Lúc buổi tối khi gửi tin nhắn chúc ngủ ngon, Ninh Tiểu Ngư nhận được tin tức mới nhất từ Thẩm Ước Ước.
"Người kia chạy nhanh quá, đến giờ vẫn chưa bắt được, xem ra không giống tay mơ."
Cá muối luôn có tham vọng lớn, hơn nữa Ninh Tiểu Ngư cảm thấy việc bắt được fan cuồng chỉ là vấn đề thời gian, cho nên cô không hề lo lắng về việc này chút nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô an ủi Thẩm Ước Ước rồi đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Ninh Tiểu Ngư được ăn một bữa sáng sang trọng do tổ chương trình đặc biệt chuẩn bị cho cô.
Không thể không nói bữa sáng sang trọng này đã thu hút một nhóm nhỏ người ghen ghét. Ví dụ như sắc mặt của Ninh Du Vi sáng sớm nay có vẻ hơi khó coi.
Sau khi các khách mời ăn sáng xong, đạo diễn thông báo lịch trình hôm nay: Chuyến tham quan công viên Sâm Lâm trong ba ngày.
Vào ngày thứ ba diễn ra chương trình tạp kỹ, đạo diễn nghĩ đã đến lúc các khách mời nên ra ngoài chơi trò chơi cùng nhau.
Trong quá trình du lịch, dù là tình bạn hay tình yêu, việc nảy sinh tình cảm là điều vô cùng dễ dàng. Hơn nữa du lịch có thể kết nối nhau hơn giữa các khách mời, khiến nó trở thành một lựa chọn cần thiết để yêu đương và kết bạn.
…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ba tiếng sau, tất cả mười một khách mời của tổ chương trình “Xin chào, bạn tôi” đều đã đứng ngoài cổng công viên Sâm Lâm.
Thẩm Ước Ước nhỏ giọng nói với Ninh Tiểu Ngư: “Không biết Ảnh đế có tới không.”
Ninh Tiểu Ngư thành thật lắc đầu: "Không biết nữa."
Thẩm Ước Ước gật đầu như thật: “Cũng đúng, suy nghĩ của Ảnh đế khó đoán lắm.”
Ở bên kia, Ninh Du Vi cũng đang tìm kiếm bóng dáng Lục Kinh Độ.
Hứa Trình đi về phía cô ta, dùng vẻ mặt nhã nhặn hỏi: "Đang nhìn gì thế?"
Ninh Du Vi kìm nén sự thất vọng trong lòng, cười nói: "Không có gì."
Hứa Trình đút một tay vào túi nói: "Lát nữa cứ đi theo tôi, công viên Sâm Lâm rộng lắm, nếu không cẩn thận là lạc ngay."
Mộc Gia Gia ở bên cạnh nói: “Lát nữa chắc chúng ta sẽ đi cùng nhau nhỉ?”
Hứa Trình nhún vai: "Cái này khó nói lắm."
Theo ý định của đạo diễn, có lẽ ông ấy muốn họ đi theo nhóm. Đông người thế này làm thế nào mà xúc tiến tình cảm được?
Quả nhiên, đạo diễn nhanh chóng yêu cầu họ chia nhau hoạt động theo nhóm.
Cuối cùng, mười một người được chia thành ba nhóm.
Ninh Tiểu Ngư và Thẩm Ước Ước chung một nhóm, đám Ninh Du Vi một nhóm bốn người, còn Hi Nhụy thì cùng nhóm với bốn người còn lại. Hi Nhụy chủ động mời đám Ninh Tiểu Ngư tham gia nhưng Ninh Tiểu Ngư từ chối.
Cá muối không thích tham gia góp vui.
Trong rừng có tín hiệu, có thể liên lạc bằng điện thoại bất cứ lúc nào, hơn nữa mỗi khách mời đều mang theo thiết bị định vị và phát sóng trực tiếp. Về mặt an toàn thì không có gì phải lo lắng.
Ninh Tiểu Ngư và Thẩm Ước Ước đi vòng vòng, rất nhanh đã tách khỏi các nhóm khác.
[Sao hai người không đi cùng những người khác?]
[Nhiều người càng vui mà.]
[Mọi người trong livestream của Ninh Du Vi bên cạnh đã bắt đầu nướng thịt tại chỗ rồi!]
[A a a, Hứa Trình có nhiều kinh nghiệm sinh tồn nơi rừng núi ghê.]
[Họ định ăn thịt mấy con nhện bắt được kìa, không sợ hả?]
[Livestream này chán quá, rút trước đây.]
Người xem livestream ít đi rất nhiều, tâm tình của Ninh Tiểu Ngư không hề dao động, thậm chí còn hơi vui khi thấy vậy.
Đáng tiếc cô vui mừng chưa đầy bao lâu thì nghe thấy thanh âm của hệ thống tình yêu vừa sốt ruột vừa đứt quãng vang lên.
[Fan cuồng hôm qua cố trèo tường cũng đến, cô ta là fan của Ảnh đế, mê anh ấy chết mê chết mệt, yêu đến mức muốn cùng sống cùng chết, tốt nhất là khiến hai người họ đời này kiếp này không chia lìa. Cô ta bị điên lại từng học Taekwondo, mức độ nguy hiểm cực cao.]
Hiện giờ, cô ta đang cách cô khoảng ba mét.
Ảnh đế một mình đến đây du lịch thư giãn, không có trợ lý hay vệ sĩ đi cùng. Cô ta lén lút theo sau Ảnh đế, định tìm cơ hội cùng chết với anh ấy, cô gái, mối nguy của Ảnh đế đã gần ngay trước mắt, hết sức nguy hiểm, cô có thể…
A: Tung một cước mỹ miều, đạp bay fan cuồng
B: Hét thật to nhắc nhở Ảnh đế mau trốn đi
C: Nhanh chóng yêu cầu nhân viên tổ chương trình giúp đỡ
Ninh Tiểu Ngư:...
Cô có mười nghìn câu chửi tục, nhưng không biết có nên xổ ra không.
Đối phương từng học Taekwondo, cá muối như cô còn chẳng biết gì sất!
Sao mà đá một cước mỹ miều được?
Muốn cô dùng chiêu đạp bay như Uyển Nhi ấy hả, cô làm được chắc? Cô có thể ư?
Ninh Tiểu Ngư nhìn sang bên phải theo phản xạ, có lẽ vừa rồi cô đang nói chuyện với Thẩm Ước Ước nên không chú ý gần họ còn có người khác.
Cô thấy hai người đàn ông được vũ trang đầy đủ bên phải họ. Người đứng đằng sau có lẽ là fan cuồng bị Ninh Tiểu Ngư hù dọa hôm qua. Con người đứng phía trước fan cuồng đang đeo kính râm, đội mũ lưỡi trai, mặc áo khoác bóng chày, quần jean đen, đi giày thể thao màu trắng là Lục Kinh Độ.
Đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Ngư nhìn thấy Ảnh đế ăn mặc thế này.
Anh trông như một sinh viên đại học tuấn tú đầy sức hút, vừa trẻ trung vừa năng động, thực ra, tuổi Ảnh đế không lớn lắm.
Nhưng đó không phải điều quan trọng, điều quan trọng là…
Ninh Tiểu Ngư đảo mắt một vòng rồi chợt lóe lên.
Nếu cô không lầm thì fan cuồng kia còn cầm theo một con dao!
Đây là yêu mà không được, vì yêu sinh hận đó sao, vậy nên muốn đời đời kiếp kiếp yêu Lục Kinh Độ ấy hả?
Ninh Tiểu Ngư cảm thấy fan cuồng thật sự quá đáng sợ.
Hiện thực không cho cô nhiều cơ hội suy nghĩ, fan cuồng đã bước nhanh về phía Lục Kinh Độ, định sẽ lập tức ra tay.
Trong lúc nguy cấp, Ninh Tiểu Ngư chỉ kịp hỏi nhanh trong đầu: "Tôi sẽ không sao chứ?" Tốt xấu gì đây cũng là hệ thống siêu nhiên, chắc sẽ cho cô một loại buff an toàn hay gì đó tương tự?
Hệ thống tình yêu kích động xoa tay: [Cô gái cứ yên tâm đi đi!]
Ninh Tiểu Ngư thở phào nhẹ nhõm, kế đó hét toáng lên, chạy ào về phía Lục Kinh Độ.
"Lục Kinh Độ! Mau tránh ra!"
Nghe thấy tiếng hét đó, Ảnh đế đang đi phía trước vô thức dừng lại.
Nhưng chưa đủ, còn lâu mới đủ.
Có lẽ thấy sự việc đã bại lộ, fan cuồng lộ rõ vẻ mặt hung hãn điên cuồng.
"Anh, em yêu anh, yêu anh nhiều lắm, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, được không?" Nói xong, cô ta giơ cao con dao, định giây sau sẽ đâm Lục Kinh Độ ngay.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Ninh Tiểu Ngư dựa vào bản năng chạy nước rút phút cuối, ôm chầm lấy Lục Kinh Độ. Hai người ôm nhau, lăn mạnh một vòng, theo đà lăn xuống sườn núi, trong nháy mắt biến mất khỏi livestream của Thẩm Ước Ước.
Khán giả trong livestream sợ ngây ra như phỗng.
Phải mất mấy giây sau mới phản ứng lại.
[Đây là kịch bản hay gì?]
[Mẹ kiếp, kịch bản cái con khỉ, Thẩm Ước Ước đang làm gì thế, còn chờ với đợi gì nữa, mau kêu cứu đi.]
[Con mẹ nó chứ, vừa rồi còn tưởng là livestream nhàm chán, kết quả chưa chi đã có biến rồi ư?]
[Tôi nghe chủ kênh gọi Lục Kinh Độ, vậy người đội mũ lưỡi trai phía trước là Ảnh đế à?]
Thẩm Ước Ước kinh hãi bởi cảnh tượng trước mắt, tay lập tức run bần bật, lấy điện thoại di động ra gọi cho đạo diễn cùng tổ chương trình.
Vào lúc này, cô ấy hi vọng nhóm người đạo diễn sẽ chạy tới đây thật nhanh.
Lúc Thẩm Ước Ước nức nở gọi nhóm người đạo diễn mau đến đây thì Ninh Tiểu Ngư và Lục Kinh Độ đã rơi xuống chân dốc.
Có lẽ vì Ninh Tiểu Ngư làm đệm nên Lục Kinh Độ không bị thương, nhưng cô lại cảm thấy tay chân mình hình như bị trật khớp mấy rồi. Trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể cử động được.
Nếu không thể cử động, cô đành lười biếng nằm xuống.
Cô không khỏi hỏi hệ thống tình yêu trong lòng: "Chuyện gì xảy ra thế? Không phải đã nói là tôi cứ yên tâm xông lên à?"
Hệ thống tình yêu chọt chọt ngón tay: [Không bị thương chút nào là phi thực tế, tôi đã cố gắng giảm bớt tình trạng thương tích của cô rồi. Hơn nữa bị trật khớp cũng không nghiêm trọng, hai ba ngày sau sẽ khỏe lại thôi.]
Nghe thế, Ninh Tiểu Ngư mới hoàn toàn yên tâm.
Quay cuồng một hồi, tình trạng rung chuyển dữ dội trong livestream đã ổn định trở lại.
Thiết bị phát sóng trực tiếp mà Ninh Tiểu Ngư mang theo là loại mới nhất, có khả năng chống thấm nước và rơi vỡ, nhưng bị đập lên đập xuống như thế cũng không thể không hỏng.
Vào lúc này, số lượt xem trong livestream của cô đang tăng lên với tốc độ chóng mặt, từ năm nghìn lúc đầu tới hiện tại đã là mười lăm nghìn, đồng thời con số này vẫn đang tăng lên nhanh chóng.
Một vài fan quan tâm hỏi han tình hình của cô.
[Chủ kênh làm sao thế?]
[Trời ơi, tại sao Tiểu Ngư lại không cử động? Chẳng lẽ va chạm phải dây thần kinh nên bị liệt rồi?]
[Chắc không đâu, Tiểu Ngư, bạn mau nói gì đi, tôi sợ.]
Ninh Tiểu Ngư không thấy lời họ nói, may là có người giúp họ hỏi ra vấn đề quan tâm nhất hiện giờ.
Quần áo của Lục Kinh Độ dính đầy bụi và cỏ vụn, kính râm không biết rơi ở đâu. Anh có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng dù vậy vẫn không làm tổn hại đến ngoại hình và khí chất của anh.
"Giờ cô sao rồi?"
Ninh Tiểu Ngư nhắm nghiền mắt, hai tay đặt lên bụng, bày ra tư thế bình tĩnh.
Nhìn thấy cô như vậy, nhiều khán giả rất muốn giơ tay lên xem cô còn thở không, chỉ sợ cô xảy ra chuyện bất trắc.
Nhưng trên thực tế, Ninh Tiểu Ngư chỉ đang lười cử động mà thôi.
Nghe Lục Kinh Độ hỏi, cô lười biếng mở một mắt, thản nhiên trả lời: “Không có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là tạm thời không thể cử động được thôi.”
Không cử động được…
Không cử động…
Được…
Nghe vậy, Lục Kinh Độ ngẩn ra, sau đó lông mày hơi nhíu lại, trầm mặc.
Khán giả trong livestream của cô không khỏi khóc thành tiếng.
[Không cử động được, không phải chủ kênh liệt thật rồi đấy chứ?]
[Xem ra vấn đề của Tiểu Ngư bây giờ hơi lớn rồi. Vừa nãy cô ấy chỉ mở được một mắt, chẳng lẽ không mở được con mắt còn lại à?]
[Để cứu Lục Kinh Độ, cái giá phải trả lớn quá...]
[Nếu chủ kênh không cứu thì người nằm xuống bây giờ đã là Ảnh đế rồi.]
Với tư cách là đương sự, Lục Kinh Độ đương nhiên cũng biết điều này.
Lần đầu tiên anh nghiêm túc quan sát Ninh Tiểu Ngư, dù thế nào đi nữa, hôm nay anh là người mang ơn.
"Cảm ơn cô, trong khả năng của tôi, tôi có thể đồng ý với bất kỳ điều kiện nào mà cô đưa ra."
Nghe được câu này, cảm xúc của khán giả trong livestream đều dâng lên như sóng trào.
[Bất kỳ điều kiện nào! Chị em ơi, Ảnh đế long trọng hứa hẹn rồi kìa!]
[Mẹ nó, Ảnh đế nói mà không đong đếm gì cả! Nói cách khác thì cho dù Tiểu Ngư đưa ra bao nhiêu điều kiện, anh ấy cũng sẽ đồng ý ư?]
[A a a, mặc dù có hơi không hợp thời điểm, nhưng tôi vẫn muốn nói là ngọt chết mất.]
[Lầu trên chắc chỉ biết yêu đương thôi nhỉ? Nếu đổi lấy tất cả những điều này mà phải trả giá bằng việc bị liệt cả đời thì nặng quá.]
Ninh Tiểu Ngư không biết mấy trăm fan chân chính của cô đang lo lắng cho cô đến mức nào.
Nghe được câu này, Ninh Tiểu Ngư lập tức lên tinh thần.
Cô liếm môi nói: "Anh khách sao quá, thực ra bây giờ tôi có một điều kiện."
Lục Kinh Độ gật đầu: “Cô nói đi.”
[Vậy thì Tiểu Ngư sẽ đưa ra điều kiện gì nhỉ?]
[Chắc là tài nguyên rồi! Hoặc một căn biệt thự!]
[Nữ chính! Kịch bản chế tác lớn!]
Lúc này, fan nữ của Ảnh đế cũng nhao nhao tới.
Vừa nghe Lục Kinh Độ hứa hẹn, trái tim họ đều như đông cứng lại.
Lại nghe thấy lời của Ninh Tiểu Ngư, họ chung cảm giác như rơi vào hầm băng.
[Hu hu hu, liệu cô ta có định đòi gả cho anh tôi không?]
[Dù gì thì đó cũng là lời hứa vô điều kiện của anh tôi mà, ai cưỡng lại được chứ?]
[Tôi tôi tôi... Nếu tôi là Ninh Tiểu Ngư, bây giờ chắc tôi cũng không nhịn được làm nũng mong ảnh ôm mình mất.]
[Nếu là tôi, điều đầu tiên tôi sẽ yêu cầu là được hẹn hò với ảnh.]
[Ai lại không muốn trở thành bạn gái của ảnh chứ?]
Ồ, Ninh Tiểu Ngư không muốn.
Cô liếc sang phía bên trái người mình, nơi đó có chiếc túi nhỏ đựng đồ ăn vặt.
Vừa rồi khi lăn xuống, dây đeo bị đứt nên túi rơi xuống gần đó.
May là khóa không bị hỏng, đồ bên trong không rơi ra ngoài.
Nếu không thì đúng là phí phạm
"Tay trái tôi động đậy chút thôi là đau, anh giúp tôi xem đồ ăn sáng đóng gói trong túi có bị dập không, nếu không thì mang cho tôi một chiếc bánh ngọt, tôi sẽ cầm bằng tay phải, tay phải của tôi không bị thương, cảm ơn."
Bữa sáng hôm nay quá xa hoa, Ninh Tiểu Ngư không ăn hết.
Cô đóng gói đồ còn dư lại rồi mang theo.
Vừa rồi lăn qua lộn lại, cô hơi đói nên muốn ăn chút gì đó, tự thưởng cho bản thân vì đã trải qua cơn kinh hãi.
Yêu cầu này chắc không quá đáng nhỉ?
Khán giả nghe yêu cầu của cô: …
Lục Kinh Độ: ...
Chỉ có thế? Chỉ có vậy thôi á?
Tưởng Ninh Tiểu Ngư sẽ yêu cầu chuyện như “ở bên Lục Kinh Độ”, dù không phải thì cũng là muốn có tài nguyên, việc này khiến người xem muốn làm nữ chính không biết nên nói gì hơn.
Được rồi, đúng là bị hiện thực giáng cho một vả.
Cái cô chủ kênh này, quả thực không có trái - tim - thiếu - nữ! Một chút cũng không!