Chương 19
2h30’
Tại quán kem Blue :
Chi và Quân sau khi bàn về chuyện làm người yêu giả xong thì đi đến quán kem Blue.
- Đi đâu thế. Giờ mới về hả. - Thư liếc Chi và Quân.
- Đi chơi.
- Hẹn hò áááááá… - Linh kéo dài giọng.
- Thật à… - Khánh.
- Chẳng tin được 2 người. - Kiệt nói như hiểu hết mọi chuyện á.
- Không tin thì thôi!. - Chi và Quân hét toáng lên.
Bỗng…
*Reng reng reng*
Tiếng chuông điện thoại của Quân vang lên.
- Điện thoại của ai thế… - Chi.
- Đừng nói là Ba Mẹ tôi gọi về nhá… - Thư hốt hoảng.
- Cúp học cơ mà… - Khánh.
- Ặc ặc tôi mà bị gọi về chắc ăn mắng té tát mất. - Kiệt than vãn.
- Hic. Tớ chưa muốn ăn đòn đâu… - Linh lo lắng.
- Ê ê là điện thoại của tôi cơ mà. Mấy người lo lắng, than vãn cái gì. - Quân lườm 5 người kia.
- Ờờờờờờờ!. - Cả đám đồng thanh, kéo dài giọng.
*Cạch*
Quân nhấc máy.
- Alo.
- CON DÁM CÚP HỌC HẢ. CÓ MUỐN ĂN ĐÒN KHÔNG THÌ BẢO NÀO…VỀ NHÀ NGAY LẬP TỨC!. ĐỪNG ĐỂ BA PHẢI KÊU VỆ SĨ VÁC CON VỀ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!.
Đầu dây bên kia vặn hết công suất, hét lên.
Khiến…
Quân - Người đang nghe điện thoại, Chi, Thư, Khánh, Linh và Kiệt - Những người hóng chuyện như thủng màng nhĩ luôn. Hô hô, thế là anh Quân của chúng ta đã bị trúng phương án thứ 3 rồi. Còn đám hóng chuyện kia vì tò mò chuyện của người khác nên bị trúng ké cũng đáng đời lắm.
- Hì hì thôi đi về đi. - Chi.
- Về luôn đi. - Thư.
- Điếc cả tai… - Linh.
- Giọng của Ba mày sao mà to dữ thế. - Khánh.
- Thủng cả màng nhĩ. - Kiệt.
- Ai kêu tụi mày cứ nghe nghe ngóng ngóng như đúng rồi cơ. Bị trúng ké cũng đáng đời tụi mày lắm. Thôi tao về đây. Bái bai tụi mày nha. Híc híc. - Quân nói rồi bỏ về nhà. Nếu anh không về á, chắc bị Ba anh băm ra thành trăm mảnh luôn quá.
- Tội nghiệp. - Chi.
- Sắp đến tụi mình rồi đó. Còn tội với chả nghiệp nữa à. - Thư.
- Híc khổ ghê cơ. - Linh.
- Thôi cách tốt nhất là về nhà trước. Kẻo thủng màng nhĩ tập 2 thì chết. - Khánh.
- Đúng, thà về nhà rồi bị thủng màng nhĩ 1 lần còn hơn… - Kiệt.
- 2 lần. - Linh bồi thêm vào.
- Híc. Thế ai thích về thì về đi. Tui tắt nguồn điện thoại… - Chi.
- Hô hô thông minh gớm. - Thư.
- …
- …
Rồi cả đám nói về chủ đề “Cúp Học, Bị Ba Mẹ Mắng” mãi.
Tới 5h30’ thì :
- Ui trời ăn no quá đi. - Chi.
- No rồi hở. - Thư.
- Tớ vẫn chưa no mấy… - Linh ( chị ăn như heo í ).
- Thôi đừng ăn nữa. Không khéo thành con heo đó nha. Ha ha. - Kiệt chọc tức.
- Nói cái gì đó hả… - Linh giơ nắm đấm lên trước mặt Kiệt.
- Ờ thì…
- Hứ. Ứ làm bạn với Kiệt nữa. Ứ chơi với Kiệt nữa. - Linh phồng má trợn mắt.
- Thôi đừng giận mà. Trêu tí thôi mà… - Kiệt.
- … - Chi.
- … - Thư.
- … - Khánh.
Rồi…
Chi lên tiếng :
- Thôi tính tiền rồi ai về nhà nấy!. Mệt quá!.
- Ừ. - Thư.
- Mệt nhất là với cái cặp đôi điên điên khùng khùng kia. - Khánh nói nhỏ với Chi và Thư.
( T.g : Chẳng lẽ nói to để ăn chửi à :v. )
- Ai ra tính tiền đi. Móc ví ra. - Linh cười cười.
- Sao Linh không tính tiền đi, tự dưng kêu người khác làm gì. - Kiệt liếc Linh.
- Thì…
- Thì-làm-sao?!. - Cả đám đồng thanh.
- Linh quên ví tiền ở nhà rồi. He he. - Linh gãi đầu, cười trừ.
*Ầm*
Cả đám xém té ghế luôn.
- Thôi được rồi. Để tớ trả tiền cho. - Chi.
- Ừ ừ trả đi. - Thư.
- Nhanh lên nhé, tôi còn phải về nhà nữa… - Khánh.
- Cảm ơn bạn Chi “iu” quý. - Linh *long lanh*.
- Đỡ phải trả tiền. Hô hô. - Kiệt.
- …
- …
- …
- …
Rồi mọi người ngồi bàn tán chuyện trên trời dưới biển. Còn Chi thì đi tính tiền.
Tại quầy kem :
- Chị ơi cho em tính tiền. - Chi.
- À. Em và bạn của em ăn gồm kem vani, kem dâu, kem socola, kem bạc hà, … ( Nói chung là rất rất nhiều ). Tổng cộng chắc là 2 triệu 500k. - Chị phục vụ nói.
Chắc là cái con nhỏ Linh kia ăn đây mà… Chi nghĩ thầm.
Chi bắt đầu lục túi kiếm ví tiền.
- A. Đây rồi. - Chi.
Chi đưa cho chị phục vụ cái thẻ ATM bạch kim mà Ba Chi cho.
Và…
Rồi…
1s
2s
3s
4s
5s
- Em ơi. Thẻ này đã bị khóa tài khoản, không thể sử dụng. - Chị phục vụ nói.
- Hả. Cái gì,... - Chi la toáng lên.
Trời ơi chỉ vì cúp học 1 buổi mà sao Ba nỡ… Chi hét toáng lên…trong bụng.
- Vậy thôi. Em trả chị 2 triệu 500k tiền mặt nè. - Chi nói.
- Ừm.
Chi đưa cho chị phục vụ 2 triệu 500k tiền mặt rồi đi đến cái bàn ở chính giữa quán kem. Vừa thấy Chi đi đến, Thư, Khánh, Linh và Kiệt đồng loạt đứng phắt dậy. Tư thế chuẩn bị đi về.
- Nè tính tiền xong rồi. - Chi.
- Ừ về thôi. - Thư.
- Về nhà bị Ba cho ăn quật thôi thì có. - Linh.
- Chuyện đó tính sau đi. - Khánh.
- Cứ về đi đã. - Kiệt.
Rồi cả lũ kéo nhau đến khu để xe. Sau đó mọi người lên chiếc xe của mình và phóng đi. Đường ai nấy về. Chi, Thư, Linh thì đương nhiên là cùng 1 đường. Còn Khánh thì về biệt thự mà Quân, Nam, Khánh đang sống ( gọi QNK cho nó nhanh ). Kiệt thì cũng về phóng xe về nhà mình.
( T.g : Nhiều nhân vật loạn hết cả lên :v )
Tại biệt thự CNTL ( Thêm tên viết tắt của Linh vào ) :
Ở phòng khách.
Ba của Chi ( Nhi ), Ba của Thư, Ba của Linh đang ngồi trong phòng khách nói chuyện gì đó.
Bỗng…
*Cạch*
Nhi bước vào phòng khách.
- Con chào Ba. Cháu chào 2 Bác. - Nhi lễ phép nói.
- Chào con gái yêu. - Ba Chi ( Nhi ).
- Chào cháu. - Ba của Thư và Ba của Linh đồng thanh.
- À, còn chuyện tụi con ( Ý nói Chi, Nhi, Thư và Linh ) phải đến Hàn Quốc là thật sao. Mà tại sao tụi con phải đến đó. - Nhi vô cùng ngạc nhiên khi nói đến chuyện “Đến Hàn Quốc”.
- Là thật đó. Vì sao à...Thì các con đến đó để học thôi... - Ba Chi ( Nhi ) thản nhiên đáp.
- Dạ vâng. - Nhi nói rồi bước ra khỏi phòng khách.
Nhi nghĩ thầm :
Vậy là đến Hàn Quốc thật sao. Chẳng lẽ vì chị Chi, Thư và Linh cúp học?!...
( T.g : Nghiêm trọng đến như thế sao :v )
---Hết Chương 19---