Cá muối trở nên nổi tiếng sau khi bơ đẹp ảnh đế

Lúc này, gia đinh cầm hỉ phục đỏ thẫm trong tay đi tới: “Mau mặc vào.”
 
Lễ phục đỏ thẫm không bó sát người nhưng dù có vừa hay không cũng không quan trọng, mục đích chính của việc mặc lễ phục là để phù hợp với chủ đề “ném tú cầu kén rể” của ngày hôm nay.
 
Đến khi Lục Kinh Độ mặc xong hỉ phục đỏ thẫm, một đám người quây quanh đưa anh lên lầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Vừa lên lầu, người cha địa chủ vui mừng nhìn Lục Kinh Độ: “Cậu đã nhận được tú cầu, vậy từ giờ phút này trở đi, cậu chính là rể hiền của ta.”
 
[Chúc mừng Ảnh đế trở thành rể hiền của viên ngoại!]
 
[Chúc mừng Ảnh đế thành công ở rể nhà viên ngoại!]
 
[Chúc mừng Ảnh đế được ăn cơm mềm dài hạn!]
 
[Chúc mừng chúc mừng, thật sự rất đáng mừng!]
 
Du khách ở dưới lầu hô hào: “Đưa vào động phòng!”
 
“Đúng đúng đúng, đưa vào động phòng! Mau lên, ngay lập tức!”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Như mọi người đã biết, đưa vào động phòng chính là khâu cuối cùng của hoạt động “ném tú cầu” tại khu thắng cảnh.]
 
[Tóm lại đến lúc động phòng du khách có được quây quanh xem không?]
 
[Chế nghĩ đi đâu vậy? Nói hết câu “đưa vào động phòng” là kết thúc hoạt động rồi.]
 
[Đơn giản vậy thôi á? Làm bé mất công chờ nãy giờ!]
 
[Tiếc vậy trời, không thể hoàn thành nốt khâu động phòng cuối cùng sao? Tôi muốn xem quá à.]
 
[Ai mà không muốn xem chứ?]
 
Viên ngoại nghe thấy tiếng hò hét của du khách, cười toét miệng ra lệnh: “Được rồi, đưa tiểu thư và cô gia vào động phòng!”
 
[Chúc mừng Ảnh đế đạt được danh hiệu mới: Cô gia.]
 
[Chậc chậc chậc.]
 
Cùng với những lời này, hoạt động “ném tú cầu kén rể” của hôm nay đến đây là kết thúc.
 
Ninh Tiểu Ngư vừa định cởi bộ hỉ phục rườm rà trên người xuống thì bỗng dưới lầu có fans couple gào ầm lên: “Rể hiền ơi, anh phải chủ động hơn nhé! Tiểu thư nhà viên ngoại chúng tôi khá lười, đến lúc đó yêu cầu anh chủ động nhiều lên!”
 
[???]
 

[Vãi thật, fans couple dám nghĩ tới chuyện này luôn hả? Nè bạn fans couple ơi, bạn đen tối quá nha! Nhưng mà tôi thích!]
 
[Nở nụ cười hạnh phúc như mẹ già nhìn con gái đi g chồng.]
 
[Tôi cười không khép miệng nổi luôn nè.]
 
[Đúng ha, cá muối vốn phải có người lật, nếu là lúc động phòng, khụ khụ… Chụy iem hiểu mà.]
 
[Ừm, bà vừa nói tui hiểu liền luôn, nên là nếu sau này họ thành đôi thật, vẫn cần Ảnh đế vất vả nhiều hơn.]
 
[Tôi không thể ngăn mình nghĩ đến cảnh đó, Tiểu Ngư nằm như con cá muối, sau đó… Á, tôi không dám nghĩ nữa, nếu không livestream sẽ bị dừng chiếu mất.]
 
[Màu xanh lá, hài hòa!]
 
Dù cho khán giả và các fans có tiếc nuối cỡ nào, tóm lại hoạt động “ném tú cầu kén rể” hôm nay đã dừng tại đây.
 
Sau khi kết thúc, Ninh Tiểu Ngư và Lục Kinh Độ lại lên kiệu, bốn bạn fans nhiệt tình tiếp tục đưa hai người đến công viên.
 
Lúc đến công viên, việc đầu tiên Ninh Tiểu Ngư làm là mua một phần bánh trà xanh.
 
Hệ thống tình yêu trông có vẻ đau lòng: [Đây là cách cô đối xử với chồng nhà mình hả? Bủn xỉn đến mức không cho anh ấy đồ ăn vì nói lắp?]
 
Ninh Tiểu Ngư bày vẻ mặt cá muối, vô cảm trò chuyện với hệ thống tình yêu: “Người ta là con rể nhà viên ngoại, không phải nhà tôi.”
 
Hệ thống tình yêu chậc chậc hai tiếng: [Cô gái, hoạt động “ném tú cầu kén rể” vừa kết thúc là giây sau cô lạnh nhạt với người ta luôn.]
 
Trò “ném tú cầu kén rể” này đối với Ninh Tiểu Ngư cũng chỉ là một trò chơi bình thường trong khu thắng cảnh thôi, cũng giống như việc diễn xuất vậy.
 
Ninh Tiểu Ngư vào vai tiểu thư nhà địa chủ nhưng trên thực tế cô không phải tiểu thư nhà họ. Cần gì phải nhập vai?
 
Cuối cùng, Ninh Tiểu Ngư bỏ ra 10 tệ mua hai phần bánh trà xanh.
 
Nhắc mới nhớ, bánh trà xanh này nổi tiếng đã lâu nhưng tiếc là cô chưa được nếm thử.
 
Lần này cô được thưởng thức nó một cách trọn vẹn rồi.
 
Ninh Tiểu Ngư nhìn bánh trà xanh trong tay, cô vừa cúi đầu cắn một miếng, chuẩn bị nhâm nhi thưởng thức, bỗng tiếng nói của hệ thống tình yêu lại vang bên tai.
 
[Một chút xíu nữa thôi là cô và Ảnh đế động phòng rồi, dù sao thì anh ấy cũng là phu quân của cô lúc diễn tiểu thư nhà địa chủ, cho anh ấy ăn chùa một miếng thì có mất cái gì đâu? Sao cô nhẫn tâm ăn bánh mánh lẻ mà không chia cho người ta chứ? Bây giờ cô có ba lựa chọn sau…
 
A: Đưa chiếc bánh cô vừa cắn cho Ảnh đế ăn!
 
B: Bẻ một nửa bánh trà xanh cô vừa cắn cho Ảnh đế.
 
C: Cho Ảnh đế cắn một miếng ngay vị trí cô vừa cắn.]

 
Ninh Tiểu Ngư: ???
 
Lựa chọn quái đản gì thế này?
 
Hệ thống tình yêu, cậu nghiêm túc đấy à?
 
Còn nữa, đoạn giải thích trước những ý lựa chọn là sao?
 
Cho Ảnh đế ăn chùa á?
 
Liệu bản thân Ảnh đế có biết nó hình dung anh bằng từ này không? Anh bằng lòng ăn chùa ăn chực ư? Chắc chắn anh không chịu đâu!
 
Ninh Tiểu Ngư không rõ lắm về con người Lục Kinh Độ, gần như cô còn chưa xem tác phẩm diễn xuất của đối phương nữa là.
 
Nhưng mà người ta không thiếu tiền, công danh sự nghiệp có đủ, vẻ ngoài phong độ lịch lãm thế kia thì sao phải ăn chùa của con gái? Theo như cô biết, hầu hết đàn ông đều không thích ăn bám phụ nữ.
 
Ninh Tiểu Ngư chưa xem bình luận của giang cư mận trên sóng livestream nên cũng không biết khán giả đã phát bão bình luận tới mấy lần.
 
Hệ thống tình yêu nghe Ninh Tiểu Ngư nói vậy, hỏi vặn lại: [Cô không phải là anh ấy, sao biết Ảnh đế không thích ăn bám phụ nữ? Sao cô biết anh ấy không bằng lòng?]
 
Cả hai đều không phải là Lục Kinh Độ, không biết rốt cuộc anh suy nghĩ như thế nào về chuyện này nhưng vẫn phải thực hiện nhiệm tình yêu. Gần đây Ninh Tiểu Ngư không còn làm nhiệm vụ tình yêu thường xuyên như lúc đầu, đây là chuyện tốt với Ninh Tiểu Ngư và cũng là chuyện xấu.
 
Chuyện tốt là cô có thể lười biếng, không cần làm nhiệm vụ đáng ghét này nữa.
 
Còn chuyện xấu là làm ít nhiệm vụ thì ngày ba cô tỉnh lại dường như càng xa vời hơn.
 
Cơ mà Ninh Tiểu Ngư vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, cô nghĩ mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, bây giờ cứ thuận theo tự nhiên đi. Cô ràng buộc hệ thống tình yêu để nó giúp ba cô hôn mê bảy băm có khả năng tỉnh lại là đã cực kỳ may mắn. Đôi khi có một số chuyện không nên cưỡng cầu.
 
Nghĩ như vậy, Ninh Tiểu Ngư chọn một phương án ít quái đản nhất trong ba phương án trên.
 
Cô chọn B.
 
Có mỗi B là có vẻ bình thường hơn hai phương án còn lại.
 
Ninh Tiểu Ngư bẻ hơn nửa miếng bánh trà xanh trong tay đưa cho Lục Kinh Độ. Cô cũng lười giải thích, giả sử Lục Kinh Độ hiểu lầm cô cố đùa bỡn mình, anh có thể từ chối thẳng thừng là xong chuyện. Tất nhiên, nếu Lục Kinh Độ lạnh lùng nhìn cô, tỏ vẻ bất mãn với hành vi khiếm nhã này thì càng tốt.
 
Rõ ràng trong tay Ninh Tiểu Ngư còn một phần bánh trà xanh nguyên vẹn nhưng cô không đưa, thay vào đó cô lại bẻ nửa miếng bánh trà xanh mình đã cắn cho Lục Kinh Độ.
 
Nếu đổi thành người khác, có lẽ họ sẽ bất mãn vì tính keo kiệt bủn xỉn của cô.
 
Hoặc là cô sẽ bị fans mắng xối xả.
 

Trong lúc Ninh Tiểu Ngư đang trầm tư, Lục Kinh Độ nhận lấy nửa miếng bánh trà xanh từ tay cô với biểu cảm và động tác hết sức tự nhiên, anh đáp lại bằng giọng nói trầm thấp êm tai: “Cảm ơn cô. Đúng lúc tôi đang đói bụng.”
 
Ninh Tiểu Ngư: ???
 
Hệ thống tình yêu: !!!
 
Khán giả: !!!
 
[Ảnh đế ăn rồi! Anh ấy ăn thật kìa bây ơi!]
 
[A a a, thế là ăn cơm mềm cũng gây nghiện đúng không mọi người?]
 
[Được ăn bánh trà xanh mà không phải bỏ tiền, là bạn thì bạn có thích không?]
 
[Thích chứ sao không! Nhưng mà là Ảnh đế chứ không phải tui nha!]
 
Thỉnh thoảng cũng có những antifans phản bác như sau: [Chẳng qua là màn tương tác do chương trình yêu cầu thôi mấy bà ơi.], [Dòm lại dáng vẻ ngu si của mấy má kìa, tưởng bở hay gì?]
 
Kết quả là người qua đường và fans couple hoàn toàn phớt lờ những bình luận thiếu thân thiện này.
 
Theo bọn họ thấy, Ảnh đế thích cảm giác ăn chùa đồ của Tiểu Ngư thì đúng hơn! Nhóp nhép, được ăn chùa sướng dễ sợ! Vậy thì để người ta ăn chùa nhiều thêm chút nữa đi!
 
Sau khi hai người ăn bánh trong thì ngồi nghỉ tại chòi nghỉ mát của công viên.
 
Ninh Tiểu Ngư dựa lưng vào ghế, vẻ mặt buồn ngủ.
 
Hết cách rồi, hễ đến mùa đông là cô chỉ muốn làm ổ trong chăn, mặc dù bây giờ không có chăn để nằm nhưng cô vẫn có thể chợp mắt một lát.
 
Có lẽ không muốn thấy cô nhàn nhã nên chương trình lập tức giao nhiệm vụ thứ hai.
 
“Trò chơi chiến đấu đồng động là cách tốt nhất để giúp mọi người cảm nhận liệu người bạn này có xứng đáng giữ lại hay không. Hai người ở chung càng nhiều thì sẽ cảm nhận rõ hơn về tính cách thực sự của người còn lại thông qua những chi tiết nhỏ nhặt, từ đó biết được rốt cuộc đối phương có đáng tin cậy không.
 
Vì vậy mà ê-kíp chương trình tạm thời bổ sung thêm một nhiệm vụ. Tại khu thắng cảnh này có bãi tập cho trò chơi giả lập quân sự, các khách mời theo đội sẽ tham gia chơi bắn súng, đội nào sống sót cuối cùng sẽ giành được hạng nhất và nhận phần thưởng.”
 
Ninh Tiểu Ngư nhanh chóng mở mắt sau khi nhận nhiệm vụ, cô liếc mắt nhìn Lục Kinh Độ, thấy đối phương cũng đang nhìn mình.
 
Cuối cùng Lục Kinh Độ lên tiếng trước: “Đi thôi, chúng ta đến bãi tập.”
 
Ninh Tiểu Ngư đáp “ừ”.
 
Bãi tập cách công viên không xa, bọn họ vừa đến nơi chưa được bao lâu thì những khách mời khác cũng lần lượt đến.
 
Cũng giống như bọn cô, việc đầu tiên các khách mời khác làm khi đến công viên là mua bánh trà xanh.
 
Thẩm Ước Ước vừa gặp Ninh Tiểu Ngư đã nói: “Làm sao bây giờ, vừa rồi tôi ăn bánh nhiều quá, lát nữa chắc chạy không nổi.”
 
Ninh Tiểu Ngư an ủi: “Không sao đâu, đây là trò chơi đồng đội mà, chỉ cần đồng đội còn sống là còn cơ hội.”
 
Trò chơi giả lập quân sự nhập vai là một hoạt động các phe đối đầu nhau, người chơi sẽ mặc quân phục, đồ bảo hộ đặc thù và mang các dụng cụ đặc biệt để tiến hành diễn tập mô phỏng.
 
Do cân nhắc về thời gian cũng như các yếu tố khác, trò giả lập quân sự nhập vai mà nhóm Ninh Tiểu Ngư tham gia là phiên bản đơn giản nhất, địa hình bằng phẳng không phức tạp, không cần chiến thuật cao siêu, chỉ cần ngắm bắn chuẩn là có khả năng giành hạng nhất rồi. Cũng xem như một trò chơi bắn súng thú vị.
 
Hoặc có thể hình dung là đơn giản nhưng khắc nghiệt.

 
Còn về việc chia đội, có đội sẽ giữ nguyên đội hình ban đầu, có đội cần chọn lại thành viên.
 
Bốn người chia thành hai nhóm. Nói ngắn gọn dễ hiểu là trò chơi lần này gồm hai người một nhóm và các nhóm đối đầu nhau.
 
Ninh Tiểu Ngư nhanh chóng thay xong quần áo.
 
Cô vừa thay đồ xong, hệ thống tình yêu lại hú hét khen tới tấp bên tai cô: [Cô gái, Ảnh đế mặc bộ này vừa vạm vỡ vừa đẹp trai, không hổ là người đàn ông chuẩn men!]
 
Ninh Tiểu Ngư đã quá quen với những pha động kinh bất chợt của hệ thống tình yêu.
 
Lúc Ninh Tiểu Ngư cầm dụng cụ đặc biệt và ra khỏi phòng thay đồ cùng gương mặt cá muối, cô liếc thấy Lục Kinh Độ đang đi về phía mình.
 
Giống như hệ thống tình yêu vừa dành lời khen, Lục Kinh Độ thay quân phục đặc thù của trò quân sự giả lập vào quả thật trông rất men lỳ.
 
Tóc của anh được cắt tỉa gọn gàng, để lộ gương mặt góc cạnh rõ ràng và anh tuấn như tạc tượng.
 
Ngoài ra, bộ đồ Ảnh đế đang mặc bó sát lấy phần eo và tôn lên đôi chân dài miên man của anh, trông như hormone hình người biết đi vậy. Mà trong mắt người nhìn thì trang phục ngụy trang luôn tự động “gắn” thêm filter. Nói chung là người đẹp thì mặc gì cũng như cái giá treo đồ.
 
Lục Kinh Độ vừa xuất hiện tại bãi tập, các fans hâm mộ của anh đã tâng bốc thần tượng kín màn hình sóng livestream.
 
Ninh Tiểu Ngư nhìn lướt qua Lục Kinh Độ rồi thản nhiên rời mắt: “Đi thôi, chúng ta đi chơi game. Xong sớm kết thúc sớm.” Đối với Vua Cá Muối, dù là bị loại sớm hay nhanh chóng chiến thắng trò chơi cũng đều như nhau. Tóm lại, kết thúc sớm cũng đồng nghĩa với việc tan ca sớm.
 
Cả Lục Kinh Độ và hệ thống tình yêu đều đã quen với cách làm việc của cô.
 
Hai người im lặng, cứ thế rời khỏi phòng thay đồ. Tuy không ai nói lời nào nhưng lúc ở chung không hề cảm thấy lúng túng.
 
Đến khi tất cả khách mới đã mai phục xong, huấn luyện viên hô lệnh: “Bắt đầu!”
 
Huấn luận viên vừa dứt lời, Ninh Tiểu Ngư lập tức nổ súng, động tác vừa quyết đoán vừa nhanh nhẹn loại Hứa Trình ra khỏi cuộc chơi.
 
Ninh Tiểu Ngư: ???
 
Lục Kinh Độ: (⊙o⊙)
 
Khán giả: ??!
 
Chính Ninh Tiểu Ngư cũng ngơ ngác, cô trở thành nữ xạ thủ từ khi nào vậy?
 
Lúc này, hệ thống tình yêu ngọt ngào thốt lên: [Cô gái, cô làm nhiệm vụ tình yêu bấy lâu nay, đừng nói cô không nhận ra thể chất của mình đã tiến bộ hơn nha?]
 
Nói gì đến người khác, ngay cả bản thân Ninh Tiểu Ngư cũng không hề nhận ra.
 
Hầu hết thời gian cô đều nằm ườn như con cá muối, không có việc nhất quyết không động đậy nên không nhận thấy sự thay đổi về thể chất.
 
Mãi cho đến khoảnh khắc cô nã súng, Ninh Tiểu Ngư mới cảm nhận được thị lực và khả năng hành động của mình đã tiến bộ hơn nhiều. Vậy nên phải nói rằng hệ thống tình yêu có rất nhiều phép thuật.
 
Thấy Ninh Tiểu Ngư ra tay mạnh mẽ, một vài khán giả chợt phản ứng lại.
 
[Mèn đét ơi, nổ súng một phát một luôn, đừng bảo là Ảnh đế chỉ việc nằm dài hưởng chiến thắng nhé? Ngưỡng mộ quá đi.]

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận