Cá muối trở nên nổi tiếng sau khi bơ đẹp ảnh đế

Chụp ảnh quảng cáo không khó lắm.
 
Tấm ảnh đầu tiên chụp Ninh Tiểu Ngư và Lục Kinh Độ đang cùng nhìn nhau.
 
Lớp hóa trang của hai người bọn họ đều rất nhạt, phấn mắt gần như không có, khiến càng nổi bất ánh mắt trao nhau giữa hai người họ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Để phối hợp với chiếc váy dài của Ninh Tiểu Ngư, Lục Kinh Độ mặc comple trắng, bên trong là áo sơ mi hoa.
 
Đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Ngư nhìn thấy đàn ông mặc áo sơ mi hoa không bị quê, mà còn có vẻ phong lưu nhàn nhã.
 
Trong quá trình chụp, giữa hai người không có gì cả, nhưng sau này sẽ chỉnh sửa để thêm sản phẩm phấn nền dạng nước mỏng nhẹ như không khí mà Khuynh Tâm mới đưa ra.
 
[Hệ thống tình yêu: Hu hu hu, ngọt quá! Thật sự là quá ngọt ngào! Trong mắt em có anh, trong mắt anh có em. Ánh mắt hai người trao nhau giết chết tôi rồi!]
 
Ninh Tiểu Ngư: Đừng nói những câu tỏ tình quê mùa đó nữa…
 
[Hệ thống tình yêu: Thêm khăn voan che mặt nữa thì ảnh chụp áo cưới cũng chỉ đến thế mà thôi.]
 
Chủ đề bộ ảnh quảng cáo của Khuynh Tâm lúc này là “Hoa”, tuy rằng hiện tại đang là mùa đông, nhưng hoa vẫn nở rực rỡ rực rỡ sắc màu. Màu sắc trong khung hình được phối trí rất đẹp.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ninh Tiểu Ngư giả vờ không nghe thấy, cô tiếp tục làm việc.
 
Bức hình thứ hai là chụp một mình cô. Ninh Tiểu Ngư cầm son bóng mà Khuynh Tâm mới đưa ra thị trường. Màu son là màu hồng phấn mà trai thẳng ai nhìn cũng yêu, lại tô trên đôi môi đầy đặn, sức công phá vô cùng lớn.
 
Ninh Tiểu Ngư có ánh nhìn vô dục vô cầu như cá muối, nay lại kết hợp với màu môi hồng tươi tắn xinh đẹp như thế, ngược lại có vẻ trong sáng không hề kệch cỡm.
 
Hệ thống tình yêu âm thầm suy nghĩ trong đầu: đôi môi xinh đẹp đầy nhục dục như thế mà không để hôn Ảnh đế thì chẳng phải là lãng phí quá sao?
 
Vì thế, khi Ninh Tiểu Ngư vừa mới chụp xong ảnh riêng, cô đã nhận được nhiệm vụ tình yêu từ hệ thống tình yêu.
 
[Cô gái à, hoa xuân rực rỡ, trong cảnh tượng chụp ảnh đẹp như một giấc mơ thế này, chẳng lẽ cô không muốn quyến rũ Ảnh đế làm gì đó sao? Dù sao thì lúc nãy khi anh ấy vừa nhìn thấy cô, tôi không hề bỏ qua nét kinh ngạc bất ngờ thoáng qua nơi đáy mắt anh ấy đâu.
 
Nhưng mà không đủ! Chỉ cảm thấy kinh ngạc không hề đủ chút nào!
 
Phải kinh ngạc đến mê say! Phải vì cô mà điên đảo tâm hồn!
 
Lúc này, cô có thể…
 
A: Liếc mắt đưa tình!
 
B: Đưa tay cho Ảnh đế
 
C: Chu môi làm nũng với anh ấy!]
 
[Hệ thống tình yêu: Cô gái, xông lên! Hôm nay cô chính là cô bé ngọt ngào nhất, ngọt hơn cả đôi môi được tô son bóng màu hồng phấn của cô nữa đấy!]
 
