Chỉ là người vì thuốc bột giống nữ tử này lại không có nhiều.
Nhưng nàng ta muốn lấy thuốc bột đi làm cái gì thì quan sai kia cũng không quan tâm, hắn mang theo Giang Thải Vi vào phòng, vội vàng cởi quần áo ra, cắn lên cái miệng nhỏ mềm mại kia.
Giang Thải Vi ngửi được một mùi tanh hôi, nàng ta cố nén nôn mửa chịu đựng trận cuồng phong bão tố làm mình ghê tởm này.
Hôm nay nhóm quan sai rất hài lòng về bữa cơm do Giang Đường Đường làm, khi nàng rời đi, Lương Gia Mân còn múc cho nàng một chén cơm chiên thịt khô lớn.
Giang Đường Đường cảm ơn hắn, cũng để lại một đĩa nhỏ bánh củ mài cho nhóm quan sai: “Đây là do ta dùng củ mài ta đào được ở trên đường để làm một ít bánh củ mài cho bọn nhỏ, tuy rằng không nhiều lắm, các vị cũng nếm thử.
”
Sau khi Giang Đường Đường rời đi, Cát Đại Toàn chia bánh củ mài cho mọi người.
Tuy rằng cắt thành từng miếng nhỏ, mỗi người được chia không nhiều lắm nhưng hương vị thật sự rất ngon.
Cát Đại Toàn không nhịn được lải nhải với Lương Gia Mân: “Đầu lĩnh, tại sao vị Giang thị này lại đột nhiên thay đổi như một người khác, không chỉ nấu ăn ngon mà còn biết điều.
”
Lương Gia Mân như suy tư gì nhìn bánh củ mài trong tay nói: “Dù sao cũng là quý nữ thế gia, có thể lấy diện mạo kia gả đến phủ Định Bắc Hầu thì sao có thể thật sự chỉ là người ngu ngốc chỉ biết ăn?”
Cát Đại Toàn nghi hoặc nói: “Vậy tại sao trước kia nàng lại như vậy, chẳng lẽ là giấu tài?”
Lương Gia Mân nói: “Mặc kệ nàng làm gì, ngươi đi sắp xếp một chút, bắt đầu từ ngày mai, phần lương khô của Lục lão phu nhân và đại phòng Lục gia đổi thành lương thô, mặt khác, những ngày tiếp theo nàng sẽ tự làm cơm, bảo mọi người chăm sóc nàng cùng bọn nhỏ nhà nàng một ít.
”
“Yên tâm, mọi người đều hiểu.
” Nghe nói sau này đều sẽ do Giang thị nấu cơm, trong lòng Cát Đại Toàn vui vẻ, đi đường đều nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Giang Đường Đường bưng bánh củ mài và cơm ra khỏi nhà bếp, trước tiên tìm một nơi không có người vào không gian một chuyến.
Sau khi vào không gian, Giang Đường Đường mở nồi chưng lấy màn thầu ra, vừa ăn màn thầu vừa ra sân hái một quả bí đỏ.
Trở lại phòng bếp, rửa sạch bí đỏ cắt miếng, bỏ vào 1 thìa dầu, bột ngũ vị, muối, tiêu xay, trộn đều, chỉnh thời gian và nhiệt độ của nồi chiên không dầu.
Lại nhét vào trong lòng ngực mấy cái màn thầu, sau đó vội bưng đồ vật ra không gian.
Không ngờ bưng đồ vật đi chưa được mấy bước liền gặp được Giang Thải Vi.
Nàng ta vừa đi vừa chỉnh quần áo.
Nhìn thấy Giang Đường Đường, Giang Thải Vi có chút chột dạ dời đi ánh mắt, sau đó lại hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái mới quay đầu nhanh chóng rời đi.
Giang Đường Đường như suy tư gì mà nhìn bóng dáng nàng ta.
Nàng ta đang chột dạ cái gì?
Chẳng qua Giang Đường Đường cũng không nghĩ nhiều, nàng ta làm gì cũng không liên quan đến nàng, nàng bưng bánh củ mài bước nhanh trở về phòng.
Trong phòng, hầu hết mọi người đều bởi vì không chịu nổi mệt mỏi, ăn lương khô xong liền đi ngủ.