Ngày hôm sau
- các cô trưa nay gặp ở căn tin, chúng tôi có việc nên ko học - tụi hắn bước vào lớp nói ròi đi ko cho tụi nó ú ớ gì luôn
- tụi hắn nghĩ mình là ai chứ - san
- thích hành hạ mình lắm hay sao - lin
- ng gì đâu vô duyên hết sức - len
- làm như osin ko bằng - sam
- là osin đúng ròi - su sen đồng thanh
- hix.... chán quá ...... - sam
- về đây chưa đk đi đâu chơi hết á - lin
- làm gì bây giờ - len
- A! hay tối nay mình đi bar đi sẵn tiện thăm mọi người luôn - san
- ùm vậy đi - sen
- nhưng mấy bà làm hết công việc đi muốn làm gì thì làm - su , tụi nó nghe vậy tức tốc quay trở lại công việc của công ty đk xếp chồng chồng khi tụi nó vắng mặt
Giờ ăn trưa
- oahhhh...... cuối cùng cũng xong - tụi nó vươn vai mệt mỏi vì hàng giờ cắm cúi vào hồ sơ ipad laptop iphone ..... để làm việc
- chúng ta đi ăn đi, xún trễ là bị tụi hắn bắt bẻ nữa - san
- ùm đi - tụi nó cùng đi xún căn tin nhưng mới bước ra cửa lớp thì có 1 người đến đưa cho tụi nó bức thư
- có người đưa cho các bạn cái này - nói ròi nhỏ đó bỏ đi luôn ko kịp để tụi nó hỏi ai gữi
- mở ra đi - sam
- ai đưa cho mình cái này vậy - lin
- ko bik có ý gì đây - len
- mở ra đi ròi bik - san giục sen, sen mở ra và tờ giấy chỉ vỏn vẹn 3 từ " sân sau trường ". tụi nó đọc xong thì đi ra địa điểm đk ghi trong tờ giấy
Sân sau trường
- tụi mày đến ròi à - 1 con nhỏ lớn tiếng nói và cũng là nhỏ cầm đầu
- mấy bạn tìm tụi mình có gì ko - tụi nó nói thản nhiên
- tao kêu tụi đây ra đây để dạy cho tụi bây 1 bài học - 1 nhỏ tên Hoa Hồng lên tiếng
- vì dám coi thường lời cảnh cáo của tụi tao - Thảo Trang từ đám đó đi ra
- oh vậy hả, vậy mình ko bik đấy thành thật xin lỗi - sen cúi đầu ra vẻ thất lễ nói cười nửa miệng nhưng mấy nhỏ đó ko thấy
- mà bạn cảnh cáo tụi mình cái gì vậy - su ngây ngô nói
- tụi mình nhớ là đâu phạm nội quy nhà trường đâu - san
- đúng ròi đó tụi mình đâu có phạm gì đâu - sam
- từ đồng phục, học bài, làm bài.......... tụi mình đều làm rất tốt - lin
- và ko chơi đánh hội đồng như bao người - len nói làm mấy nhỏ tức nổ đom đóm mắt
- tụi mày đk lắm, tụi bây đánh tụi nó cho tao - Thanh Yến kêu bọn đàn em lên đánh tụi nó, có tổng cộng 50 đứa con gái. Tụi nó dùng k đánh chỉ né thôi ( tụi nó ai cũng bik võ hết đấy )
- Xẹt....
- SAN - tụi nó hét lên khi có 1 ng đang cầm dao đâm san hên là né đk nhưng né chậm nên đã bị xướt 1 vết cũng có thể nói là khá sâu
- mấy người vừa làm gì - sen lạnh lùng lên tiếng làm cho mấy nhỏ kia ko rét mà run
- NÓI - sam quát chị rất ghét những đứa dám đụng đến tụi nó
- BỐP .......BINH....RẦM - bây giờ tụi nó thật sự nổi giận vì những ai dám làm tụi nó bị thương thì sẽ có kết cục ko mấy là an nhàn
Quay lại với tụi hắn
khi đến giờ ăn trưa tụi hắn đi thẳng ra căn tin chờ tụi nó nhưng chờ quài ko thấy tụi nó nên tụi hắn bực lên lớp tìm tụi nó
- ko thấy mấy người đó đâu hết vậy - kan bực mình khi tụi nó dám để tụi hắn chờ
- ủa có tờ giấy gì vậy - rin nhìn xung quanh ròi dừng lại 1 chỗ có 1 tờ giấy bị vo lại để ở góc lớp ( vì trường có ng dọn dẹp, ko bao giờ thấy 1 miến rác nên tụi hắn thấy lạ )
- mở ra coi - tụi hắn mở ra cũng thấy nội dung zóng tụi nó đã đọc và đi tìm tụi nó vì trường này có 2 khu vườn 1 là vườn hoa 2 là vườn cây. tụi hắn đang đi tìm thì thấy bóng dáng tụi nó đang đi đến và thấy trên lưng của su hình như là đang cõng ai đó. Khi tụi nó đến phòng ý tế thì gặp tụi hắn vì chỗ tụi hắn đứng cũng là phòng y tế
- mấy cô bị sao vậy - tụi hắn
- ko có gì đâu - tụi nó
- san bị sao vậy - kan nhìn san lo lắng thấy mặt cô xanh xao và yếu ớt lắm ko zóng lần đầu tiên anh gặp và anh dừng lại chỗ cánh tay đang bị chảy máu làm đỏ cả áo sao anh thấy lòng anh đau lắm
- bây giờ cho san nghỉ đã - kan bế san vào phòng để băng bó vết thương. Còn ở ngoài này là cả 1 bầu ko khí im lặng ( trước cửa phòng y tế có 2 dãy ghế ngồi ) tụi nó mệt mỏi ngồi xún
- haizzz
- các cô đã xảy ra việc gì vậy - ken
- ko có gì đâu anh đừng quan tâm - sen giọng mệt mỏi nói vì dùng sức qua nhìu và chưa ăn
- sao ko thể quan tâm đk khi các cô như vậy - ren tức giận nói
- tụi tôi là gì mà các anh quan tâm - sam cũng tức giận đứng phắt dậy quát
- thì ko gì cả - ren nói bình thường nhưng câu nói ấy đã làm 1 ng bùn
- ờ ko gì cả thì đừng quan tâm - sam nói ròi bỏ đi ...... 1 giọt.... 2 giọt..... từng giọt nước như pha lê rơi nhưng ko ai thấy cả vì sam ko mún ai đó bik mình khóc, khi ren nói câu nói ấy thì anh cũng bùn lắm sao ko là gì cả đk khi cô đã chiếm hết trái tim anh ròi anh thấy có lỗi nên cũng chạy theo cô. Còn sen khi sam đi thì cô cũng bỏ đi vì cô chán nản lắm , cô cứ lang thang ko bik mình đâu. Khi đến 1 nơi có 1 mùi hương rất dễ chịu làm cô xua tan những nỗi phiền. ngồi dưới gốc cây hưởng thức mùi thơm của hoa lài với những cơn gió nhẹ nhàng thổi bay mái tóc cô làm cô như 1 thiên thần, 1 vị thiên sứ vừa đk chúa ban xuống suy nghĩ của ken. Anh đi theo sen đến đây, chờ đến khi sen ngủ anh mới dám bước đến ngắm nhìn 1 vị thiên thần đang ngủ khác hẳn với lúc thức đanh đá, cứng đầu, ken ngồi nhìn sen ngủ nhưng 1 hồi lâu anh cũng ngủ luôn vì có gió, có mùi hương của hoa lài và có 1 mùi hương bạc hà toả ra từ 1 thiên thần đang ngủ. Bây giờ ko còn là 1 thiên thần nữa mà là 2 thiên thần đang chiếm lĩnh nơi lỡn mợn và dễ chịu như thế này
Quay lại chỗ y tế. Kin và Rin khi thấy lin và len bị thương đã kéo đi băng vết thương. Giờ ở đây chỉ còn kun và su
- cô uống nước đi - kun đưa cho su 1 chai nước
- Im Lặng ~ - su đưa tay lấy và ko nói gì
- đã xảy ra chuyện gì vậy, cô có thể nó cho tôi bik ko - kun
- Im lặng
- cô có bị thương chỗ nào ko - kun hỏi su nhưng anh đã bik su bị thương nhưng mà mún hỏi để thấy cô như thế nào thôi
- bị thương hả - su ngơ mặt hỏi
- ùm có bị thương ko - kun
- ko bik nữa - su lúng túng nói, ko bik tại sao khi típ xúc vs ng này cô ko còn là mình nữa thấy lúng túng ko còn lạnh lùng như bình thường, cô đâu bik rằng cũng có 1 tảng băng cũng đang tan chảy vì cô đấy thôi
- để tôi băng vết thương cho - kun nói ròi ngòi kế bên su băng miếng dán y tế có hình đô rê mon màu xanh biển lên vết thương trên mặt cô, từng hơi thở và mùi hương của 2 người chạm nhau lúng túng ròi mà càng lúng túng thêm 2 trái tim 2 người đập rất nhanh và có chút gì đó mang tên " rung động "