Cả Thế Giới Đều Cho Rằng Anh Ấy Yêu Thầm Tôi


Edit: Vũ Sương Viện

Tháng mười hai, thành phố Minh Tuyền đang đúng lúc tiết trời cóng nhất, giá lạnh vô cùng.

Tối hôm qua tuyết rơi cả đêm, sáng tinh mơ công nhân vệ sinh đã công việc lu bù lên, có lẽ là sợ trì hoãn dân thành thị đi làm buổi sáng tám chín giờ.

Ngoài cửa sổ mọi người đều vội vội vàng vàng, thở ra một hơi đã tạo thành màn sương mù trắng xóa.

—— bên trong phòng mở điều hòa có mười mấy độ mà cũng thấy ấm lên.

Đáng tiếc, Thịnh Dĩ vẫn không được ngủ đến mười giờ như ý muốn.

Cô mò mẫm chiếc cốc trên đầu giường, uống một ngụm lớn nước lạnh mới cảm thấy cổ họng sắp bốc hỏa tốt hơn một chút.

Đặt cốc xuống, Thịnh Dĩ mở điện thoại ra xem giờ.

9:02.

Một tin nhắn trên WeChat hiện lên.

Thịnh Dĩ mơ màng mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, mở khóa điện thoại ra xem.

【Một Nụ Hoa Xinh Tươi: Aaa tớ chết đây!!! A Cửu, cậu dậy nói chuyện với tớ một câu đi, aaa, cậu không biết đâu, tớ vui đến mức sắp hôn mê bất tỉnh rồi!】

Thịnh Dĩ: "..."

Cô dời mắt, từ nội dung khung chat chuyển sang thời gian đối phương nhắn tin.

04:28.

...!Đúng là hình như có bệnh không hề nhẹ.

Hôm nay là thứ hai, Bối Lôi không giống kẻ freelancer cô, sáng tinh mơ đã phải đi làm.

Tuy nói vậy, nhưng kẻ tự nhận là ông bố tốt - Thịnh Dĩ vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm, đáp lại con gái ngoan một cách "nuông chiều".

【A Cửu: Được rồi.

Fuck (1) dậy rồi đây.】

(1) Nguyên bản là 干, một từ tiếng lóng ở Trung quốc, nghĩa là "to fuck".

Bên kia phản hồi trong giây lát.

【Một Nụ Hoa Xinh Tươi: !!! Táo bạo quá, tớ vui chết mất [mlem] [mlem] (2)】

(2) Nguyên bản là 色, một loại nhãn dán hình mặt người háo sắc, si mê trong Wechat.

【Một Nụ Hoa Xinh Tươi: Thế có to không, thấy kỹ thuật thế nào?】

【A Cửu:...】

【A Cửu: Ra đây đọc theo tớ, âm đầu tiên, gān (3).



(3) Gān chính là phiên âm của 干.


【Một Nụ Hoa Xinh Tươi:...】

Không đợi Thịnh Dĩ phàn nàn thêm mấy câu, điện thoại đã có cuộc gọi đến, theo lý mà nói thì lúc này hẳn là Bối Lôi đang làm việc, vậy mà lại gọi điện công khai như vậy.

"A Cửu!" Bối Lôi thân thiết gào lên, "Năm sau tớ có thể từ chức đi tìm cậu rồi, vui không?"

Thịnh Dĩ mặt không biểu tình: "Cậu cảm thấy sao?"

Bối Lôi: "..."

Để tránh tiếp tục chủ đề vô vị này, Bối Lôi ngang nhiên đổi chủ đề, "Để tớ kể cho! Hôm qua tớ đu CP đến hơn bốn giờ, thật sự quá ngọt, tớ bị ngọt đến điên rồi!"

Bối Lôi gần đây đang phát cuồng đu một CP, đu xong còn điên cuồng giải thích cho Thịnh Dĩ.

Qua câu chuyện câu được câu không trước đó, Thịnh Dĩ đại khái biết được, có một CP nữ diễn viên và nam streamer đang hot.

"...!Tối hôm qua bọn họ cùng nhau chơi game aaa!!! Mấu chốt là streamer ấy đối với người khác thì châm chọc mỉa mai, rất ít được lòng phái nữ, kết quả lại dịu dàng săn sóc tiểu hoa, tớ không chống cự nổi aaa!"

"..." Thịnh Dĩ ngáp một cái.

"Hình như hai người họ là bạn cùng bàn hồi cấp hai," Bối Lôi vừa nói vừa bắt đầu cảm khái, "Cậu nói xem, sao chúng ta không có lấy một người bạn cùng bàn nào làm minh tinh chứ?"

Thịnh Dĩ ngáp được một nửa, nghe vậy hơi dừng lại.

"A Cửu?" Bối Lôi có chút kỳ quái.

Thịnh Dĩ thu lại suy nghĩ: "Ừ."

Cô thầm đắn đo một phen, giọng điệu nhàn nhạt đáp, "Tớ và cậu khác nhau.

Con gái ngoan à, papa có một người bạn cùng bàn bây giờ đang là nghệ sĩ."

Bối Lôi: "???"

Bối Lôi mặc kệ giọng điệu lạnh lùng cao ngạo kia của Thịnh Dĩ, cô nàng gấp gáp truy vấn: "Thật luôn? Ai đấy? Hot không?"

Không chờ Thịnh Dĩ trả lời, Bối Lôi đã bừng tỉnh đại ngộ, "Xem câu hỏi ngu ngốc của tớ này, hot thì cậu đã sớm khoe rồi.

Là nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám đúng không?"

Thịnh Dĩ: "..."

Bối Lôi nghe âm báo bận trong điện thoại, mờ mịt nhìn màn hình di động.

Không phải! Cô còn chưa nói xong tin vui mà, CP của cô nghe nói có khả năng sắp hợp tác!

Mặc dù tối qua vẽ tranh đến tận hai giờ sáng, nhưng hiện tại nếu đã tỉnh, Thịnh Dĩ cũng không có ý định ngủ nướng nữa.

Rửa mặt xong, Thịnh Dĩ cầm tách cà phê vào phòng làm việc, vào bàn tiếp tục công việc.

Ngồi đến gần giữa trưa, Thịnh Dĩ mới thay đồ, trang điểm nhẹ rồi lết người ra ngoài.

Vừa mới mở cửa phòng, Thịnh Dĩ đã bị động tĩnh ở cửa thang máy làm cho giật bắn.

Nhân viên chuyển nhà dẫn đầu vừa ngẩng lên đã thấy mặt Thịnh Dĩ, giọng bất giác nhẹ đi vài phần: "Ngại quá, làm phiền cô rồi.


Chúng tôi đang giúp vị ở đối diện chuyển nhà, chúng tôi sẽ cố gắng không làm ảnh hưởng đến cô."

Thịnh Dĩ ngẩng đầu, nhìn cửa phòng đối diện đang đóng chặt, tiện đà gật đầu: "Không sao."

Tiểu khu cô đang sống là Hồ Duyệt Sơn Sắc khá đắt đỏ, mỗi tầng chỉ hai căn hộ, vừa yên tĩnh vừa riêng tư.

Có điều trước kia căn hộ đối diện hình như vẫn luôn bỏ trống, cho nên cô chưa từng thấy cánh cửa kia mở ra lần nào.

Bây giờ mới bán ư?

Cô không để ý lắm, khẽ gật đầu với người kia rồi rảo bước tiến về phía thang máy.

Nếu không phải đã sớm hẹn đối tác ra ngoài bàn việc, trạch nữ Thịnh Dĩ còn lâu mới ra khỏi cửa trong thời tiết này.

May mắn quán cà phê cách Hồ Duyệt Sơn Sắc cũng không xa, Thịnh Dĩ vỗ nhẹ tuyết dính trên mũ và quần áo xuống, gọi một ly cà phê, ngồi bên cửa sổ chờ đối phương đến.

Trong lúc chờ đợi, Thịnh Dĩ lại nhìn thấy Bối Lôi gửi cho cô tin nhắn WeChat.

Là một bức ảnh chụp màn hình, click mở ra xem, bên trong là một bài đăng trên diễn đàn.

【DMJ và WTX thật sự định hợp tác ư?】

【1L: Đúng vậy, tối hôm qua lúc Đoạn Minh Tễ phát sóng trực tiếp không phải đã nói rồi sao?】

【2L: Đừng cắn vớ vẩn = =, vừa nhìn đã biết là đang xào.

Tốt xấu gì Uông Đồng Hân cũng là một tiểu hoa lưu lượng, thật sự cần dựa vào xào CP để hút nhiệt à?】

【3L: Trả lời 2L, tôi cũng không cảm thấy Uông Đồng Hân đang xào đâu hahaha, tối hôm qua xem cô ấy phát trực tiếp một mạch, kỹ thuật diễn của cô ấy không tốt lắm [meme doge] (4)~ thật sự rất ngọt.】

(4) Doge chính là meme con chó vàng đang hot.

【4L: Thần kỳ vậy sao, kỹ thuật diễn không tốt, cười chết mất...】

...

