Cá muối trở nên nổi tiếng sau khi bơ đẹp ảnh đế

Ninh Tiểu Ngư thấy người đối diện không có phản ứng gì, lại làm một động tác xúc cơm, khoa tay múa chân: "Ăn, ăn, cơm, cơm!"
 
[Tôi cười muốn xỉu luôn rồi, có chắc đây là một chương trình giải trí sinh tồn ngoài hoang dã đầy rẫy nguy hiểm không vậy? Không phải là tiểu phẩm hài kịch sao?]
 
[Để kiếm sống, Vua Cá Muối cũng phải lao ra làm việc rồi.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
[Thật ra, Vua Cá Muối chính là người thông minh nhất! Đây mới là cách tối đa hóa lợi ích và tiết kiệm thời gian, công sức nhất! Thay vì đi tìm nguyên liệu nấu ăn khắp nơi cùng với bọn họ (có khả năng còn không tìm thấy gì), tại sao lại không ngồi ăn nhờ ở đậu!]
 
[Chúc mừng Tiểu Ngư đã hoàn toàn dung nhập vào bộ lạc nguyên thủy, vỗ tay, vỗ tay.]
 
Thẩm Ước Ước đứng ở một bên, nhìn cảnh này mà sửng sốt. Một vài thành viên của đội cứu hộ đang đi theo phía sau cũng choáng váng.
 
Chuyện này... Có thể xảy ra chuyện như thế này ư?
 
Ngược lại, Lục Kinh Độ vẫn luôn tỏ ra rất bình tĩnh, không chút dao động, như thể là dù cho Ninh Tiểu Ngư có làm ra chuyện gì thì anh cũng có thể chấp nhận được.
 
Đương nhiên, Ninh Tiểu Ngư làm như thế là có cơ sở. Trước đó, cô đã từng xem qua bộ phim tài liệu liên quan, biết được rằng mặc dù suốt nhiều thế hệ, những người nguyên thủy sống trong khu rừng nhiệt đới này vẫn chưa hề hòa nhập với xã hội văn minh, nhưng họ cũng không phải là một chủng tộc hành xử một cách vô lý.
 
Chỉ cần nói chuyện tử tế, cô vẫn có thể giao tiếp thân thiện với họ.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giữa họ có những rào cản về ngôn ngữ trao đổi, nhưng ngôn ngữ cơ thể vẫn có thể sử dụng được trong bất kỳ tình huống nào.
 
Không chỉ vậy, ngôn ngữ cơ thể cũng rất đơn giản và dễ hiểu, người khác liếc nhìn một cái là đã có thể hiểu được.
 
Ninh Tiểu Ngư trưng ra bộ mặt cá muối vô hại với con người và động vật, phát huy một trăm phần trăm tài năng ngôn ngữ cơ thể của mình.
 
Xúc cơm.
 
Xoa bụng.
 
Bắt chước âm thanh bụng réo.
 
Không ngừng nói "đói, đói".
 
Người nguyên thủy đi đầu quan sát Ninh Tiểu Ngư trong chốc lát, rồi nói gì đó với những người xung quanh mình.
 
Không bao lâu sau, đã có người mang thức ăn và nước uống tới.
 

Đầu tiên, Ninh Tiểu Ngư chắp hai tay trước ngực, tỏ ý cảm ơn, sau đó mới nhận lấy đồ ăn từ trong tay bọn họ.
 
Trông thấy hai người đồng đội của mình không nhúc nhích, Ninh Tiểu Ngư chớp mắt hỏi: "Hai người không ăn hả?"
 
Thẩm Ước Ước còn chưa kịp phản ứng lại, Lục Kinh Độ đã mang biểu cảm tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Ninh Tiểu Ngư.
 
"Ăn đi. Đúng lúc tôi đói rồi."
 
Nhìn thấy Ảnh đế cũng đã ngồi xuống thưởng thức đồ ăn, Thẩm Ước Ước còn có lý do gì khác để từ chối chứ?
 
Có lẽ là vì đã từng quay phim tài liệu nên những người nguyên thủy sống ở khu vực này không hề cảm thấy lạ lẫm gì với máy ảnh và các đạo cụ ghi hình khác, đồng thời họ cũng không biểu lộ thái độ thù địch rõ ràng đối với nhóm người này.
 
Đối với bọn họ, Ninh Tiểu Ngư và nhóm của cô chẳng qua chỉ là người qua đường mà thôi.
 
Họ cần thức ăn và nước uống, chỉ cần cung cấp cho họ là được.
 
Thành thật mà nói, thức ăn do người nguyên thủy đưa cho không dễ ăn chút nào, có điều ít nhất cũng có thể lấp đầy cái dạ dày. Hơn nữa, đối phương còn đem cho bọn họ một ít trái cây nhỏ, chắc hẳn là trái cây dùng sau bữa ăn?
 
[Tôi cười chết mất, nhóm bên kia vậy mà lại ăn côn trùng!]
 
[Côn trùng không độc thì có thể là một loại thức ăn tốt đấy! Nó rất giàu dinh dưỡng và có thể cung cấp các chất cần thiết cho cơ thể của con người. Sau khi rang lên thì giòn rụm, ăn ngon lắm!]
 
[Nói thật, trước đây, khi tôi đi du lịch, tôi đã nếm thử côn trùng, mùi vị thật sự là không thể tả nổi mà!]
 
[Ninh Du Vi trông có vẻ như sắp khóc rồi.]
 
Mặc dù đồ ăn trong tay Ninh Tiểu Ngư không được ngon, nhưng chí ít trông cũng bình thường, giống cháo vậy, cô cũng không phải là không thể chấp nhận được. Ít nhất thì cô có thể tự an ủi mình rằng đây là cháo mè đen, chỉ là mùi vị có hơi kỳ lạ thôi.
 
Nhưng ở bên kia, tình huống của nhóm Ninh Du Vi lại không giống vậy.
 
Trong rừng nhiệt đới này có rất nhiều côn trùng độc, và cả không ít nấm độc. Để vừa tránh khỏi các loài có độc vừa đi tìm thức ăn có thể ăn được thì phải nói là cực kỳ khó khăn. Lúc cần thiết, nếu như có thể bắt được vài con rắn không có độc để ăn thì cũng coi như là một bữa ăn ngon rồi.
 
Đối với những vị khách thường trú của [Giới hạn sinh tồn], việc ăn côn trùng không có độc không tính là chuyện gì to tát cả, nhưng mà đối với nhóm người Ninh Du Vi, đó chẳng khác gì một cực hình.
 
Trên gương mặt của Ninh Du Vi lộ ra vẻ xanh xao, cô ta hỏi: "Không còn thứ gì khác để ăn nữa sao?"
 
Một vị khách mời nam, độ tuổi trung niên, từng học võ thấy cô ta thực sự không thể tiếp nhận được, bèn đề nghị: “Nếu không thì để tôi bắt một con rắn nước rồi nướng chín cho cô ăn nhé?”
 
Trực tiếp nướng rắn lên để ăn hình như cũng không tốt hơn việc nướng côn trùng là bao nhiêu. Ninh Du Vi chưa từng thử qua, mà cũng không hề muốn thử.
 

Cô ta gắng gượng hỏi lại: “Thật sự không còn gì khác để ăn à?”
 
Một vị khách mời nữ thường trú khác nghe vậy thì mỉm cười, lên tiếng: "Có chứ, có rất nhiều thứ khác để ăn."
 
Hai mắt của Ninh Du Vi sáng lên: "Ví dụ như là gì?"
 
Nữ khách mời thực sự bắt đầu liệt kê ra từng loại một: "Ví dụ như bọ cạp, châu chấu, bọ cánh cứng... Đừng để ý bộ dáng bên ngoài của bọn chúng, thực ra mấy thứ này ăn khá ngon đấy. Nếu như cô không tin thì có thể nếm thử xem."
 
Ninh Du Vi duy trì nụ cười gượng gạo trên mặt: "Còn những thứ khác thì sao? Không còn gì nữa à?"
 
Khách mời nữ nhún vai: "Em gái này, chắc là cô sẽ không cho rằng bản thân có thể ăn uống cơm nước bình thường ở giữa cái khu rừng nhiệt đới này đâu phải không? Hãy hạ thấp kỳ vọng của mình xuống một chút đi, như thế thì trong ba ngày ở đây của cô mới có thể càng lúc càng có nhiều sự mong chờ và cảm giác thỏa mãn hơn."
 
[Cười chết tôi rồi, chị Lưu lại bắt đầu trêu chọc gây cười rồi.]
 
[Chị Lưu đúng là người mạnh mẽ. Tôi chưa bao giờ thấy một ngôi sao nữ nào kiên cường đến vậy. Cô ấy thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả một số ngôi sao nam, cô ấy còn từng ăn thịt sống luôn mà.]
 
[Ý tứ của cô ấy chính là ở đây rồi mà vẫn muốn ăn ba bữa bình thường hả? Cô đang nghĩ cái quái gì thế, em gái?]
 
[A a a, chị Lưu của chúng ta hình như bị vả mặt rồi.]
 
[Sao lại nói thế?]
 
[Nhóm khách mời mới tới bên cạnh kìa! Họ vậy mà lại có thể đi ăn chực cháo! Còn có cả trái cây để ăn nữa! Tuy là trông hơi nhão và trái cây cũng có vẻ như là rất chua, nhưng ít ra thì cũng có thể coi như là một bữa cơm bình thường rồi?]
 
Một số người xem nhìn thấy những bình luận này thì vội vàng chạy vào phòng phát sóng trực tiếp của các khách mời mới.
 
Bọn họ tiến vào mấy phòng phát sóng trực tiếp rồi sau cùng mới tìm được đúng người.
 
Lúc này, bột nhão trong bát của cô cũng đã gần vơi hết. Mặc dù nhìn có vẻ khó coi nhưng đây đã là món chính trong bữa ăn thường ngày của người nguyên thủy. Việc có thể chia sẻ đồ ăn của mình như vậy có lẽ đã là nghi lễ tiếp khách cao cấp nhất của người nguyên thủy rồi.
 
Không phải là bọn họ không muốn chiêu đãi khách những thứ tốt hơn mà là chính bản thân họ cũng không thể lấy ra thứ gì tốt hơn nữa.
 
Ăn xong, Ninh Tiểu Ngư uống vài ngụm nước. Nước là nước sạch, chứ không phải nước bùn đỏ. Trước đây, khi xem bộ phim tài liệu, cô biết được rằng một số chủng tộc sẽ uống nước bùn đỏ từ chum, trên mặt nước còn có một số thứ bẩn thỉu kỳ lạ trôi nổi.
 
Nếu như là nước bùn đỏ, Ninh Tiểu Ngư sẽ không uống trôi nước đâu.
 
[Vậy mà lại có thể nghĩ đến chuyện đi xin ăn ké! Chủ phòng này có chút thú vị nha!]
 

[Vấn đề là, cô ấy thực sự đã ăn nhờ được của họ rồi. Thông thường, chẳng phải là người nguyên thủy rất bài trừ người lạ hay sao?]
 
[Nhưng mà, chủ phòng này thực sự trông rất hiền lành và vô hại, hay nói cách khác, cái mùi cá muối đã sắp sửa tràn ra từ cơ thể cô ấy luôn rồi, có lẽ cô ấy cũng không thể làm ra chuyện gì gây tổn hại cho người khác đâu.]
 
Tuy rằng bữa tối hôm nay trông không được đẹp mắt nhưng vẫn coi như là bình thường, dễ chấp nhận hơn là con nhện nướng của nhóm khách mời bên cạnh.
 
Ăn uống xong xuôi, cũng gần đến giờ nghỉ ngơi rồi.
 
Ninh Tiểu Ngư ra hiệu tư thế ngủ về phía người nguyên thủy, sau đó lấy ra mấy miếng socola từ trong ba lô, xem như là tiền trả cho bữa tối vừa rồi.
 
Đối với phần lớn người bình thường, sô cô la không phải là gì quá to lớn, nhưng nó lại là thứ hiếm gặp đối với trẻ em bản địa ở đây.
 
Ninh Tiểu Ngư vẫn chưa kịp lên tiếng, đã có mấy bạn nhỏ cầm lấy socola và giúp cô tìm một chỗ an toàn thoải mái để qua đêm, thậm chí còn giúp cô gánh củi và đốt lửa.
 
Vào buổi tối, trong rừng nhiệt đới rất nguy hiểm. Nếu như không tìm được chỗ nghỉ qua đêm an toàn, rất có thể sẽ gặp phải những rủi ro không thể kiểm soát được, chẳng hạn như bị gấu hoang ghé thăm.
 
Hơn nữa, nhiệt độ về đêm rất thấp nên việc đốt lửa trại không chỉ có tác dụng giữ ấm mà còn có thể xua đuổi thú rừng.
 
[Thật tuyệt vời! "Bàn về việc dùng vài miếng socola để lừa gạt lao động không mất tiền."]
 
["Chào mừng đến với chuyên mục cá muối sinh tồn độ khó thấp".]
 
[Cái gì đây? Mấy người gọi thế này là giới hạn sinh tồn à? Chẳng phải là quá đỗi dễ dàng hay sao? Đầu chó.jpg]
 
[Người xem ở phòng phát sóng trực tiếp bên cạnh đang im lặng, nhìn khách mời bên này mà rơi nước mắt.]
 
Bởi vì có những người nguyên thủy quen thuộc với môi trường địa phương hỗ trợ, cho nên nhóm Ninh Tiểu Ngư nhanh chóng được ổn định tại chỗ ở an toàn.
 
Thẩm Ước Ước nhìn Ninh Tiểu Ngư với ánh mắt đầy bội phục.
 
Có lẽ là cũng chỉ có mình Ninh Tiểu Ngư mới có khả năng làm được loại chuyện ăn nhờ ở đậu này thôi. Sử dụng ngôn ngữ hình thể, khoa tay múa chân để biểu đạt ý tứ của mình và thành công đạt được điều mình mong muốn từ đối phương, đây chắc hẳn chính là nét quyến rũ cá tính của Vua Cá Muối.
 
Người bình thường thực sự là không thể bắt chước được nó.
 
Ninh Tiểu Ngư bày tỏ lòng biết ơn với bọn trẻ đã giúp đỡ và lại cho chúng thêm một ít kẹo.
 
Sau khi đã sắp xếp, Ninh Tiểu Ngư chợt muốn ăn thử trái cây.
 
Trước đó, Ninh Tiểu Ngư không ăn những loại trái cây này, giờ chuẩn bị đi ngủ, cô lại không nhịn được mà nếm thử một trái, kết quả là chua đến mức cả khuôn mặt cô đều nhăn lại.
 
Trong mắt Lục Kinh Độ lộ ra ý cười: “Chua lắm hả?”
 
Ninh Tiểu Ngư gật đầu: "Vị của nó chua ơi là chua luôn, mà cũng rất sảng khoái.” Chính là hương vị trái cây đó, hương vị nguyên bản từ thiên nhiên.
 
[Các chị em ơi, mau mau chụp ảnh màn hình lại nào! Để làm biểu tượng cảm xúc!]
 

[Tôi muốn thêm chữ vào bức ảnh này: Chua chết bà đây rồi!]
 
[“Là kẻ gian xảo nào muốn làm hại trẫm?”]
 
Trong khi Ninh Tiểu Ngư đang phải mang vẻ mặt đau khổ vì vị chua, những bức ảnh mà cô và Lục Kinh Độ đã chụp cùng nhau để tuyên truyền cho Khuynh Tâm đã được đăng trên blog chính thức.
 
Ngay khi ba bức ảnh tuyên truyền này được tung ra, cư dân mạng đã lập tức chú ý tới.
 
[Ngôi sao nữ xinh đẹp thế này là ai đây! Tại sao từ trước tới giờ, tôi chưa từng nhìn thấy cô ấy?]
 
[Hu hu hu, tôi kết chị gái xinh đẹp này rồi. Chị gái xinh đẹp tuyệt trần như thế này, mà tại sao tôi lại chưa từng tìm thấy cô ấy trước đây chứ, thật là vô lý mà!]
 
[Mẹ ơi, hình như con đã nhìn thấy một nàng tiên!]
 
[Dáng dấp tựa tiên tử như thế này, nổi tiếng lên đi! Nhất định phải nổi tiếng!]
 
[Tại sao trang chủ chính thức lại không tag nữ chính trong bức ảnh! Ngược lại, thật ra tôi có biết ngôi sao nam bên cạnh, là Lục Kinh Độ phải không?]
 
[Cười chết mất, có người nào mà lại không biết Ảnh đế chứ?]
 
[Vậy rốt cuộc ngôi sao nữ hợp tác với Ảnh đế lần này là ai thế?]
 
[Chuyện này... Hình như tôi đã đoán ra được, nhưng mà không biết có nên nói ra hay không.]
 
Thực chất đây chẳng qua chỉ là một chiêu trò nhỏ của các nhân viên bên trang chủ chính thức mà thôi.
 
Trước tiên là không đính kèm tài khoản của Ninh Tiểu Ngư, khiến cho một số cư dân mạng không thể đoán ra được ngôi sao nữ này là ai. Vào thời điểm ngôi sao nữ này khơi dậy được sự tò mò của khán giả, nhân viên sẽ chỉnh sửa lại bài đăng và đính kèm tài khoản của Ninh Tiểu Ngư, điều này sẽ tạo nên một làn sóng thảo luận sôi nổi giữa các cư dân mạng.
 
Đối với loại chiêu thức này, các nhân viên đã quá quen thuộc và thông thạo rồi.
 
Hiện tại, mức độ thảo luận vẫn còn chưa đủ, các nhân viên chuẩn bị đợi thêm một lúc nữa trước khi chỉnh sửa lại.
 
Sau khi Ninh Tiểu Ngư nếm phải vị chua tới nỗi linh hồn gần như đã rời khỏi cơ thể, cuối cùng cô cũng ăn xong trái cây. Cô không còn cách nào khác, đâu thể làm phí phạm tấm lòng thành của người khác được.
 
Chắc là do cô ăn không quen thôi. Cô trông thấy nhóm người nguyên thủy kia vẫn ăn loại quả này như một món ăn vặt.
 
Cô không biết rằng, khi cô chuẩn bị đi ngủ, hai chủ đề tìm kiếm liên quan đến cô đều đã leo lên danh sách tìm kiếm nhiều nhất. Một là [Cô tiên nữ này là ai], và cái còn lại là [Chua chết bà đây rồi].
 
Khi bấm vào chủ đề đầu tiên, người xem sẽ thấy một bức ảnh xinh đẹp lung linh, mà lúc bấm vào cái kia, sẽ thấy tấm hình đầy chân thật và đáng yêu của Ninh Tiểu Ngư. Trong lúc mọi người đang vui vẻ hóng chuyện thì biết được một tin sốc từ khán giả chương trình [Xin chào, bạn tôi].
 
Có nghĩa là hai người ở trong hai bức ảnh này hình như là cùng một người sao?
 
Khoan đã, Vua Cá Muối gọn gàng vậy mà lại có thể đẹp như tiên tử sao?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận