Vũ Đình lặng im không nói gì, cô chỉ khẽ thút thít thật nhỏ.
Lục Thần Vũ nhìn cô vừa đau lòng, vừa cảm thấy buồn cười, cô gái này đúng là dễ khóc nhè.
" Không khóc nữa! Mọi người đều nhìn em rồi kia kìa, em muốn cướp hết hào quang của Lạc Ninh Hinh hay sao?" Lục Thần Vũ vòng tay ôm cô vỗ về.
" Nhưng em không cầm được nước mắt, làm sao bây giờ?" Vũ Đình khuôn mặt ngây ngô hỏi hắn.
" Bình tĩnh nào! Bây giờ chẳng phải em nên mỉm cười sao?" Lục Thần Vũ ôm cô chặt hơn một chút, hắn nói.
Vũ Đình gật đầu, cô đưa tay nhẹ lau đi những giọt nước mắt còn lại.
Sau khi Lạc Ninh Hinh và Âu Dương Tư Thần trao nhẫn cho nhau, âm nhạc bên dưới bắt đầu nổi lên.
Những bản tình ca ngọt ngào du dương, khiến người nghe cảm thấy tâm trạng hưng phấn hơn hẳn.
Hai người cùng bước xuống sân khấu, trên tay là ly rượu vang đỏ đẹp mắt.
Họ đến chỗ khách mời, và nâng ly uống rượu, nhận những lời chúc phúc của mọi người.
Hôm nay ở đây ngoài bạn bè của họ, còn có những doanh nhân và nhà thiết kế lớn.
" Thiết kế Lạc, tôi có thể xin ít phút để nói chuyện với cô được không?" Người đại diện của Secret lên tiếng, cô ta tên gọi Vivian, hôm nay cũng được mời đến đây tham dự.
Lạc Ninh Hinh suy nghĩ một lúc, cô mới nói với Âu Dương Tư Thần, rồi đi đến chỗ Vivian.
" Đại diện Vivian, cô có gì muốn nói với tôi sao?" Lạc Ninh Hinh âm thanh trong trẻo hỏi.
" Chuyện ở bữa tiệc hôm trước, tôi cảm thấy có lỗi với cô, tôi đáng ra không nên hiểu lầm cô!" Vivian vẻ mặt có hơi mặc cảm nói.
" Chuyện đó tôi đã quên rồi! Cô cũng đừng để tâm, đó cũng không phải lỗi của cô!" Lạc Ninh Hinh lắc đầu đáp, cô hiểu mọi thứ, bằng chứng trước mắt nếu nói không tin là nói dối.
Vivian mỉm cười, cô ấy đưa ly rượu lên uống cạn một hơi." Thiết kế Lạc, để chúc mừng cho lễ đính hôn của cô, chúng tôi sẽ tặng cho cô một món quà! 3 tháng sau, Giám đốc của chúng tôi sẽ mời cô đến nước A, cô sẽ là nhà thiết kế đầu tiên ở thành phố Nam Vương được lên trang nhất của Secret!" Vivian nói bằng tất cả sự tôn trọng.
" Cô nói thật không? Tôi thật sự sẽ được Secret phỏng vấn sao?" Lạc Ninh Hinh bất ngờ đưa tay che mặt, cô như không tin vào tai mình.
" Chúng tôi chưa bao giờ nói đùa! Cô xứng đáng được mọi người biết đến nhiều hơn! Thiết kế Lạc, thật mong chờ được gặp lại cô ở nước A, mọi chi phí đi lại sẽ do Secret chi trả!" Vivian đặt ly rượu lên bàn, cô đưa tay ra bắt tay với Lạc Ninh Hinh.
Mang tâm trạng bay bổng, Lạc Ninh Hinh quay trở lại bên cạnh Âu Dương Tư Thần, cô đưa tay ôm lấy eo anh.
" Tư Thần, em làm được rồi! Secret đã chọn em!" Cô vui vẻ lên tiếng.
" Anh biết em sẽ làm tốt mà! Người phụ nữ anh chọn không hề tầm thường!" Anh nhẹ xoa xoa đầu cô nói.
Cả hai người đang ôm nhau thắm thiết, thì Lục Thần Vũ và những người khác cũng đi đến.
" Chị dâu, hôm nay chị xinh đẹp đến nao lòng! Em có thể ôm chị một cái không?" Vệ Tư Hàn nhanh nhảu lên tiếng, hắn dang rộng vòng vòng tay ra.
" Cậu cút đi!" Âu Dương Tư Thần lập tức ngăn cản, anh đẩy mạnh hắn.
" Chị dâu, cửu ca đúng là quá đáng!" Vệ Tư Hàn một bộ uất ức kêu lên.
Mọi người chỉ nhìn hắn cười trừ, không ai lên tiếng an ủi, bọn họ chỉ thấy cái tên này thật ngu ngốc.
Ở một nơi vắng vẻ trên du thuyền, một thân ảnh thon gọn đang đứng bên mạn tàu, cô ta đang nhìn ra biển tìm kiếm gì đó." Đã bảo 8 giờ sẽ cho ca nô đến, vậy mà bây giờ chẳng thấy đâu!" Cô ta khẽ nói nhỏ, nhưng âm thanh pha lẫn chút bực bội.
Vừa nói xong, điện thoại cô ta bắt đầu đổ chuông, cô ta nhanh chóng bắt máy.
Đầu dây bên kia chưa kịp nói gì, thì đã bị cô ta đã mắng một tràng dài.
" Có biết mấy giờ rồi không hả? Các người làm như vậy là đổ bể kế hoạch rồi, tôi sẽ nói lại với ông chủ.
Một đám người ăn thì giỏi, còn làm việc thì chẳng ra trò trống gì! Chờ hoàn thành xong nhiệm vụ, tôi sẽ xử lý cái đám vô dụng các người sau!"
" Emma, cô làm gì mà dữ dằn vậy? Có thể nói cho tôi biết, ông chủ của cô là ai không?" Bên kia một âm thanh nam tính đáp lời, mà chỉ vừa nghe qua giọng nói này, Emma lập tức tái mặt.
" Khương Bạc?" Cô ta hốt hoảng kêu lên.
" Bingo!" Khương Bạc bên kia thích thú reo lên, dường như hắn đang rất vui thì phải.
" Bởi vì cô đã đoán trúng, nên tôi sẽ tặng cho cô một món quà! Mau nhìn sang bên phải của cô đi!" Hắn đắc ý nói.
Emma không trả lời, cô chậm rãi xoay người lại nhìn về phía bên cạnh.
Đập vào mắt cô ta là hình ảnh Khương Bạc đang nở nụ cười quái dị, trên tay hắn là một người đàn ông đã chết, máu tươi thấm đẫm cơ thể.
" Sao nào, cô có thích món quà này không?" Khương Bạc lại lên tiếng.
" Emma, trò chơi đến đây kết thúc rồi! Cô tưởng Cửu ca không biết trò mèo của cô sao? Anh ấy chỉ đang muốn chơi mèo vờn chuột với cô thôi!"
Emma cơ thể bất động, bấy lâu nay cô ta làm nội gián đều rất cẩn thận, không thể tin là Âu Dương Tư Thần lại biết hết mọi chuyện.
Cô ta đã quá tự cao tự đại rồi.
Lần này xem như chấm hết.