Trương Đống vẫn đang gọi Thời Giản nhanh chóng xuống dưới từ từ bàn bạc, Thời Giản tỏ ý đã quyết định.
Cô vẫy tay với Trương Đống, không ngoảnh đầu lại, tiếp tục đi lên cầu thang, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của anh ta.
Trương Đống muốn đuổi theo, lại nghĩ đến việc quản gia Đường đi xuống từ tầng trên, tầng trên chính là sào huyệt của trùm cuối, anh ta do dự mãi vẫn không dám bước chân lên bậc thang.
Cô gái mặt quả táo vừa ra ngoài đã thấy Trương Đống cứ nhìn chằm chằm lên tầng trên, cô ta ngạc nhiên hỏi: "Anh Trương, sao vậy?"
Trương Đống: "! Thời Giản lên tầng rồi.
"
Hai người cùng im lặng, trong mắt đều mang theo vẻ thương cảm.
Thời Giản có lẽ sắp xong rồi.
!
Hành động đơn độc này của Thời Giản giống hệt nữ phụ pháo hôi trong phim kinh dị, thế nhưng Thời Giản thực sự có suy nghĩ riêng.
Cô buông xuôi rồi.
Dù sao cũng không ra ngoài được, cứ để cô chết như vậy đi, ít nhất còn được chết vào thời điểm xinh đẹp.
Con người không có thức ăn chỉ uống nước có thể sống được 21 ngày, nhưng chỉ uống mỗi nước thì sau này chắc chắn sẽ xanh xao hốc hác, Thời Giản không thể chịu được việc mình xấu xí, so với việc thấp thỏm lo âu rồi cuối cùng chết khó coi, còn không bằng chết cho dứt khoát.
Ngoài lý do này ra, một lý do khác khiến Thời Giản lên tầng trên là vì sau khi cô gái thành thị bị ăn thịt, bây giờ trong phòng chỉ còn một mình cô.
Thời Giản và cô gái thành thị không có tình cảm gì, nhưng mới hôm qua còn là một người sống sờ sờ, bây giờ đột nhiên không còn nữa, Thời Giản nhắm mắt lại là lại nghĩ đến cảnh đối phương bị nuốt chửng.
Cô không muốn ở lại căn phòng đó nữa, cô muốn lên tầng hai xem có phòng nào khác không.
Thời Giản đã bước lên tầng hai, nếu như tầng một còn có hơi người thì tầng hai lại yên tĩnh đến đáng sợ, dù thế cũng có vẻ sang trọng hơn một chút.
Trên tường có rất nhiều tranh sơn dầu, Thời Giản không biết thưởng thức, chỉ có thể nhìn ra là không rẻ.
Ngoài những bức tranh treo tường, trên hành lang còn có một số đồ trang trí nghệ thuật như bình hoa.
Thực ra Thời Giản cũng đã tưởng tượng mình vừa lên là bị quản gia Đường ăn thịt, hoặc có những sinh vật đáng sợ khác tồn tại, nhưng cô đi loanh quanh trên hành lang tầng hai một lúc lâu vẫn gió êm sóng lặng, không có chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng Thời Giản mở một cánh cửa, trông có vẻ cũng là phòng khách, cửa phòng không khóa, khi Thời Giản mở ra không khỏi thốt lên một tiếng "Oa" trong lòng.
Không gian trong phòng không nhỏ, thứ nổi bật nhất là chiếc giường đôi mềm mại thoải mái, trên đó trải một chiếc chăn bông có vẻ rất cao cấp, trên giường còn treo một chiếc màn giường bằng vải ren trắng theo phong cách cung đình!
Tốt hơn phòng khách ở tầng một không biết bao nhiêu lần!
Đây chính là căn phòng trong mơ của Thời Giản.
Có thể sánh ngang với tiêu chuẩn khách sạn năm sao mà cô từng ở trước đây.
Chiếc gối mà Thời Giản mang theo có hơi thừa thãi rồi, cô nhanh chóng đưa ra quyết định——
Tối nay mình sẽ chết ở đây.
!
Ngày hôm sau, mọi người lại một lần nữa tập trung tại bàn ăn để ngắm bữa sáng không thể ăn được, tất cả mọi người và quản gia Đường đều phát hiện lại thiếu một người.
Mặc dù họ đến từ các thế giới khác nhau, không quen biết ngôi sao nổi tiếng Thời Giản, nhưng một người có nhan sắc như cô rất khó không được chú ý.