Cả Nhà Lưu Đày Ta Dựa Vào Không Gian Để Mua Nửa Giang Sơn



“Nương!” Tuy rằng Lục Điềm Điềm còn nhỏ, nhưng cũng biết vừa rồi đã xảy ra chuyện không tốt, cô bé lo lắng cầm lấy tay nàng.

Giang Đường Đường mỉm cười nhìn cô bé, từ trong bao quần áo cầm một cái bánh bột bắp ra đưa cho cô bé: “Không sao, mau, tranh thủ lúc còn nóng ăn đi!”

Bánh bột bắp vừa được lấy ra, mùi thơm liền truyền khắp nơi.

Mấy phạm nhân bên cạnh ngửi được lập tức gian nan nuốt một ngụm nước bọt, giống như lại thấy đói bụng.

Lục Điềm Điềm cắn một ngụm, hai mắt lập tức cười thành trăng non: “Nương, ngon quá, thơm quá, quá mềm.



“Ăn ngon thì lần sau lại làm cho con ăn.

” Giang Đường Đường nói xong cũng cầm lấy một cái bánh bột bắp từ trong bao quần áo ra cắn một ngụm.

Ừm, hương vị ngon hơn nàng nghĩ.

Thật sự không lãng phí thời gian nàng bận rộn.

Cùng Lục Điềm Điềm ăn xong một cái bánh bột bắp, Giang Đường Đường liền thành thật đi đường.

Không có ỷ vào chút tài nấu nướng của chính mình liền làm ra vẻ.

Hôm nay trời không mưa, ngược lại còn có nắng.

Lúc này mặt trời tuy rằng không chói chang như mùa hè, nhưng đi dưới mặt trời cũng cũng cảm thấy nóng.

Huống chi nàng còn mang theo một thân thịt mỡ, đi không được bao lâu thì quần áo trên người đã bị thấm đẫm mồ hôi.

Một thân thịt mỡ thật sự vừa xấu lại cồng kềnh, Giang Đường Đường ở trong lòng thề muốn vứt hết đống thịt mỡ này đi.

Cảm thấy hôm nay có sức lực hơn hôm qua, Giang Đường Đường dứt khoát khiêng Lục Điềm Điềm như bao cát lên vai.

Mỗi lần đi bắp đùi rất đau, khi không thể đi tiếp, nàng âm thầm cắn răng, ngẫm lại bộ dạng như quỷ của chính mình hiện tại.

Dựa vào nghị lực siêu nhân, Giang Đường Đường rời khỏi cuối đội ngũ đi thẳng đến phía trước, hơn nữa vẫn luôn duy trì ở vị trí kia.

Đương nhiên, mồ hôi cũng rơi liên tục.

Rất nhiều lần Lục Điềm Điềm muốn xuống tự đi, nhưng Giang Đường Đường cảm thấy chính mình còn kiên trì được, kiên quyết không cho.

Cứ đi như vậy được hơn hai canh giờ, cuối cùng quan sai cũng hô dừng lại nghỉ ngơi tại chỗ.

Quan binh vừa hô dừng, Giang Đường Đường liền ngồi sụp dưới đất.

“Nương, nương không sao chứ?” Lục Điềm Điềm lo lắng hỏi.

Bởi vì hôm nay cô bé không đi một bước, vẫn luôn ngồi ở trên vai mẫu thân cưỡi ngựa nên Lục Điềm Điềm không thấy mệt.

Chỉ là nhìn mẫu thân giống như được vớt ra từ trong nước, cô bé cảm thấy đau đớn hơn việc mình phải chịu mệt.

Giang Đường Đường ngồi dưới đất thở dốc, một lúc sau mới khôi phục lại, nói: “Yên tâm đi! Nương không sao, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là tốt rồi.



Lúc này chưa đến buổi trưa, Giang Đường Đường có chút đói bụng, nàng vốn dĩ muốn tìm một nơi trộm vào không gian, bỏ bánh bột bắp vào lò vi ba hâm nóng thì liền thấy Lục Thời Yến đã đi tới đây.

“Vừa rồi ta đi trên đường có nhặt chút củi, tính toán nhóm lửa làm nóng bánh bột bắp lại, ngươi có muốn làm nóng bánh bột bắp trong tay không?”

Lúc ấy hai người luống cuống tay chân bỏ bánh bột bắp vào trong túi, trong túi mỗi người một nửa.

Giang Đường Đường tương đương giữ phần lớn đồ ăn của Lục gia, hắn không phải đi tới trực tiếp kêu nàng lấy ra, mà là dùng giọng điệu trưng cầu hỏi nàng có cần làm nóng bánh bột bắp không, EQ cũng khá cao đấy!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui