Âu Dương Tư Thần đưa Lạc Ninh Hinh trở về phòng.
Bên trong được trang trí rất lãng mạn, đèn hoa lộng lẫy.
Lạc Ninh Hinh vừa đi vào đã vô cùng thích thú, mọi thứ đều theo sở thích của cô mà bày trí.
Bên dưới sàn là những ngọn nến nhỏ, đang bừng cháy đỏ rực với hình dáng trái tim, sàn nhà và giường ngủ rải đầy cánh hoa.
Cả căn phòng được đốt tinh dầu, mùi hương bay thoang thoảng.
" Em có thích không?" Âu Dương Tư Thần lên tiếng hỏi cô.
" Dĩ nhiên là em thích rồi! Còn cầu kỳ đến nổi đặt cánh hoa tulip trên giường nữa cơ!" Lạc Ninh Hinh trả lời, cô bước đến giường ngủ cầm lấy cánh hoa vuốt ve nó.
" Ah, em muốn ngủ lắm rồi! Chân đau lưng đau, cả người vô cùng mệt mỏi!" Lạc Ninh Hinh nằm lăn ra giường nói, cô đã đứng từ tối đến bây giờ, lại còn mang giày cao gót nên chân rất đau.
Âu Dương Tư Thần đứng đó lắng nghe những gì cô nói, anh nhẹ bước đến ngồi xuống bên Lạc Ninh Hinh, đưa tay cởi giày cao gót ra cho cô.
Bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa xoa chân nhỏ của cô, động tác vô cùng cẩn thận.
Lạc Ninh Hinh nămg trên giường nhắm mắt hưởng thụ, kỹ thuật của Âu Dương Tư Thần quả không tồi.
Bình thường anh vẫn luôn giúp cô xoa bóp, đôi lúc cô còn nghĩ nếu anh không làm Tổng giám đốc A.D, thì cũng có thể đi làm thợ mát xa nữa cơ.
" Có thoải mái, dễ chịu hơn chưa?" Âu Dương Tư Thần lên tiếng hỏi cô, giọng ôn nhu trầm ấm, tay vẫn không ngừng xoa bóp cho cô.
" Rất rất thoải mái! Kết hôn với một người đa tài như anh, em thật sự quá hời rồi!" Lạc Ninh Hinh nghịch ngợm trả lời.
Âu Dương Tư Thần khóe môi cười nhẹ, anh không nói thêm gì, chỉ chăm chú làm cho cô thoải mái hơn.
Lạc Ninh Hinh thấy anh im lặng, cô ngồi dậy nhìn anh chăm chú.
" Tư Thần, anh có biết gương mặt của anh dễ giết người lắm không?" Nhìn ngắm thật lâu, cô bỗng lên tiếng.
" Cái này không trách anh được! Là do gen của ba mẹ anh quá tốt đi!" Âu Dương Tư Thần mỉm cười đáp.
" Thật đúng là yêu nghiệt mà!" Lạc Ninh Hinh chu môi nói, cô lần đầu tiên gặp Âu Dương Tư Thần cũng là hồn bay phách lạc đi.
" Không được rồi, tự nhiên lại thấy hối hận khi kết hôn với anh rồi!" Cô lắc lắc đầu nói.
" Hả!" Âu Dương Tư Thần kêu lên một tiếng, anh nhíu mày khó hiểu nhìn cô.
" Anh vừa đẹp trai, lại vừa giàu có như thế này, sẽ là tầm ngắm của rất nhiều phụ nữ.
Em phải làm sao để giữ chặt được anh đây? Sơ hở là sẽ bị cướp ngay!" Lạc Ninh Hinh mặt suy tư trả lời.
" Vậy thì không cần giữ! Để anh giữ chặt em là được rồi! Sau này tài sản của anh sẽ là của em, anh tình nguyện làm cấp dưới của em!" Âu Dương Tư Thần kiên định nói, anh vẫn luôn sợ mất cô đấy thôi.
" Là anh nói đó! Sau này không được hối hận!"
" Tự nhiên em lại thấy đêm nay rất dài, hay là chúng ta làm cái gì đó nhỉ! Có phải nên động phòng rồi không?" Lạc Ninh Hinh lém lỉnh nói, bàn chân hư hỏng đang càng quấy bụng dưới của Âu Dương Tư Thần.
Không khí trong phòng đột ngột được đẩy lên cao, tiếng thở dốc của anh lan tỏa một góc phòng.
Lạc Ninh Hinh càng lúc càng biết trêu chọc người, cô khi nào lại trở nên tinh ranh như vậy chứ?
" Anh khó chịu sao? Có cần em giúp không?" Lạc Ninh Hinh ghé sát tai anh nói, cô bỗng nhiên túm lấy cổ áo Âu Dương Tư Thần kéo lên, cánh môi non mềm cuống lấy môi anh hôn lên.
Một nụ hôn mãnh liệt và cuồng nhiệt, đầu lưỡi Lạc Ninh Hinh không ngừng di chuyển trên môi của Âu Dương Tư Thần.
Tay cô lần mò tìm đến cúc áo sơ mi của anh mà tháo ra, bàn tay bé nhỏ lại sờ soạng khuôn ngực rắn chắc của anh.
Âu Dương Tư Thần đột nhiên giữ tay cô lại.
" Bảo bối, anh vẫn thích bộ dáng e thẹn của em hơn! Những chuyện chủ động như thế này, vẫn là để anh tự mình ra tay!" Âu Dương Tư Thần đưa tay đẩy nhẹ cô nằm xuống giường, nụ cười mê hoặc nói.
" Em chỉ muốn đổi không khí một chút thôi! Anh có biết là từ nãy đến giờ em ngượng lắm không?" Lạc Ninh Hinh bộ dáng e ấp bên dưới Âu Dương Tư Thần trả lời.
Sỡ dĩ cô như thế là do Vũ Đình dạy hư, nhưng Lạc Ninh Hinh tất nhiên sẽ không bán đứng khuê mật của mình rồi.
" Anh cũng chỉ đùa với em thôi! Em như thế nào anh đều thích!" Âu Dương Tư Thần áp sát mặt cô nói, hơi thở nam tính ấm nóng của anh phả vào mặt Lạc Ninh Hinh, làm cô có chút kích thích.
" Ưm..."
Nói đến đây, anh lại cúi xuống chủ động hôn cô, Lạc Ninh Hinh bị anh khóa chặt trên giường lớn, cánh môi bị Âu Dương Tư Thần cắn mút không ngừng.
Tay anh bắt đầu kéo váy của cô lên cao, rồi nhanh chóng với vào bên trong làm loạn.
Mỗi một tất da thịt được anh chạm vào, Lạc Ninh Hinh lại phấn khích đến lạ thường.
Cơ thể cô dường như đã quen thuộc với Âu Dương Tư Thần.
" Ah...Ư..." Nơi tư mật của Lạc Ninh Hinh thoáng chốc đã ẩm ướt, cô liên tục kêu lên những âm thanh của khoái lạc.
Âu Dương Tư Thần nhanh chóng đẩy cậu bé vào sâu bên trong cô, Lạc Ninh Hinh đôi mắt mờ mịt.
Mỗi lần anh và cô làm chuyện này, đầu óc cô liền trở nên rỗng tuếch.
Ban đêm ngoài biển khơi tịch mịch, chỉ có tiếng sóng biển rì rào, hòa lẫn cùng tiếng thở dồn dập và tiếng da thịt chạm vào nhau.