Cả Đời Chỉ Yêu Em

Lý Mục Dương nói xong đứng lên, cười nói: "Đi! Tôi đưa cô đi dạo một chút! Hôm nay có mặt trời, không khí cũng tốt!"

Mười tiếng!

Lý Mục Dương xem như là hao tổn tâm cơ mới có thể ở chung với Tố Tâm mười tiếng, như thế nào lại thật sự để Tố Tâm một người đem thời gian lãng phí ở trên giường!

"Mặc đồ ngủ đi sao!" Tố Tâm hỏi ngược lại.

"Victoria, giúp Tố tiểu thư thay quần áo!"

Lý Mục Dương nói với Victoria xong, lại quay đầu, ôn nhu mở miệng nói với Tố Tâm: "Tôi chờ cô ở ngoài!"

Lý Mục Dương vừa đi ra ngoài, cả người Tố Tâm được thanh tĩnh mới phát giác được thân thể không khỏi chột dạ, còn có chút mệt mỏi, không biết có phải là do tác dụng phụ của thuốc mê hay không.

Victoria cho người đẩy tới một cái móc treo quần áo, bên trên treo đầy những bộ quần áo mới tinh, đều là phong cách bình thường mà Tố Tâm ưa thích.

Victoria một bộ một bộ cung kính hướng về phía Tố Tâm biểu diễn, hỏi xem Tố Tâm thích bộ nào.

Tố Tâm chỉ ngón tay vào một chiếc áo T-shirt màu trắng và một chiếc quần jean màu đen, bên ngoài còn có thêm một chiếc áo khoác dài thân.

Victoria mỉm cười cầm quần áo đi tới, muốn giúp Tố Tâm thay đổi, lại bị Tố Tâm cự tuyệt.

"Cám ơn cô, nhưng tôi muốn tự mình mặc!"

Giọng nói của Tố Tâm ngọt ngào khiến cho người khác cảm thấy thư thích mát mẻ.

Victoria không có miễn cưỡng, chỉ nói: "Như vậy, tôi liền chờ ở ngoài cửa, nếu như Tố tiểu thư cần giúp đỡ, có thể gọi tôi bất cứ lúc nào!"

Tố Tâm gật đầu, nhìn theo Victoria rời đi, cô giơ tay ấn ấn huyệt Thái dương đau đớn, cô muốn gọi điện thoại cho Phó Kiến Văn, kéo tủ đầu giường ra mới phát hiện, bên trong đã không có điện thoại vệ tinh nữa rồi.

Lúc thay quần áo, Tố Tâm đại khái đã sửa lại dòng suy nghĩ một chút.

Mặc dù không có hỏi rõ, nhưng nghe ra ý tứ của Lý Mục Dương, chính là cô bị người khác bắt, chính là người của Lý Mục Dương người phát hiện đồng thời cứu cô...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui