Các Đại Tiểu Thư Xinh Đẹp Và Các Đại Thiếu Gia Siêu Quậy

Chương 7
*Reng reng reng*
Vào giờ học.
- Lên lớp thôi Nhi ơi!. - Chi.
- Vâng. Mặc kệ 2 cái tên điên đó đi!. - Nhi lườm Quân và Nam.
Rồi Chi kéo Nhi về lớp.
Quân và Nam tức hộc máu đuổi theo sau.
- Các cô dám nói tụi tôi điên?. - Nam.
- Tụi tôi nói 2 anh à?. Lỡ đâu là người khác thì sao?. - Nhi.
- Người khác là ai… - Quân.
- Ờ thì… - Chi lắp bắp.
Cả 4 vừa đi vừa cãi nhau, đấu khẩu, đấu võ mồm loạn xì ngầu. Vào lớp rồi vẫn cứ thế cơ. Thư và Khánh cũng đã vào lớp. Vẫn cứ như thế cho đến khi…
*Reng reng reng*
Tan học.
- Oh yeah!. Thoát tiết học của bà cô Độc ( Tên cô giáo dạy môn Toán ) rồi!. - Chi reo lên.
- Về thôi chị Chi, Thư ơi!. - Nhi.
- Ừm!. - Chi.
- Thôi tao bận rồi. 2 bọn mày về trước đi. - Thư nói rồi vội vàng chạy ra phía cổng sau.
- Ờ mày đi đi. Bọn tao về trước!.
Quân, Nam và Khánh cũng với lấy cái cặp sách.
- Về thôi!.
- Ờ!.

- Bọn mày về trước đi. Tao có chút việc!. Nói chung là bận lắm!. - Khánh nói rồi chạy đến phía cổng sau.
- Ờ...
Tại cổng sau.
Thư đang đứng đợi Khánh ( Ai kêu chị chạy nhanh quá làm gì ).
Bỗng…
- Bạn gì ơi. - Hạnh từ đâu đi đến.
- Hả. Có chuyện gì không bạn. - Thư hỏi.
- Mình để quên đồ ở nhà kho. Mà bây giờ vào nhà kho mình sợ lắm. Bạn có thể đi với mình không. - Hạnh tỏ vẻ sợ sệt làm Thư tưởng thật.
- Ừm được thôi. - Thư vui vẻ đáp.
- Cảm ơn bạn nhiều lắm. - Hạnh cười tươi rói.
Rồi Thư và Hạnh đi về phía nhà kho.
Đúng lúc Thư và Hạnh đi thì Khánh đi đến ( Sao anh xuất hiện đúng lúc thế?. ).
- Cô ta đâu nhỉ. Chắc đi WC. - Khánh nghĩ.
Và…
Rồi…
Cô Hoa từ đâu đi đến chỗ Khánh :
- Khánh!. Có người gửi cho em 1 lá thư nè!. Hình như người gửi là Thư đó.
- Em cảm ơn cô!.
Rồi cô Hoa biến đâu mất tăm ( như ma í ).
_ _ _
Nội dung bức thư :
Gửi Khánh
Em bận việc nên không thể đến chỗ anh được. Và có 1 việc em muốn nói với anh qua bức thư này, em đã có bạn trai rồi nên em không thể làm bạn gái anh. Em xin lỗi, mong anh thông cảm!.
Người gửi : Huỳnh Anh Thư
_ _ _
Khánh đọc xong thì nghi ngờ :
Cô ta có bao giờ nói năng lịch sự như thế đâu. Khánh nghĩ thầm.
Nhưng sự nghi ngờ dần tan biến, thay vào đó là sự tức giận tột độ :
- Bận việc à...Đi chơi với bạn trai thì có... Hừ…
Trong nhà kho.
- Bạn để quên cái gì?. - Thư hỏi.
Bỗng…
*Sầm*
Cánh cửa nhà kho đóng sầm lại làm Thư giật nảy mình. Thư vốn là 1 người không biết võ và được Chi và Nhi ( đai đen karate ) bảo vệ 24/24 nên không bị gì nguy hiểm.
Nhưng giờ làm sao phá được cửa để thoát ra ngoài bây giờ…
*Uỳnh uỳnh*
- Bạn gì đó ơi! Mở cửa ình với!. - Thư đập cửa uỳnh uỳnh.
- Hahaha đừng có mơ!. - Hạnh cười độc địa rồi bỏ chạy mặc dù lương tâm cắn rứt không thôi.

Nhưng khi Hạnh bỏ đi rồi thì...
- Haha!. Mày sẽ phải trả giá đắt!. - Người bí ẩn cười nham hiểm.
Rồi người bí ẩn đổ xăng vào trong đó và châm lửa.
*Phừng phừng*
Lửa càng ngày càng lan rộng.
- Á á á á á - Thư lùi lại phía sau, hét lên.
- Khụ...khụ…
Xong, người bí ẩn bỏ đi.
Tại cổng sau.
Khánh vẫn đang đứng đợi Thư. Khánh lo lắng nghĩ :
Cô ta sao không đến nhỉ…
*Reng reng reng*
- Alo. Ai thế?!.
- Cái thằng điên kia!. Thư đâu hả?. - Giọng hét của Chi vang lên từ đầu dây bên kia.
- ???
- Thư chưa về. Quân nói mày cũng chưa về. Chắc chắn mày đã đưa Thư đi đâu rồi đúng không. Mày mau trả con Thư lại cho tao!!! Tao chém chết mày bây giờờờờờờờ!!! - Chi gào lên làm Khánh ở đầu dây bên này muốn thủng màng nhĩ luôn.
( Chú thích : Chi sẽ thay đổi cách xưng hô từ tôi-anh thành mày-tao khi nào tức giận )
- Tôi cũng không thấy Thư đâu hết…
- Còn không mau đi tìm nó đi?!.
- À khoan. Tôi hỏi 1 câu. Thư có bạn trai chưa?!.
- Nếu có thì con Thư đã nói cho tôi rồi!. ( Thay đổi cách xưng hô nhanh gớm ).
- …
*Tít tít tít*
Khánh tắt máy, cho vào túi quần rồi chạy đi tìm Thư. Khánh vừa chạy vừa lo lắng nghĩ :
Rốt cuộc cô đang ở đâu…
Bỗng…
Hạnh lương tâm cắn rứt nên chạy đến thông báo cho Khánh :
- Thư đang ở nhà kho. Nhanh lên!.

Rồi Hạnh chạy đi.
- …
Khánh ngạc nhiên nhìn bóng dáng Hạnh đi khuất rồi chạy đến nơi được nhà kho và vô cùng kinh ngạc khi thấy nhà kho đang cháy. Khánh không suy nghĩ gì nữa mà xông thẳng vào nhà kho để cứu Thư.
Người bí ẩn đã nhìn thấy điều đó, định ngăn Khánh lại nhưng sợ ra mặt sẽ bị lộ nên đành đứng yên.
Bên trong nhà kho :
- Thư! Cô đâu rồi?!.
- Khụ...khụ…
- Thư! Cô đây rồi! Cố gắng lên nhé!.
- Khụ...khụ…
Rồi Khánh đỡ Thư ra khỏi đám cháy ( nhà kho ).
Đúng lúc đó có 1 thanh gỗ đang rơi xuống, điểm đến là đầu của Khánh nhưng ai ngờ…
Thư tỉnh lại, thấy có nguy hiểm nên đẩy Khánh ra và…
*Bốp*
Thư gục xuống.
- Thư ơiiiiiiiiiiiii… - Chi và Nhi hốt hoảng chạy đến.
- …
Khánh im lặng nhưng trong lòng đang dâng lên 1 cảm giác nhói đau kì lạ.
Quân và Nam cũng đã đến để tìm Khánh, kịp thời gọi cấp cứu đến đưa Khánh đang bị thương và Thư đang bất tỉnh đi. Người bí ẩn đứng ở 1 góc tường nghĩ, ánh mắt chứa đầy sự thù hận và đố kị, ghen tị :
Khánh...Tại sao anh lại bất chấp nguy hiểm cứu con nhỏ đó…
( Chương này viết “hơi” bị mỏi tay đó nha. Có gì sai sót mong mọi người cho ý kiến )
---Hết chương 7---


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận