Cá muối trở nên nổi tiếng sau khi bơ đẹp ảnh đế

Khi cuộc bình chọn trực tuyến lên đến đỉnh điểm, Ninh Tiểu Ngư đang chơi trò bắt tay với Biên Mục.
 
“Giơ chân trái của mày lên.”
 
Chú chó Biên Mục hợp tác giơ chân trái lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Giỏi lắm. Bây giờ giơ chân phải của mày lên.”
 
Biên Mục ngoan ngoãn giơ chân phải lên.
 
“Quay vòng.”
 
Chú chó Biên Mục quay tròn tại chỗ, vẫy đuôi vui vẻ.
 
“Đấm chân cho tao nào.”
 
[??? Khoảng cách của lệnh này có vẻ hơi lớn?]
 
[Biên Mục: Tôi không phải là người, nhưng cô chắc chắn là chó.]
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Vua Cá Muối: Đừng buông tha bất kỳ sức lao động nào có sẵn, kể cả chó.]
 
[Vua Cá Muối, không hổ là cô! Hãy để con chó đấm chân cho cô!]
 
Trong khi Ninh Tiểu Ngư và Biên Mục đang chơi đùa vui vẻ thì các khách mời từ các nhóm khác đang giao lưu cùng người hâm mộ của họ.
 
“Ảnh của nhóm chúng tôi là số 1 và số 2, nhưng mọi người có thể bình chọn theo ý thích của mình.”
 
“Các bạn thích cái nào thì bình chọn cái đó.”
 
“Cái gì? Bạn thích nhóm của chúng tôi à? Cảm ơn bạn. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ chúng tôi.”
 
Mặc dù các khách mời đến từ các nhóm khác đã rất vất vả để vận động bình chọn cho mình nhưng số lượng bình chọn cho hai bức ảnh của nhóm Ninh Tiểu Ngư vẫn điên cuồng tăng lên với tốc độ áp đảo.
 
[Cả nhà ơi, nhanh lên.]
 
[Chỉ cần bình chọn là xong, phiếu của Tiểu Ngư nhất định phải có!]
 
[Bỏ phiếu cho bức ảnh nào cũng được, dù sao kết quả cuối cùng cũng là số phiếu của hai bức ảnh cộng lại!]
 
[Đáng giận, sao không có ảnh Ảnh đế làm thuyền phu?]
 
[Lên lên lên!]
 
Đến khi Ninh Tiểu Ngư và Biên Mục chơi mệt thì kết quả bình chọn cuối cùng cũng được đưa ra.

 
Đội của Ninh Tiểu Ngư và Lục Kinh Độ đã giành vị trí đầu tiên với khoảng cách tuyệt đối.
 
Hệ thống tình yêu: [Hu hu hu, nhìn ảnh hai người mặc đồ cưới nhìn nhau, giống như giây tiếp theo thật sự sẽ vào động phòng vậy. Ảnh đế ở rể cũng không tồi đâu nha!]
 
Gần đây hệ thống tình yêu đã học được rất nhiều ngôn ngữ mạng mới nổi, chẳng hạn như “tuyệt vời”, “không tồi”, bây giờ nó thường xuyên sử dụng.
 
Ninh Tiểu Ngư không để ý đến hệ thống tình yêu, nhìn thấy kết quả cuối cùng xuất hiện, cô vẫy tay với Biên Mục, đi theo ekip chương trình đến nhà dân nghỉ ngơi.
 
Khi cô rời đi, Biên Mục vẫn ngồi ở cửa khách sạn, lặng lẽ nhìn cô khuất bóng. Khán giả xem cảnh này đều cảm thấy đau lòng.
 
[Không ngờ Vua Cá Mặn của chúng ta còn có tiềm năng trở thành tra nữ.]
 
[Trêu ghẹo Biên Mục rồi lại không mang theo nó đi, cô chỉ đang đùa giỡn với trái tim của chó nhỏ mà thôi!]
 
[Tiểu Ngư! Dừng lại! Tôi không cho phép cô đối xử với nó như vậy! Mau dẫn nó đi cùng cô!]
 
Hiển nhiên, Biên Mục đã coi Tiểu Ngư như một người bạn. Nhưng đây là chó đã có chủ, tất nhiên Ninh Tiểu Ngư không thể mang nó đi, cũng sẽ không mang nó đi. Lúc này, một bình luận kỳ lạ đột nhiên xen vào những bình luận này.
 
[Tiểu Ngư đã có chó con của riêng mình, nhưng không thể nuôi nó nữa.]
 
Bình luận này nhanh chóng bị nhấn chìm trong các bình luận khác.
 
Tuy nhiên, một số khán giả ngay lập tức chú ý đến bình luận này và nhanh chóng đáp lại: [Tiểu Ngư nuôi chó? Giống nào thế?]
 
[Không thể nuôi nó tiếp? Đúng vậy, nuôi chó là một việc rất vất vả và tốn nhiều công sức. Nếu không có thời gian thì nhất định đừng nên nuôi chó.]
 
[Tiểu Ngư không về nhà lâu như vậy có được không? Gần đây cô ấy đều đi ghi hình.]
 
[Tiểu Ngư nhất định phải chăm sóc chó nhỏ của mình thật tốt nha, dù sao phần lớn cuộc đời của loài chó đều dành để chờ đợi.]
 
Hệ thống tình yêu ngụp lặn trong bão bình luận, nhìn thấy những bình luận này, nó cười như một kẻ điên.
 
Gần đây Ảnh đế đang ăn bám ký chủ của nó nên nói như vậy chắc chắn là đúng. Những cái khác không cần lo lắng, Tiểu Ngư nhất định sẽ chăm sóc tốt cho “chó” nhà mình.
 
-
 
Sau khi Ninh Tiểu Ngư và Thẩm Ước Ước trở về phòng nghỉ, cô nhanh chóng tắm nước nóng chuẩn bị đi ngủ. Lúc này, cô nghe thấy giọng nói muốn gây sự của hệ thống tình yêu bên tai cô.
 
[Cô gái, đêm khuya thanh vắng là cơ hội tốt để làm sâu sắc thêm mối quan hệ của hai người. Hôm nay, cô và Ảnh đế đã cùng nhau giành được hai vị trí đầu tiên, mối quan hệ trong cuộc sống của hai người càng trở nên bền chặt hơn. Càng ở bên nhau nhiều, có phải tình yêu của hai người càng trở nên chân thành tha thiết sâu đậm hơn không?
 
Ảnh đế ở phòng bên cạnh, lúc này, cô có thể-
 
A: Gõ cửa phòng Ảnh đế, trước mặt anh ấy nói lời chúc ngủ ngon.
 
B: Đưa cho Ảnh đế một cốc sữa nóng để giúp anh ấy ngủ ngon.
 

C: Cosplay thành một con mèo hoang nhiệt tình, cho anh ấy cả đêm khó ngủ!]
 
Nhìn ba phương án này, Ninh Tiểu Ngư không nói nên lời.
 
“Hệ thống tình yêu, bây giờ cậu thật sự có hơi cẩu thả, biết không?”
 
Hệ thống tình yêu tỏ ra vô tội: [Cô gái, cô đang nói cái gì vậy? Ba lựa chọn ABC này, chúng đều là những lựa chọn bình thường.]
 
Ninh Tiểu Ngư hỏi ngược lại: “Có thật là bình thường không?”
 
Lựa chọn C là bình thường à? Là do kiến thức của cô nông cạn ư?
 
Hệ thống tình yêu thở dài, [Đây chỉ là trò chơi nhỏ giữa các CP thôi, dù sao cuộc sống bình thường cũng cần một chút tình thú.]
 
Ninh Tiểu Ngư khịt mũi, giọng nói không chút dao động: “Tôi và anh ấy không phải CP, cảm ơn.”
 
Hệ thống tình yêu thầm nghĩ: [Bây giờ không phải, nhưng sau này thì sao? Ai lại không thích mèo con bốc lửa? Làm cho Ảnh đế cả đêm khó ngủ, nghĩ về ký chủ nhà mình chẳng phải sẽ làm sâu sắc thêm ràng buộc tình cảm giữa hai người sao?]
 
Ninh Tiểu Ngư còn chưa chọn được, hệ thống tình yêu không khỏi bổ sung thêm: [Cô gái, nếu chọn C thì không cần lo đạo cụ, tôi có thể biến ra tai và đuôi mèo cho cô.]
 
Ninh Tiểu Ngư:...
 
“Bây giờ chỉ có thể miêu tả từ cổ trở lên. Cậu như vậy sẽ bị nhốt vào phòng tối đấy.”
 
Hệ thống tình yêu: [??? Phòng tối gì cơ? Chỉ là gắn tai mèo và đuôi mèo thôi.]
 
Ninh Tiểu Ngư không để ý tới hệ thống tình yêu nữa, tiện tay chọn A, sau đó đứng dậy bắt đầu mặc áo khoác vào.
 
Nhìn cô như sắp đi ra ngoài, Thẩm Ước Ước đang cầm quần áo đi tắm tò mò hỏi: “Tiểu Ngư, bây giờ cô ra ngoài à?”
 
Ninh Tiểu Ngư ừ một tiếng: “Tôi đi ra ngoài một lát, sẽ quay lại ngay.”
 
Thẩm Ước Ước đáp lại một tiếng: “Vậy cô cầm thẻ phòng đi, bây giờ tôi vào phòng tắm tắm.”
 
“Được.’’
 
Ninh Tiểu Ngư cầm thẻ phòng đi ra ngoài.
 
Mười hai vị khách mời đều ở phòng đôi. Giống như cô, Lục Kinh Độ cũng có bạn cùng phòng.
 
Nhưng may là sau khi cô gõ cửa, người mở cửa là Lục Kinh Độ chứ không phải người khác.
 
Nhìn thấy người ngoài cửa chính là Ninh Tiểu Ngư, trong mắt Lục Kinh Độ hiện lên vẻ kinh ngạc.
 

Ninh Tiểu Ngư nhìn anh, mặt không thay đổi nói: “Ngủ ngon.”
 
Nếu Lục Kinh Độ có thể gửi biểu tượng cảm xúc vào lúc này, chắc chắn anh ấy sẽ gửi biểu cảm “hỏi chấm”.
 
Anh sửng sốt hai giây, dùng giọng trầm ấm dễ nghe, nói: “Chúc ngủ ngon.”
 
Sau khi chúc nhau ngủ ngon, Ninh Tiểu Ngư lựa chọn quay người rời đi không chút do dự.
 
Lục Kinh Độ hơi nhướng mày, bước ra khỏi phòng hỏi: “Còn có chuyện gì nữa không?”
 
Ninh Tiểu Ngư không quay đầu lại: “Không có gì đâu, ngủ ngon.”
 
Đến cửa chỉ để chúc ngủ ngon, loại chuyện này trong mắt người khác có vẻ rất kì quái.
 
Chẳng trách Lục Kinh Độ theo cô ra khỏi phòng và hỏi cô có chuyện gì không.
 
Nếu là người khác, có thể sẽ tự hỏi liệu người này có phải đang dùng chiêu lạt mềm buộc chặt hay không, như gần như xa.
 
Hệ thống tình yêu nhìn vô tội nói, [Cô gái à, nếu cô chọn phương án B hoặc C thì sẽ không có gì kì quái cả. Cho dù là đưa sữa hay hóa trang thành một bé mèo nhiệt tình, đều không có gì lạ cả!]
 
Ninh Tiểu Ngư mặt không biến sắc: “Trách tôi đấy à?” Trách cô chọn A?
 
Hệ thống tình yêu rụt cổ lại: [Không trách!]
 
Thế nhưng, mặc dù ký chủ không chọn C nhưng đại khái vẫn đạt được hiệu quả của C.
 
Gõ cửa chúc Ảnh đế ngủ ngon, sau đó khiến anh ấy trằn trọc cả đêm!
 
Như vậy, cũng không sai phải không?
 
-
 
Ninh Tiểu Ngư mặc kệ Ảnh đế có bị mất ngủ hay không, cá muối thì không quan tâm đến chuyện nam nữ níu kéo nhau, hay ve vãn tán tỉnh nhau.
 
Gì chứ? Quan hệ tình cảm giữa nam và nữ là phải lôi kéo nhau? Lúc này nóng lên, rồi lúc sau lại lạnh nhạt?
 
Yêu đương còn phải suy nghĩ nhiều như thế? Sự nhiệt tình giữa con người với con người đâu?
 
Nếu phiền toái như vậy, thì tốt hơn hết là cứ sống độc thân.
 
Sau khi Ninh Tiểu Ngư trở về phòng thì nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nhưng Lục Kinh Độ ở phòng bên cạnh lại bị mất ngủ đúng như hệ thống tình yêu nghĩ.
 
Đến tận rạng sáng anh mới ngủ được.
 
Ba ngày ở vùng sông nước Giang Nam trôi qua trong nháy mắt, ngày hôm sau khách mời cùng nhau lên đường trở về nhà. Máy bay vừa hạ cánh, Ninh Tiểu Ngư lập tức nói với đạo diễn một câu, sau đó cô rời nhóm, bắt taxi đến thăm ba cô trong bệnh viện.
 
Lần trước đến bệnh viện, ba cô đã tỉnh lại một chút, tình trạng tốt hơn trước rất nhiều.
 
Vậy còn lần này thì sao?
 
Liệu ông ấy có mở mắt ra và nói chuyện với cô không?
 
Sau bảy năm không trò chuyện, cô gần như quên mất giọng nói của ba mình.
 

Trước khi gặp được hệ thống tình yêu, đôi lúc cô nghĩ, hay là cứ như vậy đi.
 
Có lẽ chấm dứt cũng là sự giải thoát cho người sống thực vật và những người thân trong gia đình họ. Nhưng nhờ vào chút tiền bồi thường kia, ba cô đã chống đỡ được.
 
Sau khi gặp được hệ thống tình yêu, cô lại cảm thấy có chút hy vọng.
 
Bây giờ, ba cô thật sự có khả năng tỉnh lại, cô lại có chút hoang mang.
 
Có lẽ bản chất cô là một người mâu thuẫn.
 
Dù sao, thiết lập của cô chưa bao giờ là một nữ chính sát phạt quyết đoán.
 
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ bối rối.
 
Trong lúc Ninh Tiểu Ngư suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, cô đã chậm rãi đi đến cửa phòng bệnh.
 
Nhưng đến khi chỉ còn cách mấy mét, cô nhìn thấy một người không ngờ tới ở cửa phòng bệnh.
 
Tổng giám đốc Ninh.
 
Không biết anh ấy đến đây từ khi nào.
 
Lúc này, anh im lặng đứng ở cửa sổ, nhìn người đàn ông già nua hốc hác đang nằm trên giường trong phòng bệnh.
 
Có lẽ vì nghe thấy tiếng động của Ninh Tiểu Ngư nên tổng giám đốc Ninh quay lại.
 
Nhìn thấy là cô, đối phương nhẹ nhàng mỉm cười với cô, nói: “Xin chào, Tiểu Ngư.”
 
Nói xong, không đợi Ninh Tiểu Ngư phản ứng, anh ấy nhanh chóng bổ sung thêm: “Hay là anh nên gọi em là em họ nhé?”
 
Đối với việc tổng giám đốc Ninh biết được chuyện của cô và ba cô, Ninh Tiểu Ngư không hề ngạc nhiên.
 
Tổng giám đốc Ninh vừa có tiền vừa có quyền, lần này cả gia đình họ trở về nước là vì ba cô.
 
Vì vậy, việc tổng giám đốc Ninh tìm được hai ba con cô chỉ là vấn đề thời gian.
 
Tuy nhiên, Ninh Tiểu Ngư hơi ngạc nhiên khi tổng giám đốc Ninh có thể tìm ra vị trí của ba cô nhanh như vậy.
 
Thấy Ninh Tiểu Ngư vẫn im lặng, tổng giám đốc Ninh nhẹ nhàng đưa tay về phía Ninh Tiểu Ngư: “Vậy cho phép anh giới thiệu bản thân mình với em kỹ hơn. Anh tên Ninh Hứa Thâm, hơn em sáu tuổi. Trước đây anh vẫn luôn ở nước M nhưng từ nay về sau anh sẽ phát triển ở trong nước.
 
Ngoài anh ra, em còn có một anh họ lớn và một chị họ. Em là đứa nhỏ nhất trong gia đình.”
 
Nhỏ nhất?
 
Ninh Tiểu Ngư có chút không rõ ý của tổng giám đốc Ninh là gì.
 
Xét về tuổi tác, cô còn có một em gái là Ninh Du Vi, nhỏ hơn cô hai tuổi.
 
Tổng giám đốc Ninh nói vậy, là anh ấy không biết về sự tồn tại của Ninh Du Vi, hay anh ấy cố tình bỏ qua cô ta?



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận