Cả Nhà Lưu Đày Ta Dựa Vào Không Gian Để Mua Nửa Giang Sơn


Nhưng mà chỉ có rau dại chứ không có món chính thì cuối cùng vẫn không thể no bụng.

Giang Đường Đường đang nghĩ như vậy, đột nhiên phát hiện trên thân cây cách đó không xa quấn lấy một ít phiến lá hình dây đằng, nếu nàng không có nhận sai thì đây có lẽ là củ mài.

Đang lo không có món chính, Giang Đường Đường lập tức hành động.

Trong không gian của nàng có cái cuốc, nhưng không tiện lấy ra sử dụng, chỉ có thể đi tìm quan sai mượn loan đao.

Vốn dĩ tưởng rằng dụng cụ cắt gọt như vậy thì quan sai sẽ không cho phạm nhân mượn.

Nhưng hai quan sai vừa mới ăn quả nho Lục Thời Yến đưa tới, sau khi hỏi rõ lý do liền cho Giang Đường Đường mượn.

Giang Đường Đường cầm loan đao, nhanh chóng chạy tới cây lớn bên ngoài căn miếu đổ nát.

Củ mài ở dưới sâu trong bùn đất, vốn dĩ dùng cái cuốc cũng rất khó đào được.

Nhưng may mắn bên ngoài đang mưa, sau khi đất đai ngâm trong nước mưa liền mềm ra, dùng loan đao cũng có thể đào được.

Nhưng mà Giang Đường Đường đánh giá cao thân thể này của nàng.

Mới cầm loan đao đào được một lát mà nàng đã mệt đến mức thở không nổi.

Đang định từ bỏ thì trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh nhạt: “Đang đào cái gì? Ta giúp ngươi.


Giang Đường Đường ngẩng đầu lên, bắt gặp gương mặt tuấn tú của Lục Thời Yến.

Nhìn thấy gương mặt còn đẹp trai hơn hình ảnh đã qua chỉnh sửa của minh tinh, nàng có chút hiểu vì sao nguyên chủ phải sử dụng thủ đoạn để gả cho hắn, người này thật sự quá đẹp trai, nếu như ở hiện đại, người như hắn vừa xuất đạo chắc chắn sẽ làm cho muôn vàn thiếu nữ phải hò hét.

Lục Thời Yến nhận được câu trả lời của nàng, hắn cũng không để bụng, chỉ giơ tay lên cầm lấy loan đao từ tay nàng rồi vùi đầu làm việc.

Mặc dù bị thương, trên người còn mang theo còng tay và xiềng chân, nhưng sức lực của hắn rất lớn.

Vừa rồi Giang Đường Đường lăn lộn thật lâu vẫn không đào được củ mài, nhưng hắn dùng lực đào bới, chỉ thoáng chốc là củ mài trong đất đã xuất hiện.

Nhìn đồ vật được đào ra có hình thù kỳ quái, bên trên còn có rễ giống như râu, Lục Thời Yến khẽ nhíu mày nói: “Ngươi xác định cái này có thể ăn?”
“Đương nhiên!” Giang Đường Đường cầm một củ mài nói: “Đây chính là củ mài, không chỉ có thể ăn mà còn rất ngon và dưỡng sinh đó!”
Củ mài, đương nhiên Lục Thời Yến biết cái này.

Nghe nói nó có tác dụng bổ tì ích khí, ngự y đến khám bệnh cho bọn nhỏ không ít lần kê loại thuốc này cho mấy đứa nhỏ điều dưỡng thân thể.

Nhưng mà ngày xưa đều là bọn hạ nhân nấu chín bưng lên bàn, sao nàng có thể nhận ra?
Giang Đường Đường thấy hắn nghi ngờ, giọng điệu mang theo chút may mắn nói: “May mắn trước kia nghe Vương ngự y nói củ mài là món ăn của thần tiên, nên ta liền tìm người đi hỏi thăm, nếu không hôm nay đã bỏ lỡ rồi.


Lục Thời Yến lập tức thấy thoải mái, thì ra là sau khi nghe Vương ngự y nói liền tìm người đi hỏi thăm!
Xem ra nàng cũng không phải không tim không phổi giống như biểu hiện bên ngoài, trong lòng vẫn rất quan tâm tới mấy đứa nhỏ.

Cho nên trước kia là hắn hiểu lầm nàng sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui