“Ai ai ai ai ai thích huynh ấy! Ta, ta không không không không không thích huynh ấy!” Tiếu Tri Vi cố gắng giảo biện phản bác nhưng nàng nói lắp ngay cả chính bản thân nàng còn không tin được lời nói của mình huống chi là Diệu Hỉ đã nhìn thấu tất cả mọi thứ chứ.“Ái chà, nóng nảy cái gì.” Diệu Hỉ khoát tay với Tiếu Tri Vi, tất cả lời nói đều là trào phúng: “Ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi, ngươi kích động như vậy làm cái gì.”“Bá, Bá An chỉ là mang một số thứ cho ta mà thôi.” Tiếu Tri Vi bị phát hiện ra tâm sự thì cả người đều cảnh giác, nhạy bén giống như một con mèo hoang.
Miệng nàng thật sự rất bướng bỉnh, ương ngạnh không chịu thừa nhận tâm sự thiếu nữ của mình.Nàng điều chỉnh cảm xúc một chút, rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh trấn định.
Đối mặt với Diệu Hỉ không hoang mang rối loạn giống như đối mặt với Bá An, bản lĩnh há mồm của Tiếu Tri Vi lại phát huy ra công dụng một lần nữa.Nàng giả vờ nghiêm túc thở dài một hơi, nói: “Diệu Hỉ, lời nói như vậy về sau đừng nói nữa, Bá An quan tâm đến ta chỉ là bởi vì huynh ấy đã coi ta giống như muội muội đã chết yểu kia của huynh ấy …… Nếu tình nghĩa thuần khiết như thế này đều bị người hiểu lầm thì ta và Bá An sẽ cảm thấy rất bối rối.”Diệu Hỉ nhìn thấy từ trong ánh mắt Tiếu Tri Vi trời quang trăng sáng, giống như người vừa rồi lôi lôi kéo kéo cùng Bá An không phải là nàng vậy.Nhưng biểu tình của nàng không giống như giả vờ, trong lúc nhất thời Diệu Hỉ cũng có chút hoang mang, bán tín bán nghi hỏi: “Ngươi thật sự không thích Bá An sao?”Tiếu Tri Vi lắc đầu.Diệu Hỉ không tin, lại nói: “Bá An không chỉ là nhi tử của Bá quản gia, tương lai có tiền đồ vô lượng, huống hồ hắn lại có dung mạo tuấn tú, lại tự mình quan tâm đến một mình ngươi, một người nam nhân như vậy mà ngươi cũng không động tâm sao?”Tiếu Tri Vi thầm nghĩ, nàng đâu chỉ động tâm, quả thực tâm trí của nàng đều bị m ê hoặc rồi.
Lúc xem sách cấm đều là gương mặt của Bá An thay thế vào đó.Nhưng ngoài miệng nói và trong lòng suy nghĩ lại hoàn toàn trái ngược nhau.
Tiếu Tri Vi trịnh trọng ho khan một tiếng, nói: “Mặc dù Bá An tốt nhưng châu ngọc ở trước mắt, ta đã có người ở trong lòng trước rồi.”Tiếu Tri Vi đang định bịa đặt một tên thanh mai trúc mã chết vì bệnh nan y, nói bản thân mình nhớ mãi không quên hắn, lừa gạt Diệu Hỉ bỏ qua cho chuyện này.
Nhưng lúc này lại thấy Diệu Hỉ gật gật đầu nói: “Hoá ra ngươi cũng thích Tạ Ngọc.”“A?” Tiếu Tri Vi nhất thời ngây ngẩn cả người, miệng khẽ mở ra, đầu óc ngốc lăng mất hai giây.
Nhưng nàng rất nhanh đã phản ứng lại, dường như bị hiểu lầm như vậy cũng không tồi, nàng cũng không cần lại phí đầu óc bịa ra chuyện thanh mai trúc mã ngược tâm kia của mình..