"Đinh--"
Trong căn phòng tối tăm yên tĩnh, âm thanh tin nhắn đột ngột vang lên dường như có chút đột ngột.
Màn hình tự động mở do có tin nhắn nhắc nhở, tia ánh sáng lóe lên chiếu sáng khuôn mặt của thiếu niên đang ngồi trên giường.
Đó là một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp và chói mắt.
Đôi mắt phượng sẫm màu, môi hồng răng trắng, phần đuôi tóc được uốn cong do bị đè ép một đêm, nhẹ nhàng phủ lên chiếc cổ thon dài trắng nõn, làm cho cả người của thiếu niên lộ khí trách cao quý xa cách.
Mà lúc này, trên khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên vẫn còn mang theo vẻ mơ màng như vừa mới tỉnh dậy.
Bạc Niên không chỉ quên giảm âm lượng trước khi ngủ mà còn đặt điện thoại di động cách gối không xa.
Khi tin nhắn này đến, âm thanh lớn đến mức làm cậu giật mình suýt lăn ra khỏi giường.
Thở dài một hơi, thiếu niên nhẹ nhàng xoa xoa sống mũi, giơ tay bấm vào dòng tin nhắn suýt hù chết cậu kia.
Trong hộp thư đến có một loạt các thông báo như "Công an thành phố nhắc nhở: Ngăn chặn lừa đảo..." "Mã xác minh đăng nhập tài khoản của bạn là..." "May mắn từ trên trời rơi xuống! [Tham gia] tặng bạn phong bì đỏ.” Trong số những tin nhắn chưa đọc, tin nhắn có thông tin khấu trừ này có vẻ đặc biệt chói mắt vào thời điểm này——
[Kính gửi người dùng Kiwi VIP Bạc Hà Ngận Niêm: Bạn đã kích hoạt dịch vụ gia hạn tự động, 69,9 tệ sẽ được khấu trừ tự động trong tháng này.
Số dư hiện có trong WeChat của bạn là: 3066,12 tệ.]
Nhìn thấy tin nhắn tự động gia hạn thu phí không biết được mở khi nào, vùng với số dư bốn chữ số đáng thương, đôi mắt Bạc Niên tối lại.
Cậu kìm nén lại những thô tục sắp thốt ra khỏi miệng, chống đỡ thân hình lảo đảo của mình, cơ thể mệt mỏi uể oải lại nằm trở lại trên gối.
Sau một lúc lâu, cậu nhìn lên trần nhà, âm dương quái khí phun ra một câu: "Quả Kiwi độc thật..."
Lúc ấy Bạc Niên đã làm người dùng mới của Kiwi, sau khi mở tài khoản VIP để hưởng khuyến mãi 9,9 tệ trong tháng đầu tiên, nhưng từ đầu đến cuối cậu đều chưa bao giờ thấy tính năng tự động gia hạn được mở ra.
Một thủ tục kín đáo như vậy đã giáng cho cậu một đòn chí mạng vào lúc cậu đang cần tiền nhất.
Nếu là trước đây, trừ đi 69,9 tệ thì cậu cũng không quan tâm đến.
Nhưng bây giờ thì lại khác, ngày hôm qua gia đình của cậu đã phá sản.
Người cha dượng nói dối rằng hạng mục của công ty xuất hiện lỗ hổng, gặp khó khăn về dòng tiền nên đã hướng mẹ của cậu mượn hết tất cả tiền tiết kiệm trong nhà, hứa hẹn bảy ngày sau sẽ trả lại đủ số tiền đã mượn, sau đó ông ta đã mang theo khoảng tiền lừa đảo chạy trốn ra nước ngoài.
Hiện chưa rõ số tiền đó có lấy lại được hay không.
69,9 tệ, dưới tình huống này, đó là chi phí cho hai bữa ăn của cậu và mẹ!
Bạc Niên có chút buồn bực đem tin nhắn tự động gia hạn tắt đi, sau đó mở ứng dụng có tên Ngư Vĩ TV trên màn hình, thuần thục nhấn hộp thư của mình.
Không có gì trong hộp thư đến ngoại trừ các thông báo sự kiện được Ngư Vĩ TV gửi thường xuyên, mà email ký hợp đồng chính vẫn đang an tĩnh nằm ở chỗ chuyển đi, như cũ xếp hàng để chờ xem xét.
Mắt phượng hơi híp lại, nhìn chằm chằm vào dòng chữ “Email hợp đồng của bạn đang được xét duyệt, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi." Bạc Niên nhỏ giọng oán trách nói: "Thời gian lâu như vậy, hiệu suất xét duyệt của Ngư Vĩ TV vẫn thấp như vậy."
Kể từ khi hợp đồng với Ngư Vĩ TV kết thúc một năm trước, Bạc Niên đã tuyên bố rút khỏi phòng phát sóng trực tiếp, đồng thời cắt bỏ tất cả nhân viên có liên quan đến Ngư Vĩ TV.
Ai có thể ngờ rằng chỉ một năm sau, cậu lại vì nguyên nhân kinh tế mà quay trở lại.