Theo không khí Tết càng ngày càng tới gần, showbiz cũng hân hoan chào đón Liên Hoan Nghệ Sĩ Cuối Năm với hàng loạt hạng mục giải thưởng danh giá.
Bộ phim Chu Sinh đóng vai nam thứ được đề cử cho giải bộ phim xuất sắc nhất năm, Đổng Khiết Chi và Trương Nhất Vũ đều được đề cử giải diễn viên xuất sắc.
Bộ phim này cũng xét tới các diễn viên trẻ mới ra mắt.
Chu Sinh không ngoài dự đoán kiếm được một đề cử trong hội Liên hoan to lớn này.
Nhưng mà đề cử là một chuyện, nhận được hay không lại là chuyện khác.
Hoắc Thâm tất nhiên hiểu điều này, nhưng cũng không ngăn được suy nghĩ muốn mọi chuyện chỉn chu nhất có thể của anh ta.
"Không phải bộ đồ màu đỏ." Hoắc Thâm nghiêm khắc hô lên với Chu Sinh đang mò tới giá để đồ hoạ tiết màu đỏ.
Thanh niên thấy ý định của bản thân bị phát hiện, chỉ có thể lùi lại, tự mình tìm mẫu quần áo khác.
Không chỉ có mấy người bọn họ, đi cùng còn có một stylist của công ty.
Và cô ấy cũng cảm thấy, gu thời trang mà màu sắc của Chu Sinh thực sự rất...! rực rỡ.
Chỉ riêng bộ đồ hiện tại của Chu Sinh thôi đã là ba gam màu nóng, đỏ, vàng và cam.
Nếu không phải chiều cao của Chu Sinh thấp hơn bình quân người trưởng thành, thì riêng chiếc quần màu cam đã đủ khiến người ta chói mắt rồi.
Đạo diễn trước lễ trao giải hai, ba ngày đã gọi tới hỏi Chu Sinh đi một mình, cùng Tần Hà Vũ hay theo đoàn.
Tần Hà Vũ cũng muốn đi cùng Chu Sinh nhưng Tần Chung đổ dồn cho anh một núi công việc từ các chi nhánh phụ, thành công giam cầm con trai trong đám công văn.
Khi nhận được lời đáp ứng sẽ đi chung từ Chu Sinh, đạo diễn thông báo giờ tụ họp tại địa điểm cách không xa nơi diễn ra Lễ liên hoan.
Còn vui vẻ hẹn gặp cậu ngày hôm đó.
Không thể không nói, Liên Hoan Nghệ Sĩ Cuối Năm thực sự là một sự kiện lớn hơn Tuần Lễ Thời Trang rất nhiều.
Kể cả những minh tinh tuyến mười tám cũng có thể góp mặt trong sự kiện này, miễn là có đề cử giải thưởng từ ban tổ chức.
Lúc tiến vào hội trường, Chu Sinh nhìn hàng trăm người đã yên vị, những người này không giống với minh tinh cho lắm.
"Là fan." Đổng Khiết Chi giải thích.
"Bọn họ mua vé vào cửa để ủng hộ và gào thét tên thần tượng khi lên nhận giải.
Một vé vào cũng không rẻ đâu."
Trương Nhất Vũ huých vai Chu Sinh, chỉ về một hướng.
"Có bảng tên em kìa."
Giữa một đám biển bạt băng rôn đèn led, thế mà có một tấm bảng led bảy sắc cầu vồng ghi tên Chu Sinh thật.
Cảm giác có người hâm mộ giữa một đám đông như này thật lạ lẫm, cũng rất vui.
Lễ trao giải rất nhanh liền bắt đầu.
Vì là lễ liên hoan lấy trao giải làm chính, các hoạt động mở đầu không nhiều, trực tiếp đi vào nội dung chính.
Các giải thưởng được xướng tên cùng với màn hình chiếu tên các đề cử.
Chẳng mấy chốc đã tới giải thưởng Bộ phim xuất sắc nhất năm.
Đạo diễn cũng khẩn trương hẳn lên, liên tục chỉnh cà vạt của bản thân.
Lúc nhìn thấy tên phim còn kích động suýt đứng hẳn lên, cũng may có người bên cạnh kìm lại.
Đối thủ của bọn họ đều rất nặng kí và có doanh thu không kém gì.
Nhưng kết quả rồi cũng phải công bố.
Bộ phim đạt giải là một bộ khác của một đạo diễn nổi tiếng.
Lúc nghe MC đọc tên, ai nấy đều hồi hộp, nghe xong lại hụt hẫng đến lạ.
Tuy rằng giải thưởng Bộ phim xuất sắc bọn họ không đoạt được, nhưng mà giải Bộ phim có doanh thu cao nhất tuần đầu, giải Biên kịch xuất sắc nhất, giải Nam chính xuất sắc nhất, giải Hiệu ứng xuất sắc nhất cũng lần lượt mang lại niềm vui cho cả đoàn.
Đạo diễn nghe xong tên của mình được xướng lên thì vui không chịu nổi, thiếu điều nhảy cẫng lên thể hiện niềm vui.
Trương Nhất Vũ cũng cười tít mắt lúc lên nhận giải thưởng.
Không nhanh không chậm đã tới giải Diễn viên trẻ xuất sắc nhất năm được xướng lên.
Màn hình đã bắt đầu chiếu lên các tên trong danh sách đề cử.
Lúc Chu Sinh được xướng tên lên, trong vô thức, thanh niên nắm chặt tay ghế ngồi của bản thân.
Mọi người nhìn động tác nhỏ này, lại nhìn gương mặt tỏ ra bình thản của Chu Sinh, suýt chút nữa không nhịn được cười.
"Và người đoạt giải Diễn viên trẻ xuất sắc nhất thuộc về...!Chu Sinh với tác phẩm 'Tình hận thù'!"
Cả khán đài nổ tung với những tràng pháo tay quen thuộc, ánh đèn sân khấu chiếu tới nơi Chu Sinh đang ngồi.
Thanh niên còn đang ngơ ngác chưa hiểu gì thì đã bị chiếu hình ảnh lên màn hình lớn.
Đổng Khiết Chi cười tới nỗi oặt người trên ghế, Trương Nhất Vũ phải hét vào tai cậu, nói Chu Sinh nên lên bục nhận thưởng, thanh niên mới đứng dậy, đi thẳng lên chỗ bục.
Người đọc giải và trao giải cầm bức tượng thuỷ tinh, cười vui vẻ trao tay cho Chu Sinh.
Cậu cười cười đáp lại, nhận lấy bức tượng rồi quay người muốn về chỗ cũ.
Nếu không phải có người níu lại nói về việc phát biểu cảm nghĩ, Chu Sinh cũng quên luôn điều này.
Nhìn chiếc mic trước mặt, cùng với ánh đèn từ đủ mọi hướng chiếu tới, thanh niên ngại ngùng mở lời.
"Ừm...! Cám ơn mọi người đã chúc mừng cho tôi cũng như ban tổ chức đã...!trao giải thưởng quý giá này, tới tôi.
Chân thành cám ơn."
"Cậu muốn nói thêm gì không?" MC ở bên cạnh nhìn thanh niên ngây ngô, nghi hoặc hỏi lại lần nữa.
"Nói rằng tôi rất cảm ơn Tần Hà Vũ, chồng tôi, vì đã đưa tôi vào showbiz có được không?"
Chu Sinh quay đầu thành thật hỏi.
Tiếng của cậu không lớn lắm, nhưng đủ để chiếc mic gần đó thu và phát lớn câu này lên.
Toàn hiện trường bùng nổ trong tràng cười.
...*************...
Tiểu kịch trường:
Chu Sinh: Không ngờ tới luôn.
Bị ngơ luôn.
Tần Hà Vũ đang ở công ty: Chồng nhỏ nhận thưởng, lại còn phát biểu cute như thế nữa chứ.