Lúc này ở nước Y, Lục Thần Vũ đang nằm say xỉn trên ghế sô pha, dưới đất toàn là vỏ rượu lăn long lóc.
Đúng vậy, hắn lại uống rượu rồi, bốn năm qua hắn mỗi ngày đều uống không ít.
Đến nổi có lần còn bị xuất huyết dạ dày, phải vào bệnh viện cấp cứu.
Ấy vậy mà vừa đỡ bệnh một chút, hắn lại tiếp tục uống rượu.
Nam Cung Phi Yên cũng rất lo lắng cho hắn, nhưng cô lại chẳng khuyên nhủ được gì, chỉ có thể bất lực nhìn hắn tự hành hạ bản thân mà thôi.
" Thần Vũ, cậu lại uống rượu nữa sao? Cậu không muốn sống nữa à? Thần Lôi rất lo cho cậu đấy!" Cô ấy đi đến nhìn hắn nói.
" Cứ mặc kệ tôi đi! Để tôi yên tĩnh một chút!" Giọng hắn lè nhè đáp, rồi lại im lặng không nói gì.
Hắn cũng không muốn phải uống rượu, nhưng chỉ khi say rồi, hắn mới có thể nhìn thấy Vũ Đình.
Chỉ có lúc này đây, hắn mới có thể ôm cô vào lòng, cho vơi bớt nổi nhớ mong của hắn.
Nam Cung Phi Yên thở dài, cô xoay người đi về phòng ngủ.
Lục Thần Lôi ba tháng trước đã tỉnh lại rồi, nhưng vì nằm một chỗ quá lâu, hắn ta vẫn chưa thể đi lại bình thường như lúc trước.
Mọi thứ đều cần thời gian, vì vậy Lục Thần Vũ lúc này vẫn còn đang phải giả làm anh trai của mình.
Chỉ có điều, hắn sắp thâu tóm được Lục Gia rồi, Lục Cảnh Diễn và Lý Liên Nhu sau này sẽ không còn là mối đe dọa của hắn nữa.
Hắn muốn lấy hết quyền lực của Lục Gia, để chèn ép bọn họ, làm như những gì họ từng làm với hắn.
Hắn muốn cho bọn họ nếm trải đau khổ, như những gì hắn và Vũ Đình đã và đang phải trải qua.
" Đình Đình, chờ anh một chút nữa thôi! Sau khi xử lý xong đám người này, anh sẽ đi tìm em!" Hắn mê mang nhìn vào khoảng không, rồi mỉm cười nói.
Buổi sáng hôm sau, Lục Thần Vũ đã dậy rất sớm, hắn ôm đầu đau đớn, nhưng cũng nhanh chóng tỉnh táo đi vào phòng tắm.
Hôm nay hắn cần phải đến nước M, có một hợp đồng lớn cần phải ký ở đây.
Chỉ cần lần này thành công, là hắn có thể khống chế được Lục Gia rồi.
" Thiếu Gia, chuyên cơ đã chuẩn bị xong! Chúng ta có thể xuất phát bất cứ lúc nào!" Trợ lý của hắn đi vào nói.
" Cậu xem thiếu phu nhân và hai đứa trẻ đã chuẩn bị xong chưa, đưa bọn họ ra sân bay trước đi!" Lục Thần Vũ tay chỉnh cà vạt nói.
" Vâng, tôi sẽ đi làm ngay bây giờ đây!"
Lục Thần Vũ sửa soạn xong mọi thứ, hắn cầm khung hình ở trên bàn lên nhìn ngắm, cứ như xa một chút sẽ không thể chịu nổi vậy.
Nhìn ngắm xong rồi, hắn lại đưa tấm ảnh lên môi, nhẹ nhàng đặt lên trên một nụ hôn.
Chẳng ai biết hắn đàn nghĩ gì, có chăng cũng chỉ có bản thân hắn biết.
Xe đưa bốn người đến sân bay, bọn họ nhanh chóng lên chuyên cơ.
Bởi vì đối tác lần này rất coi trọng hôn nhân gia đình, nên họ muốn hắn dẫn theo vợ con đi cùng.
Chính xác là vợ và con của Lục Thần Lôi, Nam Cung Phi Yên cũng hạ sinh một cặp bảo bối nhỏ, là hai bé trai kháu khỉnh.
" Tiểu Duyệt, Tiểu Trạch, hai con đến nơi không được làm ồn đấy! Phải thật ngoan ngoãn, nếu không mami sẽ phạt hai đứa!" Nam Cung Phi Yên ở trên chuyên cơ dặn dò hai đứa trẻ.
" Mami, tụi con biết rồi!" Hai cậu nhóc đồng thanh trả lời.
Lục Duyệt và Lục Trạch rất nghe lời, hai đứa trẻ chưa bao giờ trái ý của mẹ cả, nên cũng không cần phải lo lắng nhiều.
Lục Thần Vũ ánh mắt trìu mến nhìn hai đứa trẻ, nếu như không phải vì Lục Gia, Vũ Đình bây giờ cũng đã sinh con cho hắn rồi.
Nghĩ đến đây, hắn càng thêm căm hận Lục Cảnh Diễn và Lý Liên Nhu.
Lúc này ở nước M, Vũ Đình cũng dậy rồi.
Cô trở về nhà tắm rửa, rồi lại nấu bữa sáng mang vào bệnh viện.
Tất bật lo cho con xong, cô vội vàng đến tiệm bánh, một ngày vất vả lại bắt đầu.
" Vũ Đình, cô đến rồi à? Tôi có một tin tốt muốn báo cho cô đây! Tối nay ở khách sạn quốc tế có một bữa tiệc lớn, bọn họ cần tuyển phục vụ nữ, cô có muốn đi làm không? Tiền lương nhiều lắm đấy, một giờ được trả một trăm đô la!" Khiết Băng thấy cô liền túm lại hỏi.
" Thật sao? Tôi làm!" Vũ Đình nghe đến tiền liền mừng rỡ đáp, tiền đối với cô bây giờ rất quan trọng.
" Vậy tôi sẽ đăng ký cho hai chúng ta!"
Vũ Đình hôm nay xin về sớm, cô chuẩn bị thức ăn ngon một chút mang đến bệnh viện.
Đâu đó ổn rồi, cô lại cùng Khiết Băng đến khách sạn để làm việc.
Chuyên cơ của Lục Thần Vũ cũng vừa hạ cánh đến sân bay, bọn họ di chuyển đến khách sạn quốc tế, nơi Vũ Đình đang làm việc.
Bữa tiệc hôm nay họ cũng tham gia, vì vậy họ sẽ ở luôn khách sạn này.
Đến nơi, Lục Thần Vũ nhanh chân đi về phòng tổng thống của mình, hắn thích cảm giác ở một mình.
Mà Nam Cung Phi Yên và hai đứa trẻ cũng được sắp xếp một phòng khác.
" Mami, chúng ta có thể ra ngoài dạo một chút không?" Tiểu Duyệt nhìn cô ấy hỏi.
Nam Cung Phi Yên nhìn đồng hồ, bây giờ mới có bốn giờ rưỡi thôi, mà đến bảy giờ tiệc mới bắt đầu, cho nên cô đồng ý đưa hai đứa trẻ ra ngoài.
" Được thôi, nhưng chúng ta không nên đi quá xa!" Nói rồi cô nắm tay hai đứa dẫn ra ngoài, theo sau còn có vài tên vệ sĩ bảo vệ đi cùng.