Cùng là hành động ăn uống và nằm nghỉ ngơi nhưng họ lại nhận được phản ứng và kết quả cũng khác nhau hoàn toàn.
[??? Chuyện gì đang xảy ra trong phòng phát sóng trực tiếp của Mộc Gia Gia vậy?]
[Thật đấy, bạn nhỏ đó còn nhỏ như vậy mà toàn nói thẳng vào vấn đề. Mộc Gia Gia cắn hạt dưa xong, giờ lại bắt đầu ăn trái cây rồi. Cô bé nói cũng đúng, cô ta quả thực vừa lười biếng vừa ham ăn.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Rõ ràng Ninh Tiểu Ngư cũng đang ăn mà. Tại sao người bình luận ở trên không nói Ninh Tiểu Ngư mà chỉ nói Gia Gia thế?]
[Mà Hương Hương có cảm thấy Tiểu Ngư xấu đâu?]
[Bộ không nhìn thấy sao? Mộc Gia Gia là ăn một mình, ngủ một mình, còn Tiểu Ngư của chúng tôi là rủ Hương Hương cùng nhau chơi đùa, cùng nhau chơi trò chơi, hai điều này khác nhau hoàn toàn đấy.]
[Hương Hương rõ ràng là đang chơi rất vui vẻ.]
Hệ thống tình yêu đang bận rộn đi hóng chuyện khắp nơi.
Không ngờ chủ nhân của nó lại giỏi đến vậy.
Mộc Gia Gia bị cô công chúa nhỏ mắng thê thảm, còn Ninh Tiểu Ngư lại có thêm một fan nữ nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khán giả nói không sai, Hương Hương quả thực đã chơi rất vui vẻ.
Ninh Tiểu Ngư đã cho cô bé thử những trò chơi mà trước đây cô bé chưa từng chơi bao giờ, dù là đào hố cát hay nhắm mắt uống sữa chua, đều là những lần đầu tiên trong đời cô bé.
Hương Hương chơi khá là vui, Ninh Tiểu Ngư cũng cảm thấy khá vui vẻ vì khá rảnh rang.
Vừa có bạn nhỏ đào hố giúp, cô lại vừa có thể lười biếng và uống sữa chua một cách công khai.
Kèo này quả đúng là giành được chiến thắng cả hai mặt mà.
Trong khi Hương Hương và Lục Kinh Độ chỉ mới ăn được một nửa ly sữa chua thì Ninh Tiểu Ngư đã cạo sạch cả ly sữa chua mà không hề lãng phí một chút nào.
Cô nói: “Chị ăn xong rồi.”
Cô vừa nói xong thì hai người còn lại đều mở mắt ra.
Hương Hương bị sữa chua văng dính hết nửa khuôn mặt mình, lượng sữa chua mà cô bé đã ăn còn ít hơn lượng sữa chua đang dính trên mặt nữa, thấy vậy làm cô bé không ngừng cười khúc khích.
Lục Kinh Độ cúi đầu nhìn xuống góc áo bị dính sữa chua của mình cũng khiến anh khẽ bật cười.
Chắc có lẽ chỉ có Ninh Tiểu Ngư mới nghĩ ra được loại trò chơi này thôi.
Gọi là trò chơi nhưng thực chất là để cô giành được lợi ích cho mình thôi.
Tuy nhiên, hai người đã hợp tác với cô chơi trò chơi đó lại không hề phàn nàn gì mà thậm chí còn cảm thấy vô cùng thích thú.
Nhìn ly sữa chua sạch sẽ của Ninh Tiểu Ngư, đôi mắt to tròn của Hương Hương càng trở nên sáng lấp lánh hơn.
Nhưng cô bé không biết rằng đây vẫn chưa phải là kết thúc.
Một giây tiếp theo, từ trong túi của mình Ninh Tiểu Ngư móc ra một chiếc túi nhựa, sau đó lại lấy ra thêm một nắm hạt dưa lớn.
Cuối cùng, cô đeo lại mặt nạ mắt xông hơi vào rồi nằm lại vào trong hố cát.
Sau đó, cô đã biểu diễn ngay tại chỗ một màn nhắm mắt cắn hạt dưa cho khán giả cũng như Hương Hương, Ảnh đế và những người khác xem.
[Quá đỉnh, thực sự là quá đỉnh.]
[Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một ngôi sao nữ như Tiểu Ngư, ha ha ha! Đúng là sống lâu thì gặp được nhiều thứ, ha ha ha!]
[Nhắm mắt mà cũng có thể cắn hạt dưa nhanh và giỏi như vậy thì ngoài Tiểu Ngư ra còn ai có thể làm được nữa? Thử hỏi còn ai làm được nữa chứ?]
[Mọi người có để ý không? Mỗi lần cô ấy cắn xong hạt dưa, vỏ hạt dưa đều sẽ được bỏ vào túi một cách vô cùng chính xác mà không cần phải làm lại lần thứ hai.]
[Vậy câu hỏi được đặt ra là cô ấy đã làm điều này bao nhiêu lần rồi?]
Ngay cả bản thân Ninh Tiểu Ngư cũng không thể trả lời được câu hỏi này.
Dù sao thì đã quá nhiều lần rồi, cô đã không còn nhớ rõ được nữa.
Ngoài khán giả đang xem phát sóng trực tiếp ra còn có ba của các bạn nhỏ nữa.
Chủ tịch Thân nhìn thấy cảnh này thì mỉm cười nói: "Tổng giám đốc Hoắc, Hương Hương nhà anh chơi vui lắm đấy."
Tổng giám đốc Hoắc ừm một tiếng.
Đây cũng là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy Hương Hương cười vui vẻ đến như vậy.
-
Sau khi vui chơi trên bãi biển xong, các khách mời cùng sáu bạn nhỏ đã cùng quay trở lại ngôi nhà nhỏ của bạn thân để ăn trưa.
Tuy nhiên, trong lúc ăn trưa lại có chuyện mới xảy ra.
Hầu hết các bạn nhỏ đều không thích ăn cơm. Bình thường khi ở nhà, các cậu bé, cô bé không phải là tổ tiên nhỏ thì cũng là công chúa nhỏ trong nhà, có đứa trẻ nào là người lớn trong nhà không phải rượt theo để đút cho ăn đâu? Ngay cả khi bị người lớn đuổi theo đút ăn như thế, các bạn nhỏ cũng rất làm biếng ăn.
Sau khi đến ngôi nhà nhỏ của bạn thân thì các bạn nhỏ lại càng không muốn ăn cơm nữa.
Nhưng không ăn thì không được, các khách mời cũng không thể để các bạn nhỏ đói bụng được.
Vì vậy, để các bạn nhỏ có thể ngoan ngoãn ăn cơm, các khách mời và các bạn nhỏ đã bắt đầu một cuộc đấu trí với nhau.
Bữa trưa này Ninh Tiểu Ngư chọn ăn sushi, còn về phần Hương Hương thì mọi thứ cô bé ăn đều do Lục Kinh Độ chuẩn bị cho cả.
Khi chương trình tạp kỹ mới bắt đầu ghi hình, Lục Kinh Độ chỉ ăn những món ngon được giao tới từ các khách sạn năm sao gần đó, sau đó thì dần dần anh cũng thỉnh thoảng dùng bữa trong ngôi nhà nhỏ của bạn thân.
Anh đã tự lấy cho mình một bát mì dương xuân và lấy một bát hoành thánh nhỏ cho Hương Hương.
Trẻ em không ăn nhiều nên một bát hoành thánh nhỏ là đủ ăn no rồi.
Ninh Tiểu Ngư vừa mới cầm đũa gắp một miếng sushi lên, đang chuẩn bị thưởng thức bữa trưa ngon lành thì bên tai lại một lần nữa vang lên giọng nói muốn kiếm chuyện của hệ thống tình yêu.
Ninh Tiểu Ngư: “Thống à, bao giờ thì cậu mới hết kiếm chuyện đây?”
Không có chuyện mà nó ngưng kiếm chuyện được, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó được. Nếu không kiếm chuyện nữa thì làm sao cô và Ảnh đế có rượu có chuyện xảy ra được? Rồi họ làm sao có thể show ân ái cho nó được?
Nghĩ tới đây, hệ thống tình yêu đã nhanh chóng đưa ra nhiệm vụ mới.
[Cô gái à, khi trẻ em ở độ tuổi này, trẻ em thường không thích ăn cơm, lại không biết chia sẻ đồ ăn nên dễ hình thành thói quen ích kỷ.
Nhưng tôi tin rằng sau này cô sẽ là một người mẹ tốt và sẽ có thể giáo dục con cái thật tốt! Thế nên, bây giờ cô có thể thử sức mình với Hương Hương! Xin hãy tự do phát huy! Hãy để bạn nhỏ Hương Hương hiểu rằng bạn nhỏ phải ngoan ngoãn ăn cơm và biết chia sẻ.]
Đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Ngư nhận được nhiệm vụ mà không có câu trả lời lựa chọn. Loại câu hỏi tự do này đương nhiên sẽ dễ hơn câu hỏi trắc nghiệm rồi. Dù sao thì Ninh Tiểu Ngư muốn làm gì thì làm, đều có thể tự do phát huy cả.
Tuy nhiên, cô cũng không nhịn được mà tự hỏi trong đầu rằng: "Có nhất thiết phải hoàn thành không?"
Hệ thống tình yêu nắm chặt nắm đấm: [Bắt buộc phải hoàn thành!]
Hãy để sự ngoan ngoãn của bạn nhỏ Hương Hương khiến cho những bạn nhỏ không ngoan ngoãn ăn cơm khác biến thành cặn bã ngay lập tức đi!
Ninh Tiểu Ngư nhịn không được lên tiếng hỏi: "Lỡ như nhiệm vụ thất bại thì sao?"
Hệ thống tình yêu: [Nếu nhiệm vụ thất bại thì cô cũng sẽ bị trừng phạt nhưng tôi tin cô, cô gái à, chỉ cần cô chịu cố gắng, cô chắc chắn sẽ không thất bại được! Nào, cố gắng và xông lên đi chủ nhân!]
Ninh Tiểu Ngư: …
Hệ thống tình yêu đã đưa ra một nhiệm vụ khó cho Ninh Tiểu Ngư.
Nó phải biết rằng cô là người thiếu kiên nhẫn nhất trong việc giáo dục trẻ em. Đặc biệt là đối với trẻ em ở độ tuổi như Hương Hương.
Bản thân cô cũng lười biếng đến vậy thì làm sao có thể làm tốt công tác giáo dục trẻ nhỏ chứ?
Tuy nhiên, nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt.
Không còn cách nào khác, Ninh Tiểu Ngư đành phải cắn răng thực hiện thôi.
"Hương Hương à."
Bạn nhỏ Hương Hương vừa mới cầm muỗng lên định ăn hoành thánh, nghe được cô gọi thì bất giác ngẩng đầu lên nhìn về phía Ninh Tiểu Ngư: "Chị?"
Ninh Tiểu Ngư cảm thấy mình chắc chắn sẽ thất bại trong nhiệm vụ này.
Dù sao thì cô thực sự rất dở trong việc giáo dục trẻ em.
Cô cũng lười mà phản kháng, cuối cùng chỉ cứng nhắc mà nói: “Trẻ em phải ngoan ngoãn ăn cơm và phải biết chia sẻ, em có biết không?”
Nói xong, cô cũng không quan tâm Hương Hương có nghe thấy hay không mà cô thì mặc kệ định tiếp tục ăn trưa.
Mà bạn nhỏ Hương Hương khi nghe xong câu đó thì ngay lập tức cúi đầu nhìn xuống những chiếc hoành thánh nhỏ trong bát của mình, như chợt nhận ra điều gì đó, đột nhiên cô bé dùng muỗng múc một chiếc hoành thánh nhỏ lên, đôi bàn tay nhỏ nhắn đó run rẩy đưa tới bên miệng Ninh Tiểu Ngư rồi nói: "Chị ơi, ăn đi."
Khách mời: !!!
Khán giả: !!!
Tổng giám đốc Hoắc: ...
Nếu là các khách mời khác khi gặp phải tình huống này, có thể sẽ cười nói: "Ngoan, chị không ăn đâu, Hương Hương tự mình ăn đi nào."
Nhưng Ninh Tiểu Ngư thì không.
Tình cờ là cô cũng rất thích ăn hoành thánh nên cô tỏ ra vô cùng cởi mở há miệng ra ngậm lấy chiếc hoành thánh nhỏ đó.
Hơn nữa, sau khi ăn xong, cô còn tận tình đánh giá: "Hoành thánh ngon lắm, cảm ơn Hương Hương."
Một bát hoành thánh có giá ba xu tình bạn, các bạn nhỏ ăn cũng phải trả tiền chứ không phải miễn phí.
Lục Kinh Độ đã trả tiền cho bữa trưa của Hương Hương.
Nếu không phải do hoành thánh quá đắt thì bữa trưa cô đã có thể ăn một phần sushi rồi thêm một phần hoành thánh nhỏ nữa cũng được.
Chỉ tiếc là hoành thánh đắt quá, cô không đủ tiền mua.