Cả Đời Cũng Chỉ Muốn Em

Đêm dài trầm luân, sắc dục khó cưỡng. Giang Đằng hung hãn đưa Giang Miểu lên đỉnh hết lần này đến lần khác, làm một trận 1 đêm 7 lần trong truyền thuyết, từ nhà bếp vào phòng ngủ, mọi ngóc ngách trong nhà đều lăn qua một lần, đủ loại tư thế vô cùng biến thái, cho đến khi trời hừng sáng hai người mới ngừng nghỉ.

Cả người Giang Miểu tê liệt nằm trên giường, cho dù đã được hắn xoa bóp vô cùng kỹ lưỡng nhưng cũng không thể nào hết được cái ê ẩm từ trong xương cốt truyền ra. Cô thầm nghĩ nếu là người phụ nữ khác thì chắc chắn không thể nào sống sót được cho tới giờ phút này.

Giang Miểu uể oải lết tới cạnh giường, lật cuốn lịch trên bàn lên, phát hiện hôm nay là ngày họp thường niên của Giang Đằng, mỗi năm đến ngày này, hắn thường sẽ tổ chức họp cổ đông, có khi còn phải qua đêm ở công ty, mọi sổ sách sẽ được bàn giao và đồng thời đề ra kế hoạch cho năm mới. Có thể nói hôm nay chính là ngày bận rộn nhất trong năm của hắn, điều này cũng đồng nghĩa với việc hôm nay cô sẽ không bị hắn hành xác nữa.

Nghĩ tới đây tâm tư của cô bắt đầu ngứa ngáy, mỗi ngày bên trong cô đều được lấp đầy bời tinh dịch của hắn, hôm nay lại trống rỗng, nỗi cô đơn ngày một tràn về nhiều hơn. Phía dưới tiểu huyệt bé nhỏ dường như hiểu được nỗi nhớ của chủ nhân nó, một cỗ ngứa ngáy khó chịu truyền đến, âm hộ khô ráo bắt đầu tưởng nhớ về trận kích tình hôm qua, Giang Miểu cựa quậy cặp mông căng tràn của mình xuống tấm ra trải giường, tay không kìm chế được lần mò xuống dưới, sờ nắn tiểu huyệt, ngón tay vạch môi huyệt ra, đâm vào bên trong, nhanh chóng cử động ra vào liên tục.

Hơi thở bắt đầu nặng nề, cảm giác khó chịu ngày một tăng lên, Giang Miểu bật rên thành tiếng, gọi tên hắn kích thích tâm trí của mình, tay còn lại bắt đầu lần mò lên trên, bắt lấy một bên đào tơ, ngón tay lặp lại động tác quen thuộc, niết thật chặt núm vú, tàn bạo xoa nắn, mắt nai nhắm chặt, liên tưởng về hình ảnh cự long hùng vĩ đêm qua, ngón tay phía dưới lại tăng thêm một cái, khít chặt lỗ nhỏ, tốc độ nhanh chóng lại gấp gáp nhưng không sao xoá bỏ được cảm giác thiếu thốn của cô, Giang Miểu cắn môi nức nở bật ra tiếng rên kiều diễm:

"A...Đằng....a....đâm mạnh....nhanh lên...a.."

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt đứt tâm trí của cô. Giang Miểu vội vàng bật dậy, vơ tấm chăn phủ vội lên cơ thể, vươn tay lấy điện thoại, nhấn nút nhận. Lập tức hình ảnh của hắn hiện lên trên màn hình, có vẻ như hắn đang trong giờ nghỉ trưa, khuôn mặt nam tính đầy ôn nhu nhìn cô, cất giọng trầm ấm:

" Bảo bối, em đang làm gì vậy? Nhớ anh sao!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Miểu lúc này vô cùng ướt át, tràn đầy vẻ khát dục, hai má ửng đỏ quyến rũ, ánh mắt chợt loé lên tia chột dạ, cô lắp bắp trả lời:

" Đâu có, em....em vừa mới...ngủ dậy."

