Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Triệu Phượng Nương ngồi xe ngựa chậm rãi ngừng ở cửa Đoạn phủ, giống như cũ Triệu thị ở cửa chờ, kinh thành thời tiết đã rất lạnh, Triệu thị mặc áo choàng chu sắc, biểu tình ẩn một chút mạt ưu. Xe ngựa dừng, Hoàng ma ma đỡ Triệu Phượng Nương xuống dưới, Triệu Phượng Nương tiến lên kéo tay cô cô: ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

"Cô cô cháu đã nói rất nhiều lần, không cần mỗi ngày đều chờ cháu, hiện tại trời lạnh lắm nếu bị đông lạnh thì phải làm sao bây giờ."

Triệu thị bớt lo lắng một ít, hỏi nàng chuyện ở trong cung, nghe chất nữ nói Hoàng Hậu nương nương muốn gặp Củng thị cùng hai vị muội muội, Triệu thị vội hỏi vì sao? Triệu Phượng Nương hơi mỉm cười:

"Hoàng Hậu nương nương nghe mẫu thân lớn lên có điểm tương tự nương nương nên nổi hứng thú, muốn gặp mẫu thân một lần, thuận tiện cho Yến Nương cùng Trĩ Nương tiến cung luôn."

"Thì ra là thế!" Triệu thị trầm tư: " Để các nàng tiến cung cũng được, nói không chừng nương nương sẽ nhìn mẫu thân ngươi với con mắt khác, đối với Triệu gia chúng ta cũng là chuyện tốt."

Triệu Phượng Nương cũng cho là như vậy, bảo người đến tòa nhà bên kia thông tri cho mẹ con Củng thị. Triệu thị cùng Phượng Nương sóng vai đi tới, Triệu thị bảo dưỡng rất tốt lại chưa từng sinh dưỡng qua, dáng người cũng như thiếu nữ yểu điệu, nhìn đại chất nữ còn có vài phần tương tự thị, khuôn mặt ưu sắc thêm một phần. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Mấy năm gần đây thị càng ít khi tiến cung, hy vọng Hoàng Hậu nương nương quên bộ dáng của thị đi. Tưởng tượng đến diện mạo mẹ con Củng thị, trong lòng không ngừng bồn chồn, cũng thật là gặp quỷ mà, thiên hạ to lớn thế cố tình xui cho đại ca gặp Củng thị, còn cưới rồi sinh ra nữ nhi, cũng thật là bất ngờ đến không thể bất ngờ hơn. Việc đã đến nước này, chỉ có thể đi một bước xem một bước, gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó thôi.

Triệu Phượng Nương đỡ thị vào nhà, lại phái người đến tòa nhà bên kia thông tri chuyện tiến cung rồi cho Hoàng ma ma đề điểm một chút cho họ lễ nghi.

Củng thị vừa vui vừa hoảng, tay không biết đặt đâu, Trĩ Nương đè lại:

"Nương chớ khẩn trương, bất quá là tiến cung thôi, Hoàng Hậu nương nương không phải yêu quái, nào có thể ăn nương chứ?"

"Ngươi đứa nhỏ này nói bậy gì đó, bị người khác nghe được, là không ổn." ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

"Nương, không phải là con giúp nương nhẹ lòng hơn sao, lại nói trong phòng chỉ mẹ con ta, ai nghe được chứ."

Trĩ Nương nghịch ngợm làm Củng thị cười, còn làm nũng Củng thị thực mau đã mềm lòng, rốt cuộc vẫn có chút sợ hãi, liên tiếp hỏi Trĩ Nương mặc xiêm y nào đẹp.

"Nương, tùy tiện mặc cái nào cũng đều đẹp."

"Ngươi đứa nhỏ này, còn ba hoa, con cũng nhanh bảo Ô Đóa tìm xem ngày mai mặc y phục gì, chớ có ở trong cung thất lễ đấy."

" Con cũng tùy tiện mặc cái nào cũng đẹp, ai bảo con lớn lên giống nương chi?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Củng thị bị nàng làm cho vừa thẹn vừa buồn cười, trong lòng khẩn trương tan không ít.

Chỉ chốc lát sau, Hoàng ma ma nhắc hai mẹ con những việc cần chú ý khi tiến cung cùng với dáng vẻ hành lễ cơ bản, hai mẹ con đều nghe thực nghiêm túc, tiến cung cũng không phải là đùa giỡn, một khi không cẩn thận thì lấy mệnh mà đền, vạn sự nhỏ xíu cũng phải quan tâm.

Hoàng ma ma trong lòng ám đạo thêm, trách không được trước kia bà ta cảm thấy hai mẹ con này quen mắt, lại không nghĩ ra là giống ai, ai dám nghĩ giống mẫu nghi thiên hạ một Hoàng Hậu nương nương chứ, cũng là các nàng mệnh tốt, lớn lên giống nương nương một chút, nếu nương nương cao hứng, các nàng bắt đầu phú quý cũng nên.


Thật ra bà ta không có tàng tư, chuyện nên đề điểm đều nói ra hết, nhìn hai mẹ con họ đều nhược nhược kiều kiều nhưng khi học rất nghiêm túc, cũng có linh tính, động tác đều giống nhau, ngày mai cũng có thể qua thôi. Mấy người họ không dám lăn lộn quá muộn, qua giờ Hợi là nhanh nghỉ ngơi, vì ngày mai phải dưỡng tinh thần thật tốt. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Củng thị nhờ nữ nhi giải khai, đi ngủ rất ngon nhưng ngày hôm sau khi ngồi trên xe ngựa thị lại khẩn trương tay cũng không biết đặt nơi nào, Triệu Phượng Nương mang Triệu Yến Nương tới đón họ, Triệu Yến Nương ngẩng đầu khinh thường nhìn nàng. Trĩ Nương lạnh lùng đảo qua, nhìn thẳng đối phương, Triệu Yến Nương thấy nàng khí thế bức người mà cúi đầu, buồn bực nghĩ Tam muội muội lại bắt đầu tà môn.

Củng thị không ngừng lo lắng, "Trĩ Nương, con nói nếu nương nói sai, Hoàng Hậu nương nương có thể trách tội nương không?"

"Nương, sẽ không, Hoàng Hậu nương nương nhân từ, sao lại cùng nương so đo, nương yên tâm, nương nương hỏi cái gì, nương liền đáp cái đó, không biết thì nói không biết, biết thì nói biết, nương nương dạng người gì mà chưa gặp qua, chỉ cần không tâm nhãn, ít nói nhìn nhiều khẳng định sẽ không có việc gì."

Củng thị nặng nề gật đầu, thầm hít một hơi, gắt gao kéo tay nữ nhi, hổ thẹn cười, nàng làm nương mà còn không bằng Trĩ Nương làm nữ nhi nhọc lòng.

Triệu Yến Nương trong lòng đánh bàn tính, phấn khởi cả đêm không ngủ ngon, hôm nay trên mặt phấn đánh một tầng phấn dày trắng bệch. Triệu Phượng Nương cũng đi cùng họ nhưng khác xe ngựa, đến cửa cung nàng ta dẫn đầu xuống xe, đi đến đỡ Củng thị, nhẹ giọng an ủi, "Mẫu thân, chớ hoảng hốt, Hoàng Hậu nương nương thập phần hiền lành." Củng thị miễn cưỡng cười trừ, cảm tạ nàng tri kỷ.

Thủ vệ đều nhận thức Triệu Phượng Nương, theo lệ phái người thông báo liền dẫn mấy người họ vào.

Thái giám dẫn đường đi phía trước, Triệu Phượng Nương là khách quen trong cung, biểu tình nàng ta thả lỏng, Trĩ Nương cúi đầu đi đường, Triệu Yến Nương lại nhìn xung quanh bị phú quý trong cung mê mắt. Chờ đến Đức Xương Cung, Cầm ma ma đón ở cửa, đem mấy người họ vào, lại đi đến nội điện bẩm báo Hoàng Hậu.

Hoàng Hậu ngồi trước gương, ma ma chải đầu đang cắm cây trâm cuối cùng, các cung nữ cúi đầu đứng ở hai bên, thấy Cầm ma ma tiến vào, Hoàng Hậu nhìn gương, phượng thoa trên đầu phát ra ánh lóa mắt, bà ấy tùy ý hỏi:

"Ngươi vừa rồi có thể thấy được Triệu phu nhân, có thật sự giống bổn cung không."

"Xác thật có một hai phân tương tự, nhưng nàng ta bất quá là có diện mạo hơi giống, nào có được như nương nương thiên nhân chi tư." Hoàng Hậu cười cười, đáy mắt ba quang liễm diễm:

"Ngươi nha, cũng học những người đó, dùng lời hay tới trêu ta."

Cầm ma ma giả vả miệng mình;

"Lão nô miệng nói càng sai, phải nói là núi đá sao có thể cùng ngọc liêu so sánh chứ, tuy cùng là vật liệu đá, lại cách biệt một trời, đem nàng ta cùng nương nương đánh đồng, lão nô đáng chết."

" Thôi, càng nói càng quá, đi ra ngoài xem đi."

Hoàng Hậu nương nương được Cầm ma ma đỡ tay, các cung nữ theo ở phía sau chậm rãi đi đến đại điện. Triệu gia đều đứng dậy, thấy Hoàng Hậu nương nương ra tới, trừ bỏ Triệu Phượng Nương mấy người họ đều quỳ hành đại lễ. Hoàng Hậu ngồi trên bảo tọa, nhìn xuống mấy người họ, chậm rãi mở miệng;

"Ngẩng đầu lên, để bổn cung nhìn xem."

Mấy người họ theo lời nửa ngẩng đầu, mí mắt cũng không dám nhấc lên. Hoàng Hậu đỡ bảo tọa, chậm rãi nắm chặt, ánh mắt lợi quang thẳng tắp ngó, chỉ trong chốc lát lại buông tay ra. Củng thị xác thật là có chút giống bà ấy, nhưng con gái Củng thị mới càng giống, tâm bà gợn sóng, đầy bụng nghi vấn.

"Đều đứng dậy đi, ban tọa." Cầm ma ma cho cung nữ bưng tới mấy cái ghế nhỏ, đặt bên cạnh nhóm người Củng thị, Củng thị không dám ngồi, hôm qua Hoàng ma ma không có nói việc Hoàng Hậu nương nương sẽ ban tọa, giờ ngồi hay là không ngồi?

Triệu Phượng Nương nhỏ giọng nhắc nhở, "Mẫu thân, mọi người ngồi hết đi." Sau đó chính nàng ấy ngồi xuống, chỉ dựa gần ghế biên, Củng thị thở phào nhẹ nhõm, học theo bộ dáng đó ngồi xuống, Yến Nương cùng Trĩ Nương cũng học theo. Trĩ Nương nhân lúc ngồi xuống, nhanh chóng ngẩng đầu xem lén người trên bảo tọa quý khí bức người - Hoàng Hậu. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Hoàng Hậu dung sắc diễm lệ, thần sắc sâu không lường được, vừa lúc đó cũng nhìn nàng, bốn mắt va chạm đồng tử phảng phất như vượt qua thời gian, thấy bộ dáng mình khi niên thiếu, không khỏi rung động một chút.


Triệu Yến Nương ngồi xuống, trong mắt hưng phấn không ngừng đánh giá bài trí trong điện, trong lòng dâng lên một trận cuồng nhiệt, tham lam mà nhìn trụ kim tường ngọc, hận không thể chiếm cho riêng mình, Cầm ma ma phía sau Hoàng Hậu ánh mắt lóe lóe. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Hoàng Hậu nương nương cười, môi đỏ khẽ mở, "Hôm qua Phượng Nương còn nói ngươi cùng bổn cung có chút giống nhau, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không có nói sai, như thế thật có chút ý tứ, thiên hạ to lớn việc lạ gì cũng có, nghe nói Triệu phu nhân là cô nương Phương gia Lâm Châu, không biết mẹ đẻ Triệu phu nhân là người nơi nào?"

Củng thị đứng lên, thấp giọng trả lời, "Nương nương thứ tội, thần phụ không biết, mẹ đẻ thần phụ khi còn trên đời, chưa bao giờ đề cập đến thân nhân, thần nữ cũng không thấy có người tới thăm bà."

" Ừm, thật là đáng tiếc, bất quá ngươi hiện tại cũng coi như là có phúc khí, cô nương phía sau chính là thân nữ đi"

"Hồi Hoàng Hậu nương nương, đúng là con gái thần nữ, khuê danh Trĩ Nương."

"Trĩ Nương." Hoàng Hậu nỉ non, đôi mắt hơi trầm xuống: "Thoạt nhìn hơi giống Phượng Nương."

Củng thị cúi đầu, trả lời nói, "Nương nương ánh mắt hơn người, xác thật là cùng năm sinh, chỉ là so với Phượng Nương cùng Yến Nương nhỏ hơn nửa tháng." ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Hoàng Hậu nương nương gật gật đầu, " Vậy thật là trùng hợp."

Ánh mắt của Hoàng hậu nhìn Trĩ Nương, lớn lên thật giống bà năm đó, từ tên là có thể nghe ra, cô nương này trước kia sống cũng không tốt, tâm can bà giống như bị ai nhéo.

Trong điện nhất thời lặng im, Triệu Phượng Nương hơi hơi mỉm cười, "Hoàng Hậu nương nương, thiên hạ người tương tự cũng thường có, nhưng có thể có nửa phần giống nương nương, là mẫu thân cùng muội muội thần nữ mấy đời đã tu luyện mới có phúc khí."

"Cũng không phải là thế sao, không có huyết thống lại lớn lên tương tự nhau chính là duyên phận, có huyết thống giống nhau là bình thường, như đại tỷ cùng cô cô lớn lên cũng rất giống nhau."

Hoàng Hậu đảo mắt qua, nhìn thấy người nói chuyện là xấu nữ bên người Củng thị, nghe nói là song thai muội muội với Phượng Nương, bà không có tâm tư so đo việc xấu nữ này vô lễ, mà đầu óc bà đều là câu mới vừa nghe nói.

Theo bản năng bà đánh giá Phượng Nương, tâm không khỏi trầm xuống, xấu nữ này nói không sai, trước kia bà bị khoét tâm trí mới không nhìn ra, Phượng Nương rõ ràng lớn lên có vài phần giống Liễu Diệp, cũng chính là Đoạn phu nhân, đã từng là nha đầu của bà. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Liễu Diệp đã thật nhiều năm không có tiến cung, mỗi lần tiến cung đều là trang điểm đậm, làm bà quên diện mạo của thị.

Tay vốn đã buông ra lại gắt gao nắm chặt, nghiêm túc nhìn Triệu Yến Nương, Triệu Yến Nương trong lòng hiểu rõ, đem đầu ngẩng thật cao, mang theo đắc ý.

"Vị vừa nói chuyện chắc là Nhị muội muội của Phượng Nương?"

Triệu Phượng Nương đứng lên đáp lời, "Đúng thế ạ, mong nương nương thứ tội, Nhị muội muội vô tâm mạo phạm nương nương, nàng đối với quy củ trong cung không rõ lắm, mong nương nương xem như nàng vô tâm, chớ nên trách tội."

Hoàng Hậu chậm rãi nâng khóe miệng cười, trong mắt lại lạnh băng một mảnh:

"Bổn cung sao lại cùng nàng ta so đo, còn muốn cảm tạ lời nàng ta hôm nay đã nói, nếu không có nàng ta nhắc nhở, bổn cung còn chưa nghĩ ra, ngươi lớn lên tương tự Liễu Diệp." ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Triệu Phượng Nương nghe lời này rất kỳ lạ, nàng cùng cô cô lớn lên giống nhau thì có gì kì quái đâu, Hoàng Hậu nương nương vì sao còn nói thế.


Triệu Yến Nương lại nói tiếp, "Hoàng Hậu nương nương thật là thiện tâm, thần nữ thất lễ, mong rằng nương nương chớ trách tội, người một nhà cũng có thể lớn lên không giống nhau, tỷ như thần nữ không giống phụ thân cũng không giống mẫu thân, thần nữ mỗi khi nhớ tới đều thập phần khổ sở."

Nàng ta nói xong, phảng phất như thật sự thập phần thương tâm, hốc mắt còn đỏ lên, Hoàng Hậu híp mắt nhìn, từ mặt nàng ta chuyển tới mặt Trĩ Nương, tay càng nắm chặt.

Cầm ma ma nhẹ giọng hỏi, "Nương nương, tới giờ uống canh an thần rồi, hiện tại nương ngương có muốn dùng?"

