Mọi việc được giao đã hoàn thành xuất sắc, Du Cảnh lấy trong túi quần ra, chiếc điện thoại được thiết kế riêng cho Lạc Ninh Hinh.
Đây mới là thứ quan trọng hơn cả, điện thoại có màu xanh lục bảo, thiết kế gọn nhẹ.
Bên trong đã được gắn định vị theo dõi, đây là điện thoại chỉ dành cho Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh liên lạc.
" Lạc tiểu thư, đây là di động boss đặt riêng cho cô! Có thể chống nghe lén, lại rất bền bỉ."
" Bên trong danh bạ đã lưu số của Boss, cô lúc nào cũng có thể gọi cho anh ấy.
Không còn gì nữa, tôi xin phép ra về.
Tạm biệt cô!"
"Cảm ơn anh, trợ lý Du!" Lạc Ninh Hinh nói.
Du Cảnh nói xong nhanh chóng ra về, Lạc Ninh Hinh nhìn điện thoại mà ấm áp, dù không ở đây anh vẫn luôn sắp xếp mọi thứ hoàn hảo cho cô.
Lạc Ninh Hinh ở nhà buồn chán, cô gọi cho Vũ Đình.
" Đình Đình mình nhớ cậu chết đi được!"
" Có thật là nhớ mình không đấy? Lâu rồi chả gọi điện, chả quan tâm đến mình!" Vũ Đình bĩu môi nói.
" Thật mà! Vì mình bận quá thôi, hôm nay có muốn dạo phố với mình không?"
" OK duyệt!" Nghe đến đi chơi, Vũ Đình đã đồng ý ngay và luôn.
Tắt điện thoại, Lạc Ninh Hinh lại nhanh chóng chuẩn bị, một tiếng sau cả hai gặp nhau ở trung tâm thương mại.
Dạo một vòng các cửa hàng quần áo, mua không ít trang phục mới.
Lạc Ninh Hinh cùng Vũ Đình lại ghé vào tiệm trà sữa mua thức uống.
Vũ Đình bỗng lên tiếng.
" Hinh Hinh, Chanel vừa ra một loại nước hoa mới, chúng ta đến xem thử đi!"
Vũ Đình chính là tín đồ của nước hoa, mỗi khi có sản phẩm mới, cô sẽ nhanh chân đến thử, nếu hài lòng cô sẽ không ngại ngùng quẹt thẻ mà mang về.
" Được thôi! Mình đi ngay bây giờ luôn đi"
Uống lên một hớp trà sữa, Lạc Ninh Hinh cười vui vẻ nói.
Hai người cùng nhau đến cửa hàng, bên trong cũng có vài nữ khách hàng đang đứng thử mùi thơm, làm Lạc Ninh Hinh chú ý chính là mẹ con Lạc Bội Sam cũng ở đó.
Lạc Ninh Hinh chần chừ không muốn vào, đã bị Vũ Đình mạnh mẽ kéo vào trong.
Lúc này, Trần Thi Thi và Lạc Bội Sam vẫn chưa nhìn thấy cô, hai người đó vẫn chăm chú với các loại nước hoa.
Vũ Đình đi đến kệ trưng bày sản phẩm mới, nhân viên cũng đi đến để giới thiệu sản phẩm.
Thử xịt một chút vào cổ tay, Vũ Đình ngất ngây với hương thơm của nó.
Và như thường lệ, cô rút thẻ ra đưa cho nhân viên thanh toán, cô không quên nói.
"Tôi lấy hai lọ nước hoa này! Thanh toán giúp tôi!"
Sau đó cô xoay qua nhìn Lạc Ninh Hinh cười nói.
" Tặng cậu một lọ!"
" Cảm ơn cậu Đình Đình!" Lạc Ninh Hinh nói.
Lạc Ninh Hinh rất muốn từ chối, nhưng cô biết tính cách của Vũ Đình, cô nhất định sẽ không chịu.
Vũ Đình vẫn luôn tặng cô những thứ đắt tiền, bởi vì cô là thiên kim Vũ gia, thứ cô có là tiền.
Vũ Gia kinh doanh là đá quý, nhưng thật ra chỉ là bề nổi, đằng sau bọn họ kinh doanh thứ khủng khiếp hơn nữa, chuyện mà ít ai biết được.
Thanh toán xong, Vũ Đình hạnh phúc cầm nước hoa đưa cho Lạc Ninh Hinh.
Bỗng nhiên cô nhìn thấy bên ngoài dáng hình quen thuộc, cô lập tức chạy nhanh ra ngoài.
Lạc Ninh Hinh nhìn Vũ Đình vội vã, cô cất giọng gọi theo.
" Đình Đình, cậu chạy đi đâu vậy?"
Bên đây Trần Thi Thi và Lạc Bội Sam nghe được giọng của cô, hai người cười khinh thường mà đi đến.
" Đây không phải Lạc Ninh Hinh sao?"
" Cô đến đây làm gì? Mua nước hoa sao? Có tiền để mua à?"
Lạc Bội Sam lên tiếng mỉa mai, Trần Thi Thi bên cạnh cũng phụ họa.
" Không có Lạc Gia chúng tôi chu cấp, cô làm gì có khả năng mà đến đây mua sắm!"
" Biết điều thì biến khỏi đây! Đừng đứng đây làm bẩn không khí, dù gì cô cũng chỉ là đứa mồ côi không cha không mẹ."
Nhìn hai mẹ con Lạc Bội Sam kẻ tung người hứng sỉ nhục mình, Lạc Ninh Hinh đau đến không thở nổi.
Dù gì trước đây cô cũng là một thành viên trong gia đình họ, sao bọn họ có thể cay nghiệt nói ra những lời đó.
Trong cửa hàng mọi người bắt đầu chú ý đến ba người họ, chỉ trỏ bàn tán xôn xao.
Lạc Ninh Hinh thấy vậy, cũng liền nói.
" Cảm ơn Trần phu nhân và Lạc tiểu thư đã quan tâm! Nhưng ở đây cũng đâu có cấm gì ai, tại sao tôi không đến được?"
Đây là lần đầu tiên, mà Lạc Ninh Hinh dám lên tiếng phản bác hai người họ mà không chút sợ hãi, điều mà trước kia cô không chưa từng làm.
Lạc Bội Sam và Trần Thi Thi tức điên lên, họ lớn tiếng gọi nhân viên đến nói.
" Chúng tôi không muốn thấy cô ta ở đây! Cô ta không cùng đẳng cấp, mau đuổi cô ta ra ngoài!"
Nghe Trần Thi Thi nói, nhân viên nhìn Lạc Ninh Hinh có chút ngập ngừng, sau đó lên tiếng.
" Thưa phu nhân, cô ấy cũng là khách hàng ở đây! Chúng tôi không thể làm như vậy được!"
Trần Thi Thi lại giở trò hăm dọa nhân viên.
" Nếu cô không đuổi cô ta đi, thì người bị đuổi sẽ là cô!"
" Lạc Gia tôi có quan hệ thân thiết với Mạc phu nhân, vợ chủ tịch Vệ thị của trung tâm mua sắm này."
" Cô khiến tôi không vui, thì kết cục của cô sẽ không tốt!"
Nữ nhân viên mím môi sợ hãi, nhìn qua Lạc Ninh Hinh, thật sự cô không muốn như vậy.