Bối Lôi nổi giận đùng đùng, thậm chí trực tiếp gọi video đến: "Cậu nói xem mấy người này bao giờ mới thôi cảm thấy người ta đang diễn đây! Nếu không phải yêu thì là cái gì!"

Ánh mắt Thịnh Dĩ dừng lại ở dòng cuối ảnh chụp màn hình.

【7L: Có điều nói đi nói lại, thực sự có người không dựa CP mà vẫn hot đó thôi.

Ví dụ Giang Liễm Chu, ra mắt đã...】

Câu nói tiếp theo đã bị ngắt.

Cô thu ánh mắt, lười nhác đáp lại Bối Lôi: "Cũng đúng, đừng thấy bạn thân tớ độc thân hai mươi sáu năm, tình yêu là gì cô ấy hiểu hơn ai hết đấy."

Bối Lôi: "..."

Cô nàng nhìn đại mỹ nữ tóc đen dày cuộn sóng, khóe mắt điểm nốt ruồi son trong video, trong lòng chất vấn hàng vạn lần ——

Rốt cuộc tại sao Thịnh Dĩ lại độc miệng đến vậy?


Đang nói thì thấy người cô chờ mở cửa đi vào, Thịnh Dĩ liền tạm biệt Bối Lôi một tiếng rồi cúp video.

Cô đứng lên, chờ đối phương đến gần mới cất tiếng: "Chú Trần, lâu rồi không gặp.

Chú muốn uống gì?"

Trần Hồng Tài cười sang sảng: "Một ly Americano không đường."

Thịnh Dĩ gật đầu, nói lại với phục vụ xong cũng không vội vàng, chờ đối phương ngồi xuống nghỉ rồi hỏi han tình hình gia đình lẫn nhau một lúc.

Trần Hồng Tài lúc này mới nhấp một ngụm cà phê, ngược lại chuyển sang chính sự: "A Cửu, cháu yên tâm, cho dù chỉ đơn thuần là giao tình giữa chú và cha cháu, chú vẫn sẽ tìm cho cháu biên kịch tốt, đạo diễn tốt.

Chú Trần là nhà sản xuất, cháu còn không yên tâm sao?"

Thịnh Dĩ nhẹ nhàng khẽ cười: "Cảm ơn chú Trần."

Bộ truyện tranh của cô bán ra không ít bản quyền, mà Trần Hồng Tài có quan hệ khá tốt với cha cô, lại còn là người trong ngành, hôm nay chính là tới bàn bạc kế hoạch chế tác hoạt hình.

Nếu rating hoạt hình không tồi, bước kế tiếp sẽ làm điện ảnh với live-action.

Trong ngành này, không ít tác giả bán bản quyền xong liền dứt quan hệ với tác phẩm.

Nhưng Thịnh Dĩ không thiếu tiền, cho nên lúc bán bản quyền cô đã yêu cầu phải cấp đủ quyền hành, nếu không sẽ không bán.

Hai người nói chuyện cụ thể một lát, quyết định từng cái xong, Trần Hồng Tài lặng im vài giây, đột nhiên chuyển đề tài: "A Cửu, chú Trần nói đến cùng cũng là đã giúp cháu, có việc này...!Chú cũng muốn nhờ cháu."

Thịnh Dĩ nhẹ nhàng ngước mắt, không trực tiếp đồng ý hay không.

Trần Hồng Tài nói thế nào cũng là người đã lăn lộn trong giới mấy chục năm, lúc này đột nhiên lại cảm giác bị khí thế của một tiểu cô nương áp bức.

Ông bất giác nhéo ngón tay: "Chắc là cháu cũng nghe phong thanh, chú Trần gần đây đang đầu tư một chương trình tạp kỹ tên là《Bạn Cùng Bàn Ơi》.

Chương trình này định mời mấy nghệ sĩ, cùng với bạn cùng bàn hồi học sinh của nghệ sĩ ấy đến quay, cháu hẳn là cũng biết cặp đôi tương đối hot gần đây là Đoạn Minh Tễ và Uông Hân Đồng đúng không?"

...!Trùng hợp thật.

"Đúng vậy, hai người bọn họ chính là một đôi khách mời của chương trình này." Trần Hồng Tài lại nhấp thêm ngụm cà phê, "Bọn chú hy vọng bạn cùng bàn với nghệ sĩ là người ngoài ngành, như vậy tiết mục mới dễ dàng qua thẩm định, nhưng lại không hy vọng hoàn toàn ở ngoài giới.

Tuy Đoạn Minh Tễ cũng ngoài giới, nhưng anh ta là streamer trò chơi đã tự có fans với nhiệt rồi, đúng là một lựa chọn lý tưởng.

Chú không gạt cháu, bọn chú đang tiếp xúc với một cặp khác, là nghệ sĩ với một blogger."

Nói tới đây, Trần Hồng Tài tỉ mỉ đánh giá giá trị nhan sắc thần tiên của Thịnh Dĩ, càng nhìn càng thấy hài lòng.

Thịnh Dĩ thật ra hơi sửng sốt.

...!Không phải chứ?

Quả nhiên.

Trần Hồng Tài gật gật đầu: "Đạo diễn phí không biết bao nhiêu sức lực mới mời được Giang Liễm Chu.

Chính là Giang Liễm Chu đó! Nếu cậu ta có thể tham gia chương trình này của bọn chú, độ hot còn cần lo lắng sao?"

"Vốn dĩ, bọn chú chỉ cần Giang Liễm Chu có thể tới, cộng sự ngoài ngành là ai không quan trọng." Trần Hồng Tài nói tiếp, "Nhưng mà! Cậu ấy cho bọn chú một danh sách dài toàn các bạn cùng bàn mà cậu ấy vẫn nhớ, chú vừa liếc một cái đã thấy được tên cháu.

A Cửu, chuyện này đúng là duyên phận mà!"

Thịnh Dĩ: "..."

A.

Đúng là khiến người ta vui mừng.

Cô nhếch khóe miệng, "Chẳng phải mấy năm nay anh ấy hiếm khi tham gia tạp kỹ sao?"


"Đúng vậy." Trần Hồng Tài mỉm cười, giống như nhặt được tờ vé số một trăm triệu, "Đấy mới là điểm thu hút.

À đúng, chú Trần tiết lộ với cháu một chút."

Ông hạ thấp giọng, thần thần bí bí nói.

Thịnh Dĩ không để ý, vừa gật đầu vừa uống cà phê.

"...!Bên Giang Liễm Chu nói muốn xào CP một chút để hút nhiệt."

Thịnh Dĩ: "Phụt ——"

Cô ho khan vài tiếng, vội vàng đón lấy khăn giấy lau khóe môi, rồi lại xoa xoa di động.

Màn hình di động sáng lên rồi mở khóa, hiện lên ảnh chụp màn hình vừa nãy Bối Lôi gửi, trên đó vẫn là dòng chữ "có điều nói đi nói lại, thực sự có người không dựa CP mà vẫn hot đó thôi.

Ví dụ Giang Liễm Chu..."

Thịnh Dĩ: "..."

Thịnh Dĩ mặt không biểu tình.

Nếu đã mở khóa điện thoại, Thịnh Dĩ dứt khoát gửi một biểu tượng cảm xúc cho Trần Hồng Tài.

Trần Hồng Tài hoàn toàn không hiểu, nhìn chằm chằm màn hình, thấy một biểu tượng hình người (? chắc là thế) đang đánh con dê nhỏ (? có lẽ vậy).

"...!Vậy là ý gì?"

Thịnh Dĩ rất thản nhiên giải thích nghi hoặc của Trần Hồng Tài.

Cái này gọi là ——

"Đánh mị (5)."

(5) Là một từ đồng âm với tiếng Nhật, phiên âm "da mie", thể hiện sự từ chối.

-------------

Tác giả có lời muốn nói:

Lâu rồi không gặp các vợ =w=, mẩu chuyện nhỏ ngọt ngào cho mọi người thưởng thức nè.

Đúng là lâu rồi không đăng bộ mới (chắc là cũng chưa có lâu lắm), dạo này tương đối bận, làm luận văn xong lại sửa "Trời Sinh Thích Em", xuất bản "Biến Thần Thành Của Riêng", A Dung nói có sách, mách có chứng! Đã giải quyết xong hết, truyện mở đầu cũng thuận lợi, sách xuất bản và ngoại truyện đều OK~

Có một số suy nghĩ (hoặc rà bom gỡ mìn) về truyện này, vui lòng đọc kỹ, không có vấn đề gì thì lướt tiếp!

1.

Truyện này không có nguyên mẫu, xin mọi người rạch ròi một xíu, nếu bình luận tên nghệ sĩ, tôi nhìn thấy sẽ xóa đó.

2.

Đây không phải truyện giới giải trí đơn thuần, nữ chính chỉ làm nghiệp dư, không hề ra mắt, nam chính cũng không phải idol, dựa vào tác phẩm kiếm sống, tình yêu mất tư cách thần tượng.

3.

Chương trình tạp kỹ sẽ bắt đầu ở chương tám, chương chín, bộ này chủ yếu là tuyến tình cảm của nam nữ chính, không hoàn toàn là chương trình tạp kỹ.

Mọi người thấy thích thì có thể xem thử một xíu~








Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận