Ban đầu Thẩm Ước Ước cũng định nhờ Ninh Tiểu Ngư bôi một ít bột đuổi rắn giúp mình.
Ê-kíp chương trình đã cho cô ấy rất nhiều bột đuổi rắn nhưng sau khi trải qua chuyện của Mộc Gia Gia, cô ấy không còn tin tưởng vào bột đuổi rắn mà ê-kíp chương trình đã cung cấp cho mình nữa.
Có điều sau khi bắt gặp cảnh Ninh Tiểu Ngư bôi bột đuổi rắn lên tay Lục Kinh Độ, cô ấy đã gạt phăng suy nghĩ của mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
E rằng trên đời này, người duy nhất xem đôi tay y hệt một tác phẩm nghệ thuật bậc nhất của Ảnh đế như móng heo chỉ có mỗi mình Ninh Tiểu Ngư thôi.
Nếu đổi lại thành Thẩm Ước Ước, cô ấy hoàn toàn không thể bình tĩnh, tự nhiên như Ninh Tiểu Ngư được. Nếu đổi thành cô ấy được nắm đôi tay của Ảnh đế, chắc chắn gương mặt của cô ấy sẽ ửng đỏ để bày tỏ lòng tôn trọng đối với Ảnh đế.
Đây là Lục Kinh Độ đấy! Là Lục Kinh Độ, nam diễn viên sở hữu nhan sắc bậc nhất trong giới giải trí, được bầu thành 'nam diễn viên được phái nữ muốn hôn nhất' trong hai năm liên tục.
Tại sao cô có thể coi tay của anh thành móng heo được chứ?
Có điều khi tưởng tượng đến món móng heo ngon thơm béo bở ấy, Thẩm Ước Ước không nhịn được cảm thấy bụng đói cồn cào.
Đợi khi nào quay về ngôi nhà nhỏ của bạn thân, cô ấy phải ăn móng heo mới được, dù có béo thêm cũng không sợ.
...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Kinh Độ nhìn chằm chằm vào đôi tay của mình.
Lúc này, đôi tay của anh tỏa ra mùi hương thoang thoảng của bột đuổi rắn, mùi của nó rất ghê nhưng không đến độ khiến người ta không chấp nhận nổi.
Tuy động tác của Ninh Tiểu Ngư không được dịu dàng cho lắm, hơn nữa dường như cô đang coi tay mình trở thành móng heo nhưng Lục Kinh Độ vẫn chấp nhận được chuyện này.
Ninh Tiểu Ngư bắt gặp anh đang ngắm nghía tay mình thì cố nén đau lòng, giải thích thêm cho anh hiểu: "Sau khi bôi bột này lên thì sẽ rất an toàn." Có mùi này thì các loài rắn sẽ vô thức tránh xa dù không thoa ở những vị trí khác trên cơ thể.
Lục Kinh Độ thả tay xuống rồi nhoẻn miệng cười bảo: "Tôi biết rồi." Dứt lời, anh còn tặng kèm thêm một câu: "Tôi rất thích."
[Ối trời ơi, cảm giác ăn bám quen thuộc chết tiệt này, á á á á!]
[Hình như Ảnh đế ăn bám càng ngày càng thành thạo rồi thì phải.]
[Ảnh đế đẹp trai đến nhường này rất thích hợp trở thành kẻ ăn bám. Đầu chó.jpg]
[Ảnh đế: Cực phẩm trong đám trai lơ ăn bám. Cực phẩm là lời khen đấy.]
Ninh Tiểu Ngư thấy mình đã hoàn thành nhiệm vụ tình yêu bèn nói: "Chúng ta qua đó xem đi."
Các vị khách quý khác cũng không có ý kiến đối với chuyện này.
Bọn họ cũng muốn đi xem tình hình bên phía Mộc Gia Gia thế nào rồi.
Đợi khi Ninh Tiểu Ngư, Lục Kinh Độ và mọi người chạy đến bên phía Mộc Gia Gia thì các nhân viên y tế vừa đến được một lúc, đang xử lý vết thương của cô ta bằng nước muối sinh lý.
Trên bàn chân trắng nõn của Mộc Gia Gia có một vết cắn vô cùng bắt mắt.
Vết cắn trên chân cô ta trông mà rợn người, nó đã hơi thâm đen, vừa nhìn đã biết tình hình khá nghiêm trọng.
Mộc Gia Gia nước mắt đầy mặt, miệng cứ thì thào xin mọi người hãy cứu mình.
Bác sĩ trong đội y tế đi theo lập tức lấy huyết thanh chống lại độc rắn ra. Đối phương vừa định tiêm nó vào cho Mộc Gia Gia thì Ninh Tiểu Ngư đã lên tiếng hỏi: "Hình như độc rắn trong cơ thể Mộc Gia Gia rất mạnh, huyết thanh của mọi người định dùng có hiệu quả thật không?"
Nếu không nhờ nhiệm vụ mà hệ thống tình yêu đã đưa ra trước đó, có lẽ lúc này Ninh Tiểu Ngư sẽ yên lặng nhìn bác sĩ tiêm huyết thanh đó vào cơ thể Mộc Gia Gia.
Đồng thời, cô cũng sẽ hoàn toàn tin tưởng vào huyết thanh chống độc rắn do ê-kíp chương trình đã chuẩn bị từ trước.
Nhưng vì nhiệm vụ mà hệ thống tình yêu đã đưa ra trước đó, cộng với hoàn cảnh của Mộc Gia Gia được đề cập ở phần mở đầu nhiệm vụ nên Ninh Tiểu Ngư mới biết lọ huyết thanh này không có tác dụng.
Tuy ánh mắt của hệ thống tình yêu không ra làm sao cả, lại còn đưa ra nhiệm vụ tình yêu bất kể thời gian và hoàn cảnh nhưng nhìn từ một số khía cạnh, nó vẫn có tác dụng lắm đấy.
Ví dụ như bây giờ.
Nếu huyết thanh kháng độc rắn không có tác dụng thì Mộc Gia Gia chỉ có một kết cục.
Nói cách khác, lúc trước hệ thống tình yêu đã vô tình đề cập đến một tin tức quan trọng, có thể quyết định đến sống chết của cô ta.
Bác sĩ nghe Ninh Tiểu Ngư nói vậy bèn ngừng tay lại, trả lời cô bằng vẻ mặt trịnh trọng: "Huyết thanh mà tôi đang cầm đều có tác dụng với đa số độc rắn, ngoài độc của rắn hổ mang chúa ra mà thôi."
Mộc Gia Gia không thấy rõ con rắn đã cắn mình là loài rắn gì, có điều dù thấy thì chưa chắc cô ta đã biết nó là rắn gì.
Ninh Tiểu Ngư nghe bác sĩ nói vậy thì đã biết đáp án.
Cô nói bằng giọng chắc nịch: "Con rắn đã cắn cô ta là rắn hổ mang chúa."
Nếu hệ thống tình yêu đã nói huyết thanh do ê-kíp chương trình cung cấp không có tác dụng với Mộc Gia Gia, vì vậy dù cân nhắc từ phương diện nào thì tiêm loại huyết thanh này vào người cũng không đảm bảo cho lắm.
Hệ thống tình yêu chưa từng lừa cô, nó không cần phải nói dối những chuyện như thế này.
Vì vậy tình trạng của Mộc Gia Gia vẫn rất nguy hiểm.
[Cái gì? Cô còn biết cơ à? Rốt cuộc Vua Cá Muối là chủng loài đáng sợ thế nào vậy?]
[Lúc mặn thì mặn chát nhưng lúc cần thiết thì cô ấy rất đáng tin tưởng.]
[Á á á! Tiểu Ngư của chúng ta đẹp quá đi mất!]
[Vậy vấn đề ở đây là tại sao Vua Cá Muối biết con rắn đã cắn Mộc Gia Gia là hổ mang chúa thế?]
[Ôi ôi ôi, tôi đã bị Vua Cá Muối mê hoặc quên lối về rồi này.]
[Đáng chết! Đùi của Vua Cá Muối đã bị người khác cướp mất rồi.]
[Tôi cũng rất muốn ôm đùi của Vua Cá Muối, vừa ôm vừa khóc bảo 'chị ơi, em không muốn cố gắng nữa'.]
Nghe Ninh Tiểu Ngư nói vậy, ê-kíp chương trình và nhân viên tổ y tế và những vị khách mời khác đều thầm giật mình.
Đặc biệt là Mộc Gia Gia, tâm trạng của cô ta lúc này đã bên bờ vực sụp đổ.
Cô ta khóc toáng lên: "Đưa tôi đến bệnh viện đi, nhanh lên!"
Từ đây ngồi xe đi đến bệnh viện gần nhất cũng phải mất nửa tiếng đồng hồ, mọi người có mặt ở đây đều biết Mộc Gia Gia không chịu nổi đến lúc đó.
Vẻ mặt của đạo diễn rất nghiêm trọng: "Tiểu Ngư, tại sao cô biết con rắn đã cắn cô ấy là hổ mang chúa vậy?"
Ninh Tiểu Ngư phân tích manh mối do hệ thống tình yêu vô tình để lộ ra nhưng cô không thể đề cập đến sự tồn tại của nó với những người khác. Vì vậy cô chỉ đành bịa đại một lý do: "Tôi đoán dựa vào vết tích ở những bụi cỏ gần đó và kích cỡ của vết thương. Nhưng bây giờ chuyện này không quan trọng."
[Chị em ơi, Vua Cá Muối giỏi quá!]
[Á á á á, cưng xỉu á!]
Đạo diễn thoáng sững sờ trước lời giải thích chiếu lệ của cô, vì vậy vội vàng gật đầu: "Đúng đúng đúng, chuyện này không quan trọng, quan trọng là phải tìm ra huyết thanh kháng độc rắn!"
Sau khi Ninh Tiểu Ngư xác nhận với hệ thống tình yêu rằng nó không thể tự biến ra huyết thanh nên mới nói: "Tôi đi tìm thủ lĩnh bộ lạc nguyên thủy, có lẽ thủ lĩnh sẽ có cách."
"Đúng, đúng, đúng, tìm thủ lĩnh bộ lạc đó đi."
"Chắc chắn người địa phương sẽ có cách thôi."
Ninh Tiểu Ngư ra hiệu cho nhân viên y tế nâng Mộc Gia Gia lên cáng cứu thương, sau đó đi cùng với cô.
Mộc Gia Gia khóc gần như cạn nước mắt, cô ta nắm chặt tay Ninh Tiểu Ngư, run giọng khóc bảo: "Tiểu Ngư, lúc trước tôi luôn đối xử tệ với cô. Tôi sai rồi, tất cả là lỗi của tôi. Lần này tôi xin chân thành cảm ơn cô, bất kể kết cục có ra sao, tôi đều chấp nhận hết."
Ninh Tiểu Ngư vỗ vào mu bàn tay của cô ta rồi trả lời: "Không có gì đâu."
Có lẽ giọng điệu bình tĩnh của Ninh Tiểu Ngư đã vỗ về tâm trạng của mọi người ở đây, tuy Mộc Gia Gia vẫn còn rơi nước mắt nhưng ít nhất cảm xúc của cô ta đã ổn định hơn nhiều.
Khi cả đoàn người đến bộ lạc nguyên thủy, suýt nữa đã làm cho những người nguyên thủy nơi đây giật nảy mình.
Lúc này Ninh Tiểu Ngư lấy ra những thứ vẫn còn dùng được từ chỗ ê-kíp chương trình, bao gồm đèn pin, la bàn, dụng cụ định vị, túi ngủ, bật lửa và một số thức ăn khác.
Trên đường tới đây, Ninh Tiểu Ngư đã bàn bạc xong xuôi với đạo diễn.
Nếu muốn người nguyên thủy hỗ trợ thì cần phải trả thù lao cho người ta.
Thủ lĩnh thấy Ninh Tiểu Ngư đưa ra nhiều đồ như vậy bèn bước ra nói gì đó mấy câu.
Thế nhưng cô nghe không hiểu mô tê gì cả.
Có điều bây giờ nghe hiểu hay không không còn quan trọng nữa rồi.
Cô chỉ vào vết thương của Mộc Gia Gia, sau đó kết hợp cánh tay và bàn tay làm ra hình con rắn chuyển động.
Màn biểu diễn bằng tay của Ninh Tiểu Ngư rất sinh động, khiến người vừa nhìn thì đã hiểu cô muốn biểu đạt điều gì.
Cô đang nói với người nguyên thủy rằng Mộc Gia Gia đã bị rắn cắn.
[Ôi động tác tay của Vua Cá Muối tuyệt cú mèo, tôi vừa nhìn đã nhận ra ngay.]
[Mộc Gia Gia, cô nợ Vua Cá Muối của bọn tôi một ân tình đấy nhé, phải nhớ cho kỹ.]
[Không biết nên vui hay nên giận nữa. Vui vì Vua Cá Muối của chúng ta rất có giá trị, tức giận là vì ê-kíp chương trình là người đứng ra tổ chức chương trình nhưng tại sao nhân viên lại không ra mặt làm gì hết vậy? Đến tận lúc xảy ra chuyện thật mà họ chả làm được cái đách gì hết.]
[Ê-kíp chương trình: Ít ra bọn tôi cũng cung cấp trang thiết bị còn gì. Đầu chó.jpg. Hình như nghĩ kiểu này càng đáng châm chọc hơn thảy.]
[Ê-kíp chương trình cũng chỉ có bấy nhiêu tác dụng.]
Thủ lĩnh bộ lạc thoáng nhìn vết thương của Mộc Gia Gia, sau đó vẻ mặt dần trở nên nặng nề.
[Toang rồi! Xem vẻ mặt của thủ lĩnh kia kìa, chắc chắn con rắn đã cắn người là hổ mang chúa.]
[Nếu không có Vua Cá Muối, dù Mộc Gia Gia được tiêm huyết thanh do ê-kíp chương trình đã chuẩn bị thì cũng chỉ có một kết cục mà thôi, đó là về chầu ông bà.]
[Như vậy Vua Cá Muối đã cứu được một mạng người rồi ư?]
[Các chị em đừng mừng vội, không biết người nguyên thủy đó có cứu Mộc Gia Gia được không nữa.]
Mọi người đồng loạt lo lắng lẳng lặng chờ đợi thái độ của thủ lĩnh.
Thủ lĩnh quan sát trạng thái của Mộc Gia Gia một lúc lâu mới ra hiệu cho cậu bé sau lưng đi lấy gì đó. Chưa đầy một lát, cậu bé mới mang huyết thanh chống độc rắn hổ mang chúa đến đây.
Đây là vật phẩm được cung cấp định kỳ cho bộ lạc vì muốn bảo vệ tộc nhân trong bộ lạc nguyên thủy. Bên trên huyết thanh còn dán hướng dẫn sử dụng bằng hai thứ tiếng.
Bác sĩ đọc hết hướng dẫn sử dụng rồi mừng rỡ reo lên: "Đúng là cái này rồi! Cái này có thể dùng được!"
Bởi vì điều kiện bảo quản khắc nghiệt nên số lượng huyết thanh mà bộ lạc nguyên thủy đang giữ không nhiều lắm. Nếu hôm nay nhiều người bị cắn thì họ không thể lấy ra nhiều huyết thanh cung cấp đủ cho mọi người.
May mắn thay chỉ có mỗi Mộc Gia Gia bị thương thôi.
Người bác sĩ đọc hướng dẫn sử dụng huyết thanh đã tiêm huyết thanh vào cơ thể Mộc Gia Gia.
Đợi khi tiêm huyết thanh xong, mọi người đồng loạt thở dài một hơi.
Cảm xúc của Mộc Gia Gia cũng đã bình tĩnh trở lại.
Sau đó ê-kíp chương trình chuyển cô ta đến một bệnh viện chuyên về chữa trị độc rắn, để cô ta được kiểm tra cặn kẽ từng bước theo đúng quy trình.
Một tiếng sau, các khách mời đồng loạt nhận được tin tức tốt.
... Đó là loài rắn đã cắn Mộc Gia Gia đúng là rắn hổ mang chúa.
Bởi vì vết thương của cô ta đã được xử lý kịp thời và được tiêm vào loại huyết thanh đặc trị độc rắn hổ mang chúa nên cô ta không gặp nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian thì sức khỏe sẽ được phục hồi như ban đầu.
Bên kia điện thoại, đạo diễn cảm động đến độ rơi nước mắt, liên tục bày tỏ lòng biết ơn chân thành đối với Ninh Tiểu Ngư.
Nếu không nhờ Ninh Tiểu Ngư tốt bụng nhắc nhở, nếu Mộc Gia Gia chỉ được tiêm loại huyết thanh do ê-kíp chương trình chuẩn bị thì có lẽ cô ta đã gặp nguy hiểm đến tính mạng rồi. Lỡ Mộc Gia Gia xảy ra chuyện gì, ê-kíp chương trình bọn họ cũng sẽ không có quả ngọt để ăn.
Ninh Tiểu Ngư trưng ra gương mặt chết lặng như cá muối, bình tĩnh nhận lấy lời cảm ơn này của đạo diễn.
[Vua Cá Muối, mãi mãi là thần.]
...
Bởi vì khúc nhạc đệm này đã làm lỡ thời gian quay về của các khách mời. Sáu tiếng sau, bọn họ mới bắt đầu về nhà.
Vừa lên máy bay, Thẩm Ước Ước đã hét lớn: "Cuối cùng cũng được về rồi."
Mọi người đều ôm tâm trạng giống hệt cô ấy.
Chuyến sinh tồn lần này thật sự mệt mỏi, suýt nữa bọn họ đã mất Mộc Gia Gia vĩnh viễn rồi.
Tuy các khách mời khác không bị thương gì nhưng lòng vẫn còn sợ hãi. Cảnh tưởng Mộc Gia Gia đau khổ cầu cứu vẫn còn như mới trong ký ức của mọi người.
Từ khi bị Mộc Gia Gia nhận ra, Ninh Du Vi vẫn luôn im lặng. Sau khi lên máy bay, cô ta không nói một lời, ngồi một mình trên ghế, Hứa Trình ở bên cạnh cùng cô ta.
Thi thoảng Hứa Trình sẽ an ủi Ninh Du Vi: "Chắc chắn Mộc Gia Gia đã sai lầm, Vi Vi, cô đừng nghĩ nhiều."
Ninh Du Vi chỉ nghèn nghẹn ừ một tiếng cực nhỏ.
Vì chuyện của Mộc Gia Gia nên khách mời trong chương trình [Giới hạn sinh tồn] muốn đổi chỗ sinh tồn khác.
Lúc này tâm trạng của các khách mời rất phức tạp, dù giờ cơ thể họ mệt mỏi rã rời nhưng họ vẫn không cảm thấy buồn ngủ chút nào.
Còn Vua Cá Muối đã chìm vào mộng đẹp, trời đất bao la, giấc ngủ lớn nhất.
Còn Ảnh đế ngồi đằng sau Vua Cá Muối, anh không lo bị rắn cắn bì đã bôi bột đuổi rắn lên tay, vì vậy cũng nhắm mắt đi ngủ sau một ngày dài đầy hỗn loạn.
Các khách mời khác: Hâm mộ quá.jpg, dù Vua Cá Muối hay Ảnh đế, họ đều hâm mộ vô cùng.