Trong quán ba xập xình, tiếng nhạc inh tai nhức óc, không khí thật không thích hợp với những người yêu thích sự yên tĩnh.
Vệ Tư Hàn lúc này đang ngồi bên trong, hắn uống lên không biết bao nhiêu là rượu, hết ly này đến ly khác.
" Cái tên điên này, uống từ từ thôi! Làm cái gì mà nốc dữ vậy!" Lúc này Mặc Vũ và Âu Dương Tư Thần đi vào, hắn lên tiếng giật lấy ly rượu trong tay Vệ Tư Hàn.
Xem ra là bệnh nghề nghiệp lại phát tác.
" Mọi người đến rồi à! Tôi còn tưởng mọi người đều có vợ hết, nên quên tôi luôn rồi!" Vệ Tư Hàn bộ dáng như trẻ nhỏ, hắn ôm lấy cánh tay của Mặc Vũ nói.
" Buông ra, cái tên điên này!"
" Nói tôi nghe xem, bữa tiệc đàn ông này là gì đây?" Âu Dương Tư Thần lịch lãm ngồi xuống sô pha, anh thấp giọng lên tiếng hỏi.
" Cửu ca, các anh bây giờ là bị chị dâu quản chặt quá rồi, nên em muốn tạo ra bữa tiệc này chỉ để mọi người quay trở lại thời kỳ hoàng kim mà thôi! Một đêm không có vợ bên cạnh, để mọi người thỏa thích mà chơi đùa!" Vệ Tư Hàn nhanh miệng trả lời, hắn cảm thấy bản thân làm rất tốt.
" Độc thân vui đùa cái đầu của cậu! Nếu biết cậu làm trò nhảm nhí thế này, tôi sẽ không đến đây đâu!" Mặc Vũ gõ mạnh vào đầu hắn nói.
" Mặc kệ cậu đi, đã đến đây rồi thì vui chơi xõa một bữa đi nào! Hôm nay là quốc tế đàn ông, chúng ta sống cho ra dáng một người đàn ông đi!"
Mọi người thấy hắn háo hức như vậy, cũng không nỡ để hắn buồn, thôi thì lâu lâu mới có dịp, theo ý hắn một chút cũng chẳng sao.
Âu Dương Tư Thần và Mặc Vũ lắc đầu ngao ngán, Vệ Tư Hàn cứ sống thế này, bảo sao lại chẳng ế đến bây giờ.
" Mà cái tên Lục Thần Vũ kia đâu rồi nhỉ? Hẹn là chín giờ có mặt, bây giờ đã trễ nửa tiếng rồi!" Vệ Tư Hàn không hài lòng, khi thấy Lục Thần Vũ vẫn chưa chịu đến.
Vừa nói xong, cửa phòng Vip mở ra, Lục Thần Vũ uy nghiêm đi vào, hắn lạnh nhạt lên tiếng châm chọc Vệ Tư Hàn.
" Tôi không giống cậu, một kẻ độc thân chẳng có gì để lo lắng! Đình Đình nhà tôi lại mang thai rồi, tôi dĩ nhiên phải chăm sóc cô ấy rồi mới đến chứ!"
" Cậu...tôi ế thì đã làm sao? Độc thân muôn năm, tôi yêu tự do hơn! Nhìn các người đi, bây giờ ai cũng sợ vợ, tôi như vậy không phải sung sướng thoải mái hơn sao?" Vệ Tư Hàn lắp bắp nói, thật ra trong lòng hắn đâu phải như vậy.
" Vệ lão gia nghe câu này chắc buồn lắm!" Mọi người cùng nhau nhếch môi nhìn hắn lên tiếng.
" Buồn cái gì chứ? Tôi đây chẳng qua chờ người tử tế để mà yêu thôi!"
" Ngụy biện!" Âu Dương Tư Thần nãy giờ không nói gì, lúc này cũng phải bật cười cất lời.
" Cửu ca, cho đệ chút sĩ diện không được sao?"
Vệ Tư Hàn cũng nhanh chóng đổi chủ đề, mọi người lúc này như quay về thời trai trẻ, có thể vui đùa nói chuyện.
Rượu trên bàn cũng nhanh chóng được rót cạn, phục vụ lại tiếp tục mang thêm vào.
Chốc lát, dưới đất đã lăn đầy vỏ chai rượu, Vệ Tư Hàn cũng bắt đầu ngã nghiêng, hắn cười hề hề như một tên ngốc." Mọi người, nãy giờ cũng chỉ là khúc dạo đầu mà thôi, bây giờ mới đến đoạn cao trào đây!"
Hắn vừa nói xong, bên ngoài cửa lại mở ra, một tốp nữ nhân ăn mặc thiếu vải nối đuôi nhau đi vào.
Bọn họ trang điểm lòe loẹt, không ngừng uốn éo câu dẫn người khác.
" Đây chính là những mỹ nhân xinh đẹp nhất ở đây, đêm nay bọn họ sẽ phục vụ chúng ta!" Vệ Tư Hàn đắc ý nói.
" Cậu điên rồi!" Mặc Vũ cùng Lục Thần Vũ trừng mắt nhìn hắn.
" Mau bình tĩnh ngồi đó đi! Để tôi nói cho mọi người nghe, đây là hàng cao cấp, được tuyển chọn kỹ càng, nhan sắc có đến 60% giống chị dâu của chúng ta!"
Vệ Tư Hàn nói xong, hắn liền đi đến gần đám nữ nhân phía sau, kéo một cô gái đi lên." Lục Thần Vũ, cậu nhìn xem, có thấy giống Vũ Đình hay không? Đình Đình nhà cậu bây giờ đã là sư tử rồi, còn cô gái này vẫn còn là tiểu bạch thỏ đáng yêu nữa đâu!"
" Còn đây chính là Tiểu Gia Kỳ đáng yêu, còn có phần xinh xắn hơn Vương Gia Kỳ kia nhiều..." Hắn vẫn liên tục nói luyên thuyên, mà không biết rằng không khí trong phòng đang thay đổi.
" Hắn chết chắc rồi! Không cứu được rồi!" Mặc Vũ thì thầm với Âu Dương Tư Thần.
" Mặc kệ hắn đi, này đó là do hắn tự chuốc lấy! Tốt nhất chúng ta đừng nên liên quan gì, cứ ngồi yên ở đây là được, tội sẽ giảm nhẹ một chút!" Lục Thần Vũ cũng nhẹ giọng lên tiếng.
Chỉ có Âu Dương Tư Thần là bình tĩnh, anh ngồi đó xem Vệ Tư Hàn tấu hài, mà nói đúng hơn là xem kết cục của hắn.
" Nói đủ chưa?" Phía sau cửa ra vào, một giọng nỏi nhỏ nhẹ vang lên, làm cho Lục Thần Vũ mồ hôi ướt cả trán, mặc dù hắn đang ngồi trong phòng lạnh.
" Chuyện gì vậy? Sao ở đây lại có giọng của Vũ Đình nhỉ?" Vệ Tư Hàn sau lưng cảm thấy lạnh lẽo, hắn sợ hãi hỏi, tỉnh luôn cả rượu.
" Vệ Tư Hàn, chúng tôi ở trong mắt cậu tệ như vậy sao?" Giọng của Lạc Ninh Hinh cũng vang lên, cô điềm tỉnh hỏi hắn.
" Chị...chị dâu, em sai rồi! Em không nên đưa cửu ca đến đây, càng không nên nói những lời xúc phạm mọi người! Chị dâu, tha cho em đi!" Vệ Tư Hàn vội vàng quay lại cầu xin.
" Muộn rồi!" Cả ba người phụ nữ quyền lực đồng thanh lên tiếng.
\_\_\_\_**.