Cười xong, anh thu lại nụ cười trên mặt, trầm giọng nói: "Lão Phùng...!Ông đã xảy ra chuyện gì..."Do có tên lửa tín hiệu mới cho nên tất cả các hành tinh trong Hải Lam tinh đã nối lại liên lạc.
Nhưng mặc dù Phùng nguyên soái đã phái quân đoàn Bụi Gai đến trạm vũ trụ chung của đơn vị trú ẩn cũng không có cách nào lập tức giải cứu bề mặt.Sức chiến đấu của loài không xác định cao hơn nhiều so với bề mặt vậy nên tàu con thoi không thể nào chịu được sự tấn công của chúng.
Chỉ có thể đột nhập bằng cơ giáp cá nhân nhưng phải là cơ giáp cấp SSS mới có thể đơn độc xuyên qua bầu khí quyển.Người của quân đoàn Bụi Gai không phải tất cả đều là cấp SSS như quân đoàn Tài quyết, những người điều khiển cơ giáp cấp SSS chỉ bằng một phần mười quân đoàn nòng cốt, mà quân đoàn nòng cốt chỉ có mười nghìn người.
Điều đó có nghĩa quân đoàn Bụi Gai chỉ có một nghìn thành viên cấp SSS.Người cần giải cứu lại nằm rải rác trên bảy hành tinh và mỗi hành tinh không thể có hai người cấp SSS cùng đi qua bầu khí quyển bằng cơ giáp riêng.Ngoài một nghìn người này, những người cứu hộ khác phải vào bầu khí quyển bằng tàu con thoi.Trước đây, Phong Trác đã cố gắng để tàu con thoi đưa cơ giáp vào trong bầu khí quyển, nhưng khi vào tới bầu khí quyển thì tàu con thoi đã bị tấn công liên tục bởi loài không xác định và chiếc tàu con thoi đầu tiên đã không quay trở lại.Trong cơn tuyệt vọng, Phong Trác phải lệnh cho những tàu con thoi khác chưa đi vào bầu khí quyển quay về.Người đứng đầu quân đoàn Bụi Gai là một người phụ nữ với mái tóc ngắn gọn gàng và phong cách hoạt bát.
Ngay sau khi tiếp xúc được với bề mặt, bằng một cách nhanh nhất cô ấy đã có thể xác định được rằng hơn bảy mươi phần trăm bề mặt đã bị loài sinh vật không xác định chiếm giữ.Nhưng may mắn thay, chính phủ bề mặt của hành tinh Hải Lam Tinh đã phản ứng kịp thời, hầu hết mọi người đều tập trung tại nơi tị nạn và thương vong không lớn như dự liệu.Tình hình nguy cấp, hiện tại toàn bộ ánh mắt của Liên Bang đều đổ dồn về Hải Lam tinh, nếu không mau chóng giải cứu được Hải Lam tinh sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Phùng nguyên soái.Và Phong Trát cũng nói cho cô biết một tin tức bất ngờ.Đội trưởng của quân đoàn Tài quyết Tạ Dữ Nghiên đang ở Hải Lam Tinh và trước đó không lâu Tạ Giang Táp cũng đã tiến vào Hải Lam tinh.
Tệ hơn nữa là con trai duy nhất của Phùng nguyên soái, Phùng thiếu, cũng đang ở trong nơi trú ẩn.Đệ nhất nguyên soái vẫn luôn có mâu thuẫn với Phùng nguyên soái, hiện tại hai con trai của ông ta đang ở Hải Lam tinh, ông ta có thể tìm cớ để can thiệp vào việc ở đây.Hải Kinh Cức nhìn bàn cát mô phỏng trước mắt được gửi từ nhiều nơi khác nhau, năm ngón tay gõ lên bàn hội nghị trong lòng thầm có suy nghĩ riêng.Lúc này, cửa phòng họp vang lên tiếng gõ.Hải Kinh Cức mở quyền hạn ra, Phong Trát vội vàng từ bên ngoài đi vào:“ Hải đoàn trưởng,Tạ đoàn trưởng có chuyện muốn trao đổi với ngài.”Phong Trát vừa nói xong, kênh liên lạc trong phòng họp được kết nối, một hình ảnh 3D hiện lên.Hình ảnh 3D giống y như người thật khiến cho Phong Trát rất nể phục, ông chào hỏi với cậu bé trông như chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi.Hải Kinh Cức cũng vậy.Tạ Dữ Nghiên đáp lại bằng nghi thức quân đội: “Hải đoàn trưởng, Phong chỉ huy, hiện tại tôi đang ở Hải Lam tinh và đã nắm rõ tình hình nơi này.
Tôi sẽ điều động toàn bộ nhân lực bề mặt của Hải Lam tinh, hai người có phản đối gì không?”Anh cùng cấp bậc với hai người, nhưng không phải là người chỉ huy chiến dịch này, Hải Lam Tinh cũng thuộc quyền quản lý của Phong Trác, nên có bất kỳ tác động ngoại lực nào cũng cần phải được báo cáo lại.Tuy rằng là đang hỏi ý kiến bọn họ nhưng thái độ của Tạ Dữ Nghiên lạnh nhạt, có một loại gọi là “Hỏi thăm chỉ là hình thức , không đồng ý cũng không sao.”Hải Kinh Cức thầm nghĩ: “Quả nhiên.”Nhưng tình hình hiện tại không cho phép cô từ chối, tất cả mọi người trong Liên bang đều biết năng lực của Tạ Dữ Nghiên, nếu anh ta đã nói vậy hẳn là đã có kế hoạch sẵn trong đầu.Hơn nữa cứu người như cứu hỏa, phải tạm gác tranh chấp bè phái sang một bên.Hải Kinh Cức đưa ra quyết định trong nháy mắt, lập tức nói: “Vậy là tốt rồi, cảm phiền Tạ đoàn trưởng.”Người thanh niên khẽ gật đầu, ngay lúc muốn kết thúc liên lạc, Hải Kinh cức đột nhiên nói: “Tạ đoàn trưởng xin chờ một chút.”Tạ Dữ Nghiên ngước mắt nhìn cô, Hải Kinh Cức lập tức đưa ra một đoạn video dài vài giây do vệ tinh quay quanh quỹ đạo ngày hôm đó ghi lại, bên trong video là một chiếc cơ giáp màu lam bạc rất đẹp.“Tạ đoàn trưởng có biết nguồn gốc của chiếc cơ giáp này không?” Hải Kinh Cức nheo mắt thắc mắc.Phong Trát không nhìn ra không có nghĩa là cô không nhìn ra.
Trong số cơ giáp mà Liên bang đã phát triển không có loại cơ giáp này, cũng không có bất kỳ số liệu nào về loại cơ giáp này.Nói một cách đơn giản, nếu cơ giáp này do Liên bang phát triển thì với quyền hạn của Hải Kinh Cức cô không thể không biết, còn nếu nó không phải của Liên bang phát triển…Bên phía chàng thanh niên như thể có gió thổi qua, mái tóc dài màu bạc khẽ tung bay nhưng âm thanh vẫn lạnh lùng như thường: “Là [Tài quyết] của tôi ."Quân viễn chinh không ai là không biết cơ giáp của đội trưởng quân đoàn Tài quyết Tạ Dữ Nghiên gọi là [Tài quyết], nhưng chưa ai thực sự nhìn thấy [Tài Quyết] bởi vì tất cả các cuộc chiến mà Tạ Dữ Nghiên tham gia đều kết thúc trước khi mà anh sử dụng tới [Tài quyết].Hải Kinh Cức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nghe thấy Tạ Dữ Nghiên nghiêm túc nói: "[Tài quyết] là bí mật Liên bang, chưa từng được sử dụng trên chiến trường để tránh nó rơi vào tay quốc gia khác và trở thành đối tượng nghiên cứu.".