Ninh Tiểu Ngư: …
 

Cô nói với vẻ mặt rất chân thành: “Hệ thống, kho dữ liệu của cậu thực sự cần được bổ sung thông tin mới nhất đấy.”
 
[Hệ thống tình yêu: Tôi đã bổ sung bộ phận mới nhất rồi đó, ngọt là được rồi! Xông lên!]
 
Ninh Tiểu Ngư không kìm được tò mò, hỏi: “ Phương án B là sao?”
 
Hệ thống tình yêu ngọt ngào nói: [Chẳng phải trước kia rất thịnh hành làm video ngắn về cái này sao? Đưa tay về phía bé cún đáng yêu nhà mình, xem bé cún ấy có phản ứng gì.]
 
Bé cún đáng yêu bình thường sẽ hơi ngơ ra một chút, có một số bé không kịp phản ứng, hoặc là sẽ đưa tay ra cho người quay video nắm lấy. Thậm chí còn có bé sẽ đặt cằm, dụi lên bàn tay người đó.
 
Đặt cằm vào trong tay dụi dụi, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy ngọt ngào lắm rồi.
 
Cún con, mãi mãi là Thần!
 
Ninh Tiểu Ngư không lướt xem mấy video ngắn, cũng không nhìn Weibo, nên cô hỏi: “Bé cún là cái gì?”
 
[Hệ thống tình yêu: Đấy là một kiểu gọi tên đáng yêu đó.]
 
Ninh Tiểu Ngư à một tiếng.
 
Cô im lặng đi đến trước mặt Lục Kinh Độ, sau đó duỗi tay về phía anh.
 
Đôi tay không vẽ móng tay này rất đẹp.
 
[Hệ thống tình yêu: Cô gái, thật ra cô có thể làm móng mà, như thế sẽ đẹp hơn.]
 
Làm móng tối thiểu sẽ mất một đến hai tiếng đồng hồ.
 
Nếu Ninh Tiểu Ngư có từng đó thời gian thì sao cô phải ngồi đờ ra trên ghế để làm móng tay cơ chứ?
 
Không bao giờ luôn.
 
[Hệ thống tình yêu: hì hì…]
 
Sau đó, lúc Lục Kinh Độ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Ninh Tiểu Ngư đã nhanh chóng thu tay lại.
 
[Hệ thống tình yêu: Chậc…]
 
Gì thế này? Chọn phương án B rồi mà còn có thể làm thế sao?
 
Đưa tay về phía Ảnh đế, sau đó nhanh chóng thu lại?
 
Tức thật đấy! Lần này lại bị ký chủ làm đối phó rồi.
 
Ninh Tiểu Ngư vừa định đi ra chỗ khác thì Lục Kinh Độ hỏi: “Cô muốn ăn hạt dưa à?”
 
Nghe anh nói như thế, Ninh Tiểu Ngư dừng bước.
 
Ngay sau đó, cô nhìn thấy Lục Kinh Độ lấy một vốc hạt dưa từ trong túi áo ra.

 
Thật trùng hợp, đó cũng là loại hạt dưa mà Ninh Tiểu Ngư thường xuyên ăn.
 
Ninh Tiểu Ngư: ???
 
[Hệ thống tình yêu: ???]
 
Hôm nay Ninh Tiểu Ngư mặc váy, cho nên không có túi để đựng đồ ăn vặt.
 
Cô nhận lấy hạt dưa: “Cảm ơn.”
 
Hệ thống tình yêu vội vàng lên mạng tìm kiếm đáp án.
 
“Đưa tay về phía bé cún, nhưng lại được cho một vốc hạt dưa, nghĩa là sao?”
 
Chẳng mấy chốc, phía dưới bài đã có người trả lời.
 
[Còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Không phải bạn thích hạt dưa, thì là người kia thích hạt dưa thôi.]
 
[Cái này phải xem hạt dưa là chuẩn bị cho ai. Nếu là bé cún thích mà bạn không thích, thì có lẽ bé cún muốn dùng hạt dưa để chặn họng bạn. Còn nếu bé cún không thích, mà bạn thích, vậy thì bé cún cố tình chuẩn bị cho bạn đó.]
 
[Biết đâu cũng chẳng có ý nghĩa gì cả thì sao, đừng nghĩ nhiều quá, bây giờ con người ai cũng dễ tưởng tượng, tưởng ai cũng yêu mình.]
 
[Đừng bao giờ tự rơi vào cái bẫy đó, đừng ảo tưởng họ yêu mình nữa.]
 
Tuy hai bình luận phía dưới có vẻ hơi làm mất hứng, nhưng hệ thống tình yêu vẫn cảm thấy mình đã tìm được một ít ngọt ngào trong chuyện ban nãy.
 
Tuy rằng bé cún không đặt cằm lên tay dụi dụi, nhưng mà anh ấy còn cho một vốc hạt dưa cơ mà, có vẻ cũng không tệ lắm nhỉ? Ít nhất thì ký chủ của nó cũng có thể cắn hạt dưa để giết thời gian.
 
Ninh Tiểu Ngư vừa cắn hạt dưa vừa nhìn Lục Kinh Độ chụp ảnh quảng cáo một mình.
 
Lúc này Lục Kinh Độ đã cởi áo khoác ra, chỉ còn lại chiếc áo sơ mi hoa trên người. Khỏi nói cũng biết, Lục Kinh Độ rất có tiềm năng để làm Hải Vương*: Khuôn mặt phong lưu, ánh mắt thâm thúy quyến rũ.
 
*Nôm na ứng với câu bắt cá hai tay thì Hải Vương aka vua biển là có rất nhiều cá, chỉ người đào hoa.
 
Anh cầm trên tay một lọ kem chống nắng dành cho cả nam cả nữ. Kem chống nắng là thứ cần thiết quanh năm bốn mùa, hơn nữa loại kem chống nắng mà Khuynh Tâm mới cho ra mắt thị trường này còn có công dụng hồi phục làn da nữa.
 
Sau khi Lục Kinh Độ chụp xong ảnh quảng cáo riêng thì công việc ngày hôm nay cũng sắp sửa kết thúc.
 
Công việc xong xuôi rồi thì việc đầu tiên Ninh Tiểu Ngư làm chính là tẩy trang.
 
“Khuynh Tâm” có rất nhiều loại nước tẩy trang, dầu tẩy trang, khăn ướt tẩy trang. Cô cầm một lọ nước tẩy trang và sữa rửa mặt vào phòng hóa trang.
 
Hệ thống tình yêu nói với giọng tiếc nuối: [Cô gái, sao cô tẩy trang nhanh thế? Cô còn chưa chụp ảnh tự sướng nữa cơ mà.]
 
Ninh Tiểu Ngư cũng thấy thật đáng tiếc. Đáng tiếc là hệ thống tình yêu không có thực thể.
 

Nếu hệ thống tình yêu có thực thể thì chắc hẳn cô không còn tác dụng gì nữa rồi, hệ thống tình yêu có thể muốn làm gì thì làm.
 
Sau khi Ninh Tiểu Ngư tẩy trang xong, đổi về quần áo cũ của mình, lúc này cô mới cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
 
Chiếc váy lúc nãy xinh đẹp thật đấy, nhưng mà bó chặt quá. Cô đã quen mặc quần áo rộng thùng thình rồi, bỗng nhiên mặc loại bó sát như thế nên có phần không quen.
 
Để làm kiểu tóc, lúc nãy nhà tạo hình còn cố tình cắt tỉa một ít tóc cho cô.
 
Ban đầu kiểu tóc của cô trông chẳng ra thể thống gì cả, nhưng giờ nó cũng đã trở nên bồng bềnh đẹp đẽ rồi.
 
Vẻ ngoài quá đẹp dường như cũng là một loại phiền phức.
 
Khi còn đang học cấp ba, Ninh Tiểu Ngư cứ đi trên đường sẽ bị rất nhiều người hỏi xin phương thức liên hệ.
 
Người từng theo đuổi dai dẳng nhất mà cô từng gặp chính là một học sinh cấp hai.
 
Nếu cô không để lại phương thức liên hệ thì sẽ không cho cô đi.
 
Tình yêu của thiếu niên luôn rất cháy mạnh mẽ lại mãnh liệt.
 
Rất phiền phức, thật sự là quá phiền phức.
 
Số người vị thành niên trong giới giải trí còn không hề ít chút nào.
 
Để tránh cho việc lại có phiền toái, Ninh Tiểu Ngư thuận tay cầm lấy một cặp kính đeo lên.
 
Cặp kính này không có số, rất thích hợp với cô. Trước khi rời đi, Ninh Tiểu Ngư không quên báo với nhà tạo hình rằng mình lấy một bộ kính mắt của anh ta.
 
Một cặp kính mà thôi, nhà tạo hình còn có rất nhiều, cho nên anh ta không để ý tới việc này lắm.
 
Cho tới khi Ninh Tiểu Ngư đã rời khỏi, anh ta thu dọn va li đồ trang điểm của mình thì mới phát hiện ra mình thiếu một cặp kính giả làm kính viễn thị.
 
Chờ đã?
 
Kính giả làm kính viễn thị ư?
 
Chẳng lẽ Ninh Tiểu Ngư lại lấy cặp kính không độ, chỉ để giả làm kính viễn thị kia mang đi?
 
Vậy… Thế thì… Thế này thì mắt nhìn của cô ấy quả thật là quá đặc biệt.
 
-
 
Khi lên xe chuẩn bị quay về “ngôi nhà nhỏ của bạn thân”, Lục Kinh Độ đã nhìn thấy cặp kính mà Ninh Tiểu Ngư đang đeo.
 
Anh hơi nhướng mày: “Cặp kính này hay đấy.”
 
Ninh Tiểu Ngư gật đầu: “Tôi cũng thấy thế.”
 
Trên đường trở về, Ninh Tiểu Ngư bắt đầu chợp mắt ngủ bù.
 
Hôm nay cô dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho buổi chụp ảnh quảng cáo này, tối hôm qua cô cũng không được ngủ mấy. Nhân dịp lúc này còn đang trên xe, cô ngủ bù một chút.
 
Khi cô chuẩn bị chìm sâu vào giấc ngủ thì mơ hồ nghe được thanh âm của người đại diện của Lục Kinh Độ đang nói chuyện với anh.
 
“Khoảng một tuần sau ảnh chụp sẽ được kênh chính của Khuynh Tâm đăng trên Weibo.”
 
“Sau khi chụp ảnh quảng cáo thì còn cần quay video quảng cáo nữa.”

 
Nhưng chẳng mấy chốc, chút thanh âm ấy dần tan biến.
 
Trong xe yên tĩnh, chỉ còn có tiếng vù vù của hệ thống sưởi đang chạy. Ninh Tiểu Ngư lập tức chìm trong giấc mơ ngọt ngào.
 
Đến khi cô tỉnh lại thì xe cũng dần trở về căn nhà thuê đó rồi.
 
Lúc này cô mới nhớ ra sự kiện kết hợp giữa hai chương trình [Xin chào, bạn tôi] và [Hello Dad] còn chưa kết thúc.
 
Lúc bọn họ trở về thì những người khác đã ăn cơm tối xong rồi.
 
Hai người bọn họ ăn vài thứ để lót dạ, rồi đi tập hợp cùng các khách mời khác.
 
Sau khi mọi người đều đã có mặt đầy đủ, đạo diễn nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ của hôm nay.
 
“Buổi chiều hôm nay, lúc xem TV, bạn nhỏ đột nhiên rất muốn thử đi lên thảm đỏ.
 
Tiếc rằng dạo gần đây không có tuần lễ thời trang nào. Nhưng không sao hết, chỉ là thảm đỏ thôi mà, ê kíp chương trình có thể tổ chức cho các bạn nhỏ được.
 
Đêm nay, mời các vị khách quý của chúng ta lần lượt nám tay các bạn nhỏ, dẫn các bạn nhỏ ấy bước trên thảm đỏ.
 
Để làm cho tiết mục đi trên thảm đỏ này càng trở nên thú vị hơn, mỗi một vị khách mời có thể tùy ý lựa chọn một thứ bất kỳ để mang theo, đừng tỏ ra đơn điệu quá, mọi người hãy cố gắng để lại cho các bạn nhỏ một kỷ niệm tuyệt vời, đáng nhớ nhé.”
 
Đối với minh tinh, đi trên thảm đỏ là việc bình thường như cơm bữa.
 
Thậm chí nếu có cơ hội, bọn họ còn có thể mang các bạn nhỏ đi lên thảm đỏ thật sự.
 
Hôm nay họ không có điều kiện lắm, nên chỉ có thể dẫn các bạn nhỏ thử bước trên thảm đỏ trước đã.
 
Bởi vì chỉ có sáu bạn nhỏ, mà khách mời lại có tận mười hai người, cho nên quy định cũng giống như lúc trước, hai khách mời cùng đi với một bạn nhỏ lên thảm đỏ.
 
Còn về việc chia nhóm, thì họ vẫn giữ nguyên nhóm cũ. Dù sau thì chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, các bạn nhỏ cũng chỉ mới làm quen được với khách mời trong nhóm mình mà thôi. Nếu lại thay đổi thành người khác thì khi đó các khách mời và bạn nhỏ lại phải tốn thời gian làm quen lại từ đầu.
 
Để tiết mục đi thảm đỏ hôm nay trở nên thú vị hơn, đạo diễn còn quy định, hai khách mời chung nhóm không được thảo luận với nhau là mình sẽ mang cái gì đến, để người xem giữa hai vị khách mời ăn ý đến mức độ nào.
 
Dù sao tiết mục cũng đã được quay hơn mười ngày rồi, giữa các vị khách mời chắc hẳn dù nhiều dù ít cũng phải có sự ăn ý nào đó chứ?
 
Chẳng mấy chốc, nhóm khách mời và bạn nhỏ đầu tiên bắt đầu bước ra thảm đỏ.
 
Mà ba của bạn nhỏ đó thì đang phụ trách việc ghi hình, quay lại chi tiết toàn bộ quá trình đi lên thảm đỏ đó.
 
Nhóm đầu tiên ra sân khấu là nhóm của Hứa Trình.
 
Hứa Trình ngậm một nhành hoa hồng đỏ nở rộ đẹp đẽ vô cùng, trên đóa hoa thậm chí còn có vài giọt sương. Dáng vẻ như một chú chim công đang xòe đuôi, dùng mọi cách để bày ra sự quyến rũ của mình.
 
Anh ta và Thẩm Ước Ước mỗi người nắm một bàn tay của bạn nhỏ.
 
Thẩm Ước Ước thì lại mang theo quả cầu lông mà trước kia Ninh Du Vi từng đá.
 
[Ha ha ha ha ha, một người thì ngậm hoa hồng đỏ, một người thì lại mang quả cầu lông, chỉ có thể nói rằng, hai người này không hề ăn ý với nhau chút nào.]
 
[Cười chết tôi mất, hai người bọn họ không hề ăn ý, quả thật là không hề khớp nhau một chút nào. Hoa hồng đỏ thì lãng mạn, còn quả cầu thì là gì? Vận động à?]
 
[Tiết mục lần này khá là thú vị đấy, lát nữa không biết Tiểu Ngư sẽ mang đến cái gì nhỉ?]
 
[Vừa này tôi nhìn thấy có màn ảnh thoáng qua, hình như Tiểu Ngư vừa đổi tạo hình! Tôi khá mong chờ hôm nay cô ấy sẽ mang gì đến thảm đỏ đấy!]
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận