[Người chơi đã chết, nhiệm vụ thất bại, dựa theo luật, phải bị trừng phạt]
[Vì phòng ngừa nó xâm nhập, hình thức trừng phạt bị đóng cửa, dĩ nhiên vẫn phải trừng phạt nhưng không nghiêm trọng]
[Cẩn thận, hình như người chơi đã phát hiện cậu ngụy trang]
[Cái này có chút phiền phức, tớ chỉ có thể dùng hình thức sinh mệnh mới có thể tham gia vào trò chơi với người chơi] Âm thanh của hệ thống có chút chần chờ, Liễu Khê không phải là thánh mẫu thật sự, nó không cho rằng sau khi cô gái này biết thân phận thật của nó thì sẽ bỏ qua.
[Vậy thì lại ngụy trang một lần, buông tha cho thân phận vật nuôi.
Tin tức tốt là nó đã dừng việc chữa trị bản thân, tớ có thể tìm ra nó]
[Tiếp theo là vào kịch bản tu chân, đem mấy dụng cụ kia đưa ra đi, tình thế bây giờ có lợi cho chúng ta, không cần phải kéo dài]
[Đừng lo lắng việc này, cậu đã xem nhẹ tầm quan trọng của người chơi trong lòng nó rồi.
Chỉ cần có thể bắt được nó, thì trình tự của chúng ta mới có thể có tác dụng, vấn đề tiêu diệt nó chỉ là thời gian.
Huống chi, người chơi đã trở thành nhược điểm trí mạng của nó]
[Qủa thật, nói không chừng người chơi còn có tác dụng hơn đạo cụ kia] Hệ thống có chút đăm chiêu, dùng Liễu Khê đánh tan nó, hình như có thể.
Liễu Khê im lặng ôm lấy chân, cúi đầu, không rõ biểu cảm.
Ngón tay đâm vào trong cánh tay, móng tay bén nhọn đâm vào làn da, dòng máu đỏ tươi chảy ra ngoài, từ trên cánh tay chảy xuống vào thảm.
Cô hận bản thân ngu xuẩn, yếu đuối.
Rõ ràng bọn họ có cơ hội rời đi trong gang tấc vậy mà hi vọng kia lại bị đánh nát như thế.
Nếu không phải vì cô thì Bạch Vương vẫn còn cơ hội để rời đi, là cô hại chết Bạch Vương!
“Ngao ô” Một âm thanh nộn nộn vang lên, Tiểu Bạch ngồi một bên, cúi cái đầu nhỏ, đôi mắt đen nhánh mang theo sự lo lắng, giống như đang an ủi Liễu Khê.
Âm thanh nhẹ nhàng này giống như tiếng sấm, gọi Liễu Khê đang đắm chìm trong đau đớn tỉnh dậy.
Chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo sự đau đớn hối hận.
Đôi mắt cô nhìn chằm chằm cặp mắt vô tội của Tiểu Bạch.
Là nó! Ánh mắt Liễu Khê trở nên oán độc, bởi vì cô bị thế giới mạt thế làm cho sợ hãi, tinh thần căng thẳng, lúc gặp được Bạch Vương lại chìm trong sự vui mừng, gần như xem nhẹ Tiểu Bạch.
Cô ngu quá, thứ cần phải cảnh giác nhất lại bị cô ném ra sau đầu.
Bạch Vương là gì? Là vua của zombie, người có sức mạnh mạnh nhất, trong sách, vì đánh bại Bạch Vương, đám người mạnh đứng đầu hơn mười căn cứ liên hợp lại, thay nhau ra trận, vận dùng vũ khí mạnh mẽ, sau đó dựa vào nước suối của Tịch Ấu Vân mới có thể tiêu diệt được vua zombie.
Mà cái giá phải trả cũng rất thảm thiết, hơn mấy chục người có dị năng mạnh nhất chỉ còn có bốn người sống sót.
Nhưng mà Bạch Vương sẽ khinh địch mà chết trong tay những người đó sao?
Có khả năng này sao?
Liễu Khê thậm chí cảm thấy chỉ liếc mắt thôi cũng thấy khó chịu.
“Cút ngay!” Liễu Khê lạnh lùng quát một tiếng.
“Ngao ô” Tiểu Bạch làm bộ khó hiểu, hai chân ngắn đi tới trước mặt Liễu Khê.
Lòng nó cũng biết rõ, cô ấy phát hiện, thật sự tiếc cho thân phận vật nuôi này.
“Ba” Đôi mắt đỏ hồng, tay đánh lên người Tiểu Bạch, cô dùng hết sức lực của toàn thân, cả cánh tay chết lặng.
“Ngao ô” Tiểu Bạch kêu thảm, choáng váng quỳ xuống đất.
Độ mạnh yếu của Liễu Khê không có chút tác dụng gì với nó, nhưng có thể làm cho Liễu Khê dễ chịu một chút, nó không ngại giả vờ yếu thế.
“Cô làm gì đó?” Một âm thanh mềm mại khiển trách vang lên, nữ phụ vừa xuất hiện đã thấy màn này, lập tức khó chịu.
Con chó nhỏ này vốn rất yếu, sao cô gái kia lại có thể đối đãi với nó như vậy?
Vừa nói vừa dịu dàng bế Tiểu Bạch lên, nhẹ nhàng xoa nơi Liễu Khê đánh, cẩn thận nhìn con vật nhỏ không bị thương mới nhìn Liễu Khê.
Thở dài nói “Nhiệm vụ lần này của cô thất bại, tôi không thể làm trái lương tâm cho cô đủ tư cách”
Dừng một chút, lại nhịn không được nói “Rõ ràng cô có thể cứu vớt thế giới, vì sao có thể buông tha sinh mạng của mình như vậy? Cứu những người đang đau đớn trong mạt thế kia không tốt sao? Không lẽ người kia quan trọng với cô vậy sao?”
Cô ta không rõ, cũng không biết cảm nhận của Liễu Khê, nếu người đàn ông kia đã chết, Liễu Khê phải sống cho thật tốt chứ?
Liễu Khê bình tĩnh nghe nữ phụ chỉ trích, mà nói cho cùng, cô ta có lập trường gì mà nói những lời này?
Ở trong này, cho dù toàn bộ thế giới thì không bằng một mình hắn!
“Thật ra cô vẫn chưa buông tha, nói cách khác…” Nữ phụ không nói, nói cách khác, cái cây đang sinh trưởng tạo ra những chiếc lá có năng lực tinh lọc và chữa khỏi kia, cho dù họ có chết thì vẫn làm bạn đời với nhau, trở thành vợ chồng cạnh nhau.
“Muốn cho điểm thì cho đi, đừng làm mất thời gian nữa” Liễu Khê thản nhiên nói, liếc mắt nhìn con chó trong lòng nữ phụ, hệ thống này rất đáng chết!
“Lần này cô không làm tròn nhiệm vụ cứu vớt thế giới, nhưng cô cũng không phá hư bản chất, tôi cho cô 50 điểm, cho cô thêm 5 điểm ấn tượng, tổng cộng là 55 điểm” Nữ phụ nhẹ giọng nói, cảm thấy bản thân nên xin lỗi Liễu Khê nên nói thêm “Không phải tôi không muốn cho cô nhiều điểm nhưng dựa theo quy tắc, cô chỉ có thể đạt tới chừng đấy điểm, hi vọng cô không trách tôi”
“Không quan trọng” Liễu Khê lạnh lùng nói.
“Cuối cùng, cô nên đối xử với chó nhỏ tốt một chút, cho dù nó chọc giận cô nhưng cô không nên đối xử với nó như vậy, mạng là thứ cần coi trọng” Trước khi nữ phụ biến mất còn nói vậy.
“…” Lần này Liễu Khê không thèm nhìn nữ phụ một cái.
Thật ra tôi là một con sói, Tiểu Bạch chui vào bộ ngực no đủ của nữ phụ, dùng móng vuốt nhỏ gãi gãi mặt, chán nản nghĩ.
Lo lắng nhìn Tiểu Bạch một cái, nữ phụ buông nó xuống, lập tức biến mất.
[Căn cứ vào điểm nữ phụ cho, hệ thống bắt đầu đổi điểm, người chơi cũng coi như hoàn thành kịch bản thứ sáu, vì cho điểm không hợp cách, không thưởng, không có ngày nghỉ, không có điểm thuộc tính] Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên.
Liễu Khê im lặng không nói, chỉ khi nghe giọng của hệ thống thì ánh mắt xuất hiện ý lạnh và hận ý.
Một ngày nào đó…
[Đinh! Người chơi thân mến, bởi vì nhiệm vụ thất bại cho nên hệ thống sẽ trừng phạt người chơi, thu hội thuộc tính xinh đẹp, thu hồi thuộc tính làn da non nớt, trắng noãn mềm mại, thu hồi lại eo thon nhỏ tinh tế.
Trừng phạt đeo vòng cổ ghê tởm đặc chế, vòng đeo cổ làm giảm 100 điểm sức quyến rũ của người chơi, giá trị sức quyến rũ của người chơi bây giờ là -88]
Hệ thống an bài như vậy chẳng qua là muốn nhìn xem Liễu Khê mất đi mỹ mạo thì lưu lại nó thế nào.
Cho dù là kết quả như thế nào cũng là tin tức tốt với bọn nó.
Lời hệ thống vừa dứt, khuôn mặt vốn xinh đẹp tuyệt diễm của Liễu Khê biến mất ngay lập tức, trở thành một cô gái thanh tú.
Ngay sau đó một cái vòng cổ hạt châu tròn xuất hiện trên cổ Liễu Khê, màu của hạt châu kia là màu bụi lục, không thu hút.
Liễu Khê nâng tay kéo nhưng không kéo nó xuống được, sau đó làm như không chuyện gì buông tay.
Tay cầm cái đuôi con sói nhỏ, sói nhỏ không quen lắc lư trên không trung nên kêu ngao ô ngao ô mấy tiếng, nghe vô cùng đáng thương.
Đi vào siêu thị, mặt Liễu Khê không thay đổi đi tới lò sát sinh, hừ, đúng như hình tượng của hệ thống, cả cái chỗ này mà cũng có.
Liễu Khê nhìn lò sát sinh sau đó ném con sói nhỏ kia vào.
Nghe tiếng vật nặng rơi ‘ba’ một tiếng thì quay người rời khỏi.
[Người chơi Liễu Khê tùy ý vứt bỏ vật nuôi, trừ 5 điểm giá trị nhân phẩm]
[Người chơi Liễu Khê đưa vật nuôi vào lò sát sinh, trừ 20 điểm giá trị nhân phẩm]
Cô không chút đồng tình hay áy náy với cái chết của Tiểu Bạch.
Cúi đầu nhìn vòng cổ trước mắt, hạt châu này…
“Hệ thống, có thể vào kịch bản tiếp” Liễu Khê thản nhiên nói, cô ngồi trên sofa, hai tay giao nhau ở trên cằm, ánh mắt lạnh lẽo.
[Đinh! Người chơi thân mến, rất vui khi cô không bị ảnh hưởng tâm trạng bởi sự thất bại trước, lúc này chúng ta bước chân vào kịch bản tu chân Mary Sue, mời xem kịch bản]
Âm thanh máy móc của hệ thống mang theo một chút vui đùa, giống như không biết cái gì.
Liễu Khê nhớ rõ quyển này, đây là một quyển Mary Sue, nữ chính Kiêu Dương xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, cho dù là mỹ nữ ở khắp thế giới tu chân cũng không bằng dung mạo của nữ chính.
Ngoài khuôn mặt ra, nữ chính còn có linh căn ngàn năm khó gặp, tính cách đáng yêu hoạt bát, vận khí rất tốt, kết quả khiến người khác vừa gặp đã yêu.
Bởi vì là kiểu tiểu thuyết nữ chính mạnh lên từng chương nên lúc tu chân nữ chính gặp đủ kiểu nam chính, nam phụ, còn có một sốt ác độc nữ phụ vì phụ trợ nữ chính mà xuất hiện.
Từ ngày đầu nữ chính bước chân vào con đường tu chân đã trúng vào mệnh đào hoa.
Liễu Khê cẩn thận nghĩ, số người yêu nữ chính không ít, dùng hết đầu ngón tay và ngón chân cộng lại cũng không đủ, nhưng nữ chính chỉ thu năm người vào hậu cung của mình.
Trong đó có đại sư huynh của nữ chính, có thiếu chủ của phái đối địch, có người tu ma, có lang yêu, còn có một người có linh thể trời sinh tu luyện thủy linh.
Về phần nữ phụ, bia đỡ đạn thì không ít, thân là nữ chính Mary Sue sao có thể thiếu nữ phụ ghen tị? Cho nên lúc này cô không rõ mình bị hệ thông giao làm nữ phụ nào.
Sau khi khói trắng tan đi, trước mặt Liễu Khê xuất hiện một cô gái mặc nghê thường vũ y thanh tú, cô gái này không tính là xinh đẹp, thậm chí còn khiến người khác thấy cô ta không xứng với bộ quần áo xinh đẹp kia.
Đây là bia đỡ đạn nhị sư tỷ của nữ chính.
Vị nhị sư tỷ này thích đại sư huynh từ nhỏ, nhưng đại sư huynh kia lại yêu nữ chính từ cái nhìn đầu tiên, sau đó còn vì nữ chính là cung cúc tận tụy, cuối cùng trở thành một người trong hậu cung của nữ chính.
Trong một lần bước vào mật tầm bảo, vì cứu đại sư huynh, nữ phụ đã chết oanh oanh liệt liệt.
“Nhiệm vụ lần này là gì?” Liễu Khê liếc mắt nhìn nữ phụ một cái, hỏi, nhìn tình hình này chắc là cướp đại sư huynh kia về.
“Tôi, tôi muốn khiến cho Kiêu Dương yêu tôi” Nữ phụ đỏ mặt, sau đó lớn tiếng tuyên cáo “Tôi thích Kiêu Dương trước mấy người kia”
Liễu Khê dại người, thật sự muốn quỳ trước ánh sáng mạnh mẽ của Mary Sue!!!.