Thư, ánh mắt tràn đầy sự mong đợi mãnh liệt.

Nếu con trai là triệu hoán sư, như vậy Nhạc gia có thể trở nên hưng thịnh, tỷ đệ đều là triệu hoán sư, có lẽ Nhạc gia có thể thoát khỏi thân phận dân nghèo. 

Ninh Thư gật đầu: “Vâng.”

Ninh Thư nắm tay tiểu Đậu Đinh đi đến công hội, Ninh Thư hỏi tiểu Đậu Đinh: “Đệ lo lắng à?”

“Không phải... không lo lắng.” Giọng nói tiểu Đậu Đinh run rẩy, Ninh Thư vừa cười vừa nói: “Mặc dù không thể trở thành triệu hoán sư, dựa vào thực lực bây giờ của tiểu Đậu Đinh, triệu hoán sư bình thường vốn dĩ không phải đối thủ của tiểu Đậu Đinh.” 

Bây giờ tiểu Đậu Đinh chỉ cần cho người ta một đấm, yếu ớt một chút, trực tiếp bị đánh ngã.

“Cha hy vọng đệ là triệu hoán sư.” Tiểu Đậu Đinh sắp khóc đến nơi rồi.

Bây giờ triệu hoán sư là hệ thống sức mạnh chủ yếu được công nhận, người người đều lấy làm vinh dự khi trở thành triệu hoán sư, đều lấy làm vinh dự khi triệu hoán ra triệu hoán thú. 

Ninh Thư vừa cười vừa nói: “Chỉ cần mạnh mẽ, chỉ cần có thể bảo vệ mình, chỉ cần có thể giết ma thú, có phải triệu hoán sư hay không không quan trọng.”

Nhược điểm của triệu hoán sư chính là sức mạnh đều đến từ chính triệu hoán thú, chiến đấu cơ bản dựa vào triệu hoán thú, mà triệu hoán thú cũng không phải sinh vật bất tử, triệu hoán thú cuối cùng cũng chết.

Một triệu hoán thú chết đi, triệu hoán sư lại phải triệu hoán triệu hoán thú ký kết khế ước, lại bắt đầu bồi dưỡng triệu hoán thú một lần nữa, đúng là rất gian khổ. 

Sức mạnh phải nằm trong tay chính mình.

“Không thể trở thành triệu hoán sư, vậy chúng ta liền trở thành gia tộc đấu khí.” Ninh Thư vỗ vai tiểu Đậu Đinh.

“Gia tộc đấu khí.” Ánh mắt tiểu Đậu Đinh lóe sáng: “Nghe có vẻ rất lợi hại.” 

Ninh Thư dẫn tiểu Đậu Đinh đến công hội, có người dẫn tiểu Đậu Đinh đi kiểm tra.

Ninh Thư chờ ở bên ngoài, sau nửa canh giờ, tiểu Đậu Đinh từ bên trong đi ra, hắn cúi đầu, dáng vẻ chán chường khi chịu đả kích.

Ninh Thư nhìn dáng vẻ này của hắn cũng biết là thất bại. 

Thường dân có rất ít triệu hoán sư, Nhạc Song Song có thể trở thành là triệu hoán sư coi như khá may mắn.

“Nhạc Tuấn, không thể trở thành triệu hoán sư.”

“Oa...” Tiểu Đậu Đinh òa khóc nhào vào trong lòng Ninh Thư, khóc lóc thảm thiết. 

Người chung quanh cũng không thấy chuyện này kỳ lạ, mỗi ngày đều có rất nhiều người thất bại.

Ninh Thư ôm tiểu Đậu Đinh rời khỏi công hội.

“Tỷ tỷ, đệ không thể trở thành triệu hoán sư, cha nhất định sẽ thất vọng.” Tiểu Đậu Đinh lau nước mắt thút thít nói. 

Ninh Thư vỗ vỗ mặt tiểu Đậu Đinh: “Mỉm cười mà sống tiếp.”

Tiểu Đậu Đinh:...

“Tỷ tỷ, bây giờ người ta đang đau lòng, cười không nổi.” 

Ninh Thư tỏ vẻ bình thản: “Không thể trở thành triệu hoán sư, vậy thì rèn luyện cơ thể cho tốt, mở mang tiềm năng của cơ thể, tỷ tỷ nói muốn thành lập một gia tộc đấu khí không phải nói đùa.”

“Nhưng là người ta muốn có một triệu hoán thú giống như Tiểu Thảo, có thể chơi với đệ.” Tiểu Đậu Đinh cũng không buồn bã lắm, chỉ là không thể trở thành triệu hoán sư nên không cam lòng.

Triệu hoán thú giống như Tiểu Thảo, Ninh Thư không nhịn được mà trợn mắt, những tài nguyên đập vào người Tiểu Thảo, không biết có thể nuôi dưỡng bao nhiêu triệu hoán thú. 

Có điều ưu thế trở nên lớn mạnh dù sao đã rõ ràng, thế nhưng điều kiện tiên quyết là phải chịu đầu tư.

Cho nên bồi dưỡng triệu hoán thú loại thực vật không có lời như triệu hoán thú loại động vật.

“Nam tử hán đại trượng phu, lau hết nước mắt đi.” Ninh Thư dùng tay áo lau nước mắt trên mặt tiểu Đậu Đinh, chuẩn bị đến công hội lính đánh thuê tìm lính đánh thuê mặt sẹo. 

Lúc đến công hội lính đánh thuê, nhìn thấy lính đánh thuê mặt sẹo đang nói chuyện với mấy người khác, tư thế của lính đánh thuê mặt sẹo toát ra vẻ đứng đầu.

“Đại Dũng.” Ninh Thư gọi hắn.

Những người khác thấy một cô gái mười bảy mười tám tuổi dẫn theo một đứa bé gọi Đại Dũng, trên mặt lộ ra vẻ kỳ là, một người hỏi Đại Dũng: “Từ lúc nào mà ngươi có vợ con vậy?” 

“Nói gì đấy, ngậm mỏ nhọn lại.” Đại Dũng sầm mặt nói, bước nhanh về phía Ninh Thư.

“Sư phụ, sao người lại tới đây?” Đại Dũng hơi khom người với Ninh Thư, Ninh Thư khoát tay áo: “Ở bên ngoài không cần như vậy.”

“Chúng ta đến tửu lâu nói chuyện, ta có chuyện nói với ngươi.” Ninh Thư dắt tiểu Đậu Đinh. 

Đến tửu lâu, Đại Dũng gọi mấy món ăn, lại thấy có đứa trẻ ở đây, lại gọi mấy đĩa điểm tâm.

Tiểu Đậu Đinh cầm điểm tâm trong đĩa lên ăn.

Ninh Thư hỏi Đại Dũng: “Tu luyện thế nào rồi?” 

“Có thể cảm nhận một tia kình khí rồi, tốc độ tu luyện chậm chạp.” Đại Dũng nói.

“Cứ từ từ, việc tu luyện cũng không nên gấp gáp.” Ninh Thư nhìn Đại Dũng hỏi: “Ngươi nói ngươi muốn lập một đội lính đánh thuê, bây giờ ra sao rồi?”

“Đã có vài thành viên, đều đã truyền thụ phương pháp tu luyện đấu khí.” Đại Dũng vừa nói vừa thăm dò sắc mặt Ninh Thư. 

Loại bí tịch không kén chọn thiên phú đều có thể tu luyện này, nếu như những người khác nhất định gìn giữ như báu vật, chứ không mang ra một cách hào phóng như vậy.

Ninh Thư gật đầu: “Ngươi có muốn vào gia tộc Nhạc gia hay không, không cần ngươi họ Nhạc, chỉ cần ngươi mang danh con cháu Nhạc gia là được rồi, phàm là tu luyện đấu khí, đều phải nhớ tới Nhạc gia, về sau Nhạc gia muốn phát triển thành gia tộc đấu khí.”

“Sư phụ, vậy thì cần ta làm cái gì?” Đại Dũng dù sao cũng phấn đấu nửa đời người, tình huống của sư phụ mình hắn hiểu rất rõ. 

Chỉ là Nhạc gia mà cô nói, muốn hình thành một gia tộc có chút khó khăn.

Ninh Thư nheo mắt nhìn Đại Dũng, Đại Dũng nói: “Ta bằng lòng.”

“Bình thường ngươi nên làm cái gì thì cứ làm cái đó, nếu về sau Nhạc gia có nguy hiểm gì, ta hy vọng ngươi có thể giúp một tay.” Ninh Thư nói. 

“Vâng, sư phụ cho ta cuộc sống mới, có thể báo đáp sư phụ nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Đại Dũng chân thành nói.

Mạng của hắn là cô cứu, còn truyền thụ cho hắn bí tịch đấu khí.

Ninh Thư thấy tiểu Đậu Đinh đã ăn khá nhiều, chỉ gật đầu tạm biệt Đại Dũng. 

“Tỷ tỷ, vì sao thúc thúc kia gọi tỷ là sư phụ?” Tiểu Đậu Đinh hỏi Ninh Thư.

“Chỉ là một cách xưng hô mà thôi, về sau tiểu Đậu Đinh nhất định sẽ trở thành một nhân vật đấu khí mạnh mẽ, bản thân mạnh mẽ mới thật sự lớn mạnh.” Ninh Thư nói một cách khẳng đinh.

Tuyệt Thế Võ Công tu luyện đến hậu kỳ, có thể đối kháng với người tu chân. 

“Tỷ tỷ, đệ nhất định sẽ trở thành kẻ mạnh.”

Nhạc phụ biết được con trai không trở thành triệu hoán sư, tỏ vẻ thất vọng, tiểu Đậu Đinh vỗ ngực nói rằng: “Về sau con là kẻ mạnh về đấu khí.”

Ninh Thư nói: “Cha mẹ, mọi người cũng tu luyện cho tốt, cái bí tịch này là một cao nhân cho con, cao nhân kia vô cùng mạnh, còn mạnh hơn triệu hoán sư.” 

Hai cụ Nhạc gia gật đầu.

Lúc học viện khai giảng, Ninh Thư gặp Liên Băng Mộng ở cửa học viện.

Ninh Thư cảm thấy rất lâu rồi mình không nhìn thấy Liên Băng Mộng. 

Liên Băng Mộng đã mạnh hơn rất nhiều, một con chim xinh đẹp đậu trên bả vai nàng, toàn thân đỏ rực, như tắm trong biển lửa.

Đây chắc là một trong những triệu hoán thú của Liên Băng Mộng.

Triệu hoán thú của người ta không phải rồng chính là phượng, đều là triệu hoán thú cao cấp, mà không chỉ có một hai con, điểm xuất phát đã bỏ xa người khác vạn dặm. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui