Chương 35
11h.
Tại công viên Hoàng Gia :
- Trưa rồi, chúng ta đi ăn đi. Anh đói muốn chết luôn rồi. - Won.
- Vâng. - Bik.
Rồi cả 2 đi đến 1 nhà hàng nào đó để ăn.
Tua nhanh nè.
.
.
.
Sau khi ăn xong :
- No quá đi. Hức hức. Đi không nổi luôn nè. - Bik xoa xoa bụng, than vãn.
- Ai kêu em ăn nhiều cơ. - Won.
- Ăn nhiều thì sao.
- Thì sẽ bị béo phì đó.
- Hức em không muốn bị béo phì đâu. Hức hức. Em hứa từ nay về sau sẽ không ăn nhiều nữa đâu.
- Ừ ăn ít thôi.
- Vâng.
Cả 2 vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ.
Bỗng…
*Bộp*
1 người phụ nữ đang đi thì bị 1 tên trộm cướp nào đó giật luôn cái túi xách.
- Á á á á á! Cướp! Cướp! Tên đó cướp túi xách của tôi!
Bik liền nổi máu “anh hùng”.
- Nè tên cướp! Còn không mau đứng lại! - Bik hét toáng lên.
Rồi đuổi theo tên cướp đó. Tên cướp đó thấy mối nguy hiểm đang ở ngay đằng sau mình nên chạy nhanh hơn ( Tên cướp này khôn dữ. Mà đúng là chị Bik nguy hiểm thật ).
- Đứng lại! Đứng lại!
- Đứng lại để cô chém tôi à? Ngu gì!
Tên cướp quay mặt lại, hét lớn...đủ để mọi người xung quanh nghe thấy hết.
- Còn không mau đứng lại! Có muốn chết không hả!
- Đứng lại còn chết hơn thì có!
Trên 1 con phố, có 1 người con gái đang rượt đuổi 1 người con trai. Mọi người xung quanh tưởng là 1 đôi tình nhân đang đùa nhau nên cũng không dám làm phiền 2 người. Tên cướp đó chạy vào trung tâm thương mại Hoàng Gia ( thuộc quyền sở hữu của tập đoàn Trần Thị và Dương Thị ). Bik thầm nghĩ tên cướp này khôn ra phết, trung tâm thương mại Hoàng Gia đang cực đông người nên chạy vào đó sẽ bị lẫn lộn với mọi người xung quanh và Bik không thể tìm ra tên cướp được. Nhưng Bik không bao giờ bỏ cuộc đâu nhá, vẫn ngoan cố chạy đi tìm tên cướp. Bỗng, Bik thấy tên cướp chạy vào WC nam.
- Ặc ặc. Tên cướp kia! Mi là cướp mà sao khôn dữ thế! - Bik tức giận nhìn về phía WC nam.
- Không được. Bắt cướp quan trọng hơn!
Rồi Bik quyết định chạy vào WC nam để tìm tên cướp.
Trong WC nam :
- Tên cướp kia! Mi ở đâu!
Tên cướp đang thay quần áo ở 1 phòng nào đó để Bik không thể nhận ra. Ai ngờ, Bik còn vào luôn cả WC nam để tìm tên cướp. Tên cướp thầm nghĩ :
Ôi má ơi. Sao con nhóc đó dai như đỉa thế nhỉ.
Và…
Bỗng...
*Rầm*
Bik đạp cửa phòng của tên cướp làm cánh cửa đó đổ rầm cái.
- Tôi biết rồi nhé. Anh ở đây chớ gì.
- …
Tên cướp đang thay đồ.
Khi tên cướp đó không đội khăn, trùm mặt kín mít thì trông cực kì đẹp trai luôn nhá.
- Anh là…
Ặc. Chẳng lẽ nhỏ đó biết mình sao…
- Đẹp trai quớ. Anh là tên cướp đó đúng không. Nếu anh là tên cướp đó thì tôi có thể tha thứ cho anh vì tội trộm cắp. Nhưng anh phải trả cho người phụ nữ đó cái túi xách kia. - Bik vừa nói vừa liếc cái túi xách được treo trên giá.
Khi Bik vừa nói “Đẹp trai quớ” là tên cướp xém té ngửa luôn.
- Được rồi! Nhưng tôi phải lấy lại thứ mà tôi bị mất đã. - Tên cướp nói làm Bik chẳng hiểu gì.
Rồi tên cướp lấy ra 1 cuộn video nào đó.
- Trả cô đó! Đi mà trả lại bà ta đi! - Tên cướp đó lạnh lùng nói, vứt cái túi xách vào mặt Bik, may là Bik bắt được không thì ăn đủ rồi. Bik hơi bất ngờ vì tên cướp đó...thay đổi nhanh như là chong chóng á.
Lúc thì bốc đồng, lúc thì lạnh lùng.
Tên cướp định đi thì…
- Ê tên kia. Anh tên gì. - Bik nói to lên để tên cướp nghe rõ.
Tên cướp nhếch môi cười.
- Tôi là người Việt Nam, chắc cô cũng là người Việt Nam nhỉ. Tên Hàn của tôi là Jeong Chae Ryu! Còn tên Việt Nam của tôi là Ngọc Gia Hưng! - Tên cướp nói, không quên tặng Bik cái nháy mắt.
-----------------------------------
Ngọc Gia Hưng : Jeong Chae Ryu ( Gọi là Ryu ) : 17 tuổi. Là 1 người bí ẩn, gia thế bí ẩn, cái gì cũng bí ẩn, ít có ai biết hết về anh ( Nhưng nếu các độc giả để ý kĩ 1 tí là có thể đoán được 1 phần gia thế của anh đó )
Cung hoàng đạo : Song Tử.
-----------------------------------
- Hả...Ừ…
Rồi tên cướp đó nhảy qua cửa sổ, bỏ đi ( Tầng 1 đó, không chết được đâu :v )
- Ngọc Gia Hưng à...Jeong Chae Ryu à...sao nghe quen quen thế nào í nhỉ. Ai ta...Sao mình lại không nhớ được. Á á á á á đau đầu quá! - Bik hét toáng lên, ôm đầu.
Đúng lúc đó, Won chạy vào WC nam.
- Bik!
- Anh Won ơi! Em đau đầu quá! Á á á á á!
Rồi Bik ngất lịm đi.
- Bik!
Won nhanh chóng đặt Bik lên lưng mình, rồi cõng Bik chạy đến chỗ khu để xe.
Lên xe và phóng đến bệnh viện abc.
Ở trên xe :
- ...Đáng lẽ tôi không nên đồng ý cho em đi chơi. Em bị xe tải đâm, làm gì có chuyện 1 ngày là khoẻ được. Đã thế em còn mất trí nhớ nữa. Giờ tôi thấy hối hận quá. Mong rằng em không sao! Cố lên nhé! 1 tí nữa là đến bệnh viện rồi! - Won lo lắng.
.
.
.
( Hì hì chương ngắn hơn rồi )
---Hết Chương 35---