Cá Cược


Tí tách, tí tách, tí tách.
Nước nóng trong bồn tắm tràn ra, chảy dọc theo thành bồn, tạo thành những dòng nước chảy xuống sàn.
Hơi nóng bốc lên, tạo nên một lớp sương mờ trên kính.

Nhìn từ ngoài vào, thấy hai bóng dáng mờ ảo quấn lấy nhau.
Đằng sau lưng rắn chắc của Kha Dục là đôi vai mềm mại của Lâm Hỉ Triều.
Bàn tay cô từ từ trượt từ cổ cậu xuống, nhẹ nhàng chạm vào vùng eo, đồng điệu với nhịp điệu của cậu, khẽ chạm vào bụng cậu.
Tiếng thở gấp, tiếng hôn ướt át, tiếng nước chảy, và tiếng va chạm da thịt hòa quyện lại với nhau.
Nồng nhiệt và mơ màng.
Bên ngoài phòng tắm, cạnh sofa, điện thoại của Lâm Hỉ Triều rung lên từng hồi.

Màn hình liên tục sáng lên rồi tắt, hiển thị cuộc gọi từ "Mẹ".
Sau tiếng chuông dài, cuộc gọi lại bị ngắt.
Kha Dục đã thỏa mãn với nụ hôn, nhấc Lâm Hỉ Triều lên đi đến bức tường kính, đặt cô đứng dựa vào đó.
Ngực cô lập tức áp sát vào kính, bị ép thành hai nửa hình bán nguyệt.

Kha Dục giữ lấy eo cô, nâng mông cô lên rồi tiến vào từ phía sau.
Bên dưới của cô đã rất ướt, dương v.ật có thể dễ dàng tiến vào, Kha Dục một tay chống trên đầu cô, ầm một tiếng, xương mu lại va vào mông thịt, nhanh chóng đâm sâu vào trong, Kha Dục vươn eo hông, mạnh mẽ ma sát trong huyệt mềm.
Bầu ngực tròn trịa của Lâm Hỉ Triều bị những cú thúc mạnh từ phía sau làm cho rung lên——dán chặt, rồi lại bung ra, theo nhịp độ của Kha Dục càng ngày càng mạnh mẽ, đôi gò bồng trước ngực cọ cọ vào kính.
"Ưm...
Chưa được mấy nhịp, giọng cô đã dần thay đổi, vừa thở dốc vừa như muốn khóc.
"Làm sao vậy?"
"Ngực...
Lâm Hỉ Triều cắn môi rên rỉ.

Ngực cô vốn đã đầy đặn, giờ đây như những khối trắng mềm mại, cọ xát trên kính ướt và trơn, đầu ngực bị chà sát dựng đứng lên, dính vài giọt nước.

Kha Dục nhìn thoáng qua, vẫn tiếp tục thúc vào.
Cậu trượt tay xuống, bóp lấy ngực cô, năm ngón tay xòe ra nắm lấy bầu ngực, lòng bàn tay chạm đến đầu ngực nhẹ nhàng xoa, các ngón tay cào vào đầu v*, kéo ra.
"Sướng không em?"
Kha Dục dùng cánh tay cọ vào bên ngực khác của cô mà cậu chưa chăm sóc, nghe thấy Lâm Hỉ Triều trả lời nhỏ tiếng gì đó.
"Hửm?"
Giọng cô hoàn toàn không còn nữa.
Kha Dục nhắm mắt lại, cánh tay siết chặt, ôm lấy ngực cô, nâng hông lên rồi thúc sâu vào bên trong lỗ nhỏ.

Mỗi lần cậu rút ra đẩy vào đều mạnh mẽ xé rách lớp thịt mềm mại ướt át, q.uy đầu đẩy mạnh vào không ngừng chạm đến tử c.ung.
Cơ thể Lâm Hỉ Triều không thể giữ vững được, mỗi lần Kha Dục va vào, cô lại bị đẩy về phía kính.

Cô chống khuỷu tay lên tường kính, giọng vỡ ra: "Em...!em không chịu nổi nữa, Kha Dục, tư thế này..."
Lời cô bị cắt ngang bởi loạt âm thanh va chạm ngày càng lớn, Kha Dục ôm lấy eo cô, hông vẫn tiếp tục thúc mạnh vào âm đ.ạo nhỏ, hai quả trứng đập vào mông cô, tạo ra những làn sóng thịt rung rinh.
Cô bị buộc phải theo nhịp với Kha Dục, mọi cảm giác trong đầu cô đều tập trung vào cái gậy th.ịt đang dập vào trong động của mình, hạ thân căng cứng đầy hơi nóng, như bị cậu làm thành một bãi nước.

Cô gần như muốn tan chảy.
"Ư...!Kha Dục...!Em không muốn."
"Không muốn gì?"
Kha Dục ngừng động tác, bắt đầu cọ xát chậm rãi vào cô, cằm cậu tựa lên hõm vai cô, lưỡi dò xét liếm lướt qua cổ và tai cô.
Lưỡi dính dính ướt át.

Kha Dục cũng dính dính ướt át.
"Không muốn anh hử?"
Cậu hỏi.
Ngay sau đó, cậu nâng hông đâm sâu vào mông thịt cô, dương v.ật nóng hổi tiến sâu hơn, xương chậu cậu ép vào mông cô, đầu dương v.ật cọ sát vào tử c.ung, Kha Dục nhấn vào điểm đó, từ từ lắc lư hông.
Lâm Hỉ Triều chống khuỷu tay lên kính, thở dốc, chậm chạp gật đầu.


Kha Dục kề sát tai cô như cười khẽ, cánh tay vòng qua ngực cô siết chặt lại.
"Anh thích em nhiều lắm." Cậu bỗng nói.
Hơi thở anh nặng nề, hành động tay cũng mạnh mẽ.
"Thật sự.

Không ai thích em hơn anh đâu, hãy nhìn anh nhiều hơn, nghĩ về anh nhiều hơn."
Tai Lâm Hỉ Triều bị cậu liếm đến nóng bừng, cô khẽ ừ một tiếng, giây sau đã bị Kha Dục ôm vào lòng, bước vào bồn tắm.

Nước quá sâu, hai người họ vừa ngồi vào nước đã bắn tung tóe khắp nơi.
Hai người ngồi đối diện nhau, chân Lâm Hỉ Triều quấn quanh người Kha Dục, dương v.ật cậu vẫn cắm trong lỗ nhỏ của cô.

Dòng nước ấm bao phủ họ, dao động trên làn da nhau.
Đôi mắt ướt át nhìn nhau lần nữa, cô nhìn thấy vết thương trên môi và xương chân mày của Kha Dục, dấu vết đỏ ửng đã mờ đi, bị nước biến thành màu hồng nhạt.
Nhìn xuống, Kha Dục đang cúi đầu nhìn cô, ánh mắt dính chặt và ấm áp.
Lúc này cậu nói: "Cùng cá cược nào."
Không phải là câu hỏi, cũng không phải xin ý kiến, mà là câu nói khẳng định và thông báo.
Câu nói đó vừa dứt, Kha Dục dùng cả hai tay nâng đỡ đôi chân cô, nhấc eo lên đâm vào lỗ, làn nước bắn lên ngực cô, nổi lên một cảm giác nóng đầy tràn.
Dưới bề mặt nước long lanh, có thể nhìn rõ cảnh tượng dương v.ật ra ra vào vào cái lỗ mềm mại đó, dịch trắng từ cửa hang trào ra rồi tan trong làn nước, dương v.ật cọ xát, không ngừng tạo ra những gợn sóng.
Gương mặt Lâm Hỉ Triều đỏ ửng, vừa chịu đựng sự ma sát của Kha Dục, vừa thở dốc hỏi: "Cá...!cá cược cái gì?"
"Giữa học kỳ THPT Số 1 sẽ chọn một học sinh làm đại diện thắp đèn giao thừa."
Lâm Hỉ Triều ôm lấy cổ cậu, nhấp nhô trên người cậu, vừa ngơ ngác vừa ngạc nhiên khẽ ừ.
Kha Dục tăng tốc độ đâm vào, tiếng nước chảy rì rào, nước bắn tung tóe khắp nơi.


Cậu ép Lâm Hỉ Triều dựa vào thành bồn tắm, ngồi thẳng lên, một tay xoa âm v.ật cô, một tay thúc vào cô.
Tiếng thở rõ ràng.
Cậu từ từ giảm nhẹ động tác, tập trung vào việc xoa âm v.ật cô bằng ngón tay, cổ tay lay động dưới nước, môi âm h.ộ dính vào ngón tay cậu, rồi bị cậu mở ra, cọ vào gốc môi.
Lâm Hỉ Triều ngửa đầu rên rỉ, nắm lấy cánh tay cậu hỏi: "Rồi...!rồi sao?"
Kha Dục tiến sát cô, hai chân cậu dang ra giữa hai chân cô: "Anh sẽ tìm cách để em đi."
"Cái gì?" Cô ngạc nhiên, rồi hỏi lại: "Nghi thức thắp đèn là gì?"
"Tuần sau em sẽ biết."
"Vậy cá cược là xem anh có làm em trở thành đại diện học sinh được không nhé?"
Lâm Hỉ Triều rất bối rối.
Chủ đề này rất bất ngờ, lại liên quan đến điểm mù của cô, hoàn toàn không liên quan đến mâu thuẫn của hai người tối nay.
Kha Dục không nói gì, ngón tay xoa hạt ngọc cô mạnh hơn, bốn ngón tay xoay một vòng, ngón cái chạm vào âm v.ật, tay không ngừng xoa bóp điểm nhạy cảm, động tác rất lớn, tạo ra những gợn sóng, mô âm h.ộ lật lên thành một khối mềm, nước ngấm vào, mang lại cảm giác dễ chịu.
Lâm Hỉ Triều không nhịn được rên rỉ, đầu óc cô mờ mịt, được ngón tay của Kha Dục làm rất thoải mái.

Nhưng cô vẫn nói: "...Em không muốn cược nữa, bây giờ như vậy không tốt sao, không muốn làm gì khác."
Kha Dục khẽ nhếch môi, dừng động tác, nhấc tay từ mặt nước lên, đưa lên môi, thè lưỡi liếm ngón tay.

Lưỡi trượt qua ngón tay một vòng, cậu nếm được vị mặn nhạt, rồi đưa tay ra, đặt ngón tay lên môi Lâm Hỉ Triều.
Cô vốn đã hơi hé môi, mi mắt mờ mịt nửa khép, đến khi nhận ra thì ngón tay của Kha Dục đã nhét vào đốt thứ hai, ấn lên lưỡi cô, quấn quanh trong miệng.
Cô mở mắt, đôi mắt trong veo phủ một lớp sương mờ, nhìn Kha Dục đầy bất lực.

Cậu nhìn cô với vẻ bình thản, ngón tay cọ sát vào vòm miệng, chơi đùa với lưỡi cô, khớp tay trắng muốt phủ đầy chất lỏng trong suốt.
"Độ quan tâm của trường đối với một học sinh sẽ phản ánh qua phân bổ tài nguyên trong các hoạt động lớn nhỏ.

Không chỉ cần học giỏi, mà còn liên quan đến nhiều lợi ích khác."
Ngón tay cậu từ từ chuyển từ việc nghịch sang đẩy vào rút ra, mô phỏng động tác của dương v.ật, ra vào giữa môi lưỡi của Lâm Hỉ Triều.
Đồng thời, dương v.ật vẫn cắm sâu trong cơ thể cô cũng bắt đầu di chuyển theo nhịp điệu.
Lâm Hỉ Triều nhíu mày, ư ử kêu, bị ba ngón tay còn lại của Kha Dục giữ lấy cằm, tiếp tục tiến sâu vào miệng cô.
"Anh muốn em được trường quan tâm, không chỉ vì học giỏi mà còn vì những hoạt động lớn nhỏ như thế này nhất định phải có em."
Tỏa sáng và được chú ý.
"Lễ thắp đèn chỉ là khởi đầu."

Nhưng cậu không nói rõ ra.
Phân bổ tài nguyên, hay những thứ Hứa Căng Tiêu đã có, cậu sẽ tìm cách mang lại cho Lâm Hỉ Triều.
Cố ý tỏ tình với cô sao? Vậy hãy xem trong mối quan hệ cạnh tranh đối đầu, liệu có dám thật sự thích không.
Kha Dục rút ngón tay ra, cúi người ôm lấy Lâm Hỉ Triều, cánh tay vòng qua lưng cô, giúp cô tránh khỏi thành bồn tắm lạnh lẽo.

Cậu nhẹ giọng dỗ: "Em phải đi cùng anh, cùng anh đến đỉnh cao vinh quang nhất."
Nếu điều em quan tâm là vầng hào quang, thì vầng hào quang của anh chỉ có thể thuộc về em.
Lâm Hỉ Triều vùi mặt vào cổ Kha Dục, khuôn mặt cô bị cậu che khuất phần lớn.

Cô nghe thấy những lời thì thầm của cậu bên tai, cơ thể bị cậu thâm nhập sâu, trong lòng chỉ mong sao mọi thứ sớm kết thúc.
Dù là cuộc làm tình này, hay những trò cá cược kéo dài vô tận.
Cô rõ ràng không muốn chia xa nữa.
Ngay giây phút đó, mọi suy nghĩ lộn xộn đều bị hành động thâm nhập mạnh mẽ của Kha Dục phá tan.

Cậu giữ chặt đôi chân cô, gần như thô bạo thao túng cơ thể cô.
Nước bắn tung tóe, Lâm Hỉ Triều vòng tay ôm chặt vai cậu.

Vì Kha Dục quá mạnh, cô không kìm được mà cắn nhẹ vào xương đòn cậu, vừa thở vừa khóc.

Móng tay cô cào lên lưng cậu, cơ thể bị ép cảm nhận cơn khoái cảm mãnh liệt.
Lỗ thịt liên tục co thắt và bóp chặt, trong khi dương v.ật cậu đâm vào càng sâu hơn.

Lâm Hỉ Triều bị đẩy xuống nước nóng, lại bị Kha Dục ôm chặt hơn, buộc phải đón nhận cậu, cho đến khi lên đỉnh, cô phải khóc lóc cầu xin cậu dừng lại.
Kha Dục áp mặt vào cổ cô, thở mạnh khi xuất tinh.

Lâm Hỉ Triều đắm chìm trong dư âm, mắt đỏ hỏi: "Anh nói cá cược chỉ là như vậy sao?"
"Chỉ là như vậy."
"Nếu anh thua thì sao?"
"Không thể thua, anh sẽ luôn thắng.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận