Cá Mập Và Trà


Chuyện buổi trưa chỉ như khúc nhạc đệm, bảo vệ tách hai người ra rồi mời Lục Đình đi ' uống trà '.

Còn Mục Miện Chi thì ở liền trong phòng luôn không ra ngoài nữa.Vốn cậu còn muốn tham quan nhưng gặp phải chuyện này thì mất hết hứng rồi.

Cậu cũng không muốn phí thời gian đi tìm hiểu vì sao Lục Đình lại cứ luôn mồm gọi cậu là tiểu tam, đơn giản là vì nhìn chênh lệch sức mạnh giữa hai người, cậu lui.Và cứ thế cho đến hết ba tuần.Thủ đô tinh, nơi được ca ngợi là xa hoa, giàu có, quyền quý nhất Liên Bang.

Chỉ làm lao công ở đây thôi cũng giàu hơn vài ông chủ ở Hoang tinh rồi.

Mục Miện Chi xuống tàu lại bắt một chiếc huyền phù chở khách đến Long Thành.

Huyền phù này là loại tự động, không cần người lái.


Như vậy có thể đảm bảo an toàn và bảo mật cho khách hàng.Trên xe, Mục Miện Chi đang thở dài nhìn số dư tài khoản.

Vốn trước kia vẫn còn tự hào vì kiếm được 4 triệu trong sáu ngày, sau khi nhìn thấy giá cả trong tàu vũ trụ cậu liền cụp đuôi làm người.

Chỉ có một chữ thôi, đắt quá thể đáng.

Đồ ăn rẻ nhất trên tàu vũ trụ cũng tốn đến vài trăm nghìn.

Hiện giờ tiền trên người Mục Miện Chi gần như là tiêu sạch, tuy ba tuần nay vẫn đang chương đều đặn nhưng chỉ là muối bỏ biển.

Cậu mong sao Long Thành cho phép mang Mỹ Nhân vào theo nếu không cậu thật sự không biết phải để nó ở đâu nữa.Còn ba ngày nữa là tới ngày nhập học, cậu cần phải tìm chỗ ở cho hai người.

Vất vả mãi tới gần tối mới tìm được một nhà trọ cho thuê với giá hợp lý, dọn đồ xong Mục Miện Chi cũng không đi tham quan xem thủ đô như thế nào mà đi ngủ luôn.Dẫu sao tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.Ngày 1/8/5002.Hôm nay là ngày trọng đại của trường Đại học Long Thành và cả tân sinh viên nhập học tại đây.

Từ sớm đã có những gương mặt mới đứng trước cổng chờ.Không ai muốn đi muộn, nhất là vào ngày nhập học.

Đặc biệt năm nay là kỉ niệm 300 năm thành lập trường.Nhân ngày này, hiệu trưởng Giang Tinh Hà đã tuyên bố sẽ nhận học trò thứ 6 thông qua vài cuộc tỉ thí ‘nho nhỏ’.

Không thể nghi ngờ gì nữa tin tức này như một quả bom oanh tạc cả thủ đô.Ai mà không biết Giang Tinh Hà, người được mệnh danh là chiến thần bất bại của Liên Bang, học trò của ông không ai là không tiền đồ vô lượng.


Đại đệ tử giời đang là thượng tướng quân đoàn 3, tiếp quản quân đoàn của Giang Tinh Hà.

Nhị, tam, tứ đều là nghị viên của quốc hội.

Và quan trọng nhất, đồ đệ thứ năm của ông là nam chủ, người có khả năng thành chiến thần thứ hai của Liên Bang.Sau khi về hưu, ông không muốn ngồi chơi hưởng hạnh phúc tuổi già mà cùng với mấy đồng đội của mình lập ra Trường Đại học Long Thành đào tạo quân nhân ưu tú cho Liên Bang.Khi mới thành lập, trường chỉ đào tạo quân sự thôi.

Nhưng lâu dần theo thời gian, trường càng ngày càng lớn mạnh, đạp trường Đại học quân sự 1 xuống vị trí thứ hai leo lên là trường danh giá nhất Liên Bang.Lúc này, Giang Tinh Hà cảm thấy phải mở rộng nên tuyển một loạt giáo sư văn học nghệ thuật vào trường.

Từ đó mới có các khoa khác.@@@Mục Miện Chi đang đứng xếp hàng chờ nhập học.

Nhìn hàng người phía trước vẫn dài dằng dặc mà lòng ngao ngán.Hôm qua Mục Miện Chi mới biết được tin khi nhập học sẽ tổ chức kiểm tra chất lượng đầu năm để xếp lớp.

Mặc dù ba tuần qua cậu vẫn luôn học hỏi kiến thức nhưng vẫn không thể so bì với đám ‘trâu bò’ trước mặt được.Nhìn xem từ nãy đến giờ vẫn chỉ nghe thấy thông báo cấp B, cấp A...!cấp C còn không có, cấpF- như cậu đây lại run thêm một phần.Không biết mọi người sẽ có vẻ mặt gì khi thấy cấp bậc của cậu nhỉ? Hẳn là ‘ Ta là ai? Đây là đâu?’ mất.Mỹ Nhân hôm nay không đi theo cậu, hằng ngày có nó đi theo giờ không có thấy hơi trống trải.

Nhưng mà Long Thành không cho mang người máy vào trong, họ muốn rèn luyện tính tự lập của học sinh.


Ngay cả quang não cũng tịch thu hết, tất cả đều phải dùng quang não của nhà trường.Đương nhiên quang não được phát miễn phí.

Điều này làm Mục Miện Chi rất vui, vì cậu đến giờ vẫn chưa có quang não đâu.

Chờ mãi, chờ mãi cuối cùng cững tới phiên cậu trắc thí.

Trước cổng, có một lão sư ngồi kiểm tra giấy báo nhập học: “ Nhóc con, đây là trường Đại học Long Thành, không phải là nơi ngươi có thể lừa bịp biết chưa? Nào đọc tư liệu đi để ta kiểm tra.”Mục Miện Chi sờ mũi, thầm nghĩ người đâu mà hung dữ, nói: “ Con là Mục Miện Chi, năm nay vừa chòn ba mươi, sống ở Hoang tinh.

Đỗ khoa Ngôn Ngữ học, cấp bậc là F- ạ.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận