Nghe được phát ngôn của Ninh Tiểu Ngư, có không ít khách mời ngớ người.
Đặc biệt là mấy người không quá may mắn, chỉ rút được không đến 100 xu, trong khoảng thời gian ngắn đã có vô vàn suy nghĩ.
Có khó hiểu, có hâm mộ, có cả ghen ghét.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người này có quan hệ gì mà hào phóng cho nhiều đến vậy.
Tiểu Ngư tùy ý đưa cho 700 xu tình bạn, Lục Kinh Độ nhận được đúng là nằm không cũng thắng.
Chúng khách mời một bên trong lòng thầm quắn quéo hâm mộ, một bên theo bản năng nhìn sang một hướng khác.
Vừa thấy biểu cảm của Lục Kinh Độ, đám khách mời không khỏi quay sang nhìn nhau, có hơi ngoài dự đoán.
Hai người này rốt cuộc có gian tình gì không?
Lục Kinh Độ hơi ngẩn ra, rủ hàng mi dày, trên gương mặt anh tuấn không chút biểu cảm, bất ngờ vậy làm anh không kịp phản ứng.
[Anh giai, anh trực tiếp bị bao trọn gói rồi à?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Cười chết mất, được ném thẳng cho 700 xu tình bạn, Ảnh đế có bất ngờ không, kinh ngạc không?]
[Tình cảnh ngày hôm nay có lẽ xảy ra lần đầu tiên trong đời Ảnh đế Lục, chà chà.]
[Phỏng chừng lần đầu tiên Ảnh đế được người ta tặng nhiều như thế, vượt quá mức dự đoán nên chưa kịp phản ứng.]
Lục Kinh Độ sửng sốt vài giây mới nhận lấy xu tình bạn từ tay Ninh Tiểu Ngư. Sau khi phản ứng kịp, khóe môi anh hơi cong lên, dựa theo lời trên mạng nói đùa: “Thật ra tôi cũng không ngờ được, nhưng đúng là cô ấy cho nhiều quá.”
Bởi vì cho quá nhiều nên không cách nào từ chối được.
[Ha ha ha cười chết, lời này của Ảnh đế ý là trực tiếp thừa nhận bản thân bị bao à?]
[Chà chà, bản thân bốc ra 10 xu tình bạn nhưng húp thẳng vào túi 700 xu tình bạn, đúng là nằm không cũng thắng quá thoải mái, nhẹ tựa lông hồng.]
[Xem ra dạ dày Ảnh đế không khỏe lắm, cần phải ăn cơm mềm*.]
*Cơm mềm cũng tương đương với Chạn vương, bám váy phụ nữ. Tuy nhiên ở đây cộng đồng mạng chỉ đùa vui, không phải tiêu cực.
[Cơm mềm này thơm ngon quá.]
[Đúng vậy, cơm mềm thơm ngon quá, nhưng không có cơm mềm ăn nên đói bụng ghê.]
[Chuyến này Ảnh đế Lục là người thắng đậm nhất. Bốn năm khách mời có cộng tất cả xu tình bạn lại cũng không đến 700 xu! Quá tuyệt!]
[Bàn về: Tầm quan trọng của việc ôm đùi.]
[Chị gái nhìn em đi, em cũng muốn ăn cơm mềm.]
Người xem căn cản không thể ngừng thảo luận về chuyện này, hệ thống tình yêu cũng kích động mãi không thôi.
[Hệ thống tình yêu: Hu hu hu, cô gái à, cô cho nhiều quá, ngay cả Ảnh đế cũng không kháng cự lại được. Dùng ngôn ngữ lưu hành hiện tại để diễn giải chính là: Anh lấy gì để cưỡng lại trước tôi? Hửm? Chàng trai?]
Ninh Tiểu Ngư nghe hệ thống tình yêu nói xong thì cạn lời: “Cậu đừng tùy tiện bắt chước theo kịch bản phim truyền hình, nghe kỳ cục quá.”
Cái gì mà “Hửm? Chàng trai?”, cô vốn sẽ không nói mấy lời này. Định chuyển qua kịch bản tổng tài bá đạo làm màu hay gì?
Hệ thống tình yêu cười he he: [Nhưng những lời này thật sự rất dễ ghẹo trai đấy gái à, cô có thể học tập theo.]
Ninh Tiểu Ngư với gương mặt cá muối: “Cảm ơn, nhưng không cần thiết.”
Ninh Tiểu Ngư cho Lục Kinh Độ 700 xu tình bạn nháy mắt đã trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Không ít khách mời bắt đầu ngo ngoe rục rịch, chỉ tiếc thường ngày quan hệ của họ với Ninh Tiểu Ngư khá bình thường, không dám tùy tiện sang đó hỏi han.
Thẩm Ước Ước không nhịn nổi đi đến nói đùa: “Chị em à, hiện tại quan niệm giới tính cũng không quá khắt khe cổ hủ đến chết nữa đâu. Dạ dày tôi cũng kém lắm, cần được ăn chút cơm mềm.”
[Cười ngất, không nghi ngờ gì nữa, hôm nay Tiểu Ngư là đùi vàng.]
[Thì ra những người dạ dày yếu, cần ăn cơm mềm nhiều thế cơ à?]
[Thế nhưng Thẩm Ước Ước vốn không cách nào chiếm được đãi ngộ như Ảnh đế.]
[Nói thật, Vua Cá Muối hào phóng với Ảnh đế đến mức làm người khác kinh ngạc! Thế nhưng nhớ lại trước đó, Ảnh đế không chút do dự giúp cô ấy share weibo, tăng độ hot cho gameshow, nghĩ theo chiều hướng này, nếu nói hai người không có gian tình đến con chó con mèo cũng không thèm tin.]
Thẩm Ước Ước chỉ kiếm được 180 xu tình bạn, dù thuê chung cùng với người khác thì trong vòng ba ngày, chi phí cho chỗ ngủ nghỉ của cô ấy cần ít nhất 150 xu.
Tính ra, cô ấy chỉ dư lại 30 xu cho ăn uống tiêu dùng, đúng là không đủ tiền xài thật.
Ninh Tiểu Ngư hào phóng cho Thẩm Ước Ước 100 xu tình bạn.
Từ đây, Ninh Tiểu Ngư còn dư lại 780 xu tình bạn, không tính quá nhiều nhưng cũng đủ trang trải.
Thẩm Ước Ước tỏ vẻ kinh ngạc và mừng rỡ nhận lấy 100 xu tình bạn từ tay Ninh Tiểu Ngư, tiếp đó, cô ấy ôm chặt Ninh Tiểu Ngư và nói to: “Cảm ơn Tiểu Ngư! Yêu cô nhiều!”
[Bàn về lợi ích của việc có một người chị em tốt.]
[Ôi trời ơi, Vua Cá Muối quá cưng chiều!]
[Nói thế nào nhỉ, có cảm giác yêu chiều lẫn nhau. Vua Cá Muối đúng là quá xứng đáng, nhảy hố đi không thiệt đâu.]
Thấy Ninh Tiểu Ngư cho Thẩm Ước Ước 100 xu tình bạn, sắc mặt Ninh Du Vi cực kỳ khó coi.
Nói gì thì nói, cô ta là em gái ruột của Ninh Tiểu Ngư nhưng nào thấy Ninh Tiểu Ngư chủ động cho cô ta chút xu tình bạn nào.
Gần đây Ninh Tiểu Ngư hơi nổi tiếng nên bắt đầu không biết đường về nữa đúng không? Cô không hề lấy lòng cô ta nữa.
Mặc kệ trong lòng Ninh Du Vi nghĩ thế nào, ít ra Ninh Tiểu Ngư đúng là chưa từng nhớ đến đứa em gái rơi vãi này lấy một lần.
Đưa xu tình bạn?
Đời nào có chuyện đó, số còn lại miễn cưỡng đủ cho cô dùng, không thể tiếp tục cho đi.
Ninh Tiểu Ngư đổi một ít xu tình bạn thành tiền tệ thật rồi cầm tiền thật bắt đầu vừa đi dạo vừa mua đồ ăn.
Đậu phụ thối ở khu du lịch tỏa mùi thơm quá, ăn ngon quá, mua.
Chim cút nhỏ ăn ngon, mua.
Kẹo hồ lô đường cũng ngon, mua.
Ăn nhiều đồ ăn vặt nhanh ngấy, mua thêm một phần trái cây.
Rất nhanh sau đó, trên tay Ninh Tiểu Ngư xách đầy túi đồ ăn ngon.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà cô đã tiêu mất 50 tệ.
[Dựa theo tốc độ tiêu tiền này, dù có 1580 xu đối với Tiểu Ngư cũng không tính là nhiều. Dưới tình trạng này mà cho tận 700, Vua Cá Muối đúng là cưng chiều tận nóc.]
[Tui rụng tim rồi.]
[Tui cũng rụng tim rồi.]
Tiếng reo hò như gà gáy của hệ thống tình yêu một lần nữa vang lên: [A a a, cô xem đi, không ít khán giả cũng rụng tim giống như tôi! Đường của ngày hôm nay đúng là ngọt quá, ngọt đến từng thuật toán luôn.]
Không thể không nói, hệ thống tình yêu đam mê lướt web đã thành công tiến hóa thành hệ thống tình yêu phiên bản màu mè hoa lá. Hiện tại những lúc nói mấy lời tâm tình quê mùa sến súa, trên mạng thường dùng cụm từ “ngọt tận đáy lòng”. Hệ thống không có trái tim nên nó đã học cách tự chỉnh sửa một chút, đổi “đáy lòng” thành “thuật toán”.
Ninh Tiểu Ngư sớm đã học được cách làm lơ hệ thống.
Hệ thống càng gào rú thì cô càng bơ nó, bằng không nó sẽ ngày càng hưng phấn, lải nhải mãi không thôi.
Ninh Tiểu Ngư cầm một đống đồ ăn ngon về nhà người dân mà cô trọ.
Vì để giảm bớt chút chi phí nhà trọ, cô và Thẩm Ước Ước ở ghép, mỗi ngày hai người chỉ cần tiêu 50 xu.
Do đó nên kinh phí dành cho việc ăn uống dư giả hơn nhiều.
Tối đó, khi nằm trên giường, Thẩm Ước Ước không nhịn nổi hóng hớt: “Tiểu Ngư, sao cô bốc được nhiều xu tình bạn thế?”
Ninh Tiểu Ngư không muốn giải thích quá nhiều, dẫu sao cô cũng sĩ diện nên giải thích qua loa: “Trời sinh.”
Thẩm Ước Ước ừ một tiếng, cô ấy cũng không đào sâu vào vấn đề này, chẳng qua tiện thể hỏi thôi, câu tiếp theo mới đúng là vấn đề mà cô ấy tò mò nhất.
Thẩm Ước Ước nhỏ giọng, khẽ mon men đến hỏi: “Tiểu Ngư, cô với Ảnh đế là sao vậy?”
Không thể không nói, ai rồi cũng có lòng hóng chuyện.
Ngay cả Thẩm Ước Ước lăn lộn trong giới giải trí cũng không ngoại lệ.
Trước đây, cô ấy không thân với Ninh Tiểu Ngư nên cảm thấy hơi xấu hổ khi hỏi chuyện này. Hiện tại cô ấy và Ninh Tiểu Ngư đã quen thân với nhau, lá gan cũng to hơn nhiều, ngay cả vấn đề quan hệ cá nhân của Ninh Tiểu Ngư cũng dám hỏi.
Ninh Tiểu Ngư đáp qua loa: “Không có gì cả.”
Thẩm Ước Ước không khỏi hỏi lại: “Không có gì cả? Thật à?”
Ninh Tiểu Ngư ừ một tiếng, hệ thống tình yêu lẩm bẩm lầm bầm: [Có một ký chủ chậm tiêu, mình chỉ đành tự kiếm đường mà ăn vậy.]
Thẩm Ước Ước vừa định hỏi tiếp thì lúc này cô ấy nghe thấy tiếng thở của Ninh Tiểu Ngư vang lên đều đặn.
Cá muối lòng dạ bao la, mỗi ngày không chuyện gì đáng mừng cũng không có chuyện gì phiền não, cho nên chẳng mấy khi nghĩ nhiều, rất dễ đi vào giấc ngủ.
Thấy Ninh Tiểu Ngư ngủ rồi, Thẩm Ước Ước có hơi hâm mộ Ninh Tiểu Ngư.
Trong giới giải trí này, những người không muốn tranh cướp như Ninh Tiểu Ngư đúng là không nhiều. Hơn nữa, người có tâm thái tốt như cô càng hiếm hơn.
Xem ra cô ấy cần học tập Ninh Tiểu Ngư, không cần suy nghĩ quá nhiều, sớm ngày chữa khỏi tật xấu mất ngủ.
Ngày hôm sau, Ninh Tiểu Ngư tiêu 10 xu tình bạn để mua một phần bánh bao súp, tiêu thêm 3 xu để mua một phần sữa đậu nành cho bản thân. Bữa sáng cần ăn uống đầy đủ dinh dưỡng, thế nên Ninh Tiểu Ngư mua thêm cho mình một quả trứng luộc nước trà.
Nhìn thấy bữa sáng của Ninh Tiểu Ngư trái ngược với bữa sáng của đám người cách vách, mấy người xem cực kỳ vui vẻ.
[Cười chết mất, mấy khách mời cách vách cùng đổi xu sang tiền thật, mọi người góp lại ăn chung, kết quả thì sao? Chỉ có chút này? Bữa sáng của bọn họ chẳng nhiều món như của Tiểu Ngư.]
[Chà chà, trừ bữa sáng của Tiểu Ngư thì chỉ có bữa sáng của Ảnh đế là đầy đủ nhất.]
Ninh Tiểu Ngư lo ăn bữa sáng, vốn chẳng nhận ra Lục Kinh Độ ngồi bên cạnh cô.
Lục Kinh Độ uống một hớp sữa đậu nành, khóe môi anh hơi cong lên, vừa như lẩm bẩm tự nói một mình, lại như nói cho ai đó nghe: “Ngon ghê.”
[Chậc chậc chậc, Ảnh đế, anh mau nói rõ ra đi, cái gì ngon? Sữa đậu nành ngon hay là cái gì ngon?]
[Ảnh đế: Cảm ơn vì đã mời. Cơm mềm rất ngon, ăn đến nghiện rồi.]
[Ai mà không thích ăn cơm mềm chứ? Phú bà nhìn em nè!]
Trong lúc đám người xem trêu ghẹo, nhóm khách mời đã ăn sáng xong.
Sau khi ăn xong, đạo diễn tuyên bố sẽ phân nhiệm vụ tình bạn ngày hôm nay.
“Tất cả mọi người đều biết, Giang Nam là danh từ đại diện cho cảnh đẹp như tranh vẽ, tình đẹp như ý thơ. Nhắc đến Giang Nam, không ít người lập tức nghĩ đến “phiến đá phủ rêu xanh, ngõ hẻm sâu thẳm, những lầu gác cổ kính, mưa bụi phất phơ và cây dù” trước tiên.
Giang Nam lãng mạn lại hữu tình, vừa đến mùa mưa, nơi đây sẽ có mưa xuân kéo dài.
Hôm nay, nhiệm vụ của khách mời là đi sưu tầm các phong tục của Giang Nam. Để tránh cho khách mời lười biếng, mỗi người ít nhất phải có một tấm ảnh chụp tại địa phương.
Đến lúc đó, mọi người cần chụp mấy tấm ảnh có tính đại biểu, và tất nhiên, phải là ảnh chụp chung.
Các khách mời có thể chia ra hai người một nhóm, hoặc cũng có thể ghép nhóm nhiều người cùng dạo chơi thưởng thức cảnh đẹp Giang Nam.
Chúc các vị khách mời có chuyến đi chơi vui vẻ. Cuối cùng, xin đừng quên chụp ảnh chung. Đến lúc đó, những tấm ảnh chụp chung của mọi người sẽ được đăng trên trang website chính thức của chương trình, để cư dân mạng bình chọn ra tấm ảnh đẹp nhất! Cho nên mọi người hãy chụp những tấm hình thật đẹp! Cố gắng chụp bản thân đẹp gái xinh trai nhất nhé! Chụp đẹp không chê vào đâu được ấy!”
[Người địa phương không nhịn được ngoi lên. Nói về địa điểm chụp ảnh đẹp nhất thì phải là quán trà trên vách đá. Nhìn từ trên tầng cao nhất của quán trà xuống, mưa bụi miên man, phía trước là đầu nguồn sông đào bảo vệ thị trấn, dòng sông chảy dài uốn lượn.]
[Cách quán trà 300m có một cái hẻm nhỏ cực kỳ có cảm giác cổ kính, các khách mời có thể qua đó xem thử.]
[Công viên ở thị trấn đã tồn tại hơn trăm năm, bên trong có một cây đại thụ trăm tuổi, thân cây phải mười mấy người mới ôm xuể, có không ít du khách đến đó chụp ảnh chung.]
[Đúng rồi, đếu đã đến công viên thì có thể mua bánh xốp matcha ăn thử, sẽ không hối hận đâu.]
[Người địa phương ghé ngang qua. Cách công viên tầm 500m có một phòng triển lãm tranh, tới cũng tới rồi thì qua đó xem thử đi, bên trong có rất nhiều tác phẩm của họa sĩ nổi tiếng ở địa phương.]
Người xem sôi nổi đưa ra đề nghị cho khách mời.
Ninh Du Vi và Hứa Trình, Lăng Tử Cách nhìn nội dung comments rồi bàn bạc một lúc, cuối cùng bốn người bọn họ lựa chọn đến quán trà, sau khi chụp ảnh ở quán trà xong thì sẽ đến công viên.
Đám người Thạch Triêu cũng thảo luận một chút, cuối cùng quyết định đến hẻm nhỏ độc đáo đặc biệt trước rồi đến công viên, sau khi đến công viên sẽ đến nếm thử bánh xốp matcha nổi tiếng ở nơi đây.
Trong lúc các khách mời bàn bạc sôi nổi, Ninh Tiểu Ngư lười biếng đi khỏi chỗ tập trung.
Không biết Thẩm Ước Ước nghĩ thế nào, tóm lại Thẩm Ước Ước không đi cùng Ninh Tiểu Ngư mà chủ động vào nhóm Hi Nhụy, cho hai người không gian riêng. Thế nên hiện tại, bên người Ninh Tiểu Ngư chỉ có một mình Lục Kinh Độ.
Ninh Tiểu Ngư ngước gương mặt cá muối không chút biểu cảm lên, hỏi: “Hiện tại chúng ta đi đâu?”
Lục Kinh Độ đút hai tay vào túi, vẻ mặt thong dong, đáp: “Tùy cô.”
Ninh Tiểu Ngư mặc kệ tiếng thét chói tay bất thình lình của hệ thống tình yêu, cô khẽ ừ một tiếng rồi nói: “Thế anh đi theo tôi là được.”
Lục Kinh Độ gật đầu: “Được.”
Hệ thống tình yêu hú lên: [Trời ơi, hôm nay là ngày mấy? Gần đây điên cuồng phát đường! Hôm nay đúng là ngày lành tháng tốt!]
Ninh Tiểu Ngư: ???
Hiện tại Ninh Tiểu Ngư xem như có chút hiểu biết về sự nông cạn của đám fan couple. Đại khác chắc là giống như hệ thống tình yêu, đám người đó cái gì cũng có thể gán ghép.
Ninh Tiểu Ngư tự nhận cuộc đối thoại ban nãy cực kỳ bình thường, không biết hệ thống tình yêu suy diễn ra cái gì.
Hệ thống tình yêu tỏ vẻ thâm trầm, nói: [Gái à, cô không hiểu, cuộc đối thoại này siêu siêu siêu ngọt!]
Nếu hai người ở bên nhau, chắc chắn chuyện gì Ảnh đế cũng nghe theo ký chủ. Đây đúng là lớp trưởng lớp nam đức mà! Tuyệt vời quá đi!
Trong lúc hệ thống tình yêu bận cảm khái, Ninh Tiểu Ngư chạy đến chỗ kênh hào bảo vệ quanh vùng sông nước Giang Nam. Trong sông có không ít thuyền bè, thuyền ở đây đều chạy bằng cơm, cần phải có người dùng mái chèo đẩy.
Ninh Tiểu Ngư lắm tiền nhiều của, trực tiếp chi ra 100 tệ, bao nguyên một con thuyền có mái vòm.
Tiếp đó, trong lúc cộng đồng mạng đang vô cùng thắc mắc thì Ninh Tiểu Ngư đã dẫn Lục Kinh Độ lên thuyền. Xong xuôi cô không quan tâm đến Lục Kinh Độ nữa, bắt đầu ngồi xuống mui thuyền thư giãn.
Chiếc thuyền có mái vòm khẽ chao đảo trên sông, sóng nước lăn tăn, chậm rãi rẽ nước mà đi, tạo thành từng vòng sóng tròn nhỏ. Vua Cá Muối híp mắt hít một hơi đầy gió sông, cô lắc lư người theo chiếc thuyền có mái vòm, thích ý nhắm mắt lại nghỉ ngơi.