Tòa thành của Lions rất lớn, xây được xây bằng những tảng đá lớn, tòa thành mang theo vẻ trang nghiêm khiến người khác thật lòng kính ngưỡng.
Trong phòng trải thảm dày, khiến người ngạc nhiên là ở bốn góc có bốn viên hạt châu màu lam, mà từ hạt châu lại xuất hiện hơi nước, vừa tiến vào đã có một hơi lạnh đập vào mặt người tới, thảm rèm cũng có chút hơi nước.
Liễu Khê nằm trên sofa mềm mại, xung quanh là ba cô gái có khuôn mặt xuất chúng, ngoài nữ hoàng ma tộc cô thấy ở hội đấu giá ra thì còn có hai người, chắc hẳn là công chúa tinh linh và thánh nữ thần giáo.
Thái độ của nữ hoàng ma tộc và công chúa tinh linh rất kỳ lạ, Liễu Khê không cảm nhận bất kỳ ác cảm nào từ người bọn họ, người lại còn mang theo thái độ bình thản, hơn nữa không có để ý nam chính Lions quá mức.
Điều này khiến cho Liễu Khê cảm thấy kỳ quái, không chừng sau này còn có thể kết đồng minh với hai người này, nhìn nữ hoàng ma tộc cười khẽ tặng cô một cái nhìn mị hoặc, Liễu Khê không khỏi quyết định.
Chỉ cần hai người kia không có ác ý với cô thì cô cảm thấy rất thoải mái, thực lực hiện tại của cô mà thoát khỏi tay nam chính ngựa đực được mới lạ.
Nghĩ tới bàn tay vàng của nam chính ngựa đực, Liễu Khê nghiến răng nghiến lợi.
Thánh nữ Thần tộc ngồi một bên im lặng cắn môi dưới, trong lòng ghen tị vô cùng, lại nhìn trang sức hình giọt nước trên trán Liễu Khê, thứ này cô ta đã từng gặp, không nghĩ tới Lions lại đưa nguyên tố thủy quý giá kia cho nhân ngư này.
Nguyên tố thủy này có thể bổ sung hơi nước mà nhân ngư thiếu, khiến cho nhân ngư có thể tùy tiện chạy nhảy trên đất.
Dựa vào cái gì?
Rõ ràng cô ta mới là người phụ nữ đầu tiên của Lions, nhưng vì sao đám phụ nữ này lại quyến rũ Lions? Lions chỉ cần có cô ta ở bên người là đủ rồi.
Ánh mắt oán độc kia mang theo gai độc nhìn về phía ba người, Liễu Khê vừa vặn thấy được ánh mắt ghen tị của Thánh nữ Thần tộc.
Thái độ như vậy mới đúng chứ! Người này hẳn là bị công phu trên giường của nam chính ngựa đực thu phục!
Liễu Khê đăm chiêu, đem địch ý của Thánh nữ Thần tộc thu vào ánh mắt, trong truyện, Thánh nữ này không phải là người phụ nữ đầu tiên của nam chính, nhưng lại là người phụ nữ đầu tiên được nam chính thừa nhận danh phận, cũng là cô ta khiến hắn giết chết giáo đường cứu ra, đây chính là một chiến công của nam chính, có thể đối kháng với Thần tộc, bắt cóc Thánh nữ, ở đại lục này chỉ có mình nam chính làm được.
Tuy nói Thánh nữ Thần tộc mang theo danh hiệu Thần tộc, nhưng thực tế là tìm một người trong trăm người có nguyên tố ánh sáng thuần khiết ra, đưa vào Thánh điện, sau khi nghi thức hiến tế chấm dứt, Thánh điện sẽ đánh một linh hồn Thần tộc xuống, trú trong thân thể cô gái đó, sau đó cô gái đó trở thành Thánh nữ.
Không chỉ Liễu Khê thấy được ánh mắt của Thánh nữ mà hai người kia cũng thế, ngầm hiểu liếc mắt nhìn lẫn nhau, rất nhanh đáy mắt xuất hiện tia đùa cợt, sau đó biến mất.
Nữ hoàng ma tộc vẫn phong tao yêu mị mà công chúa tinh linh vẫn một bộ cao ngạo lạnh lùng.
Thấy Liễu Khê nhìn, trên mặt nở nụ cười thánh khiết, yếu ớt dịu dàng, khuôn mặt một bộ điềm đạm, khí chất nhàn nhạt, Thánh nữ nhếch môi, có chút ác ý nói “A, thật đáng thương, vị tiểu thư này hình như vẫn chưa hồi phục tinh thần từ trong kinh hách”
“Cảm ơn đã quan tâm” Liễu Khê nhàm chán nói một câu, cái ánh mắt như thấy đinh trong mắt này đã lâu không gặp đó ~
“Chậc, thôi đi, chúng ta tới chơi mạt chược, vừa đủ bốn người” Công chúa tinh linh lẩm bẩm một câu, nhàm chán nói.
“Ai nha, tôi không chơi mạt chược, đáng ghét, đêm nay phải khiến hắn dạy tôi mới được” Nữ hoàng ma tộc nâng tay chơi đùa mái tóc quăn, cười tà ngồi một bên, lộ đôi chân dài.
Đôi mắt Thánh nữ mang theo tia căm hận, là cô ta không biết xấu hổ, ngày nào cũng bám theo Lions, một ngày nào đó, cô ta sẽ khiến nữ hoàng ma tộc trở thành một bộ xương cốt.
“Ý?” Liễu Khê thấy một chàng trai anh tuấn với tóc vàng và bộ đồ kỵ sĩ đi vào, trong tay cầm hòm ngà voi hoa mỹ.
“Chào các vị phu nhân” Người tới làm lễ của kỵ sĩ, sau đó nâng hòm trong tay lên “Chủ nhân ra lệnh đưa lễ vật này cho các vị phu nhân”
Liễu Khê sâu sắc nhìn lúc kỵ sĩ này nói hai chữ chủ nhân, ánh mắt hắn ta có sự oán độc, hiển nhiên không phải người cam tâm làm thủ hạ của Lions.
Loại người có khí tràng bá vương này không thích hợp thu làm tiểu đệ đâu.
Nếu cô đoán không sai, người này hẳn là tiểu đệ thứ nhất của nam chính, đấu sĩ hoàng kim cấp chín, Aerius, vốn là kỵ sĩ bảo vệ bên cạnh Thánh nữ Thần tộc, nhưng lại bị nam chính đả bại, đành chạy làm thủ hạ của hắn, khó trách trong lòng hận thù.
Vì để an toàn, Liễu Khê kiên nhẫn quan sát mấy ngày mới xác định, nữ hoàng ma tộc, công chúa tinh linh và đấu sĩ hoàng kim đều không thích nam chính, thậm chí còn có bất mãn.
Nam chính thấy Liễu Khê và người phụ nữ của mình sống chung một ngày, vô cùng đắc ý, cảm thấy sức quyến rũ của bản thân đã bắt đầu chinh phục cô, đối với thái độ lạnh nhạt thậm chí có chút khiêu khích của Liễu Khê đều dễ dàng tha thứ.
Liễu Khê bị kịch tình cấp thần làm ngã ngửa, nam chính này không hổ danh hiệu nam chính ngựa đực, không lúc nào không động dục, chẳng qua là vén rèm lên xem phong cảnh, ai dè thấy nam chính ngựa được không biết liêm sĩ ôm lấy chị dâu của mình.
Đúng, là vợ của anh train am chính, hai người dính nhau trên xích đu, tuy váy vẫn mặc trên người nhưng bên cỏ lại xuất hiện một cái quần lót, hiển nhiên là bị người ta tháo xuống.
Váy cúp ngực bị nam chính kéo xuống một nữa, lộ ra bộ ngực trắng noãn.
Liễu Khê có thể thấy rõ cảnh nam chính dùng một tay vuốt ve bộ ngực cao ngất, một tay luồn vào dưới váy, ngay cả miệng cũng không nhàn rỗi, dùng sức mút lấy viên đào màu đỏ, hiển nhiên thiếu phụ bị cảnh cấm kỵ này kích thích, khuôn mặt đỏ ửng sa vào sa mê mang, thậm chí đôi môi đỏ mọng run rẩy, liên tiếp mấp máy.
Đợi sau khi nam chính nâng eo của cô ta đâm vào mình, tiếng thét chói tai vang vào tai Liễu Khê.
Nhìn xích đu không ngừng lay động, Liễu Khê đã từng nhìn không ít cảnh giường chiếu thầm coi thường, cô đi, bọn họ cũng dám làm trên xích đi, mẹ nó, sau này cô làm sao dám ngồi lên xích đu xinh đẹp kia?
Oán hận cầm rèm cửa sổ, nam chính ngựa đực quả nhiên xứng với danh, nhớ trong sách nói hắn cùng mỹ nữ long tộc làm tình ba ngày cũng không hết, không biết cái thứ đó của hắn làm bằng cái gì, có phải làm bằng mắt rồng không vậy?
Nếu như mỹ nữ long tộc biến thành rồng, hừ hừ, nhất định rất có ý tứ, Liễu Khê nghĩ xấu.
Nhưng mà ngay cả Liễu Khê cũng phải thừa nhận, cô có một chút không hiểu tư duy của nam chính, nam chính luôn có một sức hút phụ nữ.
Liễu Khê vì tự bảo vệ mình, dùng ma pháp thủy tạo tên đâm vào ngực nam chính, thậm chí còn khiến hắn chảy máu, nhưng nam chính lại không tức giận, sau khi dưỡng thương xong, còn vui vẻ nói chuyện với cô.
Được rồi, Liễu Khê không tính lần này, có lần, bởi vì nữ hoàng ma tộc muốn một đóa hoa ở rtong rừng hắc ám, nam chính tự mình đi vào trong đó, hái đóa hoa kia cho nữ hoàng ma tộc, vì điều đó mà hắn gần như chết trong rừng hắc ám, mặc dù có ánh sáng nam chính nhưng lần đó là lần nam chính ăn khổ nhiều nhất.
Cuối cùng, nữ hoàng ma tộc không vừa lòng với đóa hoa kia, đem nó vứt cho hạ nhân, nam chính cũng không tức giận.
Lúc Liễu Khê nghe nữ hoàng ma tộc đắc ý kể, hoàn toàn cảm nhận được một cảm giác của M [1].
Thật ra, nam chính ngựa đực chính là kẻ cuồng ngược đãi.
[1] M (Masochism): Thống dâm – thích nhận đau đớn từ người tình.
“Bom!” Liễu Khê bỏ rơi bốn A.
“Đáng ghét, lại thua rồi” Nữ hoàng ma tộc bĩu môi, cầm quân bài để lên bàn, bất mãn nói “Aerius, cậu tới đi, tôi không chơi nữa”
Aerius đứng cung kính một bên ngoan ngoãn ngồi xuống, nữ hoàng ma tộc tự mình rót một ly rượu đỏ tươi như máu, đây là loại rượu ngon được dùng máu của mãnh thú cấp tám trong rừng hắc ám để sản xuất.
“Aerius, kiến thức của cậu rộng rãi, có biết loại ma pháp khiến người khác có vận khí tốt, lúc nào cũng có vận may không?” Liễu Khê không chút để ý cầm bài hỏi.
“Làm sao có ma pháp này, pháp tắc sẽ không cho phép” Công chúa tinh linh cười lạnh, tùy tay bỏ đôi 2.
Liễu Khê không để ý lời của công chúa tinh linh, trong kịch bản có một công năng chữa bug, tồn tại tức là hợp lý, cho nên tác giả tặng cho nam chính một bàn tay vàng, thế giới này hẳn có lời giải thích hợp lý, nếu như để thấy dấu vết thì có thể giải quyết vấn đề bàn tay vàng của nam chính.
“Tôi từng thấy trong văn cổ, có một loại gọi là ~ lời chúc phúc của thần” Aerius nghĩ nghĩ, đột nhiên nói “Không biết là thật hay giả, lời chúc phúc của thần mang theo thần lực của các vị thần, chỉ cần có được lời chúc phúc của thần thì cho dù người đó là phế vật đi chăng nữa cũng có thể thành truyền kỳ”
Lời chúc phúc của thần, đúng là cách nói hay, tác giả còn không phải là thần của thế giới này sao? Qủa nhiên không khác suy nghĩ của cô, hệ thống tự hợp lý hóa bàn tay vàng của nam chính.
“Haha, nói không chừng Lions có lời chúc phúc của thần ha~” Liễu Khê cười ha ha nói “Nếu có thể đạt được lời chúc phúc của thần thì tốt rồi, nói vậy, không chừng có thể tu luyện tới thần cách đó ~”
Liễu Khê vừa nói xong, động tác của ba người ngừng lại một chút, nữa hoàng ma tộc cười duyên nói “Aerius, có thể đoạt lấy được lời chúc phúc của thần không?”
Lions từ một phế vật trở thành người mạnh nhất đại lục, càng khiến người hâm mộ là thời giant u luyện của hắn rất ngắn, hơn nữa những thiết bị đo lường ma pháp thường xuất hiện lực tương tác khi hắn kiểm tra.
Hừ, khó trách, dĩ nhiên là đạt được lời chúc phúc của thần mà ai cũng ham muốn, vậy là tốt rồi, bọn họ không ai nguyện ý dựa vào Lions, tự mình trở thành kẻ mạnh mới là tốt nhất.
Ánh mắt ba người giao nhau một chỗ, giống như quyết định cái gì đó, Aerius cười nói “Đương nhiên, nhưng phải trả giá lớn”
Thánh nữ Thần tộc đứng sau cửa nghe được lời đối thoại của mọi người, trong lòng căng thẳng, cũng như có sóng biển dâng lên, những người này có ý gây bất lợi với Lions, quá đáng!
Không chút do dự xoay người vội vã rời đi, cô ta phải nói cho Lions!!.