Trong lúc nhất thời, tâm trạng của người xem đan xen nhiều cảm xúc lẫn lộn.
[Tôi không tin trên thế giới này thực sự có người có trái tim rộng lượng như thế.]
[Nếu mà là tôi, chắc chắn tôi không thể nhịn được mà sát lại gần anh Lục. Dính lên người anh Lục.jpg]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Thích anh Lục nhất thế gian.]
[Tôi không tin! Một mỹ nam đẹp trai kinh khủng như thế ngồi cạnh mà cô ngủ được ư? Chủ kênh này, có phải cô không có trái tim không?!]
Mặc dù nhiều khán giả không tin rằng sẽ có người có thể ngủ được trong hoàn cảnh khi có Ảnh đế nổi tiếng ngồi cạnh mình như vậy, nhưng sự thật đã chứng minh rằng trên đời này thực sự có một người như vậy.
Không những cô làm ngơ Ảnh đế mà còn ngủ rất ngon lành nữa? Ngay trước mặt mười mấy ngàn người đang theo dõi, chủ kênh này lại thể hiện tài năng ngủ nướng ngay tại chỗ, thậm chí còn chẹp miệng mấy cái nữa.
Không biết là mơ giấc mộng đẹp cỡ nào đây.
Mười mấy ngàn khán giả chìm vào sự im lặng đáng sợ. Sự thật mạnh hơn lời nói nên họ không thể nào không tin.
[Chủ kênh: Không có ham muốn trần tục gì cả.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Chủ kênh: Đàn ông, chỉ có thể ảnh hưởng tới tốc độ ngủ của tôi mà thôi.]
[Tôi muốn gọi bà chủ kênh dậy lắm rồi đấy. Tỉnh đi chủ kênh ơi, người ngồi ghế đá trước bà là Lục, Kinh, Độ đấy!]
[Người đàn ông mà cô không thèm liếc mắt này là người mà rất nhiều cô gái muốn gặp mà không được, xa vời vợi nhưng cũng là khát khao tuyệt vời nhất.]
[Người cô ngó lơ lại là người mà người khác ngày nhớ đêm mong.]
[Chủ kênh này, cô đúng là sống trong phúc mà không biết hưởng.]
Dù khán giả có mắng nhiếc, càm ràm nhiều cỡ nào thì thân là người trong cuộc, Ninh Tiểu Ngư lại chẳng biết gì cả.
Có lẽ vì ban ngày làm nhiệm vụ, ban đêm nằm mơ nên trong giấc mơ, Ninh Tiểu Ngư cũng đang làm nhiệm vụ.
Mà trong mơ, nhiệm vụ duy nhất của cô chính là dỗ Ảnh đế vui vẻ.
Dỗ anh vui vẻ ư?
Ninh Tiểu Ngư ngẫm nghĩ, không lẽ có nhiều chuyện khiến Ảnh đế không vui đến thế à? Nhưng với người ngoài mà nói thì anh đã là người chiến thắng nhất trên cuộc đời này rồi.
Nếu nơi đây có lẽ trời, vậy thì Lục Kinh Độ chắc chắn là con của đạo trời rồi. Từ khi anh trở thành Tam kim Ảnh đế thì đã nghỉ ngơi gần một năm trời. Dù không xuất hiện nhưng Lục Kinh Độ vẫn là cái tên thường xuyên được nhắc tới trong giới giải trí.
Độ phủ sóng phải gọi là miễn bàn.
Nếu cô là Lục Kinh Độ vừa có tiền có sắc, tiền tiêu cả đời không hết thì chắc nằm mơ cô cũng phải bật cười.
Sau đó Ninh Tiểu Ngư đã thật sự mơ được cảnh tượng ấy.
Ba cô thoát khỏi tình trạng người thực vật.
Cô có nhiều tiền đến nỗi cả đời cũng không tiêu hết, duy trì được cuộc sống cá muối.
Thế là… Ninh Tiểu Ngư đã bật cười thật.
Nhờ nụ cười này mà Ninh Tiểu Ngư cũng tỉnh dậy. Sau khi tỉnh lại, cô còn ngơ ngác một lúc.
Giấc mơ đẹp đến mức cô thực sự không muốn tỉnh dậy quá nhanh. Phải biết rằng, giấc mơ này là mơ ước lớn nhất trong đời của cô, đó là trở thành một con cá muối.
Nhưng vừa tỉnh dậy thì cô liền nhớ ra nhiệm vụ của mình.
Không biết là đã ngủ được bao lâu, bây giờ mặt trời không còn chói chang như lúc sáng sớm nữa. Cô vội vàng ngồi dậy từ bãi cỏ, sau đó quay lại nhìn về phía chỗ ngồi của Lục Kinh Độ.
Song khi quay lại thì cô không khỏi sửng sốt.
Không thấy người ngồi ở chỗ kia đâu nữa rồi.
Ninh Tiểu Ngư nhìn quanh vườn hoa một chút, phát hiện trong khu vườn nhỏ này giờ chỉ còn lại mình cô.
Cô bèn cất tiếng gọi hệ thống tình yêu trong lòng: [Anh ấy đâu rồi?]
Hệ thống tình yêu im lặng mấy giây, trả lời với vẻ không biết nói sao: [Đi rồi.]
Đi rồi? Đi từ bao giờ?
Thế còn nhiệm vụ của cô thì sao?
Cũng may là hệ thống tình yêu đã trả lời luôn: [Mới đi vài phút trước, hoàn thành nhiệm vụ rồi.]
Trong nửa tiếng kia, ký chủ của nó ngủ rất say sưa khiến nó chẳng có cái gì để mà thưởng thức ngọt ngào cả. Mặc dù là đã hoàn thành nhiệm vụ, tâm trạng của Ảnh đế cũng ổn định hơn, nhưng rốt cuộc là nó đã được gặm đường chưa?
Hệ thống tình yêu bỗng thấy hơi nghi ngờ cuộc đời, đây là lần đầu tiên nó gặp phải tình huống như vậy, phải gọi là một lời khó nói hết.
Ninh Tiểu Ngư không phức tạp như nó. Nếu đã hoàn thành nhiệm vụ thì sao phải quan tâm tại sao nó hoàn thành như thế nào? Chỉ cần có kết quả, vậy thì quá trình ra sao cô cũng chẳng quan tâm.
Ninh Tiểu Ngư ngáp một cái, liếc nhìn thời gian trên điện thoại.
Cô ngủ khoảng nửa tiếng, giờ còn chưa đến mười giờ sáng.
Ninh Tiểu Ngư không muốn quay về nhanh như vậy, bèn ở lại vườn hoa ngồi một lát, kiểm tra cây hoa cây cỏ trong vườn xem đã được tưới nước đầy đủ chưa rồi mới xách bình tưới quay về “ngôi nhà nhỏ của bạn thân.”
Khi cô tới phòng khách, nhóm Ninh Du Vi đang ngồi đánh bài ở trên ghế sô pha và uống trà sữa, trông thoải mái thích thú làm sao.
Nhìn thấy cô quay lại, chân sai vặt của Ninh Du Vi là nữ diễn viên hạng hai Mộc Gia Gia bỗng lên tiếng: “Làm việc vất vả ghê.” Nói xong, cô ta đổi giọng, cổ vũ hết mình: “Nhưng mà Vi Vi của bọn mình không thế, ‘xu tình bạn’ của Vi Vi nhiều tới nỗi xài không hết.”
Sau đợt tin nhắn chào buổi sáng thì Ninh Du Vi đã nhận được 12 ‘xu tình bạn’. Buổi sáng cô ta và những người khác cùng nhau làm bữa sáng, mỗi người tiêu khoảng 2 xu, tính ra vẫn còn thừa khoảng 10 xu nữa.
Đồ ăn vặt trong “Ngôi nhà nhỏ của bạn thân” được bán với giá khá rẻ, một túi trà sữa đơn giản ở bên ngoài được bán với giá một tệ một túi, còn “Ngôi nhà nhỏ của bạn thân” chỉ bán với giá một xu tình bạn.
Vậy nên cô ta rất hào phóng mời ba người thân thiết nhất với mình uống trà sữa.
Tới bộ bài này cũng là cô ta tiêu 3 xu để mua.
Trên người Ninh Du Vi còn 3 xu, mà nếu không còn thì Hứa Trình cũng sẽ mời cô ta ăn cơm nên cô ta vốn chẳng phải vất vả lao động để đổi lấy thù lao làm gì.
Ninh Du Vi che miệng thở dài: “Cô Ninh xong việc rồi à? Cũng tội cô Ninh thật, dù là ở trong hay ở ngoài chương trình giải trí thì cũng khó khăn ghê.”
Mộc Gia Gia nghe cô ta nói thế thì cũng nảy số nhanh, đoán được có tin gì nên vội vàng hỏi một câu: “Vi Vi, cô Ninh ở ngoài có chuyện gì sao?”
[Vi Vi của bọn mình lương thiện tốt bụng quá, còn quan tâm tới cả hạng vô danh nữa.]
[Nếu mà là tôi thì chắc không rảnh quan tâm đâu.]
[Người bảo vệ tuyệt vời Vi Vi.]
Ninh Du Vi hơi mỉm cười, đang định mở miệng giải thích để tất cả mọi người đều biết Ninh Tiểu Ngư đáng thương cỡ nào, Thẩm Ước Ước ngồi phía xa đang bưng một ly trà hoa cúc bỗng mở miệng nói: “Tiểu Ngư, cô lại lên hot search nữa rồi kìa.”
Đôi môi đang mỉm cười của Ninh Du Vi nhanh chóng hạ xuống.
Lại lên hot search?
Không phải sáng nay Ninh Tiểu Ngư mới lên hot search sao? Sao bây giờ lại lên nữa?
Ninh Du Vi ấn mở Microblog đầu tiên.
Quả nhiên ở hàng đầu hot search, cô ta nhìn thấy một dòng chữ chói mắt #Ninh Tiểu Ngư ngủ#
Cái gì đây? Bây giờ còn có kiểu đi ngủ cũng lên hot search nữa à?
Hay là Ninh Tiểu Ngư tự mình mua hot search? Cũng không thể nào, cô ta nghèo như thế, còn chẳng có tiền trả viện phí cho ba nằm viện thì sao có tiền mà mua hot search?
Vậy rốt cuộc chuyện gì thế này?
Ninh Du Vi vô thức nhấn vào dòng chữ đó, sau đó nhìn thấy tên của Ninh Tiểu Ngư song song với một cái tên khác…
Lục Kinh Độ.
Không những Ninh Du Vi bất ngờ mà ngay cả chính Ninh Tiểu Ngư cũng rất ngạc nhiên.
Cô lại lên hot search rồi à?
Ninh Tiểu Ngư nhìn thoáng qua màn hình trực tiếp.
Bây giờ con số người xem trong phòng phát sóng của cô đã hơn mười ngàn rồi, tuy không thể sánh được với căn phòng có hàng triệu lượt xem của Ninh Du Vi nhưng cũng gọi là có bước tiến lớn.
[Đây có phải streamer đã ngó lơ Ảnh đế Lục Kinh Độ không thế? Tôi tới vì tiếng lành đồn xa đây.]
[Tới vì tiếng lành đồn xa.]
[Mê cái tính cách của streamer này rồi nhé.]
[Streamer, cô nghĩ sao về việc phòng phát sóng của mình lần đầu vượt qua mười ngàn lượt xem?]
Nghĩ gì được?
Ninh Tiểu Ngư chẳng nghĩ được gì.
Cô đâu có nhiều suy nghĩ đến thế, rảnh rỗi vậy chi bằng đánh tiếp một giấc.
…
Chẳng mấy chốc đã đến trưa, sáng nay Ninh Tiểu Ngư tưới cây cho vườn hoa nên nhận được ba xu tình bạn.
Thế là cô dùng ba xu tình bạn đó để đổi một nồi lẩu tự sôi.
Đổi xong thì túi tiền cô lại trống rỗng.
Nghèo rớt mồng tơi chắc là nói cô.
Ekip chương trình quy định khách mời nhắn tin cho nhau vào sáng sớm thôi, còn buổi trưa thì không yêu cầu cứng nhắc đến thế.
Tất nhiên là không phải buổi trưa khách mời không thể nhắn tin cho nhau, chỉ là nếu có nhắn thì cũng không nhận được xu tình bạn mà thôi.
Ninh Tiểu Ngư chờ đến khi nồi lẩu tự sôi sắp được, Thẩm Ước Ước chủ động ngồi cạnh cô: “Chào cô.”
Ninh Tiểu Ngư đáp lại: “Chào cô.” Cô nhìn thoáng qua, thấy buổi trưa Thẩm Ước Ước chỉ ăn có salad rau củ.
Bữa ăn giảm cân ít calo.
Thẩm Ước Ước chủ động nói: “Nhìn thì mỗi rau củ vậy thôi nhưng mà cũng tốn của tôi ba xu đấy.”
“Đắt vậy sao?”
“Đúng vậy.”
Tính cách của hai người đều khá nhẹ nhàng nên nhanh chóng đi vào guồng câu chuyện.
Ninh Tiểu Ngư để ý Lục Kinh Độ vẫn không xuất hiện ở bữa trưa. Dù cô chỉ thoáng nhìn quanh một chút thôi nhưng Thẩm Ước Ước vẫn nhận ra được cô đang tìm ai.
Cô ấy khẽ nói: “Đừng nhìn nữa, anh ấy không đến nhà bếp nấu cơm đâu. Tới giờ thì khách sạn năm sao cạnh đây sẽ mang đồ ăn tới. Nghe nói người nấu cơm cho anh ấy là đầu bếp trưởng của khách sạn năm sao đó đấy, người bình thường không mời được người như thế đâu. Có tham gia vào hoạt động tập thể hay không còn tùy vào tâm trạng của anh ấy nữa. Tóm lại là đạo diễn cho anh ấy thoải mái muốn làm gì cũng được.”
Ninh Tiểu Ngư chỉ cảm thấy đúng là hay thật.
Đúng như những gì mà cô từng nghĩ, khi tham gia chương trình này Lục Kinh Độ có đặc quyền riêng biệt. Chắc đây là thể diện của ngôi sao lừng lẫy gạo cội chăng, ngay cả ngôi sao đang hot như Hứa Trình chắc cũng tự thẹn là không bằng.
Thẩm Ước Ước cũng không quá lớn tuổi, thấy Ninh Tiểu Ngư ngồi cạnh thì không nhịn được tò mò: “Ừm… Hai người thân quen lắm hả?”
Mặc dù Thẩm Ước Ước không nói rõ là ai nhưng Ninh Tiểu Ngư đã đoán được ý của đối phương, cô lắc đầu: “Không quen.”
Không biết vì sao nhưng trực giác của Thẩm Ước Ước tin là Ninh Tiểu Ngư nói thật.
Cô ấy cười nói: “Thế thì hai người rất có duyên đấy.”
Khu vườn kiểu này vốn chẳng có khách mời nào tới mà hai người lại chạm mặt nhau ở đó, thậm chí còn cùng leo hot search nữa.
Vận may cỡ này, người bình thường có cầu cũng chẳng được.
…
Sau khi ăn xong bữa trưa, Ninh Tiểu Ngư lại tiếp tục phấn đấu cho bữa tối.
Ekip chương trình sẽ để khoảng ba ngày nhẹ nhàng cho mọi người làm quen với nhau, sau đó bọn họ sẽ bổ sung thêm nhiều các nhiệm vụ để khách mời tương tác cùng nhau.
Đến lúc ấy, cơ hội kiếm xu tình bạn lại càng nhiều hơn.
Có điều Ninh Tiểu Ngư thích kiểu nhiệm vụ kiếm xu tình bạn như bây giờ hơn.
Không phải hợp tác với ai, cũng chẳng cần tương tác với ai, có rất nhiều cách để làm.
Nghĩ vậy, cô lại tới chỗ nhân viên để nhận nhiệm vụ.
Mặc dù sáng nay đã tới vườn hoa nhỏ rồi nhưng buổi chiều cô vẫn muốn tới.
Sáng nay tưới nước thì chiều có thể cắt tỉa cành hoa.
Nhiệm vụ của ekip không phải cố định không thể thay đổi, họ cũng đang chỉnh sửa liên tục, nếu khách mời đưa ra được đề nghị thích hợp thì càng tốt.
Vườn hoa nhỏ là nơi tuyệt vời nhàn hạ.
Nhưng khi cô hỏi nhiệm vụ thì mới biết nhiệm vụ ở vườn hoa đã bị Ninh Du Vi nhận mất rồi.
Rõ ràng lúc trước Ninh Du Vi còn ghét làm nhiệm vụ lắm cơ mà, sao giờ lại tích cực thế nhỉ?
Ninh Tiểu Ngư cũng chẳng hơi đâu bận tâm tới suy nghĩ của đối phương, tiếc rằng tất cả những nhiệm vụ khác cũng có người nhận mất rồi, chỉ còn lại duy nhất nhiệm vụ “Dọn dẹp nhà cửa” mà thôi.
Ninh Tiểu Ngư xoa mũi hỏi: “Vậy dọn dẹp ở đâu?”
Nhân viên nhìn thoáng công việc trong danh sách rồi bảo: “Bể bơi trên tầng cao nhất. Nhưng mà trước khi bắt đầu chương trình thì đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi, bây giờ không phải dọn gì mấy, cô chỉ cần kiểm tra xem mấy cái tủ có cái nào chưa đóng thì đóng lại là được.”
Ninh Tiểu Ngư không ngờ nhiệm vụ này lại nhàn tới vậy, chuyện tốt cỡ này sao mà bỏ lỡ được chứ.
Hơn nữa làm nhiệm vụ này còn nhận được hẳn 6 xu tình bạn lận, có thể nói là vô cùng nhiều.
Cô liên tục gật đầu đồng ý.
Ninh Tiểu Ngư vui vẻ ung dung đi thang máy lên bể bơi trên tầng cao nhất.
“Ngôi nhà nhỏ của bạn thân” là một căn biệt thự bảy tầng của đại gia nào đó, không phải là chương trình tự chuẩn bị.
Ngôi nhà này vẫn luôn có chủ.
Nhưng mà chủ nhà có nhiều bất động sản quá nên hiếm khi tới đây.
Lần này đạo diễn đã đặc biệt mượn ngôi biệt thự này để làm chỗ tổ chức chương trình.
Đứng trong thang máy, nhìn tấm kính sáng tới nỗi có thể soi gương được mà Ninh Tiểu Ngư không khỏi thở dài cảm khái: “Có tiền sướng thật đấy.”
Nghĩ thế, cô bất chợt nhìn thoáng qua góc trên bên phải.
Hay lắm, chỉ số tình yêu đã được 3 điểm rồi. Đây chỉ là giá trị tình yêu thôi ư?
Không.
Đây là tiền thật.
Ting một tiếng.
Đã tới tầng bảy, Ninh Tiểu Ngư thong thả bước tới bể bơi.
Ninh Tiểu Ngư đoán không có ai ở đây vào giờ này.
Nhưng cô vừa mới bước vào bể bơi đã nghe được tiếng nước bì bõm.
Hình như có ai đang bơi trong đó.
Ninh Tiểu Ngư vô thức nhìn vào bể bơi tiêu chuẩn cách đó không xa.
Chỉ thấy một bóng người đang liên tục sải cánh tay, với tư thế và dáng người chuẩn chỉnh như người cá.
Ninh Tiểu Ngư còn chưa kịp nhìn thêm thì âm thanh hưng phấn của hệ thống đã vang lên bên tai.
[Cô gái, hóa thân của nam thần khiến vô số người hâm mộ phát cuồng… Lục Kinh Độ đang thỏa thích quẫy nước trong bể bơi. May mắn thay, cho đến nay cô là người đầu tiên và duy nhất nhìn được chiêm ngưỡng phúc lợi này. Thật ngạc nhiên phải không? Có đáng ngạc nhiên không? Đối với điều này, cô có thể…
A: Hét lớn: Hey, gọi anh ấy là chồng ơi
B: Si mê ngưỡng mộ: Lặng lẽ thán phục trước phong cách bơi lội mạnh mẽ của đối phương
C: Ghi lại khoảnh khắc: Với phúc lợi độc nhất vô nhị như thế, bây giờ mà không chụp lại để sau này thưởng thức thì thật là có lỗi với bản thân!]