Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang

Xe ngựa chậm rãi đi trên đường, sắc trời bắt đầu sáng lên, người trên đường chào hỏi lẫn nhau cùng chúc nhau cát tường. Trĩ Nương rất vui, cuộc sống như vậy, bình thản tự tại chính là điều kiếp trước có nằm mơ cũng không có được. Tư Lương Xuyên thấy tiểu thê tử tâm tình tốt, nên bảo xa phu giảm tốc độ nhàn nhã.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Khi nắng lên cao, hai người mới về đến nhà, mọi người tiến cung còn chưa về. Gần trưa, Tư lão phu nhân cùng Tư phu nhân vào phủ, hai người đói đến mức sức nói chuyện cũng không có. Trĩ Nương đã sớm cho hạ nhân chuẩn bị cơm canh, người vừa về đến liền ăn cơm.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Buổi chiều các nam nhân đều phải ra ngoài, năm trước trong nhà có tang người quen biết, thế giao, bạn tốt đều phải tới cửa bái linh đường. Các nữ quyến rảnh rỗi, Tư lão phu nhân cùng Tư phu nhân đứng một buổi sáng nên mệt mỏi đều trở về phòng nghỉ ngơi. Trĩ Nương bắt đầu chuẩn bị đồ ngày mai về Triệu gia, nàng cùng Hải bà tử thương lượng, trừ đồ của Tư phủ họ lấy thêm đồ từ nhà kho một ít.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Phu thê Hải bà tử không hổ là người của Hoàng Hậu dưỡng ra, lương thực từ thôn trang một nửa bán cho quân đội. Còn lại một nửa nửa chia đôi bán lương hành, còn cất trong kho. Ô Đóa cùng Thanh Hạnh cũng thích ứng với Tư phủ, Thanh Hạnh vốn là người phu quân đưa đối với Tư phủ cũng không xa lạ. Ô Đóa cùng Chấp Mặc có chút giao tình, có Chấp Mặc dẫn dắt cũng quen với các mối quan hệ thuộc Tư phủ. Tư phủ ít chủ tử hạ nhân ít lục đục với nhau.

Ngày kế hai vợ chồng đồng hành về Triệu trạch. Củng thị cùng Triệu Thư Tài đã sớm chờ, Củng thị so với trước có thêm một ít khí thế, cùng Triệu Thư Tài đứng đó bỗng chói lọi. So với Triệu lão thành thật đoan chính thật giống như chủ tử cùng tôi tớ.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Hai phu thê nhìn xung quanh, thấy xe ngựa tiến vào ngõ nhỏ, ngừng ở trước cửa. Người đầu tiên xuống xe là Tư cô gia, sau đó mới là tiểu nữ nhi. Trĩ Nương nhỏ nhất, lại là người về nhà mẹ đẻ trước, tâm Triệu Thư Tài lại nghiêng về tiểu nữ nhi. Đại cô gia mới tân hôn mấy ngày đã có tiểu thiếp, làm nhạc phụ Triệu Thư Tài không thích, nhị cô gia thì không cần phải nói, Bình gia không nhận là thân gia Triệu gia nên cô gia này không tính. Chỉ có Tư cô gia, xuất thân cao lại bận tâm thể diện họ, còn sẽ đề điểm một hai câu.

Ông ta thân thiết mời nữ nhi, con rể vào nhà, chỉ chốc lát sau người Đoạn phủ cũng tới. Đoạn đại nhân, Triệu thị cùng Triệu Phượng Nương, Đoạn Hồng Tiệm đều cùng nhau tới cửa. Mọi người vào nhà, các nữ quyến đi vấn an Triệu lão phu nhân, các nam nhân ở chính đường uống trà.

Lão phu nhân tinh thần khá tốt, thoạt nhìn thêm không ít thịt, Triệu thị chân thành nói cảm tạ Củng thị. Củng thị liền nói là điều nên làm. Xem lão phu nhân xong mấy người họ đến phòng Trĩ Nương. Triệu thị vẫn luôn khóc, nhìn Phượng Nương không vui. Chờ khi vào phòng, Triệu thị mới nói nguyên nhân. Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Chuyện phát sinh trước hôm cưới Triệu Yến Nương trừ họ thì quan trọng nhất chính là Khúc bà tử cùng nha đầu Mộc Hương, Triệu thị vẫn luôn nhốt hai người lại. Ai biết đêm giao thừa, bọn hạ nhân đều ăn uống nên sơ sẩy, không biết ai mở cửa thả hai người chạy mất.

Triệu thị phát hiện đã lập tức phái người tìm nhưng vẫn không tìm được. Người trong phủ đã thả hai người đó cũng không điều tra ra, thị cảm thấy có chút không ổn nên cùng Phượng Nương thương lượng, mà cũng không nghĩ ra cái gì.

Trong lòng thị nóng như lửa đốt:

" Trước cưới Yến Nương đã thất trinh, nếu lan truyền ra ngoài, trước không nói đến thanh danh chỉ sợ bệ hạ nghe xong sẽ trách tội Đoạn gia cùng Triệu gia, hai nô tài trốn chạy thì không sợ chỉ sợ bị người có ý mang đi, rước phiền toái thôi. Họ dù sao cũng là nô tài Triệu gia, ta nghĩ nên cùng đại tẩu thảo luận."

Củng thị nghe xong nhìn thoáng qua Trĩ Nương, Trĩ Nương nói:

"Cô cô, Nhị tỷ gả vào Bình gia, nghe nói là đã viên phòng. Nếu viên phòng rồi mà Bình gia không nói gì thêm có lẽ là Nhị tỷ đã dùng biện pháp qua mặt. Khúc bà tử cùng Mộc Hương chỉ là hạ nhân, lúc trước vì sao không đem hai người họ bán đi xa, lại lưu mầm tai hoạ?"

Triệu thị đương nhiên sẽ không nói thật, thị giam giữ Khúc bà tử với Mộc Hương, xác thật là vì phòng ngừa hai người họ ra ngoài nói bậy. Quan trọng nhất là lưu sự chuẩn bị, lỡ về sau Yến Nương đắc thế có hai nhân chứng ở đó, cũng kiềm chế Yến Nương, không lo Yến Nương không chiếu cố Đoạn gia. Thị sao có thể đoán được hai người họ sẽ chạy trốn, lại là lúc Tết nhất thật làm người sốt ruột.

"Cũng là do lúc ấy cô cô không nghĩ nhiều, cứ ngỡ đặt ở dưới mí mắt nhìn mới tốt. Chờ sau này Yến Nương ở hầu phủ vững chân, sinh hạ một đứa con làm Thiếu phu nhân vững vàng mới xử trí họ. Ai ngờ sẽ phát sinh chuyện như vậy." Triệu thị đau lòng tạo vẻ mặt hối hận.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Triệu Phượng Nương an ủi Triệu thị:

"Cô cô cũng là hảo tâm quá, một lòng vì Yến Nương tính toán. Trước mắt nếu hai người họ ở bên ngoài nói bậy thì làm thế nào cho phải?"

Khúc bà tử, Mộc Hương chỉ là hạ nhân nói ra chuyện Triệu Yến Nương thất trinh đối với họ cũng không tốt, trừ phi rời Đoạn phủ có người có âm mưu dẫn dắt mới có thể nói ra chuyện Yến Nương nếu không có mười lá gan họ cũng không dám hủy hoại gia chủ.

Sắc mặt Triệu thị không tốt, gần đây thị suy nghĩ nhiều thường mất ngủ, đắp phấn dày cũng không che được tiều tụy.

Yến Nương gả vào Bình gia, thị nghĩ là do Hoàng Hậu, nên có đôi khi cảm thấy trong lòng không yên ổn, lo được lo mất. Không ngừng nhớ tới tình thân với Hoàng Hậu năm đó, Hoàng Hậu có phát hiện dấu vết gì không, thường suy nghĩ mà ngủ không yên.

Đêm qua lại phát hiện hai nô tài biến mất càng nghĩ càng kinh hãi. Vạn nhất chuyện không tốt thì mấy năm nay ẩn nhẫn đều là uổng phí. Trong lòng thị chửi Yến Nương, nếu không phải Yến Nương tác quái thì làm sao có nhiều phiền toái vậy. Tết nhất mà không trở về nhà, Yến Nương cũng là thật kỳ cục.

"Đại tẩu, phu thê Yến Nương sao còn chưa tới?" Triệu thị hỏi Củng thị.

Củng thị ước gì Yến Nương đừng tới, nhưng trên mặt lại không lộ ra:

"Không biết có chuyện gì vướng chân không?"

Lan bà tử đứng ở phía sau khó chịu:

"Phu nhân quá hảo tâm, nô tỳ còn thấy bất bình. Nhị tiểu thư làm gì mà bị vướng chân, rõ ràng là coi thường nhà mẹ đẻ."

"Không được lắm miệng." Củng thị ngăn bà ta lại. Lan bà tử cúi đầu phẫn uất. Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Trĩ Nương vội vàng hỏi:

"Lan mụ mụ nói xem Nhị tỷ làm sao vậy?"

"Tam tiểu thư là nô tỳ sai, nhưng nô tỳ cũng là thay phu nhân bất bình. Trước năm phu nhân có phái nô tỳ đến hầu phủ đưa lễ vật cho nhị tiểu thư, ai ngờ nhị tiểu thư đem đồ ném đi, còn nói ở hầu phủ nhị tiểu thư muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, có thứ gì tốt mà không gặp qua. Còn nói đồ phu nhân đưa toàn là đồ nát đến chó cũng không cần, phu nhân ngại thể diện nên không nói ra. Nô tỳ thấy là nhị tiểu thư chỉ có hầu phủ đã sớm quên nhà mẹ đẻ."

Triệu thị đau đầu, cảm thấy mình quá ngốc sao lại tin Yến Nương kẻ không có đầu óc đó có thể thành đại sự? Dù có Hoàng Hậu giúp đỡ thì tự tìm đường chết ngu thì cũng không được cái hậu. Nhà nào có cô nương xuất giá xong liền chê nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ dù không tốt cũng là chỗ dựa ở nhà chồng. Yến Nương ngược lại gả vào nhà cao cửa rộng, lại hận không thể giơ chân đá văng nhà mẹ đẻ, làm sao sẽ dìu dắt Đoạn phủ.

"Yến Nương thật là quá kỳ cục." Thị tức giận chỉ trích, thấy Củng thị rơi lệ, lại an ủi: "Đại tẩu, Yến Nương không hiểu chuyện, nhưng nàng là cô nương Triệu gia. Thanh danh nàng hỏng Phượng Nương cùng Trĩ Nương cũng không ổn. Việc cấp bách giờ là phải tìm được Khúc bà tử cùng Mộc Hương đem họ về. Là hạ nhân Triệu gia, thân khế cũng ở Triệu gia, đại tẩu thấy nên làm sao bây giờ?"

Trĩ Nương đen mặt, Triệu thị không phải là muốn nương giải quyết à. Nàng nhàn nhạt nói:

"Bất quá chỉ là hai hạ nhân, có gì phải lo lắng, họ rời Triệu gia chính là trốn nô. Xử trí trốn nô là chuyện của quan phủ."

Triệu thị cùng Triệu Phượng Nương cùng nhìn nàng, một lời:

"Không được."

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

"Có gì không được, càng lén lút người khác càng suy đoán lung tung. Chúng ta thoải mái đi báo quan, người khác sẽ không nói gì." Trĩ Nương lập tức phản kích.

Triệu Phượng Nương nhìn Tam muội muội nàng ấy càng ngày càng không thấu. Chẳng lẽ chính là bởi vì gả vào Tư gia, nàng ấy thêm tự tin, mở rộng tầm mắt rồi nói ra những lời như vậy.

Không, có lẽ từ lúc bắt đầu nàng ta đã nhìn sai về Trĩ Nương.

"Trĩ Nương, Yến Nương dù không phải cũng là tỷ muội, chúng ta không thể trơ mắt mặc kệ nàng. Khúc bà tử cùng Mộc Hương vạn nhất bị người có tâm mang đi nhằm vào Yến Nương, chúng ta nhất định phải giúp nàng." Triệu Phượng Nương nói rất chân thành, ngữ khí dịu dàng.

Trĩ Nương nghiêm túc nhìn nàng ta, nói:

"Đại tỷ thật ra ta đã thấy người lòng dạ rộng nhất là tỷ, Nhị tỷ tìm mọi cách đoạt hôn nhân của tỷ, tỷ không oán không hận, còn vì nàng ta mà suy nghĩ. Không biết Nhị tỷ thấy đại tỷ giúp nàng như vậy có áy náy không?"

Triệu Phượng Nương cúi đầu:

"Ta là đại tỷ, cho dù nàng có sai ta cũng sẽ vẫn luôn coi nàng là muội muội."

Trĩ Nương ý vị thâm trường nhìn Triệu thị.

Triệu thị phảng phất như nhìn thấy mặt khác của chất nữ này, hiện tại thị phát hiện tam chất nữ rất giống Hoàng Hậu, không chỉ có diện mạo mà kiểu nói chuyện trong bông có kim cũng giống mười phần.

Tối hôm qua bệ hạ cùng Hoàng Hậu nương nương ban đồ ăn cho Triệu gia, Tư phủ, Thường Viễn Hầu phủ còn có phủ Lương tướng quân. Đại tẩu cùng Trĩ Nương được sủng ái, so với việc trông cậy vào Yến Nương, còn không bằng bám lấy hai mẹ con họ, nói không chừng thời điểm mấu chốt còn có thể nói giúp mấy lời.

Ánh mắt thị khẽ nhúc nhích, thở dài một hơi:

"Phượng Nương quá lương thiện, chuyện gì cũng thay người khác suy nghĩ, Yến Nương đối với con bé vậy con bé vẫn lấy ơn báo oán. Bất quá Trĩ Nương nói cũng đúng, Khúc bà tử cùng Mộc Hương là trốn nô, chúng ta lén lút lại làm người khác ngờ vực, không bằng bình thường. Chỉ là hiện tại vừa tết, đầu tháng ba nha môn mới mở cửa, chúng ta tìm trước nếu thật sự là tìm không thấy liền báo quan."

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

"Như vậy cũng được." Củng thị tán đồng.

Triệu thị chuyển hướng qua Trĩ Nương:

"Nghe nói Tư gia nhị công tử cùng nữ nhi phủ Lương tướng quân đính thân, Lương gia chính là khai quốc công thần, nhiều thế hệ được hoàng gia coi trọng. Lương cô nương tính tình có chút kiêu căng, Triệu gia cùng Lương gia không thể so sánh, về sau cháu phải cùng Lương tiểu thư ở chung, mọi việc nên nhường nhịn, gia hòa vạn sự hưng, nhà chồng cũng sẽ coi trọng."

Trĩ Nương không lên tiếng.

Triệu thị có chút không vừa lòng thái độ đó, bất quá thị cũng không nói gì, chuyển hướng sang Củng thị, nói đến việc Triệu Thủ Hòa cưới:

"Thủ ca nhi tuổi không còn nhỏ, trước đó Hồ phu nhân nhờ ta thăm hỏi giới thiệu Thái nhị tiểu thư, không thực thích hợp. Trước đó vài ngày Phương tiểu thư tới làm khách, ta thấy Phương tiểu thư khí chất không tầm thường, nghe nói Phương gia còn có nhị tiểu thư, cùng Thủ ca nhi cũng xứng đôi, không biết ý của tẩu thế nào?"

Củng thị có chút khó xử:

"Phương lão phu nhân cũng nói qua, ta cùng lão gia trái lo phải nghĩ, tạm thời không đồng ý, chờ Thủ ca nhi thi qua lại nói."

Triệu thị càng thêm không vui, hai mẹ con người này mỗi người đều có chủ ý, không quan tâm lấy lời thị. Thật là tự tin, lòng dạ cũng cao.

"Cũng tốt, hôn sự cháu trai cũng không tới phiên cô cô nhọc lòng." Lời thị nói mang theo oán khí, Củng thị cùng Trĩ Nương coi như không nghe được.

Triệu thị cũng được, Triệu Yến Nương cũng thế, so với Đổng thị đều kém quá xa. Đổng thị như vậy hai mẹ con đều có thể ở đó kiếm ăn, nào sẽ để ý lời Triệu thị không đau không ngứa này chứ.

Rời Triệu gia Triệu thị không vui, Trĩ Nương đứng ở sau Củng thị, nhỏ giọng nói: "Nương xem họ không một ai là đèn cạn dầu. Vì sao không...?"

"Trĩ Nương, việc này về sau chớ có nhắc lại, nương sẽ không rời Triệu gia. Chỉ cần con sống tốt, nương cũng tốt, họ không phiền đến nương, nương không để ý."

Trĩ Nương rũ mắt, nàng không dám hỏi, không dám làm rõ nguyên thân có phải con gái Củng thị không, nàng mở mắt nhìn Củng thị, đối với nàng mà nói Củng thị mới là mẹ ruột.

"Nương, vậy nương nhớ nhé, vô luận họ yêu cầu cái gì, nương không cần đáp ứng."

Củng thị vỗ vỗ tay nàng:

"Nương đã biết."

Rời Triệu gia, Trĩ Nương nói với Tư Lương Xuyên việc Khúc bà tử và Mộc Hương, nói ngắn gọn chuyện Triệu Yến Nương trước khi thành thân, Tư Lương Xuyên nheo mắt lại.

"Việc này sao nàng không có nói?"

Trĩ Nương cười cười:

" Có phải chuyện tốt gì đâu." Thanh Hạnh đã bị nàng thu phục, sẽ không dám kể chuyện của nàng cho hắn.

"Về sau dù là nắm chắc, cũng không cần lấy thân thí hiểm." Hắn nhìn chằm chằm nàng, thấy nàng ngoan ngoãn đồng ý, mới thở phào nhẹ nhõm.

Vừa buông tay đã cảm giác trong lòng bàn tay đều là mồ hôi. Hắn thở nhẹ một hơi, vừa rồi nghe nàng nói tâm hắn nhảy thình thịch, tiểu nương tử lá gan lớn không phải ngày đầu tiên hắn biết.

Khi mới gặp trên núi, lúc đối mặt với Đổng Khánh Sơn nàng cũng không hoảng loạn. Nhưng tưởng tượng đến điều vạn nhất... Hắn liền hận không thể đem những người đó thiên đao vạn quả.

Triệu Yến Nương chết chắc rồi.

"Việc này giống như là có người cố ý an bài." Hắn nói:

"Sau lưng khẳng định có người thao túng, chúng ta tĩnh lặng xem biến động đi." Người đó không phải là Hoàng Hậu thì chính là Bình gia.

Trĩ Nương nghĩ đến chuyện ác Triệu Yến Nương đã làm lại nhớ tới Triệu thị, Triệu thị chính là nguyên nhân gây bi kịch cả đời nguyên chủ.

Nàng nhỏ giọng:

"Phu quân, nếu xảy ra chuyện, Triệu thị cùng Triệu Yến Nương sẽ chịu sự trừng phạt chứ?

" Chắc chắn." Tư Lương Xuyên kiên định nói.

Hoàng Hậu sẽ không bỏ qua cho họ, mà Hoàng Hậu buông tha thì hắn cũng sẽ không tha.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

"Nàng không cần xen vào, không cần vì họ mà ô uế tay mình, vạn sự đều có ta."

Hắn nhìn nàng như muốn xuyên thấu thân thể nàng, nhìn đến ý tưởng sâu trong nàng. Nàng cúi đầu cười khẽ, sống lại một đời cũng coi như là may mắn. Vẫn luôn sinh hoạt trong âm u, nói nàng thiện lương khẳng định là không thể, may mà hắn không ghét bỏ nàng.

Bọn họ nhắc đến Khúc bà tử cùng Mộc Hương, lúc này hai người họ thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở Thường Viễn Hầu phủ, Mai quận chúa tự mình thẩm vấn.

"Các ngươi nói đều là thật sự chứ? Tiện nhân kia thật sự... Buồn cười, dám gạt chúng ta." Mai quận chúa nghiến răng nghiến lợi nói, bảo bà tử bên người đi tìm bà đỡ có kinh nghiệm, cẩn thận kiểm tra nguyên khăn.

Chỉ chốc lát sau, bà tử tiến vào nhìn Mai quận chúa gật đầu.

Mai quận chúa âm trầm:

" Tốt, các ngươi đã đem việc này nói ra, bổn quận chúa thưởng."

Khúc bà tử quỳ xuống dập đầu:

"Bọn nô tỳ thật sự là cùng đường, Đoạn phu nhân đem chúng nô tì giam giữ tra tấn. Cũng may đêm qua hạ nhân trong phủ uống nhiều mới nhân cơ hội đó đào tẩu, giờ trở về cũng là tử lộ. Đoạn phu nhân vì nhị tiểu thư sẽ không để chúng nô tì gặp người, chết thế nào cũng không biết. Bọn nô tỳ mệnh tiện cũng không muốn chết không minh bạch. Nghĩ tới nghĩ lui, người có thể cứu chúng nô tì chỉ có quận chúa, cầu quận chúa cho bọn nô tỳ một con đường sống."

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019

Mai quận chúa tin họ, họ không cần phải nói dối gạt người, hơn nữa thân là bà tử cùng nha đầu bên người, ngày Yến Nương xuất giá lại bị đổi đi, vốn là kỳ quặc. Nếu thật giống như lời họ vậy liền không khó giải thích, bà ta sai người đem họ dẫn đi, cho ăn ngon uống tốt.

Khúc bà tử cùng Mộc Hương ngàn ân vạn tạ, đi theo hạ nhân ra ngoài.

Họ vừa đi, bà tử nhỏ giọng nói:

"Quận chúa, mới vừa rồi lão nô cho người xem qua, bà đỡ đó nói tuy nguyên khăn có vết máu, lại không phải máu xử nữ, sợ là... Xong việc cố ý bôi lên."

Mai quận chúa đập bàn:

" Giỏi lắm, bổn quận chúa sống vài thập niên vẫn bị một người chơi xoay vòng. Thứ tiện nhân không biết liêm sỉ, đã mất trinh còn dám theo Triều ca nhi, đáng thương Triều ca nhi của ta, có nhà mà không thể về, ăn tết cũng không được yên ổn."

Bà tử cũng lòng đầy căm phẫn:

"Quận chúa, nếu không lão nô hiện tại liền đi..."

Mai quận chúa oán hận đập bàn, cho bà tử đó một ánh mắt ngoan độc, bà tử nhanh chân chạy ra ngoài.

Soái – Đào Quân Trang 12.06.2019


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui