Ở mọi người còn đang hồn bay phách lạc vì Tần Lam, thì Vũ Đình cũng chợt xuất hiện.
Cô nhẹ nhàng bước vào, như một ác quỷ tinh nghịch, cũng không kém phần sắc sảo.
Ánh nhìn của mọi người lập tức hướng về phía cô, họ càng thêm trầm trồ và kinh ngạc.
Bình thường Vũ Đình chỉ trang điểm nhẹ, ít khi nào cô trang điểm đậm như thế này.
Người thợ make up đã thành công, khi làm cho vẻ đẹp tinh xảo, ẩn sâu bên trong Vũ Đình bộc lộ đến hoàn hảo.
Đôi mắt kẻ line đậm, trông thần thái và khí chất của cô cao ngạo hơn hẳn, đôi môi đỏ màu mận chín giúp cô thêm quyến rũ và mị hoặc, chiếc mũi cao thẳng có thể nói chính là thương hiệu của riêng cô rồi.
Chiếc váy dài bồng bềnh, đã được Lạc Ninh Hinh biến tấu thành một chiếc váy ngắn ngang gối, cổ áo thiết kế rũ xuống và được đính thêm họa tiết một bông hoa hồng đỏ thẫm.
Xương quai xanh của Vũ Đình ẩn hiện đầy nét gợi cảm, đôi chân trắng nõn không một khuyết điểm lộ ra.
Lần này Vũ Đình không mang giày cao gót, cô chỉ đi chân trần.
Từ lúc cô bước ra, cũng là lúc Lục Thần Vũ ngơ ngẩn như người mất hồn, đôi mắt không muốn di chuyển.
Cứ như ở không gian này, chỉ có hai người họ, hắn và cô mà thôi.
Tần Lam tức giận thở mạnh, cô ta không nghĩ Vũ Đình có thể xoay sở khi váy bị bẩn.
Cái cô ta không ngờ nhất, chính là Lạc Ninh Hinh đã xuất hiện ở đây, đem kế hoạch của cô ta đổ sông đổ biển.
Tần Lam liếc mắt nhìn A Ly, như muốn nuốt sống cô ta vậy.
Xung quanh bắt đầu xầm xì, mọi người bàn tán loạn cả lên, nhưng tất cả đều khen ngợi Vũ Đình.
" Tôi không nghĩ làm ác quỷ cũng đẹp đến điên đảo thế này a?"
" Cậu nhìn đôi chân của cô ấy đi, nó rất hoàn hảo! Sao cô ấy không làm người mẫu nhỉ!?"
" Người mới này thật sự có triển vọng! Boss đúng là có mắt nhìn!"
" Tôi thấy cô ấy còn muốn đánh gục Tần Lam nữa kìa! Bây giờ cô ấy là nữ thần mới của tôi a."
Lục Thần Vũ nghe bọn họ nói, hắn cảm thấy không vui.
Nếu có thể, hắn chỉ muốn tiến đến móc mắt bọn họ ra, không cho bọn họ tiếp tục nhìn loạn.
" Chị dâu nhìn xem! Mắt của em chưa nhìn sai bao giờ, Vũ Đình là viên ngọc quý cần mài dũa!" Vệ Tư Hàn cũng đắc ý, vỗ vai Lạc Ninh Hinh nói.
" Dĩ nhiên rồi! Vũ Đình rất có tài năng đó! Không phải chỉ có mỗi sắc đẹp thôi đâu." Lạc Ninh Hinh hãnh diện đáp lời hắn, cứ nhắc đến Vũ Đình là cô thấy vô cùng tự hào.
" Ăn mặc ngắn như thế làm gì không biết?" Lục Thần Vũ không chịu nổi phải lên tiếng, giọng thật khẽ, vừa đủ hắn nghe thấy.
Thấy Vũ Đình đã lấy hết sự chú ý đáng ra thuộc về mình, Tần Lam chỉ còn cách phân tán sự chú ý của mọi người đi.
" Mọi người ơi, chúng ta bắt đầu đi! Thời gian đã trễ lắm rồi!" Tần Lam gượng gạo nói.
Lúc nãy cô ta kiêu hãnh bao nhiêu, thì bây giờ cô ta lại khép nép bấy nhiêu.
" Được rồi, mọi người vào ví trí đi!" Vệ Tư Hàn lên tiếng.
Mọi người nghe hắn ta nói cũng bắt đầu quay lại vị trí của mình, ai cũng tất bật với công việc của họ.
Vũ Đình cũng tiến lên khu vực chụp ảnh, cô đứng cạnh Tần Lam, nhưng thần thái một chút cũng không hề thua kém.
Ngược lại là Tần Lam, tâm trạng cô ta bây giờ không ổn, cô ta cứ cảm thấy như bị Vũ Đình chèn ép đến thở không thông.
Đèn máy ảnh liên tục chớp sáng, Vũ Đình tạo dáng cực chuẩn, khí chất của cô làm người chụp rất là hài lòng.
Anh ta liên tục gật đầu, đưa ngón cái về phía cô tán thưởng.
" Dừng lại đi!" Người chỉ đạo đột nhiên lên tiếng.
" Tần Lam, hôm nay cô là làm sao vậy? Biểu cảm thì cứng đờ, người như bị mất hồn vậy? Cô còn thiếu chuyên nghiệp hơn cô diễn viên mới đó nữa." Ông ta đứng lên nhìn Tần Lam nói.
" Xin lỗi, tôi sẽ chú ý hơn!" Tần Lam xấu hổ trả lời, cô ta lại một lần nữa bị đem ra so sánh với Vũ Đình.
Giận cá chém thớt, trong quá trình chụp ảnh chung, Tần Lam liên tục dùng giày cao gót giẫm lên chân của Vũ Đình.
Mọi hành động của cô ta, đều lọt vào mắt của Lạc Ninh Hinh và Lục Thần Vũ.
" Vệ Tư Hàn, tại sao chỉ có Vũ Đình là không mang giày mà đi chân trần vậy? Tôi thấy cô ảnh hậu đó cũng không nên đi giày, như thế nó mới hòa hợp." Cô lên tiếng nói với Vệ Tư Hàn.
" Ừm chị dâu nói đúng, nãy giờ em cũng không để ý, tại Vũ Đình cao hơn cô ta!" Vệ Tư Hàn gật gù tán thành, hắn lập tức gọi người đến nói.
Ít phút sau, Tần Lam cũng không còn được mang giày cao gót nữa, trông cô ta thấp hơn Vũ Đình hẳn.
Tiếp theo, hai người sẽ được câu dây đưa lên cao, phía trên còn treo một quả cầu pha lê to màu đen, tạo điểm nhấn cho từng shoot hình.
Bước đầu mọi việc đều rất thuận lợi, Tần Lam sau khi bị chỉnh thì làm việc vô cùng nghiêm túc, bởi cô ta không muốn thua Vũ Đình.
Bất ngờ sau đó, dây cáp trục trặc, có lẽ nó không đủ chất lượng, quả cầu pha lê nhanh chóng rơi xuống đất vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
" Mau đưa hai người họ xuống, dây cáp không ổn rồi!" Lạc Ninh Hinh hét lên, khi quả cầu vừa chạm xuống đất.