Cá muối trở nên nổi tiếng sau khi bơ đẹp ảnh đế

Sau khi ăn sáng xong là thời gian hoạt động tự do. Khách quý có thể dẫn bạn nhỏ đi dạo quanh đây, cũng có thể ở lại homestay.
 
Có thể ở lại homestay thì đương nhiên Ninh Tiểu Ngư sẽ không đi đâu hết.
 
Gần đây thời tiết trở lạnh rất nhanh, hai hôm trước mặc một áo còn không thấy lạnh, sáng sớm hôm nay dậy đã thấy nhiệt độ giảm đi đáng kể.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Ninh Tiểu Ngư thay một cái áo khoác dày.
 
Mọi khi, trong thời tiết giảm nhiệt độ như này cô thích được rúc trong chăn làm ổ, không làm gì hết mà chỉ trên giường nghỉ ngơi.
 
Đáng tiếc là bây giờ cô đang quay chương trình, không được nằm trong ổ chăn.
 
Lúc Ninh Tiểu Ngư lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, Ninh Du Vi lại nói: “Vừa nãy trên đường đi ăn thịt gà, chúng tôi phát hiện gần đây có một công viên giải trí loại nhỏ, mấy trò chơi trong đấy nhìn khá mới, có bạn nhỏ nào muốn đi không?”
 
Nghe thấy câu này, mấy đứa trẻ dồn dập giơ tay: “Em muốn đi!”
 
“Em cũng muốn đi!”
 
Cuối cùng thống kê lại, có bốn đứa trẻ muốn đến công viên giải trí chơi, hai đứa trẻ ở lại.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong số hai đứa trẻ ở lại có một bé là Hương Hương.
 
[Chung đội với Hương Hương đúng là nhẹ cả người.]
 
[Thật ra tôi cảm thấy Hương Hương muốn đến công viên trò chơi chơi, nhưng vì Tiểu Ngư nên cô bé không đi nữa. Có lẽ cô bé biết Tiểu Ngư muốn ở lại homestay.]
 
[Hả, trẻ con bốn tuổi ngoan vậy sao?]
 
[Đương nhiên rồi, đặc biệt là đứa trẻ thông minh đáng yêu như Hương Hương.]
 
[Tự nhiên tôi có cảm giác Hương Hương hơi chiều Tiểu Ngư nhà ta, sao lại thế nhỉ!]
 
[Tầng trên cậu không cảm nhận nhầm đâu, Tiểu Ngư thật sự được một bạn nhỏ bốn tuổi chiều đấy!]
 
[Vua Cá Muối đáng được nuông chiều!]
 
[Bé cưng Hương Hương quá tri kỷ!]

 
[Ai lại không muốn chiều Tiểu Ngư chứ?]
 
Vì thế, những khách mời khách ra ngoài trong cơn gió đông lạnh teo, còn Ninh Tiểu Ngư thì ở lại homestay với mấy người khác.
 
Ninh Tiểu Ngư vừa sợ lạnh vừa sợ nóng, cô nói với Lục Kinh Độ một tiếng rồi dẫn Hương Hương vào phòng bếp.
 
Phòng bếp của homestay không giống với phòng bếp được hiện đại hoá lắm. Ở đây có một cái bếp, bên dưới là que diêm dùng để nhóm lửa. Phòng bếp này dùng cách nấu cơm khi trước.
 
Ninh Tiểu Ngư dẫn Hương Hương ra ngồi trước bếp.
 
Que diêm cháy phừng phừng.
 
Hơi ấm liên tục phả đến, xua tan đi cái lạnh lẽo của mùa đông.
 
Vào lúc Ninh Tiểu Ngư nghĩ xem có nên ăn ít đồ ăn vặt không, bỗng nhiên bên tai cô vang lên giọng nói hơi buồn bã của hệ thống tình yêu.
 
[Cô gái, sao cô có thể để Ảnh đế một mình rồi đi hưởng thụ khoảnh khắc ấm áp như này chứ? Mùa đông là lúc mọi người quây quần bên nhau để sưởi ấm đấy.
 
Tuy Ảnh đế nhìn thờ ơ không có gì là không làm được, nhưng kiểu gì cũng có lúc con người cảm thấy cô đơn thôi.
 
Vậy nên là, cô mau dùng sự quan tâm của cô để sưởi ấm cho Ảnh đế đi.
 
Nhiệm vụ giới hạn mùa đông: Mời ảnh đế cùng sưởi ấm.]
 
Làm nhiều đề trắc nghiệm về tình yêu rồi, tự dưng nhìn thấy nhiệm vụ yêu đương không cần phải lựa chọn này, suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu Ninh Tiểu Ngư lại là: Nhiệm vụ hôm nay lại đơn giản thật.
 
Chẳng qua chỉ là mời Lục Kinh Độ cùng sưởi ấm thôi mà, nhiệm vụ dễ ẹc.
 
Nghĩ vậy, cô bảo Hương Hương ngồi chờ ở đây một lát. Sau đó, cô đứng dậy đi ra khỏi phòng bếp, cô nhanh chóng tìm thấy Lục Kinh Độ đang ngồi một mình trong đại sảnh. Cô đi đến, nói với anh: “Cùng đi sưởi ấm đi, sau bếp ấm hơn trong đại sảnh nhiều đấy.”
 
Rất rõ ràng Lục Kinh Độ thấy hơi bất ngờ khi được cô mời đi sưởi ấm cùng, hai giây sau anh mới nói: “Liệu có không được tiện lắm không?”
 
Anh từng vào bếp rồi, chỗ đó rất nhỏ, không thể chứa nhiều người.
 
Nếu thêm cả anh nữa có lẽ sẽ rất chật chội.
 
Ninh Tiểu Ngư đưa tay nắm lấy cánh tay anh: “Không sao hết, rất tiện.”
 

Lục Kinh Độ liếc nhìn cánh tay bị cô nắm, anh yên lặng hai giây rồi gật đầu nói: “Được.”
 
Nhìn thấy Lục Kinh Độ đồng ý, Ninh Tiểu Ngư lại xin chủ homestay mấy củ khoai lang đỏ, sau đó mới cùng đến phòng bếp với anh. Trong lúc đấy, hệ thống tình yêu liên tục la hét ầm ĩ bên tai cô.
 
[A a a, cô gái, chính là thế đấy! Dù sao cũng phải có người chủ động, nếu không hai người lấy đâu ra rượu với chuyện cũ chứ đúng không?]
 
[Cô bắt lấy cánh tay Ảnh đế, nhưng anh ấy lại không từ chối! Nếu là người khác thì chắc chắn đã bị từ chối rồi!]
 
Phần đường của ngày hôm nay, đến rồi, đến rồi!
 
Ninh Tiểu Ngư nghe tai này ra tai kia. Sau khi quay lại phòng bếp, Ninh Tiểu Ngư đưa cho Hương Hương nhìn khoai lang đỏ cô đang cầm trên tay: “Lát nữa chúng ta ăn khoai lang nướng nhé, được không?”
 
Đôi mắt đẹp to tròn của Hương Hương chớp chớp, đôi mắt giống như viên ngọc trai đen sáng rỡ: “Được ạ.”
 
Ninh Tiểu Ngư vừa chờ khoai lang đỏ nướng chín, vừa khoanh tay chờ đợi, không biết từ lúc nào con mèo béo hơn năm cân của chủ homestay cũng chậm rãi đi đến bên cạnh Ninh Tiểu Ngư, bắt đầu sưởi ấm.
 
Động tác của Ninh Tiểu Ngư và con mèo dựa vào chân cô giống nhau y như đúc.
 
Một người một mèo cùng nhắm mắt, khoanh tay y như nhau.
 
[Đồng bộ quá vậy trời!]
 
[Cá muối với mèo, tổ hợp này được đấy!]
 
[Khoanh tay trong tay áo, thật sự quá đáng yêu!]
 
[Giữa mùa đông, vừa đốt lửa vừa chờ khoai nướng, không hiểu sao lại thấy ấm áp ghê!]
 
[So với cảnh gà bay chó sủa của phòng phát sóng trực tiếp bên cạnh, tự nhiên cảm thấy chỗ này thật sự rất yên bình ha ha ha.]
 
Hôm nay có bốn đội khách mời dẫn trẻ con đến công viên giải trí.
 
Các bạn nhỏ chơi cầu trượt trong khu vui chơi, khó tránh khỏi sẽ xảy ra tình huống va chạm.
 
Mấy đứa trẻ kia còn nhỏ, lại còn được nuông chiều hết mực từ nhỏ, chỉ cần xảy ra va chạm một chút thôi đã không phải vấn đề nhỏ rồi.
 

Ninh Tiểu Ngư không mấy bận tâm đến tình hình của những người khác, cũng lười không muốn quan tâm, cô khoanh tay trong tay áo sưởi ấm, chờ đợi để ăn khoai lang đỏ.
 
Hương Hương ngồi bên tay phải cô dựa vào tường, Lục Kinh Độ ngồi phía bên trái cô.
 
Ba người cùng ngồi sưởi ấm với nhau. Có hơi đáng yêu, cũng có chút gì đấy ấm áp.
 
Dường như thời gian ở đây cố tình trôi chậm lại.
 

 
Chờ đến lúc khoai lang nướng chín, bỗng nhiên đạo diễn đi đến nói: “Tiểu Ngư, gần nhất có mấy công ty game muốn mời cô làm người đại diện đấy, cô xem đi, cô muốn chọn công ty nào.”
 
[Có công ty game chú ý đến Tiểu Ngư của chúng ta! Các chị em, tập trung vào trọng điểm!]
 
[Tiểu Ngư nhà ta thật sự sắp nổi tiếng rồi! Thật sự đấy! Tiểu Ngư có triển vọng quá, được làm người đại diện cho trò chơi!]
 
[Nhìn bộ dạng tấm chiếu chưa từng trải của mấy người đi kìa, chẳng phải chỉ là làm người đại diện cho một trò chơi thôi à? Các nhãn hàng mà Vi Vi nhà tôi từng làm người đại diện nhiều không đếm xuể nhé.]
 
[Một hợp đồng quảng cáo trò chơi đã khiến mấy người vui đến thế rồi à, cười chết mất thôi.]
 
[Có khi là công ty nhỏ vô danh nào đấy, vì thiếu tiền nên mới chọn Ninh Tiểu Ngư, dù sao Ninh Tiểu Ngư cũng không phải ngôi sao nổi tiếng, mời đến làm người đại diện cũng không cần phải mất quá nhiều tiền.]
 
[Có khi là loại game nhỏ thấp kém một dao 9999, không ai thèm để ý đấy.]
 
Tuy trong phòng phát sóng trực tiếp có không ít anti fan đang móc mỉa đủ kiểu, nhưng fans của Ninh Tiểu Ngư vẫn cảm thấy vui thay cho cô.
 
Có công ty game tung cành oliu cho cô, đây là một dấu hiệu rất tốt. So với trạng thái hai bàn tay trắng khi trước thì gần đây Ninh Tiểu Ngư thật sự được rất nhiều người để mắt đến.
 
Không biết là những công ty nào tung cành oliu đến.
 
Ninh Tiểu Ngư vừa thở dài vừa cầm lấy củ khoai nướng còn đang nóng hôi hổi, thuận miệng hỏi: “Có những game nào vậy?”
 
Đạo diễn nhanh chóng nói: “Có XT năng giả vô địch, YH thật giả chi thần, BF vua xạ kích, còn có một trò chơi bình thường dạng nông trại.”
 
“Bởi vì cô không có trợ lý, cũng không có quản lý nên công ty game đã liên hệ với tôi. Cô xem đi, cô nghĩ sao?”
 
Đạo diễn nói xong hai câu này, bản thân Ninh Tiểu Ngư vẫn chưa có phản ứng gì, nhưng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của cô lại không thể nào bình tĩnh nổi.
 
[Cái gì cơ? XT năng giả vô địch? Trời ạ! XT là công ty game có lợi nhuận cao nhất trong nước đấy!]
 
[Ngã ngửa nha, tôi cứ tưởng Tiểu Ngư được một công ty trò chơi nhỏ mời đã là tốt lắm rồi, không ngờ… Là tôi sai rồi! Tôi không nên khinh thường Vua Cá Muối! Làm gì có ai cưỡng lại được sự cuốn hút của Vua Cá Muối chứ!]
 
[Ảo thế! Không đoán được luôn ấy!]
 
[Game nông trại của công ty nào thế? Mấy trò chơi khác đạo diễn đều đọc tên công ty, chỉ có mỗi game nông trại bình thường là đạo diễn không nói tên công ty.]

 
[Có biết bao nhiêu game nông trại bình thường, chắc chắn là một công ty nhỏ ô danh.]
 
[Tiểu Ngư, nghe tôi, chọn XT!]
 
[Tiểu Ngư, nhất định phải chọn chân thần, đây chính là game 3A có lợi nhuận cao nhất năm nay đấy! Biết bao nhiêu ngôi sao muốn lấy hợp đồng quảng cáo còn không được!]
 
[Tiểu Ngư, xạ kích được lắm đó! Đến lúc đó mặc trang phục xạ kích, chẳng phải sẽ sướng lên tận mây xanh sao.]
 
[Chắc chắn tầng trên là đồ háo sắc, trang phục xạ kích bình thường, mọi người hiểu mà.]
 
[Đợi đã, chỉ được chọn một công ty thôi à? Không được lấy hết luôn hả?]
 
[Người trưởng thành đương nhiên sẽ lấy tất rồi. (Tôi biết tôi đang suy nghĩ vớ vẩn, chắc chắn không thể nào lấy hết được.) Tiểu Ngư, ý của tôi là chọn cái nào tốt ấy! Nhất định phải chọn một cái tốt!]
 
Vào lúc các fan trung thành của Ninh Tiểu Ngư vắt hết óc bày mưu tính kế cho cô, giọng nói bình tĩnh của Ninh Tiểu Ngư vang lên trong phòng phát sóng trực tiếp.
 
“À, vậy chọn trò chơi nông trại bình thường đi.”
 
Mọi người: “…”
 
Đạo diễn nghe thấy câu trả lời này thì cũng rất bất ngờ, ông ấy không tin Ninh Tiểu Ngư không biết tầm ảnh hưởng của mấy công ty như XT trong nước. Đồng thời ông ấy cảm thấy có lẽ Ninh Tiểu Ngư biết làm người đại diện cho một công ty game lớn có nghĩa là gì. Nhưng dù biết vậy nhưng cô vẫn lựa chọn trò chơi nông trại bình thường
 
Tóm lại là cô thích làm gì thì làm nấy!
 
Đạo diễn cũng được coi như là người nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư dần trở nên nổi tiếng. Nói sao nhỉ, Ninh Tiểu Ngư bây giờ cũng được xem như bắt đầu nổi tiếng, nhưng vẫn chưa phải quá nổi.
 
Ông ấy hy vọng Ninh Tiểu Ngư có thể đưa ra sự lựa chọn tốt nhất.
 
Đang trước mặt người xem phát sóng trực tiếp, ông ấy không thể nói thẳng mà chỉ có thể uyển chuyển nhắc nhở cô: “Cô không nghĩ lại à?”
 
Ninh Tiểu Ngư lắc đầu: “Không đâu.”
 
Đạo diễn không hiểu: “Vì sao cô lại chọn game nông trại bình thường thế?”
 
Ninh Tiểu Ngư không chút nghĩ ngợi nói: “Bởi vì tôi thích nhất mấy trò chơi trồng trọt bình thường này, nhẹ nhàng thoải mái, không cần mạng, không cần phải động não.”
 
Mọi người: Quả nhiên là câu trả lời của cá muối!
 
Có lẽ chỉ có một mình Ninh Tiểu Ngư là cưỡng lại được lời mời của công ty lớn! Nhưng phải làm sao đây, tự nhiên bọn họ cũng muốn chơi game trồng trọt bình thường!
 
Hình như hợp đồng quảng cáo này của Ninh Tiểu Ngư cũng được đấy chứ nhỉ?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận