Cá muối trở nên nổi tiếng sau khi bơ đẹp ảnh đế

Ngay khi nhận được tin vui, tổng giám đốc Ninh đã vội vã đến bệnh viện.
 
Ở bên kia, lúc Ninh Tiểu Ngư cúi đầu ăn cháo loãng, thủ lĩnh của bộ tộc nguyên thủy đang lẩm bẩm điều gì đó bên cạnh cô.
 
Ninh Tiểu Ngư vừa gật đầu, vừa mở miệng ậm ừ đáp lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
[Rào cản ngôn ngữ, làm sao để giao tiếp?]
 
[Người này đang nói về cái gì vậy?]
 
[Cuối cùng tôi cũng thấy Vua Cá Muối của chúng ta cũng có lúc không biết.]
 
[Vua Cá Muối: Đây là cái gì vậy? Câu này tôi không tiếp lại được.jpg]
 
Lúc đầu óc của khán giả còn đang quay cuồng, cuối cùng Ninh Tiểu Ngư cũng đáp lại.
 
Cô gật đầu và trả lời: "Tadanmu."
 
Nghe cô nói vậy, người thủ lĩnh tỏ ra rất vui vẻ rồi rời đi với vẻ mặt hài lòng.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[???]
 
[!!!]
 
[Câu chuyện không tưởng!]
 
[Vua Cá Muối nhà chúng ta đã đỉnh đến mức hiểu được ngôn ngữ của các bộ lạc nguyên thủy rồi ư?]
 
Chị Lưu ở bên cạnh thấy Ninh Tiểu Ngư lại còn có thể trò chuyện với người nguyên thủy giao lưu, mới không khỏi nói: "Vừa nãy, em nói câu tadan gì đó, có nghĩa là gì vậy?"
 
Ninh Tiểu Ngư ăn xong cháo loãng, thản nhiên đáp: "Ồ, đó là một ý kiến ​​hay đấy."
 
Thẩm Ước Ước lập tức hỏi: “Tiểu Ngư, sao cô biết?”
 
Ninh Tiểu Ngư nhún vai nói: "Trước kia tôi thấy bọn họ ăn lẩu tự sôi, có một cậu bé cứ luôn miệng nói 'tadanmu', tôi đoán là nó đang khen hương vị của món lẩu tự sôi này khá ngon."
 
Dù sao thì, nếu cô được ăn món gì ngon, cô cũng sẽ không ngừng khen ngợi kiểu: “Ngon quá đi, hương vị tuyệt quá.”
 
Không ngờ như vậy mà cũng được?
 
Một thắc mắc đã được giải đáp, nhưng trong lòng chị Lưu vẫn còn một thắc mắc khác: "Em gái, người đó nói gì với em vậy?"
 
Ninh Tiểu Ngư lắc đầu, nói thật với cô ấy: "Em không biết, em đoán là ông ta đang hỏi mùi vị của cháo thế nào, em đoán vậy."

 
Không ngờ đoán vậy mà cũng trúng? Họ còn có thể nói gì nữa!
 
Ai có thể ngờ rằng năng khiếu ngôn ngữ của Vua Cá Muối lại tốt như vậy?
 
Thật ra một số fan hâm mộ không biết rằng hồi học cấp ba, thành tích học tập của Ninh Tiểu Ngư thuộc loại xuất sắc, thuộc top đầu. Vẫn là câu nói đó, nếu không xảy ra biến cố đó, thì cuộc đời của cô, tuyệt đối sẽ không giống như bây giờ.
 
Nhưng chẳng phải có câu Tái Ông thất mã* sao?
 
*Tái Ông thất mã dùng để an ủi người đang gặp khó khăn. Họa có thể biến thành phúc, và phúc có thể trở thành họa. Mọi chuyện đều có nguyên nhân mà không thể xét đoán dựa trên biểu hiện bề mặt.
 
Giờ đây cô đã trở thành một nghệ sĩ nữ, chắc đây ước mơ của nhiều cô gái ở tuổi thiếu niên.
 
-
 
Ninh Du Vi coi thường chút cháo loãng đó của người nguyên thủy, nhưng Mộc Gia Gia sau khi ăn côn trùng đến mức buồn nôn lại không chịu được nữa.
 
Đúng là cô ta và Ninh Du Vi là bạn tốt, nhưng đứng trước sự sống còn, tình bạn có là gì?
 
Cô ta đã ăn hết hai chiếc bánh lương khô mà ekip chương trình đưa cho từ lâu rồi. Còn về socola, ăn loại thực phẩm giàu calo này vào rất dễ tăng cân. Thể chất cô ta dễ béo, thậm chí uống nước thôi cũng dễ dàng tăng cân.
 
Cô ta không dám tùy tiện ăn socola. Phải biết các fan hâm mộ có yêu cầu rất khắt khe về hình thể của ngôi sao nữ. Dù béo hơn một chút cũng sẽ bị fans mắng không chú ý đến việc quản lý hình thể.
 
Cô ta đã để bụng đói gần như nguyên một ngày và bây giờ cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Hồi trước cô ta miễn cưỡng ăn một ít côn trùng, nhưng mà vừa ăn vào lại nôn ra.
 
Ninh Tiểu Ngư và bốn người kia có thể ăn cháo loãng, chắc cô ta cũng có thể. Nói thế nào đi chăng nữa, ăn cháo loãng vẫn dễ chịu ăn đám côn trùng ghê tởm đó. Hơn nữa, lượng calo trong cháo thấp hơn trong socola.
 
Điều quan trọng nhất là nếu chỉ ăn một chút socola thì sẽ không thể giải quyết được cơn đói.
 
Nghĩ đến đây, Mộc Gia Gia nhẹ nhàng nói: "Vi Vi, tôi chuẩn bị đi thử chút vận may ở chỗ Ninh Tiểu Ngư."
 
Ninh Du Vi mỉm cười nói: “Cô muốn thì cứ đi đi, mặc dù tôi thực sự không khuyến khích cô đi.”
 
Mộc Gia Gia thầm khinh thường trong lòng. Nếu như không có Ninh Tiểu Ngư ở đó, cô ta đoán chừng Ninh Du Vi đã không làm giá như vậy từ lâu rồi. Cái gì mà tuổi thọ trung bình của người nguyên thủy rất ngắn, ăn cháo loãng không tốt cho sức khỏe. Đó chỉ là lời bào chữa của Ninh Du Vi mà thôi.
 
Dù sao, cô ta và Ninh Du Vi đã là bạn với nhau lâu như vậy, cô ta cũng có thể đoán được một phần ý định thực sự của Ninh Du Vi.
 
Nhưng cô ta chỉ là không muốn thừa nhận thất bại trước mặt Ninh Tiểu Ngư mà thôi.
 
Nhìn thấy Mộc Gia Gia muốn đi xin cháo ăn, Hi Nhụy lập tức đi theo nói: "Tôi cũng đi."
 
Mộc Gia Gia thở phào nhẹ nhõm: “Được, vậy chúng ta cùng nhau đến đó đi.”
 
Câu nói “Tôi cũng đi” của Hi Thụy tựa hồ như bật một công tắc, sau đó những vị khách mời khác cũng đứng dậy nói muốn đi.

 
Cuối cùng, một người anh trong đội nói: "Hay là chúng ta cùng đi qua đó xem sao.” Xem xem có thể kiếm chút gì đó bình thường để ăn không."
 
Chuyện xảy ra ở đây được khán giả nhanh chóng tiết lộ cho chị Lưu.
 
Bốn người trong nhóm Ninh Tiểu Ngư, chỉ có một người là chị Lưu thường xuyên xem bình luận trong phòng phát trực tiếp. Lục Kinh Độ thì không nói, từ đầu đến cuối Ninh Tiểu Ngư cũng chưa từng xem qua phòng phát trực tiếp.
 
Về phần Thẩm Ước Ước, cô ấy thì lại muốn xem khung bình luận trong phòng phát trực tiếp, nhưng sau khi đến rừng nhiệt đới, cô ấy thấy mình không hợp với phong thủy ở đây, muốn xem bình luận nhưng không làm được.
 
Chị Lưu nhanh chóng thông báo chuyện này cho Ninh Tiểu Ngư.
 
"Những người khác đều đến xin ăn. Cái này... Lát nữa sẽ có nhiều người đến, liệu có xảy ra xung đột gì không?"
 
Ninh Tiểu Ngư gật đầu: "Việc này rất có khả năng sẽ xảy ra."
 
Chị Lưu khẽ cau mày: “Vậy còn chúng ta thì sao?”
 
Một lúc sau, chị Lưu bất lực nhìn Ninh Tiểu Ngư trèo lên một cái cây to khoảng sáu người ôm, rồi nằm thoải mái trên đó, dáng vẻ như muốn nói: “Tôi chỉ xem kịch thôi, mọi người muốn làm gì thì làm.” “Mọi người cứ xin ăn, đừng ảnh hưởng đến tôi là được.”
 
Vẻ mặt chị Lưu bùng nổ, cô ấy vốn là người thẳng tính: "Không phải chứ, Tiểu Ngư, em không định làm gì đó sao?"
 
Ninh Tiểu Ngư chớp chớp mắt: "Làm gì cơ?"
 
Cá muối không hề muốn làm gì, cô chỉ muốn nằm như cá muối thôi. Ngay khi Ninh Tiểu Ngư tìm được tư thế thoải mái nhất, chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một lát thì sứ mệnh tình yêu đã thất lạc lại một lần nữa được công bố.
 
[Cô gái, nhóm người kia đến với khí thế hùng hổ như vậy, rất có thể lát nữa sẽ gây ra chuyện khó chịu. Cô tìm chỗ tránh ồn ào, sao có thể quên Ảnh Đế chứ? Cô cứ bỏ anh ấy như vậy à? Lúc này, cô có thể…
 
A: Nói với Ảnh đế: “Hãy đến chỗ tôi, tôi sẽ bảo vệ anh.”
 
B: Đưa tay về phía Ảnh đế và nói: "Đừng sợ, có tôi ở đây."
 
C: Nói với Ảnh đế: “Nào, để tôi kéo anh.”]
 
Từ sau chuyến đi thị trấn Giang Nam, Ninh Tiểu Ngư cảm thấy nhiệm vụ  mà hệ thống tình yêu giao cho cô trở nên hơi kỳ quái.
 
Cô không khỏi nói với hệ thống tình yêu: “Có phải cậu đảo ngược thân phận của tôi và Ảnh đế?”
 
Phải chăng mấy dòng nhiệm vụ này viết nhầm đối tượng rồi?
 
Vẻ mặt hệ thống tình yêu vô tội nói: [Vậy sao, cô gái?]
 

Ninh Tiểu Ngư nói với vẻ mặt vô cảm: "Chẳng lẽ không?"
 
Hệ thống tình yêu nói: [Nhưng bây giờ làm như thế rất ngọt ngào.]
 
Khái niệm ngọt ngào của Ninh Tiểu Ngư và hệ thống tình yêu tất nhiên là khác nhau.
 
Hệ thống tình yêu nói với giọng ngọt ngào: [Cô gái, nhiệm vụ tình yêu như bây giờ không còn nhiều nữa đâu.]
 
Vẻ mặt Ninh Tiểu Ngư cảnh giác: "Có ý gì?"
 
Hệ thống tình yêu mơ mơ màng màng nói: [Ý là, cô gái, hệ thống sắp sớm được nâng cấp rồi, sau khi nâng cấp, nhiệm vụ tình yêu sẽ ngọt ngào và thú vị hơn ~~~]
 
Ninh Tiểu Ngư cảm giác được trong lời nói về hệ thống tình yêu có chút hèn hạ, “ngọt ngào hơn, thú vị hơn” sao? Lúc trước là đêm nào cũng phải gõ cửa nhà đối phương chúc ngủ ngon rồi, chẳng lẽ còn chưa đủ kích thích à?
 
Cậu còn muốn kích thích như nào nữa?
 
Hệ thống tình yêu cất giọng giống như mấy nhân viên chăm sóc khách hàng TB: [Cô gái, cô sẽ sớm biết câu trả lời thôi.]
 
Ninh Tiểu Ngư lười nghĩ xem lúc đó ngọt ngào hơn, hưng phấn hơn là như nào. Dù sao tần số của cô và hệ thống tình yêu chưa bao giờ là một đường thẳng.
 
Vẫn là câu nói đó, thuyền tới đầu cầu đương nhiên sẽ thẳng.
 
Nghĩ nhiều cũng chẳng có ích gì.
 
Cô nhìn lại các phương án A, B, C và chọn một phương án bình thường hơn một chút trong ba phương án.
 
Cô nói với Lục Kinh Độ dưới gốc cây: “Nào, để tôi kéo anh lên.”
 
Lục Kinh Độ hơi nhướng mày, hiển nhiên có chút kinh ngạc.
 
Anh sửng sốt hai giây rồi nói: "Được."
 
Sau khi Ninh Tiểu Ngư kéo Lục Kinh Độ lên cây, Thẩm Ước Ước tỏ vẻ cũng muốn lên.
 
Tuy nhiên, dù cây này rất lớn nhưng vẫn sau khi hai người trèo lên đã không còn chỗ trống. Ninh Tiểu Ngư thật sự muốn đổi để Lục Kinh Độ xuống, hiển nhiên nhưng hệ thống tình yêu không cho phép, không ngừng gào thét bên tai cô.
 
Hệ thống tình yêu: [Làm sao tình yêu giữa hai người có thể chứa được người thứ ba?]
 
Tuy nhiên, Lục Kinh Độ nhìn thấy vẻ mặt của Ninh Tiểu Ngư bèn chủ động hỏi: “Hay là tôi đổi với cô ấy?”
 
Ninh Tiểu Ngư thực sự muốn đồng ý!
 
Nhưng cô còn chưa kịp mở miệng, hệ thống tình yêu đã sớm đoán trước hành động của cô, lập tức phát ra nhiệm vụ tình yêu thứ hai trong ngày: [Cô gái, mặc dù Ảnh đế hỏi như vậy nhưng chắc chắn trong anh ấy không muốn bị bỏ lại.
Dù sao thì trong hai mươi năm cuộc đời ngắn ngủi của mình, anh ấy đã bị quá nhiều người bỏ rơi rồi.
 
Đầu tiên là ba anh ấy, sau đó là mẹ anh ấy. Ngay cả những người được gọi là người thân của anh ấy cũng chỉ là sói đội lốt cừu mà thôi.
 
Cô nỡ làm người bỏ rơi anh ấy sao? Lúc này, cô có thể…
 
A: Nói với Ảnh đế: “Đừng nghĩ nhiều, không cần thiết đâu.”
 

B: Nói với Ảnh đế: “Vị trí bên cạnh tôi, sẽ luôn là anh, cũng chỉ có thể là anh.”
 
C: Nói với Ảnh đế: "Anh bạn, tôi chỉ muốn anh ở lại."]
 
Ninh Tiểu Ngư lộ ra vẻ mặt cứng ngắc như cá muối, trong lòng không khỏi than thở: "Cứu mạng với! Sến quá đi, thật sự sến sẩm quá đi thôi! Người nào mà lại nghĩ ra được trò sến sẩm kiểu này vậy?"
 
Hệ thống tình yêu: […]
 
Sến vậy à?
 
Chẳng phải rất ngọt ngào sao?
 
Hệ thống tình yêu lộ vẻ nghi ngờ cuộc sống.
 
Ninh Tiểu Ngư bị giằng xé giữa việc chấp nhận hình phạt và lựa chọn phương án trong hai giây.
 
Vì có thể đánh thức người ba đã hôn mê nhiều năm của mình, cô quyết định chịu đựng.
 
Khi thời gian đếm ngược sắp kết thúc, Ninh Tiểu Ngư bất đắc dĩ lựa chọn phương án A.
 
Về phần B và C, đơn giản là sến đến phát ngán. Chắc đều là mấy lời sáo rỗng của nam chính ngôn tình?
 
Chỉ có A là miễn cưỡng trông có vẻ bình thường.
 
Ninh Tiểu Ngư nói: "Đừng nghĩ nhiều, không cần thiết đâu."
 
[Đừng nghĩ nhiều? Câu này nghe như kiểu ông thằng đểu giả hay nói.]
 
[Vua Cá Muối nói câu này với vẻ mặt cá muối, buồn cười quá đi]
 
[Vua Cá Muối: Buộc phải kinh doanh.jpg]
 
Nói xong, Ninh Tiểu Ngư dứt khoát xoay người, giơ hai tay trèo xuống dọc theo thân cây, một lúc sau, cô đã leo xuống mặt đất.
 
Sau khi leo xong, cô lấy ra loại bột đuổi côn trùng và đuổi rắn mà người nguyên thủy đưa cho, sau khi rắc xong, cô trực tiếp nằm xuống ngay tại chỗ, đặt hai tay lên bụng, tư thế yên bình như sắp bay lên trời. 
 
Làm liên tiếp hai nhiệm vụ tình yêu, trái tim kiệt sức.jpg
 
Khán giả phòng phát trực tiếp một lần nữa nhìn thấy vị mặn của Vua Cá Muối: [Ha ha ha.]
 
Hệ thống tình yêu lại một lần nữa bị chấn động bởi hành động cợt nhả của chủ nhân: ...
 
Hệ thống tình yêu lộ vẻ nghi ngờ cuộc sống.
 
Không ngờ còn có thể như vậy? Nó đã xét đến mọi tình huống rồi, không ngờ vẫn bị lệch chút, để thua chủ nhân!
 
Đúng là Ảnh đế không bị bỏ lại nữa, nhưng mà chủ nhân lại rời đi! Viên kẹo ngọt này vẫn bị đổi vị! Không được rồi, hệ thống phải nâng cấp nhanh chóng trong thời gian sắp tới thôi! Nâng cấp ngay lập tức!
 
Ở bên kia, cuối cùng tổng giám đốc Ninh cũng vội vã đến bệnh viện và gặp được ba Ninh đã tỉnh lại sau nhiều năm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận