Sáng hôm sau Kim Taehyung làm đúng như lời đã nói ngày hôm qua là sẽ tới đón Jungkook đi học, hắn còn đến từ rất sớm vì sợ cậu lại đi cùng Miyeon bỏ mặc mình. Jungkook có vẻ vẫn còn hơi mệt trong người nên khuôn mặt cứ ỉu xìu, cả đoạn đường đi chỉ nói với hắn vài câu rồi lại im lặng.
Hai người không có tiết học chung nên đến trường là chia nhau ra đi tìm lớp học của mình, lúc ra chơi Taehyung có chạy sang tìm Jungkook nhưng không thấy cậu đâu, hắn nhắn tin gọi điện muốn cháy cả máy cậu cũng không phản hồi, phải đến nửa tiếng sau mới có tin nhắn gửi tới nói là đang ở thư viện của trường.
Taehyung nhận được tin xong liền chạy vội đến đó, bên trong rất đông học sinh đang chọn sách và ngồi đọc, hắn phải mất vài phút mới tìm được người mà mình cần tìm, cậu đang ngồi ở một góc cắm cúi ghi chép cái gì đó từ trong sách, chăm chú đến nỗi chẳng hề biết hắn đang đứng ở trước mặt.
"Này mọt sách!"
Jungkook đang viết bài thì khựng lại vì giọng nói này rất quen, cậu vừa ngẩng lên đã thấy Taehyung đang đứng khoanh tay nhìn chằm chằm mình, rõ ràng cậu chỉ mới trả lời tin nhắn hắn vài phút trước thôi mà sao hắn đã có mặt ở đây rồi?
"Học nhiều quá đơ luôn rồi à, sao tôi gọi không trả lời?" Hắn cốc một cái vào đầu Jungkook rồi ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn một lượt đống sách trên bàn toàn là những thứ về Y học mà không khỏi ngán ngẩm.
"Tôi có tên có tuổi hẳn hoi, mọt sách cái gì cơ chứ!"
"Mà tôi thấy ngày nào cậu cũng ghi chép một đống thế này, học làm sao mà hết được?"
"Ghi ra vở một số đoạn quan trọng cần nhớ thôi, chứ ngồi học thuộc hết đống sách này chắc đầu tôi nổ tung mất."
"Cậu cũng nên đi ra ngoài chơi nhiều chút, suốt ngày nhốt mình trong nhà với đống sách vở không phải cuộc sống sẽ rất nhàm chán sao?"
Jungkook lắc đầu, vẫn tiếp tục chăm chỉ ghi chép, "Không được, tôi đã quen với việc học như vậy rồi. Với lại nếu không học thì làm gì bây giờ, ngồi không một chỗ chán lắm."
"Cậu có thể ngắm tôi cho đỡ chán." Kim Taehyung nói xong liền dùng tay vuốt ngược tóc về phía sau, khuôn mặt hết sức tự tin hất lên nhìn cậu.
Jungkook chỉ liếc một cái rồi bĩu môi cúi xuống viết tiếp, hắn có thể thiếu bất cứ thứ gì nhưng tự tin thì lại có thừa.
"Cậu phải cảm thấy vinh hạnh vì được nói chuyện và ngắm tôi mỗi ngày đi nhé, mấy người thích tôi còn chưa được nói quá năm câu đâu."
"Chẳng liên quan gì cả, tôi có thích cậu đâu!"
"Nói một câu cãi một câu!" Kim Taehyung nghe xong câu nói kia khuôn mặt liền tối sầm lại, hắn bực bội kéo cậu đứng dậy rồi đánh một phát vào mông.
"Cậu...Cậu..." Jungkook lắp bắp chỉ tay vào mặt hắn, tức giận tới mức nói mãi không lên câu, xung quanh có nhiều người như vậy mà hắn dám làm ra hành động như vừa rồi.
"Chỉ tay vào mặt ai đấy, có muốn đánh nốt bên còn lại không?"
Taehyung còn chưa kịp ra tay thì Jungkook đã ngồi xuống quay sang trừng mắt cảnh cáo hắn, nhưng mà khổ nỗi khuôn mặt cậu đáng yêu như vậy thì ai mà thèm sợ cơ chứ, hắn buồn cười đưa tay lên nhéo má Jungkook.
"Tôi quyết định rồi, bắt đầu từ bây giờ cậu cãi một câu thì tôi sẽ đánh vào mông cậu một cái, coi như là hình phạt cho cậu vì làm tôi tức giận."
"Không đồng ý!"
Lời nói vừa dứt, dưới mông Jungkook liền bị phát một cái rất đau.
"Cậu...Đồ đáng ghét!"
Jungkook vừa giận vừa xấu hổ quay ngoắt sang nơi khác không thèm nói chuyện với hắn nữa, Kim Taehyung lúc nào cũng tự ý quyết định mọi chuyện hết, chẳng bao giờ hỏi xem cậu có đồng ý hay không cả, ngay cả loại hình phạt như vậy mà hắn cũng nghĩ ra.
"Thôi được, nếu cậu không đồng ý thì tôi sẽ mách mẹ cậu chuyện cậu đi làm ở quán bar."
Hắn dựa người ra phía sau vui vẻ chờ đợi phản ứng của Jungkook, quả nhiên khi vừa nghe xong câu nói đó cậu đã quay sang nhìn hắn bằng vẻ mặt vô cùng bất ngờ, chuyện này chỉ có cậu và anh SeokJin biết sao giờ lại có thêm cả hắn nữa? Chẳng lẽ anh SeokJin nói với hắn sao?
"Ai, ai nói cho cậu biết?"
"Không ai nói hết, cậu quên là buổi tối đầu tiên cậu làm ở quán bar có nói với mẹ là cậu làm ở siêu thị qua điện thoại sao?"
Jungkook nghe hắn nói vậy cũng cố nhớ lại xem hôm đó mình có nói thế thật không, chuyện cách đây cũng gần một tháng rồi mà hắn vẫn nhớ rõ như in, còn chưa nói đến chuyện hắn nghe được cả cuộc nói chuyện của cậu và mẹ Jeon nữa, chứng tỏ hắn đứng ở góc đó từ lâu rồi.
"Tôi biết ngay mà, chuyện đó không thể nào trùng hợp như vậy được, cậu cố ý đợi lúc tôi sơ suất rồi đột ngột đi ra cho tôi va trúng cậu để có cớ mắng tôi đúng không?"
Kim Taehyung thản nhiên đáp lại, "Ừ, thì làm sao?"
"Cậu...Đúng là hết nói nổi mà!" Jungkook đánh một cái vào đùi hắn, "Vậy mà còn dám mắng tôi đi đứng không nhìn, còn bắt tôi uống rượu, làm khó tôi nữa!"
"Tại lúc đó nhìn cậu ngốc xít nên tôi không ưa."
"Không ưa vậy còn chơi với tôi làm gì? Tránh ra!" Jungkook giận dỗi nhích người ra không cho hắn xoa đầu nữa, hắn không ưa cậu thì cậu cũng không ưa hắn!
"Bây giờ thì thích cậu rồi." Taehyung nói xong liền kéo Jungkook về phía mình, càng nhìn cậu hắn lại càng muốn đặt một nụ hôn lên gò má phớt hồng kia.
"Nói, nói cái gì vậy..."
Jungkook không hiểu sao tim cậu lúc này lại đập loạn lên, cậu giả bộ viết bài không quan tâm tới hắn để giấu đi sự ngượng ngùng của mình, chắc ý của hắn là bây giờ thích chơi với cậu hơn mà thôi, chứ không phải là chuyện cậu đang nghĩ tới đâu...
Taehyung thấy Jungkook đã xấu hổ đến mức muốn vùi luôn cả mặt vào đống sách rồi nên không trêu nữa, hắn tiếp tục đề cập đến chuyện vừa rồi, "Thôi quay về chủ đề chính đi, có đồng ý với hình phạt kia không?"
"Đương nhiên là không rồi!"
"Vậy thì tối nay chuẩn bị tinh thần nghe mẹ mắng đi nhé."
"Sao cậu cứ lấy chuyện đó ra doạ dẫm tôi vậy hả, đúng là ép người quá đáng!"
"Cái này phải trách cậu vì để tôi nghe được chứ? Với cả cậu hoàn toàn có quyền lựa chọn mà?"
"Tôi sẽ không cãi cậu nữa đâu, đừng nói với mẹ tôi chuyện đó mà." Jungkook ban đầu định mặc kệ hắn nhưng lại sợ hắn sẽ nói chuyện này với mẹ cậu thật nên đành phải xuống giọng thoả thuận.
"Cậu lúc nào chả nói vậy, sau đó vẫn chứng nào tật nấy." Taehyung vừa nói xong thì Jungkook đã lấy hơi định cãi lại, hắn biết thừa nên lập tức chen miệng vào trước, "Lại định cãi đấy."
"Thôi được rồi...Nhưng mà phạt cái khác được không, vì sao cứ phải là đánh mông cơ chứ."
"Tại mông cậu to đánh sướng tay."
Jungkook nghe xong tức lắm mà không làm gì được, vì cậu chỉ cần nói lại một câu là hắn sẽ đánh mông cậu ngay, mỗi lần đánh hắn dùng đều lực làm cậu đau chết đi được!
"Sao, không dám đồng ý à? Đàn ông con trai mà chịu đau kém thế?"
Không phải không dám đồng ý nhưng thử nghĩ mà xem, rõ ràng trong chuyện này cậu là người thiệt nhất, cậu cãi hắn thì bị đánh còn hắn cãi cậu thì sao? Ngay cả mẹ Jeon còn không nỡ đánh cậu mà hắn lại dám đưa ra cái hình phạt trẻ con này, nhưng cuối cùng Jungkook vẫn phải cắn răng nghe theo lời hắn thôi vì hắn đang giữ trong tay bí mật của cậu mà.
"Đồng ý thì đồng ý, vài ba cái đánh ai mà thèm sợ!"
"Ngoan lắm, chiều anh đưa đi chơi nhé." Kim Taehyung vui vẻ xoa đầu cậu, ngày tháng sau này mông Jungkook sẽ phải khổ cực lắm đây.
"Sinh sau người ta ba tháng mà đòi làm anh!"
"Nằm dưới thì làm em là đúng rồi."