Cá Trong Lồng


Mục đích đã đạt được, Hạ Linh rất hài lòng nhận lại điện thoại, hướng Bách Hành gật gật đầu, "Được rồi, cậu mau trở lại hội trường đi, buổi đấu giá vẫn chưa kết thúc đâu.

"

Bách Hành ừ một tiếng, không nghĩ nhiều, nhấc chân rời đi.


Hạ Linh đứng ở phía sau cậu, nhìn hai bàn tay lộ ra khỏi tây trang, vừa rồi anh liền để ý tới đôi tay này, khớp xương rõ ràng, thon dài trắng nõn, giống như ngọc cao cấp, tỏa sáng lấp lánh.


Đẹp đến mức như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc tinh xảo.


Hạ Linh không vội xem nội dung mạng xã hội của Bách Hành, cũng không quay lại hội trường đấu giá, gửi tin nhắn cho Vương Sóc nói mình đi trước, vòng đến cửa sau, đi ra bãi đậu xe lấy xe.


Trên đường về vẫn kẹt xe khiến người ta phát bực, nhưng so với bực bội lúc đi, khi về tâm tình Hạ Linh lại rất tốt, ít nhất lần này, anh không chỉ có thêm mấy vạn, mà còn tìm được nguồn linh cảm mới là Bách Hành.



Cũng không biết Bách tiểu thiếu gia đối với anh có ấn tượng thế nào?

Nhiều năm này, Hạ Linh chủ động tấn công chỉ có một lần thất thủ, chuyện này khiến anh buồn bã hai tháng, nhưng lúc ấy anh còn trẻ, không hiểu được chân lý tình cảm chỉ là chút gia vị, bây giờ cho dù thật sự không thể thành công, nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy đáng tiếc.


Lang thang giữa những bông hoa, Hạ Linh tuân thủ ba nguyên tắc, không lạm giao, không xuất quỹ, không lừa hôn.


Hai điều trước quá vô vị, điều cuối cùng thì quá thấp kém.


Chỉ cần anh giữ vững lập trường, chỉ là yêu đương mà thôi, dễ hợp dễ tan, ai cũng không có tư cách chỉ trích cách sống của anh.


!.


Hạ Linh không lấy được bao nhiêu thông tin hữu ích từ trang cá nhân trên mạng xã hội của Bách Hành, bởi vì Bách Hành ngoài chia sẻ bài hát nào đó, còn lại đều không có gì.


Nhưng anh không vội, cũng không lập tức đi gửi tin nhắn cho Bách Hành, quá chủ động ngược lại sẽ khiến người ta hoài nghi.


Nhưng Hạ Linh không nghĩ tới, ba ngày sau, ở danh sách khách hàng của công ty nhìn thấy tên Bách Hành.


Nói đúng hơn, cậu không hẳn là khách hàng, mà chỉ Lạc người thay cô của mình Bách Hồng mua một sợi dây chuyền màu xanh lam, trong vòng hai ngày sẽ có người đích thân mang sợi dây chuyền này đến Bách gia.


Cuối cùng thì Hạ Linh cũng hiểu được vì sao lúc nhìn thấy cái tên Bách Hành này lại cảm thấy quen thuộc, hai tháng trước anh cùng đồng nghiệp nói chuyện phiếm, tên Bách Hành được đồng nghiệp nhập vào máy tính.



Họ Bách không quá phổ biến, nhưng ở thành phố A, họ Bách lại rất có tiếng.


Khác với những ông chủ sau này mới giàu có, Bách gia là một thế gia chân chính, bắt đầu từ thời dân quốc, Bách gia trên thương trường đã rất có danh khí, sau nhiều biến động, Bách gia xem xét thời thế, chọn đúng phương hướng, vì vậy đứng vững gót chân trong dòng chảy của thời đại, phát triển đến bây giờ, địa vị cực kỳ lớn.


Bách Hành, chính là cháu trai nhỏ nhất của nhà họ Bách.


Mẹ cậu sau khi sinh cậu ra bởi vì sức khỏe tổn hại quá nhiều một năm sau đó liền mất, Bách Hành mất mẹ từ khi còn rất nhỏ, lại là em út trong nhà, tự nhiên là nhận hết mọi sủng ái của người nhà.


Cậu có một người anh hơn mình mười lăm tuổi và một người chị lớn hơn mình mười tuổi, do cách biệt tuổi tác khá lớn, cơ hồ bọn họ đều hết mực cưng chiều đứa em trai này, mà người cô Bách Hồng theo chủ nghĩa độc thân đến nay cũng 38 tuổi vẫn chưa lập gia đình, cũng xem cậu như con ruột, đem tất cả tình yêu thương của một người mẹ cho cậu.


Có thể nói, Bách Hành năm nay 20 tuổi lớn lên dưới sự cưng chiều của người nhà họ Bách, đồng nghiệp cậu còn trêu chọc, nếu có thể, có lẽ người nhà họ Bách còn hận mỗi khi Bách Hành ra ngoài, đi đến đâu liền trải thảm đến đấy, bảo vệ cậu khỏi khói lửa nhân gian.


Hạ Linh cảm thấy đồng nghiệp nói có hơi quá, nhưng nghĩ đến gương mặt không nhiễm một tia khói lửa nhân gian kia, lại không tránh được tin tưởng mấy phần.


Cũng chỉ có người được che chở đến lúc trưởng thành, mới có thể đến hai mươi tuổi vẫn còn cảm giác thuần khiết.



Sau khi biết được thân phận của Bách Hành, Hạ Linh nhất thời có hơi do dự, tự hỏi liệu mình có nên đi trêu chọc vị Bồ Tát này không, nhưng anh cũng không rối rắm quá lâu, theo quan điểm của anh, một đoạn tình cảm cũng không phải chuyện lớn gì, huống chi Bách Hành sớm muộn gì cũng sẽ yêu đương, cùng một người kinh nghiệm phòng phú như anh hẹn hò chưa chắc đã là chuyện xấu gì.


Ít nhất là Hạ Linh thật sự thích Bách Hành —— gương mặt kia.


Sau khi quyết định, Hạ Linh chào hỏi với người đồng nghiệp chuẩn bị giao sợi dây chuyền xanh lam, quyết định đi cùng đồng nghiệp đến Bách gia thử vận may, nếu có duyên, có lẽ còn có thể tạo ra tình huống gặp mặt bất ngờ.


Đồng nghiệp kinh ngạc, "Cậu cuối tuần nhàn rỗi sinh nông nỗi muốn tăng ca à?"

"Tôi muốn nhìn xem nhà của người có tiền là như thế nào.

" Hạ Linh cười xua xua tay với đồng nghiệp, chỉ chỉ đồng hồ ý đã đến giờ tan làm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận