"Tiểu Nhiên, mau đến xem..." Ta thịnh thịch thịch chạy vào phòng, ôm Tiểu Hoa trong tay.
"... " Nghe âm thanh gào thét của ta, Tiểu Nhiên ngay lập tức đi ra.
Hai bàn tay nâng chú chó nhỏ lên, mặt đo đỏ nhìn Tiểu Nhiên.
"Đây là là con chó (đáng chết) mà anh nói? " Em trai ta dường như không thích chú chó nhìn rất khả ái này đi!
Này cũng khó trách, em trai ngốc của ta từng tưởng sữa ta chuẩn bị cho Tiểu Hoa là sữa tươi, hơn nữa còn đem uống sạch...
"Em nhìn kỹ một chút đi! Nó rất dễ thương." Ta vừa dạy Tiểu Hoa trở mình, vừa cao hứng nhìn Tiểu Nhiên.
"... " Tiểu Nhiên đi tới.
Tiểu Hoa dường như cảm thấy Tiểu Nhiên không quá thân mật, một phát liền nhảy vào trong lòng ta.
A, mềm mại nha!
"Đúng vậy! Thật là rất dễ thương, dễ thương đến nổi em muốn đem nó nuốt vào trong bụng. " Tiểu Nhiên ngồi xuống nhìn Tiểu Hoa đang co ro trong lòng ta, dùng âm thanh u ám nói.
Hình như là muốn làm thịt Tiểu Hoa!
"Tiểu Nhiên... >_<"
Thật không hiểu nổi đứa em trai này, một chút tình cảm yêu thương cũng không có!
Trở về nhất định phải nói với hắn, dạy dỗ em trai là trách nhiệm của ca ca!
"... Cho nên việc lúc nãy em làm là không đúng." Được Tiểu Nhiên ôm trong lòng, ta ung dung thuyết giáo.
"Ca, anh thích em không?"
"Thích." Đột nhiên em trai ta hỏi câu này, ta bất giác trả lời.
A, lại có cái gì để ăn...
"Vậy thì không được ôm người khác."
"Tiểu Hoa không phải là người."
"Chó cũng không được." Nặng nề đem cằm đặt trên đỉnh đầu ta, Tiểu Nhiên càu nhàu.
"Nha..."
"Ngoan quá... " Tiểu Nhiên hôn một cái.
... Di? Lần này không phải hôn hôn đơn giản nha! Hắn đem đầu lưỡi duỗi ra...
"Tiểu Nhiên... " Thật vất vả rời khỏi Tiểu Nhiên, ta thở dốc nói.
"Chuyện gì..."
"Cái... anh muốn ăn là bánh ngọt... không phải là nước miếng..."
">_<..."
"Ca, anh thích em, hay là thích bánh ngọt hơn?"
"Tất nhiên là thích em nha!"
Tiểu Nhiên cười vui vẻ.
Đương nhiên, bởi vì Tiểu Nhiên sẽ mua rất nhiều bánh ngọt cho ta ăn!
Mấy ngày nghỉ thật thích! Bởi vì mới thi xong, cho nên được thả lỏng, cũng chỉ có bài tập về nhà nhiều hơn một chút, hại ta trước một đêm đi học mới làm xong...
Đương nhiên, đó là vì ta lười biếng! (Còn khoe -_-)
"Ca, nhanh đi thay quần áo." Sáng sớm đã bị Tiểu Nhiên đánh thức, mơ mơ màng màng đi thay quần áo.
"Tiểu Nhiên, ngày mai mới học, hôm nay để anh ngủ nhiều một chút đi!"
"Hội học sinh hôm nay đã mở." Hắn kéo ta ra ngoài.
"Cũng không phải chuyện của anh!"
"Được rồi, ca, không đi nhanh sẽ trễ."
Em trai này chính là thích dính ca ca ta...
Ta rất cao hứng! Bởi vì ta cảm thấy mình là ca ca, chỉ là...
Huhu... Ta muốn ngủ tiếp...
Trở lại trường học, Tiểu Nhiên xem như còn có lòng tốt để lão ca đáng thương giấc ngủ chưa đủ ta ngủ ở trên ghế sopha của hội học sinh.
"Hội trưởng, Tiểu Ngôn hôm nay xảy ra chuyện gì? Thật giống như mệt chết đi." Phó hội trưởng Phương Hiền tò mò hỏi.
"Tối hôm qua vừa làm xong bài tập về nhà." Tiểu Nhiên trả lời đơn giản.
"Thật nhìn không ra y là anh trai cậu! " Phương Hiền đưa tay chạm chạm vào mặt ta.
"Anh làm cái gì?" Tiểu Nhiên đột nhiên đi đến, chụp lấy tay của cậu ta.
"Tôi... Chỉ là muốn...chạm... " Phương Hiền sợ đến mức nói không ra lời.
"Không được có lần thứ hai!"
"... Biết... Biết rồi..."
"Nè! Tiểu Phương nha! Lại đụng vào bảo bối của hội trưởng. " Thư ký Ngô Minh đi đến, phá vỡ bầu không khí vừa mới khẩn trương.
"Đã đến hết thì bắt đầu đi!" Tiểu Nhiên chống cằm nói.
Lúc tỉnh lại, liền nhìn thấy gương mặt anh tuấn phóng to của em trai.
"Tỉnh rồi?" Hôn một cái, Tiểu Nhiên kéo ta dậy.
"Hội nghị xong?"
"Ừ! " Đáp ứng một tiếng, "Đói bụng không?"
"Đói... " Buổi sáng chưa ăn gì đã bị hắn lôi đi, đương nhiên đói...
"Vậy về nhà ăn!"
"Được nha! " Một khi tỉnh ngủ thì ăn, quả nhiên là tốt nhất!