Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký


Đến nay, Phượng Nương ở kinh thành cũng nhiều năm, Đoạn Sĩ Kiệt từ một tiến sĩ nghèo lên tới Thái Thường Tự Thiếu Khanh, muội muội từng nói, Phượng Nương trời sinh quý khí, mang vượng tướng.

Trong lòng ông cũng tán đồng, từ khi Phượng Nương sinh ra, hắn mới chậm rãi từ nông thôn đi ra, đọc sách biết chữ, từ một người dốt đặc cán mai trở thành một huyện quan phụ mẫu, đều là nhờ sinh ra Phượng Nương.


Mà Đoạn gia cũng là khi muội muội nuôi Phượng Nương, Đoạn Sĩ Kiệt cũng một đường thăng chức, từ tiến sĩ nghèo hoàn toàn không có phương pháp, không có chỗ dựa, lại một mà lên làm tới Thái Thường Tự Thiếu Khanh.

Phượng Nương được Hoàng Hậu nương nương yêu thích, hiện giờ lại phong làm huyện chủ.Từ xưa đến nay, vinh cùng vinh, tổn cùng tổn.Có Phượng Nương không có khả năng ông thật sự làm gì Đổng thị , bất quá hôm nay nhạc mẫu thật sự quá đáng, vì biểu bất mãn, cũng không thể cho Đổng thị sắc mặt tốt, ngẩng đầu vừa thấy Đổng thị còn đứng ở cửa đông phòng, lạnh mặt phất tay áo tới phòng hướng tây phòng.

Đi vào tây phòng, Trĩ Nương đã tỉnh lại, khí nhược tàn tạ mà dựa vào giường, Củng di nương ngồi ở bên cạnh, hai mắt doanh nước mắt, trong tay bưng một chén cháo, cháo trong có thể thấy đáy, gạo ít nhom.

Mặt ông tối sầm, đem cháo đoạt lấy “ Cháo này là từ nơi nào tới.”“Lão gia, là phòng bếp phân cho tây phòng theo phân lệ.”Trước mắt giờ Dậu đã qua lâu mà lúc này mới có thể có cơm ăn, chính xác là cháo loãng, có thể soi gương, Củng di nương hốc mắt hồng hồng, đau lòng mà nhìn nữ nhi.“Phụ thân, Trĩ Nương thể chất nhược hư, không nên ăn đồ bổ, nước cơm cũng thích hợp.”Bệnh mới càng bồi bổ thân mình, cháo như vậy đừng nói là người bệnh, thường nhân cũng chịu không nổi, Triệu huyện lệnh bưng chén, tay niết chặt.

Ô Đóa “Phác đông” một tiếng quỳ xuống:“Lão gia, hai ngày này còn có nước cơm, chứ trước đó vài ngày, di nương cùng tam tiểu thư đều phải ra phía sau phố mua thức ăn, bà tử phòng bếp nói trong phủ bận quá, không ai thay tây phòng chuẩn bị cơm canh.”“Ngươi cái nha đầu lắm miệng còn không mau đi ra ngoài.” Củng di nương gấp đến độ đứng lên, lại nói với Triệu huyện lệnh:“Lão gia, chớ nghe nha đầu này nói bậy, mấy ngày trước đây, đại cô nương thụ phong huyện chủ, trong phủ xác thật bận quá, thiếp cùng tam cô nương ở bên ngoài mua ăn, cũng khá tốt.”“ Choang!”Triệu huyện lệnh đem chén cháo trong tay quăng đổ, nổi giận đùng đùng mà vén rèm đi.Thân ảnh Triệu huyện lệnh biến mất ở trong phòng, Trĩ Nương cùng Củng di nương trao đổi ánh mắt, Củng di nương dùng khăn lụa lau khô nước mắt, thần sắc đau thương, gọi Ô Đóa tiến vào thu thập.


Ô Đóa tiến vào, nhìn cái phòng hỗn độn, lại mỉm cười, Trĩ Nương cho nàng một sự tán dương.

Thu thập xong, Ô Đóa đóng cửa đi ra ngoài, Củng di nương vừa vui vừa buồn nhìn Trĩ Nương, nữ nhi cũng có tâm nhãn, trước kia mỗi lần nghe nói việc hậu trạch xấu xa, Trĩ Nương đều không kiên nhẫn.Trĩ Nương là người nội tâm, đối với thân phận canh cánh ở trong lòng, không thích nghe những việc này, cũng may hiện tại cũng tỉnh ngộ không muộn.

Sự tình hôm nay là Trĩ Nương an bài, để Lan bà tử canh giữ ở bên ngoài, xa xa nhìn thấy lão gia lại đây, mới làm bộ bưng cháo chén lên, Ô Đóa cũng là người cơ linh, nhân cơ hội cáo trạng, hiện tại cứ xem lão gia làm như thế nào.phía Đông phòng Đổng thị cũng một đầu hỏa khí, quay đầu thì thấy Yến Nương hai má đỏ bừng mắt mê ly không biết nhìn về phía nào, điểm tâm cũng chưa hề đụng tới.


Bà ta cả kinh, Yến Nương có phải bị trúng tà?“Yến Nương, ngươi làm sao vậy?”Triệu Yến Nương tỉnh táo lại, đỏ mặt, cúi đầu, “Nương, không có gì.” Đổng thị cũng từng là thiếu nữ, nhìn nữ nhi có gì còn không rõ, “ Cũng mấy ngày rồi không thấy Hồng ca nhi, không biết có phải việc học quá nặng không.”Vừa nói bà ta vừa quan sát nữ nhi, Triệu Yến Nương khinh thường mà bĩu môi, lúc trước còn cảm thấy Đoạn biểu ca phong độ nhẹ nhàng, phụ thân lại là Thái Thường Tự Thiếu Khanh, nhà ở kinh thành, tự nhiên khuynh tâm.

Nhưng ở chùa Thiên m, một thoáng tương phùng thân ảnh Tư gia đại công tử trong lòng nàng ta liền say nắng, Tư gia là các lão ba đời, người trong thiên hạ đều biết đại công tử chính là các lão đời kế tiếp, Đoạn biểu ca chỉ là một công tử nhà Thiếu Khanh sao có thể so..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận