Sáng hôm sau, Thời Giản vừa mở mắt đã thấy cô nàng thành thị vẻ mặt mệt mỏi, quầng thâm dưới mắt, cô ngạc nhiên hỏi: "Sao thế, không ngủ à?"
Phải thức trắng đêm mới tàn tạ được cỡ này nhỉ?
Cô nàng thành thị còn ngạc nhiên hơn: "Cô ngủ được à?"
Thời Giản gật đầu, không thì sao?
"Vậy cô không biết tối qua có hai con mắt đi tuần khắp phòng chúng ta, phòng còn bị dột với lọt gió à! "
Cô nàng thành thị thấy Thời Giản tinh thần phấn chấn, đầu óc tỉnh táo thì đã xác định Thời Giản thực sự ngủ rất ngon.
Cô ta cả đêm không ngủ, nhịn rất khổ sở.
Cô ta chưa từng trải qua một đêm khó khăn như vậy, đầu tiên là phát hiện ra con mắt nhảy nhót trong phòng, trực giác mách bảo bị chúng phát hiện không ngủ sẽ không có chuyện gì tốt, thế là nhắm mắt chờ chúng rời đi, một lúc sau phòng đột nhiên bắt đầu dột gió dột mưa.
Cô ta vốn tưởng Thời Giản cũng giả vờ ngủ như mình, không ngờ Thời Giản lại thực sự không biết gì.
Thời Giản đứng dậy, cô đúng là không biết.
Nhưng cô phát hiện sàn nhà có nước đọng, vén chăn lên thấy chăn cũng hơi ướt.
Phá án rồi, cô lẩm bẩm: "Thảo nào tối qua ngủ hơi lạnh.
"
Cô mơ màng còn tưởng mình đang ở phim trường.
Thời Giản có yêu cầu rất cao về chất lượng cuộc sống, nhưng cũng không phải không chịu được khổ, trong thời gian quay phim, bất kể môi trường có thế nào thì cô vẫn tranh thủ ngủ khi có cơ hội.
Cô nàng thành thị: "! "
Hai người không nói chuyện nữa, vì bên ngoài cửa có tiếng ồn ào, tim Thời Giản đập nhanh.
Có chuyện rồi.
Bên ngoài có tiếng người ồn ào, Thời Giản phán đoán không có nguy hiểm liền xông ra ngoài, các phòng bên cạnh cũng lần lượt mở cửa.
Lại có người chết.
Người chết lần này Thời Giản cũng có ấn tượng, là người may mắn được ở chung phòng với Trương Đống, thế nhưng người may mắn này hiện tại lại nằm ngoài cửa sổ phòng bọn họ.
Thời Giản theo mọi người nhìn xuống ngoài cửa sổ.
Anh ta không thể gọi là một cái xác được nữa, giống như bị moi rỗng từ bên trong, toàn thân chỉ còn lại một lớp da mềm nhũn treo trên cành hoa tường vi.
Cành hoa tường vi nhìn thì không sắc bén nhưng lại đâm xuyên tim xác chết, trên mặt anh ta còn lưu lại vẻ sợ hãi trước khi gặp chuyện, hai mắt trợn trừng.
Thời Giản: A!
Cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, nghiến răng, nắm chặt tay, đè nén tiếng kêu cứu xuống.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Đã biết lâu đài kỳ lạ này sẽ có người chết, thêm nữa cũng không trực tiếp có mặt ở hiện trường, mọi người cũng không còn hét lên kinh hãi, nhưng đương nhiên vẫn không tránh khỏi hoảng hốt.
Trương Đống thở dài, anh ta điểm danh lại số người, thở phào nói: "Xem ra tối qua chỉ có một người trúng chiêu.
"
Không phải Trương Đống lương thiện, mà là streamer mới sống sót càng nhiều, anh ta là người hướng dẫn tân thủ sẽ nhận được càng nhiều điểm, ngay từ đầu Trương Đống đã nói rõ với mọi người rồi.
Nếu không sẽ không có ai tin anh ta, chỉ có mối quan hệ liên quan đến lợi ích mới là bền chặt nhất.
Trương Đống lấy ra một chiếc máy quay, thấy Thời Giản lộ vẻ nghi hoặc thì chủ động giải thích.
"Đây không phải máy quay bình thường, nó có thể ghi lại sinh vật đặc biệt, còn có một số chức năng ẩn, là tôi bốc được trong gói quà tân thủ.
"
"Nếu mọi người có thể thuận lợi vượt qua cửa ải này thì cũng sẽ nhận được gói quà tân thủ, bên trong có thể bốc được đạo cụ hữu dụng, nghe nói đạo cụ của người đầu tiên phá đảo phó bản tân thủ đều rất mạnh, tiếc là tôi không được hạng nhất.
"