Giang Đằng làm sao có thể không nhận ra, cô vợ nhỏ của hắn lại đang kích tình vào buổi sớm. Hắn trầm ngâm ngân lên một tiếng, dùng lời nói kích thích cô:

" Ừm...! Thì ra là vậy sao, vậy anh không quấy rấy em nữa! "

Hai ngón tay của cô vẫn còn ở trong tiểu huyệt, lúc nghe thấy giọng hắn đã tự động đẩy nhanh tốc độ theo bản năng, mông nhỏ vẫn còn cựa quậy trên giường, lúc này hắn lại muốn rời đi như vậy, đâu có được. Biết mình đã không thể giấu diếm được nữa, Giang Miểu nũng nịu nức nở:

" Đằng...em nhớ anh! A....giúp em...em sắp...không chịu nổi...a! "

Giang Đằng hé môi cười dâm dục, giọng khàn cố tình nói một cách quyến rũ:

" Bảo bối ngoan, mau giở chăn ra, anh sẽ giúp em!"

Giang Miểu vừa nhận được lệnh, lập tức thi hành, để lộ cơ thể trần truồng ra, bầu ngực đã sớm ngứa ngáy lọt vào màn hình, tay trong tiểu huyệt quyến luyến rút ra, dời lên xoa nắn một bên phù sơn. Trong mắt Giang Đằng lướt qua một tia sáng nham hiểm, giọng nói bắt đầu khàn xuống một cách kỳ lạ:

" Bảo bối ngoan, mau ngồi lên để anh ngắm cơ thể của em nào! "

Giang Miểu run rẩy làm theo lời hắn, dựng đứng điện thoại lên vách giường, cả người dựa vào đầu giường, màn hình điện thoại hiện lên một cơ thể loã lồ dáng ngồi dạng hai chân, tiểu huyệt lập tức hiện ra như một bức tranh tuyệt sắc, dâm dịch bên trong không ngừng chảy ra ướt đẫm cả mảng ga giường. Hai tay bây giờ không còn vướng bận gì cả, tự do mò mẫm luồn lách vào từ ngõ nhỏ của cơ thể.

Theo hướng dẫn của hắn, một tay cô đâm vào sâu bên trong tiểu huyệt, tay còn lại phác thảo theo động tác của hắn, càn rỡ nắn bóp đào tiên. Phía bên kia đầu dây, Giang Đằng đã cầm sẵn ngự long cương trướng của mình trong tay, ra sức động đậy, hình ảnh dâm mỹ đập vào mắt lại càng khiến cho dục hoả trong lòng hắn bùng cháy.

" A...Đằng...em muốn....to hơn nữa...mạnh hơn...a!"

Dưới sự huấn luyện khắc nghiệt của hắn, một chút mạnh mẽ như vầy vẫn chưa đủ thoả mãn cô, Giang Miểu không ngừng uốn éo thắt lưng, đón nhận sự ra vào của ban tay mình, nhưng sao cũng không đủ. Giang Đằng cười tà khí, hung hăng khiển trách cô:

" Bảo bối hư, như vậy cũng chưa đủ thoả mãn em sao? Nào, lấy món đồ mà anh đặt trong hộc tủ ra đi, bảo đảm em sẽ rất thích."

Giang Miểu khát dục vươn tay kéo hộc gỗ cạnh giường ra, kinh ngạc thốt lên thành tiếng khi thấy vật bên trong:

" Đằng, anh..."

Giang Đằng thoả mãn nhìn biểu hiện của cô, đáp:

" Ngoan, đút nó vào trong, anh sẽ cho em thoả mãn!"

Giang Miểu do dự đắn đo một lúc, rốt cuộc chịu không nổi khao khát của cơ thể, đem đồ vật ngay ngắn nhét vào trong tiểu huyệt. Bây giờ bên trong cô chính là một cái dương cụ giả chạy bằng điện, kích cỡ không khác gì cự long của Giang Đằng, xung quanh lại còn có một lớp gai nhỏ, tạo cảm giác kích thích không ngừng khi ma sát với hai bên vách thịt bên trong tiểu huyệt, phía dưới còn có một cái nút nhấn.

Dương cụ giả rất to, nên khi nhét vào hai phần ba Giang Miểu đã sắp chịu không nổi, nhưng Giang Đằng vẫn nhất quyết bắt cô nhét vào hết, cô không còn cách nào khác đành phải nghe theo, khó khăn đẩy vật này vào đâm đến tận hoa tâm của mình, một trận run rẩy truyền đến, khoái cảm dâng trào, ngay lúc này đột nhiên dương cụ giả bắt đầu run mãnh liệt, sức kháng cự yếu ớt của cô không thể nào chống đỡ nỗi, cả cơ thể xụi lơ xuống giường, hai chân không khống chế được run theo từng nhịp. Mà toàn bộ quá trình này đều được trình chiếu hoàn toàn rõ nét trên màn hình.

Tiếng rên ngày một lớn dần, cô có muốn ép xuống cũng không được, cái thứ to lớn bên trong khiến cô không tài nào kìm chế nổi, nức nở oán hận hắn một phen:

" A....a...Đằng.....chậm lại....em không....chịu được...a"

Giang Đằng lúc này thở chậm từng nhịp, tay ngày một nhanh hơn, cự long lúc này đã trương to hết cỡ, nhưng vẫn còn chưa đến lúc bộc phát. Giọng hắn vang lên qua điện thoại truyền vào tai cô:

" Bảo bối, em thật đẹp, anh chỉ muốn đâm chết em, bảo bối của anh!"

Bên trong tiểu huyệt của cô, dương cụ giả không ngừng đâm vào mãnh liệt, mỗi lần đều chạm đến hoa tâm, cọ sát với vách thịt, dâm thuỷ đã tràn trề trên ga giường, nhớp nháp dính bên hai vách đùi. Đào tiên mềm mại được chăm sóc một cách kỹ lưỡng, cô thậm chí còn không kiềm chế được đã cúi đầu ngậm một bên vú vào miệng, hành hạ nó bằng đầu lưỡi, kích thích cảm giác.

Cảm giác được vật bên trong đã bắt đầu tuột ra ngoài, Giang Miểu lấy hết sức lần nữa đẩy nó vào trong không ngờ va phải nút nhấn, lập tức một dòng tinh dịch mãnh mẽ bắn thẳng vào bên trong, lấp đầy tiểu huyệt của cô không để cho bất kỳ giọt nào tràn ra ngoài.

Tiểu huyệt bất ngờ nhận được một lượng nóng bỏng, co rút mãnh liệt từng hồi, mà bên kia Giang Đằng cũng đã bắn ra cao trào, hắn nhễ nhãi mồ hôi, khàn khàn hôn lên tiểu huyệt qua màn hình, dùng dâm uy phát lệnh:

" Bảo bối, em đúng là rất nhanh, tinh dịch anh vốn dĩ tích sẵn trong đó là để giành cho em, nên em không cần gấp gáp như vậy."

Hắn nhìn thời gian rồi nói nốt:

" Hiện tại anh phải đi rồi, em tuyệt đối không thể rút nó ra cho đến khi anh về đâu, đợi anh, anh sẽ cho em bắn ra lần nữa."

Không để cô trả lời, hắn đã vội kết thúc cuộc gọi. Mà dương cụ giả vẫn nằm bên trong cô, mãnh liệt run rẩy, đâm mạnh vào hoa tâm, một khắc cũng không ngừng, Giang Miểu trút ra cao trào nhưng lại không thể phát tiết vì bị chặn đầy trong lỗ nhỏ, phần bụng đã hơi nhu lên một chút, mà một ngày hôm nay phải trải qua, tuyệt đối không hề dễ dàng chút nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui