Giải quyết Kiều Thu Nguyệt xong, Du Cảnh liền sắp xếp, cho người thay thế vị trí của cô ta.
" Lạc tiểu thư, tôi đưa cô đến phòng thiết kế!" Du Cảnh cười thân thiện với Lạc Ninh Hinh nói.
Điều đó lọt vào mắt của Lạc Bội Sam và những người được nhận vào làm, bọn họ cảm thấy rất không hài lòng.
Họ cho rằng cô là kẻ không có tài năng, nhờ quan hệ để đi cửa sau vào.
Dù nổi tiếng ở Pháp, nhưng cô chưa từng lên tạp chí hay báo đài, bởi vì cô không muốn gây sự chú ý.
Cho nên, tác phẩm thì được mọi người biết đến nhiều, nhưng Eirlys là ai? Thì mọi người cũng không rõ.
Lạc Ninh Hinh vui vẻ đi cùng Du Cảnh đến phòng thiết kế, nhà thiết kế ở A.D đều là những người tài năng, họ thật sự nổi tiếng.
" Đây là Lạc Ninh Hinh, nhà thiết kế mới đến, tôi mong mọi người hãy quan tâm, giúp đỡ cô ấy, cũng như giúp đỡ lẫn nhau.
Để làm cho A.D ngày càng phồn thịnh, phát triển nhiều hơn nữa." Du Cảnh nghiêm túc nói với những người trong phòng.
" Chúng tôi đã rõ, trợ lý Du!" Trưởng phòng thiết kế cung kính nói.
" Lạc tiểu thư, chúc cô làm việc vui vẻ!" Du Cảnh nháy mắt với cô, rồi đi ra ngoài.
" Chào mọi người, tôi là Lạc Ninh Hinh, mong được mọi người giúp đỡ!" Lạc Ninh Hinh mỉm cười nhìn mọi người, cô mở lời chào.
" Ninh Hinh, cô đi theo tôi, tôi đã sắp xếp bàn làm việc cho cô rồi." Trưởng phòng thiết kế tên là Diệp Minh Châu, cô ta niềm nở gọi Lạc Ninh Hinh đến.
Cô mau chóng hòa nhập, bắt tay vào thiết kế, Lạc Ninh Hinh rất yêu công việc này, nên cô luôn dành hết tâm huyết vào tác phẩm của mình.
Đến giờ nghỉ trưa, Lạc Ninh Hinh ngưng làm việc, cô đứng lên chuẩn bị đi ăn trưa.
Cô vào nhà vệ sinh trước, chỉnh trang lại một chút.
Đang rửa tay dưới vòi nước, thì Lạc Bội Sam ngạo nghễ đi vào, đứng phía sau cô.
" Chị, lâu rồi không gặp! Xem ra, mấy năm nay chị sống tốt quá nhỉ!" Cô ta khoanh tay, lên tiếng giọng đầy sự giễu cợt.
" Lạc Bội Sam, sau này đừng có gọi tôi là chị! Tôi không đủ phúc phần làm chị của cô đâu, cũng đừng nói chuyện như là rất thân thiết với tôi." Lạc Ninh Hinh dừng động tác, nhìn Lạc
Bội Sam qua lớp kính, cao giọng nói.
" Chị đắc ý làm gì? Tôi biết chị có kim chủ chống lưng, có đúng không? Nếu không, sao chị có thể tác oai tác quái ở đây? Còn khiến trưởng phòng Kiều Thu Nguyệt bị sa thải."
" Chị lợi hại lắm!" Lạc Bội Sam vuốt ve mái tóc dài, làm như hiểu rõ mọi chuyện nói.
" Lạc Bội Sam, lâu ngày không gặp, cô vẫn nói chuyện khó nghe như vậy! Đừng lấy bụng ta suy bụng người, làm như cô thanh cao lắm vậy."
" Tôi không tin, là người có tài năng nửa mùa như cô, không dùng mưu hèn kế bẩn, mà có thể quang minh chính đại bước vào A.D." Lạc Ninh Hinh lấy khăn lau khô tay mình, mắt không nhìn Lạc Bội Sam, lên tiếng vạch trần cô ta.
" Chị đừng có mà bôi nhọ tôi, tài năng của tôi cần chị nói sao." Lạc Bội Sam tức giận run người, cô ta dùng tay chỉ vào mặt Lạc Ninh Hinh gào lên.
" Làm sao mà tôi không rõ tài năng của cô được! Cô chắc là mình dùng thực lực của bản thân, để tiến vào A.D không?"
" Lạc Bội Sam, tôi nói cho cô biết! Đừng có động chạm đến tôi, tôi không còn là đứa con nuôi yếu đuối của Lạc gia 5 năm trước.
Cô chọc tôi không vui, tôi không ngại nói với kim chủ của mình, tống cổ cô ra khỏi đây.
Tôi bây giờ không phải là người mà cô có thể động vào được đâu."
Lạc Ninh Hinh vứt khăn giấy vào sọt rác, cô trừng mắt nhìn Lạc Bội Sam đe dọa, ánh mắt đó cũng khiến cô ta kinh hách.
Lạc Ninh Hinh rời khỏi nhà vệ sinh rồi, cô ta mới dần dần trấn tỉnh lại.
" Con khốn, tao sẽ không để mày đắc ý lâu đâu! Chờ tao nắm được trái tim của tổng tài A.D, tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ.
Mày suốt đời suốt kiếp, chỉ có thể là con kiến nhỏ bé, để tao giẫm đạp dưới chân mà thôi." Lạc Bội Sam gương mặt lộ ra gian ác, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói.
Lạc Ninh Hinh vừa đi ra ngoài, đã gặp ngay Du Cảnh đứng ở đó.
" Cậu biến thái sao? Đây là nhà vệ sinh nữ!" Lạc Ninh Hinh nhìn hắn nói.
" Lạc tiểu thư, tôi đang chờ cô đây, tôi đưa cô đi ăn trưa." Du Cảnh thấy cô cười tủm tỉm nói.
" Tôi tự đi được mà!" Lạc Ninh Hinh bước về phía trước nói.
" Sếp nói dạ dày cô không tốt, thức ăn ở dưới nhà ăn thì dầu mỡ nhiều, đặc biệt dặn dò tôi chuẩn bị thức ăn riêng cho cô." Du Cảnh đi theo sau cô nói.
" Vậy cũng được!" Lạc Ninh Hinh vui vẻ đồng ý.
Chờ Du Cảnh và Lạc Ninh Hinh đi xa, Lạc Bội Sam mới nham hiểm từ nhà vệ sinh đi ra.
Trong đầu của cô ta đã có kế hoạch hãm hại Lạc Ninh Hinh.
" Lạc Ninh Hinh, tao sẽ khiến cho mày thân bại danh liệt, vĩnh viễn không ngóc đầu lên nổi.
Khiến cho mày có miệng mà không thể nói, chịu người người sỉ vả." Cô ta đung đưa điện thoại nói thầm, trên mà hình là hình ảnh Lạc Ninh Hinh đang cười với Du Cảnh rất thân mật.
*****
Du Cảnh đưa cô đến phòng ăn trên lầu, rồi mau chóng trở ra ngoài, để dành không gian riêng cho cô.
Nhìn thức ăn trên bàn toàn là món ngon, nhưng vô cùng bổ dưỡng, lại ít dầu mỡ, Lạc Ninh Hinh cảm thấy thật ấm áp.
Âu Dương Tư Thần đúng là chiều cô quá mức rồi.