Người hâm mộ của Ninh Tiểu Ngư gọi cô bằng cái tên thân thương ‘người đẹp ngủ trong rừng’. Đồng thời, bài hát [Dậy thôi nào] dùng để đánh thức những đứa bé từ ba đến sáu tuổi cũng trở nên phổ biến.
Tác giả của bài hát cũng không thể ngờ rằng bài hát mà mình sáng tác một cách ngẫu hứng lại được phần đông cư dân mạng biết đến theo cách này, điều ấy khiến anh ta cảm thấy vô cùng bất ngờ và ngạc nhiên.
Nói thế nào thì cũng phải công nhận, tác phẩm của mình được nhiều người ủng hộ là một chuyện rất đáng để vui mừng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần này anh ta cũng coi như đã ké được fame của hai người ở trên hot search, lập tức đăng một bài viết:
[Đây là bài hát mà tôi đã đặc biệt sáng tác ra để gọi đứa con trai của tôi ngủ dậy vào năm nó bốn tuổi, bây giờ con trai tôi đã tám tuổi rồi. Thật vui khi thấy mọi người đều yêu thích bài ca thức dậy này! P/s: Ảnh đế Lục đàn rất hay nha!]
[Bài hát để gọi đứa con trai bốn tuổi ngủ dậy, chú ý vào trọng tâm vấn đề nha cả nhà ơi!]
[Thế nên tức là, Ảnh đế Lục đàn bài hát này để gọi người đẹp ngủ trong rừng dậy, sao tôi cứ cảm thấy trong đó có chút cưng chiều ý nhở?]
[Hít được cục đường này rồi nha, coi người đẹp ngủ trong rừng như một bạn nhỏ để dỗ dành đây mà!]
[Giai điệu của bài ca thức dậy này lúc thì rất sôi động, khi thì lại rất nhẹ nhàng, giai điệu tràn ngập sự yêu thương, nhất định phải tải về nghe nhé!]
[Huhuhu, người đẹp ngủ trong rừng lúc ngủ thật sự rất đẹp luôn đó, thích người đẹp ngủ trong rừng quá đi!]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đương nhiên, bên cạnh những bình luận thân thiện, vui vẻ thì cũng xen lẫn một số bình luận ác ý khác.
[Bổ não ít thôi đằng ấy ơi!]
[Cười chết mất, mấy người giỏi nghĩ vậy sao không đi làm biên kịch luôn đi?]
[Mấy người đi guốc trong bụng Ảnh đế đấy à?]
Thế nhưng hầu hết cư dân mạng chẳng mấy quan tâm.
Về phần Ninh Tiểu Ngư, cô căn bản cũng không hề biết đến chuyện này, sau khi tất cả các khách mời biểu diễn xong, cô liền trở về phòng để nghỉ ngơi, cũng không thèm mở hot search ra coi.
Sau khi Lục Kinh Độ biểu diễn hai ca khúc, tám vị khách mời còn lại cũng lần lượt thể hiện sở trường đặc biệt của mình.
Mộc Gia Gia thực hiện một vài động tác biểu diễn có độ khó cao, Thẩm Ước Ước hát một bản tình ca nhẹ nhàng đằm thắm, Hứa Trình kể chuyện cười, Hy Nhuỵ biểu diễn tiết mục nhảy giống như Ninh Du Vi.
Thế nhưng Ninh Du Vi múa bale còn Hy Nhuỵ là múa dân gian, hai phong cách khác nhau nên cũng không có khán giả nào lôi hai người họ ra để so sánh.
Các khách mời ở phía sau cũng đều chuyên tâm vào tiết mục của mình.
Thế nhưng có viên ngọc quý là Ninh Tiểu Ngư ở phía trước, màn trình diễn của những người khác không thể nào gây ấn tượng bằng cô.
Ninh Tiểu Ngư trở thành người giành được chiến thắng lớn nhất trong nhiệm vụ kết bạn lần này. Cô không chỉ lên được hot search, được thêm rất nhiều người theo dõi mà còn có được danh hiệu ‘người đẹp ngủ trong rừng’.
Phải biết rằng, hầu hết cư dân mạng đều từng được nghe qua những câu chuyện cổ tích mà lớn lên, vì vậy luôn có chút áp đặt đối với những nhân vật cổ tích ấy.
Sau khi Ninh Tiểu Ngư có được danh hiệu ‘người đẹp ngủ trong rừng’, khán giả cũng đem góc nhìn nhận của riêng mình mà áp lên người cô.
Ngày hôm sau, khi Ninh Tiểu Ngư đang ăn sáng trong nhà ăn, Thẩm Ước Ước phấn khích bưng đĩa salad rau củ đến và ngồi xuống bên cạnh cô.
Ninh Tiểu Ngư liếc nhìn đồ ăn của cô ấy: “Mới sáng sớm mà cô chỉ ăn có mấy thứ này thôi á?”
Thẩm Ước Ước xua tay: “Hôm qua ăn nhiều đồ ăn dầu mỡ quá nên hôm nay phải bớt bớt lại ấy mà.” Nói xong, cô ấy nhìn Ninh Tiểu Ngư với vẻ mặt đầy hóng hớt: “Tiểu Ngư, cô biết gì không? Hình như đạo diễn Cung cũng dẫn gia đình tới đây nghỉ dưỡng đấy.”
Đạo diễn Cung.
Bất cứ ai hoạt động ở trong giới giải trí cũng đều đã từng nghe đến cái tên này.
Nam đạo diễn duy nhất ở Trung Quốc từng đoạt giải Oscar về đạo diễn. Anh ta rất tài năng, nhưng điều quan trọng là anh ta vẫn còn rất trẻ, vẫn còn có thể khai thác được những tài năng không giới hạn khác. Nói không chừng sắp tới anh ta lại giành được thêm vài giải thưởng nữa thì sao?
“Gần đây anh ấy đang làm công tác chuẩn bị cho bộ phim điện ảnh tiếp theo, nam nữ chính vẫn chưa được quyết định. Trong giới không biết có bao nhiêu người bắt đầu rục rịch rồi.”
Ninh Tiểu Ngư ồ lên một tiếng, cô đã quen với việc đóng những vai phụ, bình thường nếu không phải là diễn vai cung nữ thì cũng là diễn vai trợ lý nhỏ bé, mấy việc như thế kia chẳng liên quan gì đến cô.
Lần duy nhất cô đóng vai nữ chính là do nhiệm vụ trừng phạt của Hệ thống tình yêu.
Trong mắt Ninh Tiểu Ngư, nữ chính được trả lương cao, đãi ngộ tốt nhưng cũng phải chịu áp lực không hề nhỏ.
Nếu phải so sánh thì Ninh Tiểu Ngư thích đóng những vai phụ nhỏ bé, ít đất diễn, ít áp lực, trách nhiệm cũng ít hơn, rất phù hợp với cô.
Thẩm Ước Ước trái lại lại hừng hực khí thế: “Thật trùng hợp, không ngờ anh ấy cũng đang ở biệt thự suối nước nóng này. Nếu như có cơ hội xuất hiện trước mặt để anh ấy quen mắt, cho dù không được đóng vai nữ chính, tôi cũng có thể đóng một vai phụ nhỏ để tích luỹ vào profile. Dù thế nào đi nữa, trong hai ngày tới đây, nếu như chúng ta chủ động một chút thì cũng chỉ có lợi, không có hại.”
Ninh Tiểu Ngư động viên Thẩm Ước Ước: “Cô làm được mà.”
Thẩm Ước Ước nhẹ nhàng đề nghị: “Hay là hôm nay chúng ta đi dạo một chút đi, biết đâu lại có thể tình cờ gặp được đạo diễn Cung?”
Thẩm Ước Ước là người thuộc trường phái thích hành động, nếu như muốn thứ gì, cô ấy sẽ cố gắng để có được nó. Cho dù đó chỉ là một vai phụ nhỏ bé trong phim điện ảnh của đạo diễn Cung, cô ấy cũng sẽ nỗ lực hết mình.
Ninh Tiểu Ngư lại không giống với cô ấy. Vì chuyện của ba cô ngày xưa nên bây giờ cô có phần hơi chống đối với hai chữ ‘cố gắng’, cô sợ mình sẽ giống như ba cô, liều mạng cố gắng để rồi chẳng nhận lại được gì.
Nghe được lời đề nghị này, Ninh Tiểu Ngư từ chối ngay lập tức mà không suy nghĩ. Có bản lĩnh này thì làm gì chẳng được? Cần gì phải đi tìm người? Còn chưa kể tìm được hay không thì cũng là vấn đề.
Ninh Tiểu Ngư ăn một miếng cháo hải sản, thành thật khuyên bảo: “Mặc dù đạo diễn Cung năm nay mới hai mươi sáu tuổi, nhưng đã kết hôn được ba năm, nếu như đã đến đây nghỉ dưỡng thì chắc hẳn là đi cùng vợ con rồi. Nếu như cô đi tìm đạo diễn Cung, lỡ đâu vợ anh ấy hiểu lầm thì sao?”
Nghe vậy, vẻ mặt của Thẩm Ước Ước cũng trở nên trầm tư.
Đây cũng là một vấn đề.
Người ta tới đây vốn dĩ cũng là để thư giãn và nghỉ ngơi, đương nhiên không muốn nhắc đến chuyện công việc. Nếu như vì công việc mà tới làm phiền đạo diễn Cung, có khi lại bị phản tác dụng.
Vậy nên Thẩm Ước Ước chỉ đành có thể tạm thời buông bỏ ý nghĩ này.
Chỉ trong vòng nửa ngày, tin tức đạo diễn Cung tới nghỉ dưỡng ở đây đã lan truyền khắp khu biệt thự suối nước nóng này.
Có lẽ vì ý thức được sức ảnh hưởng của đạo diễn Cung đối với hầu hết các diễn viên nên buổi chiều hôm đó, đạo diễn chương trình đưa ra nhiệm vụ kết bạn của ngày hôm nay trùng hợp lại có liên quan đến diễn xuất.
Đạo diễn mỉm cười nói: “Tình bạn như thế nào thì mới có thể bền lâu? Tất nhiên phải là hai người tâm đầu ý hợp, có cùng chung chí hướng và đam mê, sở thích rồi. Bên cạnh đó, chúng ta cũng phải khéo léo phát hiện ra những điểm sáng, điểm tốt đẹp đáng khen ngợi của đối phương, như vậy thì tình bạn mới có thể bền vững. Trong số mười hai vị khách mời của [Xin chào, bạn tôi], ngoại trừ Thạch Triêu là đạo diễn, Kỷ Chương là người mẫu, các khách mời còn lại đều là diễn viên. Giữa các diễn viên với nhau nên có nhiều tiếng nói chung, đồng thời các bạn cũng có thể trao đổi kinh nghiệm diễn xuất và sự hiểu biết của mình cho nhau. Hôm nay, chúng tôi sẽ công bố hai nhân vật, các vị khách mời hãy dựa trên sự hiểu biết cá nhân của mình để thấu hiểu nhân vật và tạo nên một màn diễn xuất.”
Chẳng bao lâu sau, mỗi một vị khách mời đều cầm trong tay một mảnh giấy ghi chú.
Nội dung trên mỗi mảnh giấy của các khách mời nữ giống nhau, nội dung trên mỗi mảnh giấy của các khách mời nam cũng giống nhau.
Mười lăm phút sau, đạo diễn bắt đầu cất tiếng: “Ai tham gia trước nào?”
Ninh Tiểu Ngư cúi xuống nhìn tờ giấy trong tay.
[Bạn là một người có siêu năng lực, siêu năng lực mà bạn sở hữu là trí tuệ vượt bậc. Điều này cũng có nghĩa là chỉ số IQ của bạn vượt xa so với mức của người bình thường. Hãy thể hiện cuộc sống thường ngày của bạn.]
Không tuổi tác, không nghề nghiệp, cũng không có bối cảnh cụ thể.
Chỉ đơn giản là thể hiện lại một ngày bình thường.
Nhìn ở một góc độ khác, bản thân các diễn viên phải tự đặt bản thân vào một thiết lập nhân vật cụ thể.
Thoạt nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng nếu như cẩn thận xem xét kỹ càng thì rất khó để có thể diễn tốt được vai này.
Nếu như làm không đúng cách, nhân vật được thiết lập không được yêu thích thì rất có thể sẽ gây phản cảm cho khán giả.
Người thể hiện đầu tiên là Hy Nhuỵ.
Là một diễn viên có kinh nghiệm, cô ấy cũng có những lí giải của riêng mình dành cho nhân vật này.
Cô ấy bước đi trên đôi giày cao gót, gương mặt xinh đẹp với vẻ mặt đầy nghiêm túc. Tay phải của cô ấy vờ như đang nói chuyện điện thoại, giọng nói nghiêm nghị: “Mau gửi dịch thể của năng lượng X tới phòng nghiên cứu của tôi càng sớm càng tốt. Tôi mong là có thể nhận được báo cáo kiểm tra dữ liệu trước khi tôi quay trở lại phòng thí nghiệm.”
[Hiểu rồi, Hy Nhuỵ đang đóng vai là một sếp lớn có chỉ số IQ cao, đang tham gia nghiên cứu khoa học!]
[Không hổ là Nhuỵ Nhuỵ Tử, diễn xuất của cô ấy đúng như mong đợi. Phong cách cao ngạo, cứng rắn, ngôn từ ngắn gọn, súc tích, toát ra khí chất của một tinh anh xã hội.]
[Dịch thể năng lượng X vừa hay cũng mang theo bối cảnh của thế giới được thiết lập, nếu như không phải là thế giới tương lai thì cũng là thế giới giữa các hành tinh.]
Sau khi Hy Nhuỵ thể hiện xong, những vị khách mời khác đều đồng loạt vỗ tay. Phải nói rằng, năng lực diễn xuất của Hy Nhuỵ thật sự rất mạnh, màn trình diễn vừa rồi của cô ấy rất có thể sẽ gây được tiếng vang.
Thẩm Ước Ước bắt đầu thấy hơi hối hận, biết thế cô ấy đã là người biểu diễn đầu tiên rồi.
Nhân vật mà cô ấy muốn thiết lập tình cờ lại trùng với Hy Nhuỵ! Bây giờ Hy Nhuỵ đã diễn xong rồi, cô ấy không thể sử dụng nhân vật tương tự như vậy được nữa.
Người thể hiện thứ hai là Mộc Gia Gia.
Cô ta ngồi trên một chiếc ghế, nhìn chằm chằm về một hướng với gương mặt trống rỗng, những ngón tay cũng đang gõ rất nhanh vào khoảng không.
Một lúc sau, cô ta ngơ ngác quay đầu lại, mơ hồ nói: “Ăn cơm à? Được.”
Cô ta làm động tác đẩy gọng kính lên rồi cẩn thận cầm lấy chiếc bát trong không trung bằng cả hai tay.
Sau bữa cơm, khi nhắc đến chuyên môn của mình, sự thận trọng rụt rè đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn chừa lại sự tự tin: “Tôi đã phá được khóa bảo mật của đối phương và xóa sạch mọi dấu vết rồi.”
[Hacker đỉnh cao - không có khả năng tự chăm sóc bản thân - hướng nội?]
[Hmmm, thật ra Mộc Gia Gia diễn khá tốt, nhưng thiết lập nhân vật không mang lại cảm giác thuyết phục như nữ nhà khoa học vừa rồi.]
[Với cả cô ấy đang cho nhân vật của mình đeo kính à? Cảm giác cô ấy không hợp đeo kính lắm.]
Người thứ ba lên sàn là Ninh Du Vi.