Triệu Phượng Nương nghe vậy biết ý, đứng dậy, "Hoàng Hậu nương nương phượng thể gần đây tốt chứ ạ?"

Hoàng Hậu nương nương làm như có chút mệt mỏi choáng váng đầu, vỗ trán bãi tay:

"Bệnh cũ thôi, không đáng ngại, bổn cung không còn việc gì nữa, các ngươi lui ra đi."

Triệu Phượng Nương đi đầu hành lễ, cả đám người cũng học bộ dáng nàng ta, cung kính lui ra ngoài, vừa ra cửa điện liền có cung nhân dẫn các nàng ra cung. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Trong điện Hoàng Hậu nhận chén thuốc Cầm ma ma đưa qua, ngửa đầu một hơi uống hết, nhận lấy khăn xoa xoa.

"Ngươi nói xem, Phượng Nương có giống Đoạn phu nhân không?" Cầm ma ma tiếp nhận chén thuốc, đặt vào khay của cung nữ bên cạnh, nhẹ giọng trả lời:

"Tất nhiên là giống ạ, tục ngữ nói đúng, chất nữ giống cô cô, cô chất giống nhau là bình thường."

Hoàng Hậu nhắm mắt lại, cưỡng chế phẫn nộ, được Cầm ma ma đỡ tay đi đến nội điện, Cầm ma ma hầu hạ bà ngồi vào sạp, hoàng hậu mới chậm rãi mở mắt.

"Nói đến Liễu Diệp, bổn cung tựa hồ đã lâu không thấy, ngươi cho người triệu nàng ta tới, chủ tớ chúng ta đã lâu không nói chuyện với nhau, nên hảo hảo tâm sự."

" Vâng." Hoàng Hậu nương nương lại nhắm mắt lại, Cầm ma ma nhẹ giọng cáo lui ra ngoài.

Cung nhân bên ngoài dẫn mấy người Triệu gia vừa ra tới Đức Xương Cung, thì nhìn thấy thân ảnh màu vàng hướng về bên này, lập tức quỳ xuống, trong miệng hô vạn tuế. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Củng thị cùng Trĩ Nương cũng cúi đầu, quỳ hành lễ. Sắc áo minh hoàng lập tức bước qua đi, nhìn Phượng Nương một cái, lại lơ đãng mà nhìn đến mẹ con Củng thị, bước chân dừng lại.

Đôi mắt hoàng đế thẳng tắp nhìn chằm chằm Trĩ Nương, " Ngẩng đầu lên."

Trĩ Nương theo lời ngẩng đầu, dung nhan thiếu nữ kiều mỹ toàn lộ ra tới, vì thoa phấn mỏng nên thần sắc tựa như đóa hoa sơ khai, linh tú động lòng người, Kỳ Đế làm như không thể tin híp mắt, cô nương này là ai?

"Ngươi là người phương nào?"

"Hồi bệ hạ, thần nữ là tam nữ nhi Triệu Thư Tài huyện lệnh Độ Cổ, Phượng Lai huyện chủ là đại tỷ của thần nữ."

Kỳ Đế yên lặng nhìn nàng, sau một lúc lâu, lại nhìn Phượng Nương, lơ đãng quét đến Củng thị, sửng sốt một chút nhưng không nói một lời mà tới Đức Xương Cung.

Triệu Yến Nương nghĩ gì mà bị Triệu Phượng Nương nhìn chằm chằm, bĩu môi, cúi đầu.

Thân ảnh Kỳ Đế biến mất bên trong cánh cửa địa cung, mọi người mới dám đứng dậy, Củng thị cảm thấy thân thể của mình mềm nhũn, trong cung thật quá dọa người, thị sợ tới mức thở cũng không dám ra hơi. Đồng thời trong lòng cũng nói thầm, thị lớn lên giống Hoàng Hậu cũng liền thôi, một người giống cũng được, nhưng sao Trĩ Nương cũng giống, hai người đều giống Hoàng Hậu, trùng hợp như thế nào là có chuyện gì?

Kỳ Đế đi vào chính nội điện Đức Xương Cung, cung nhân nói nương nương đang ở bên trong nghỉ ngơi, Kỳ Đế phất tay ý bảo cung nhân không cần thông truyền, bước vào. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Hoàng Hậu nhắm hai mắt, nghe tiếng bước chân mở mắt mà tựa hồ như có chút bàng hoàng bất lực, trong mắt Kỳ Đế hóa nhẹ nhàng.

" Hậu sao thế, có nơi nào không khoẻ à?"


Hoàng Hậu giãy giụa tính xuống sạp, Kỳ Đế giữ lại, "Phu thê hà tất đa lễ như vậy."

"Thần thiếp thất nghi."

" Không sao cả, bộ dáng này của Hậu làm trẫm nhớ tới Hậu ở rất nhiều năm trước, cứ giống con thú nhỏ bị chấn kinh, mới vừa rồi trẫm ở bên ngoài nhìn thấy một vị tiểu cô nương, lớn lên cũng thật giống Hậu năm đó, hoảng hốt một hồi còn tưởng trẫm đang nằm mơ."

Hoàng Hậu cười rộ lên: " Bệ hạ mơ mộng hão huyền đấy, vừa rồi là mẫu thân cùng bọn muội muội của Phượng Nương tiến cung, thần thiếp cũng do nghe nói cùng mẫu thân nàng lớn lên có chút tương tự nên đem người tiến cung gặp, không nghĩ tới lại thật có vài phần tương tự, đặc biệt là con gái Triệu phu nhân, nhìn nàng mà thần thiếp phảng phất như là khi còn ở khuê phòng." ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Kỳ Đế ánh mắt thâm trầm, tựa như thương tiếc mà nhìn: " Nếu thích thì thường đem nàng ta triệu tiến cung trò chuyện, nếu nàng ta có thể vào mắt Hậu, thì cho nàng ta một ít thể diện."

"Tạ bệ hạ."

" Nàng lại đa lễ."

"Bệ hạ..."

Hoàng Hậu tiến vào trong lòng ngực Kỳ Đế, tay ông ta cũng chặt chẽ ôm bà.

Đoàn người Phượng Nương đến Đoạn phủ, Triệu thị có chút đứng ngồi không yên chờ đợi, Đoạn đại nhân không vui nói: " Khẩn trương thế làm gì, Phượng Nương thường vào trong cung, có thể xảy ra chuyện gì chứ?"

Triệu thị lắc đầu không dám trả lời.

Thật vất vả mới thấy họ trở về, thị vội vàng kéo tay hỏi thăm tình huống,

Triệu Phượng Nương dọc theo đường vẫn suy tư, cân nhắc không hiểu thái độ Hoàng Hậu nương nương, không biết để Củng thị tiến cung là đúng hay là sai.

"Cô cô, không có việc gì cả, Hoàng Hậu nương nương cũng chỉ tùy tiện gọi mà thôi." ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

"Vậy là tốt rồi, không nói chuyện khác à."

"Không nói gì thêm đã cho chúng ta ra cung."

Đoạn đại nhân chắp tay sau lưng:

"Ta nói rồi, có thể có chuyện gì chứ, cô cô ngươi vẫn luôn không an tâm."

"Cô cô tính tình luôn thế, mỗi ngày cháu tiến cung, cô cô là mỗi ngày lo lắng."

Triệu Phượng Nương nói thân thiết, nhưng không nhìn ra Triệu thị rất lo lắng, bất quá Triệu Yến Nương lại chú ý tới, trong lòng hận không thể cười to;

"Cô cô, đại tỷ nói không sai, trong cung có thể có chuyện gì chứ, Hoàng Hậu chỉ tò mò ai giống nương nương, nói một hồi thì phát hiện đại tỷ lớn lên giống cô cô?"

"Cái gì?" Triệu thị sợ hãi hét ra tiếng, trước mắt biến thành màu đen, chuyện lo lắng nhất rốt cuộc cũng phát sinh. Thị ổn định lại tâm thần, cười trừ một cái.

( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018)

Hai mẹ con Củng thị đứng dậy đi về, Triệu thị không có tâm tình lưu khách nên cũng không giữ lại, còn ngồi xuống hỏi chuyện Phượng Nương, liền nhận được lời nhắn trong cung, nói Hoàng Hậu nương nương triệu thị tiến cung. Thị chậm rãi rửa mặt chải đầu thay quần áo, mặt vô biểu tình ngồi kiệu tiến cung. ( Soái – Đào Quân Trang 02.11.2018


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận