Chương 34
Sáng hôm sau :
Tại trường Sao Sung :
Ở phòng y tế.
- Oáp. - Bin vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài.
- Cô dậy rồi hở. Ngủ gì mà như heo thế. - Woon nhìn Bin, phì cười vì hành động này của Bin.
Tiện thể chọc tức luôn.
- Cái gì. Anh có muốn chết không hở. - Bin tức giận hét lên.
- Ai mà chẳng muốn sống. Nếu muốn chết thì tôi đã nhảy lầu tự tử rồi. Ngu gì mà để cô giết chết cơ chớ. - Woon nói làm Bin tức sôi máu, chỉ muốn đấm 1 phát cực mạnh vào cái bản mặt đó của Woon.
- Mà bây giờ là mấy giờ thế. - Bin.
- 6h.
- Phù, may quá. Mới 6h tối thôi. Tôi về nhà ăn cơm nhé. Pái pai.
- Sáng.
- Ý anh là sao.
- Tôi nói bây giờ là 6h sáng. - Woon nói.
- …
Im lặng.
1s
2s
3s
4s
5s
- CÁI GÌ CƠ - Bin la toáng lên làm Woon muốn ôm bụng cười, nhưng phải giữ hình tượng nên đành thôi.
Giờ Bin mới nhớ ra hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
- Ôi má ơi, thế thì tôi đã ngủ lại đây sao. Mà ai mang tôi vào đây thế. - Bin.
Nhưng Bin lại không nhớ rằng ai đã cứu Bin.
Tò mò ghê.
- Có 2 người cứu cô. - Như đọc được suy nghĩ của Bin, Woon trả lời.
- Là ai và ai. - Bin thắc mắc.
- Không nói.
Woon nhếch môi, cười, nói làm Bin cụt hứng.
- Cô có giỏi thì hôn tôi đi. Tôi sẽ nói cho. - Woon cười đểu nhìn Bin làm Bin sởn gai óc, nổi da gà.
*Bốp*
Bin ném cái cặp sách của Bin vào đầu Woon.
- Biến thái! Chết đi!
Bin hét toáng lên rồi hậm hực bỏ đi.
Để lại Woon đang dở khóc dở cười, la oai oái vì đau.
- He he đó mới là Bin của tôi chứ. Ai da đau quá. Con gái gì mà chẳng nữ tính gì cả!
- Nhưng tôi lại thích em vì cái tính cách bốc đồng đó.
Woon nhếch môi, cười.
Bin vừa đi vừa nghĩ :
Đúng là tên biến thái có 1-0-2 mà.
Nhưng mặt của Bin lại đỏ như gấc khi nghĩ lại.
Bỗng…
- Ặc thôi chết. Quên cái cặp rồi. - Bin.
Vì Bin mặc đồng phục rồi nên chắc không cần về nhà gì nữa.
Nhưng còn cái cặp...
- Hức hức làm sao bây giờ. Quay lại thì lại gặp cái bản mặt của tên biến thái đó. Nhưng...còn cái cặp…
- Thôi kệ. Chuyện đó tính sau. Khi nào vào học thì chỉ bị phạt thôi mà…
Bin nói rồi vừa hát vừa nhảy chân sáo đến lớp.
( Chị này kì cục nhỉ )
.
.
.
Ju và Hy đang ngồi ở căng-tin ăn sáng vì sáng giờ chưa ăn gì. Đã thế, suốt đêm thao thức vì suy nghĩ và lo lắng cho Bik ( Tuy mấy chị hay trêu chọc nhau và móc đểu nhau nhưng rất quan tâm nhau và sống rất tập thể, ít khi 4 chị tách nhau ra và mỗi người đi 1 hướng lắm, “1 người mọi người, mọi người vì 1 người” mà. Đến cả t.g còn ngưỡng mộ tình bạn của mấy chị nữa là *cảm động rơi nước mắt* ). Còn Bin thì Woon đã nhắn tin cho 2 người rằng Bin đang ngủ ở phòng y tế nên cả 2 không lo lắng gì nữa.
- Hức. Tao sắp thành con gấu trúc panda rồi. - Ju than thở.
- Mày nói nhiều thế. Mày có biết là mày đã lặp lại cái câu đó bao nhiêu lần rồi không. - Hy.
- Bao nhiêu.
- Mày còn nói nữa à. Hơn 40 lần rồi đó.
- …
- …
Sợ làm phiền Hy nên Ju im lặng là vàng, cho chuyện nó xong.
.
.
.
Bin vừa chuẩn bị mở cửa vào lớp thì.
Bỗng…
*Rầm*
Cánh cửa ra vào mở ra.
Và…
*Bốp*
- Á á á á á đau quá. Đứa nào láo thế. - Bin tức giận hét lên, ôm mũi đang bị chảy máu vì va chạm.
- Ủa. Cậu có sao không. Mình xin lỗi nhé. - Vâng, người bước ra là Yin.
- Tưởng xin lỗi là xong hả. - Bin.
- Thế cậu muốn mình làm gì nào. - Yin.
- Làm thế nè nè…
*Bốp*
Bin tức giận đấm 1 phát vào cái bản mặt đang ngơ ngác của Yin.
- Á. - Yin.
- Hô hô đáng đời lắm. - Bin.
- Nè nè đừng có thấy tôi hiền là bắt nạt nhá. - Yin hậm hực chỉ tay vào mặt Bin.
- Làm gì nhau nào. - Bin khoanh tay, cười đểu.
- Làm gì…
- Làm gì…
Cả 2 mặt đối mặt, giơ nắm đấm ra và…
- Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này! - Bin và Yin đồng thanh.
Kết quả :
Bin : Thua thảm ( Kéo )
Yin : Sung sướng vì thắng ( Đấm )
- Mà sao cậu lại đi ra từ lớp tôi. Định theo dõi tôi chắc. Thích tôi rồi hả. - Bin.
- Đừng có đùa. Tôi đến tìm Bik thôi. - Yin chối.
- Xạo thế. Tôi không tin. - Bin.
- Cậu tin tôi hay không tin thì có liên quan gì đến tôi đâu. - Yin.
- Có liên quan đó.
- Ở điểm nào.
- Ở điểm là tôi đang nói chuyện với cậu.
- À thì…
- Sao. Còn muốn cãi nữa hả. Muốn ăn đấm không. Cãi dở mà cứ thích cãi. Về nhà mà thể hiện đi em ơi. Xùy xùy! - Bin xua xua tay kiểu như muốn đuổi “tó” á.
Yin tức hộc máu.
- Nè nè, cậu định đuổi ai đó hả. Tôi đi đâu là quyết định của tôi chứ của cậu à. - Yin nói.
- Ờ thì…
Bin cứng họng.
- Há há cãi dở mà cứ đòi cãi cơ. - Yin.
Rồi cứ thế…
Cứ cãi nhau mãi như thế, đúng hay sai vẫn cứ cố cãi.
.
.
.
*Reng reng reng*
Vào học.
Mọi người nhanh chóng lên lớp của mình.
Tại lớp 11A1 :
Tuy đang là giờ học nhưng Kyung và Ha mỗi người làm 1 việc riêng chẳng đâu vào đâu cả. Kyung lấy chiếc dế yêu “quí” của mình ra và lướt facebook. Ha thì đọc truyện tranh conan tập mới nhất hiện giờ.
------------------------------------
( Kyung trước )
Kyung : Hế lô.
Ju : Lô cái bô nhà anh í. Sao lúc nào thấy tôi online phát là nói chuyện với tôi luôn thế.
Kyung : Tôi thích.
Ju : Vì sao anh lại thích.
Kyung : Thích đâu cần lí do.
Ju : …
Kyung : Hì hì đùa thôi.
Ju im lặng.
Kyung : Ê ê giận rồi hở. Tôi xin lỗi mà.
Ju im lặng.
Kyung : Tôi biết tôi sai rồi mà.
Ju im lặng.
1s
2s
3s
4s
5s
Và…
Ju đã off.
------------------------------------
- Chết tiệt. Cái con nhỏ nè… - Kyung chửi thề.
Kyung bực mình tắt nguồn luôn.
Ở bên Ju thì :
- Cái quái gì thế. Sao lại hết pin đúng lúc mình đang định chửi tên đó. - Ju la toáng lên.
- Có chuyện gì thế, ồn ào quá. - Hy đang nghe nhạc thì bị tiếng hét cực “bự” của Ju làm phiền, liền chen vào.
- À không có gì đâu. - Ju.
- Ồn ào. - Hy.
- Ồn ào thì kệ tao.
- Ừ giờ tao kệ mày luôn đó.
- Xì…
Rồi mỗi người làm 1 việc, chẳng quan tâm người kia nữa.
.
.
.
Tại bệnh viện abc.
Ở phòng bệnh của “Bik” :
*Bốp*
Cái qué gì thế.
- Á! - Won la toáng lên khi bị cái gì đó đập vào đầu.
- Anh dậy rồi à, Won? - Bik ngồi trên giường, tay cầm cái gối, nhe răng cười.
- Em làm cái gì thế. - Won.
- Em dùng gối đập vào đầu anh. - Bik.
- …
- Hì hì tụi mình đi chơi đi. Ở đây chán lắm. Nằm mãi 1 chỗ em không chịu được đâu!
- Được rồi.
- Để em thay quần áo đã, rồi tụi mình đi!
- Ừ nhanh lên nhé.
Bik lon ta lon ta chạy vào WC. Won ngồi ở ghế đợi Bik.
5’ sau :
Bik bước ra với bộ váy màu vàng năng động khiến Won đỏ mặt, nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh :
- Em thay xong rồi à.
- Vâng ạ.
- Vậy chúng ta đi thôi!
- Hì hì vui quá.
Rồi tự dưng Bik ôm lấy tay Won rồi kéo đi. Won khá bất ngờ rồi chuyển sang lâng lâng hạnh phúc, nhưng mặt đã đỏ giờ còn đỏ hơn nữa.
- Chúng ta đến công viên đi anh! - Bik.
- Được rồi! - Won.
Rồi cả 2 kéo nhau đến khu để xe, lên chiếc xe BMW rồi phóng đến “công viên”.
Tại công viên Hoàng Gia ( Thuộc quyền sở hữu của tập đoàn Trần Thị Dương Thị